Chap 2: Quà (H)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một năm nào đó, có đứa bị mất bốn cái răng, điên tiết quát:

-"Béo như con lợn ấy, chó nó yêu mày!"

Đứa gãy răng bị đau, cả ngày chả chịu ăn, đứa kia mè nheo dỗ dành, năn nỉ ỉ ôi cả buổi.

-"Tao nói không là không mà."

-"Ăn đi chị, ăn một miếng thôi cho em vui. "

-"Đi mà, đi mà."

-"Em xin mà, xin mà, ngon lắm, chị cố ăn nha. "

-"Lắm mồm như ranh, mày xem, đến con Milu còn thấy phiền chui vào gầm giường, tao không hiểu mai sau con chó nào nó chịu được mày?"

Lại một năm khác, có đứa ngây thơ hỏi:

-" Chị học trước à, em xem với...cái này là gì? "

-"Là dấu cộng, đây là số 2, đây là số 1, 2 cộng 1 là 3..."

Có đứa bĩu môi khinh thường:

-"Tưởng chị giỏi lắm, sai bét! "

-"Mày ra chỗ khác chơi đi!"

-" Chị thật học dốt em nói cho thì phải tiếp thu chứ, 2 cộng 1 bằng 0,em toàn thấy chị My hát mà, chị sửa đi..."

-"Im mồm, biến!"

-" Chị không phải xấu hổ, để em sửa cho!"

Kim Duyên giật lấy cục tẩy, xóa xóa rồi vẽ một vòng tròn trịa đẹp đẽ, cười tự sướng, nhìn lên thấy cô mặt tối sâm.

-"Cút mau, ngu như bò, đứa nào lấy được mày số nhọ như chó!"

Hôm mồng 2 Tết âm lịch, Hương Ly đi xem bói về kể chuyện với cả nhà, Kim Duyên chăm chú lắng nghe lắm. Xong xuôi, em tí tởn chạy đi khoe.

-" Chị ơi chị, mẹ nói mai sau vợ chị xinh đẹp và nghe lời chị nha!"

-"Điều đó là đương nhiên. "

-" Mẹ còn bảo em lấy được người rất chung thủy với em, hihi... "

-"Tao biết!"

-"Sao chị biết hay vậy?"

- "Loài chó vốn trung thành!"

--------------------------------------------------


− Làm gì mặt mũi như đưa đám thế?

Ai đó hỏi, ai đó giận dỗi.

-Mẹ Thủy tặng mẹ Ly túi hàng hiếm.

-Thì sao?

-Khánh An mua kẹo mút cho các bạn lớp nó..

-?

-Chị vẫn không hiểu à?

Nguyễn Trần Khánh Vân tỏ vẻ đăm chiêu lắm.

-Sao thường ngày chị thông minh vậy mà hôm nay ngốc thế?

-Ngốc gì cơ?

Có người cười mỉm, hại người kia ức chế gần chết.

-Quà của em đâu? Hôm nay 20/10 đấy? Em không có quà, ghét chị ghê!

-Tưởng thế nào, ra đóng cửa vào!

-Sao phải đóng cửa cơ?

-Thế em có muốn nhận quà không thì bảo? Quà này hay lắm..

Khánh Vân dụ, Kim Duyên ngoan ngoãn nghe lời.

- Mai chúng ta đi bệnh viện nha.

Nói rồi dùng môi phủ lên môi em, hai tay khóa hai tay Kim Duyên ở trên đỉnh đầu. Nhanh chóng trút bỏ quần áo của cả hai. Đôi môi anh đào ngậm lấy môi của em mà day dưa, mút máp không ngừng. Được một lúc Khánh Vân tách hàm răng trắng sáng của Kim Duyên ra, đẩy lưỡi vào, quét một vòng khuôn miệng của em, hút hết mật ngọt trong đó, còn tham lam tìm lấy chiếc lưỡi kia mà quấn lấy, đá tới đá lui mấy vòng trong vòm miệng của người ta mà trêu chọc.

Bàn tay không yên phận, bỏ tay Kim Duyên ra, di chuyển xuống bầu ngực kia mà bóp lấy.

-Ưmmmmm.........ưm.....Vân.............mmmmmm

Đôi tay thoăn thoắt bóp lấy cả hai bên, nắn bóp không ngừng, còn cố tình se se hai đầu nhụy làm nó cương cứng lên kiêu ngạo như mời gọi Khánh Vân. Hây da, người ta đã có lòng mời gọi, ngại gì mà không nếm một ít. Nghĩ rồi Khánh Vân rời môi Kim Duyên ra, đưa đôi môi áp lây hai khỏa mềm mại mà mút lấy như một đứa trẻ thèm khát.

- Ưmmmmm, aaaa, Vân, mạnh một chút, Vân............ưmmmm .

Kim Duyên bàn tay hư hỏng ghị chặt đầu cô vào ngực mình, thật sự là muốn nhiều hơn thế nữa.

Khánh Vân được cổ vũ thì vui vẻ ngậm lấy mút mạnh hơn nữa, còn cố tình cắn nhè nhẹ vào nhụy hoa kia cho nó đỏ ửng lên, khiến em run rẩy không thôi.


Khánh Vân sau một hồi trêu chọc nhụy hoa kia thì mau mắu trườn xuống phía dưới, nhanh chóng tách hai chân Kim Duyên ra, đưa môi vào nơi hoa huyệt thiên đường đó mà ngậm lấy hai mép thịt đỏ hồng day day, mật ngọt vì vậy mà tuôn ra ào ạt, đều bị cô nếm lấy hết. Tiếng mút chùn chụt vang vọng cả căn nhà.

Khi thấy đã đủ ướt át, cô đặt hai ngón tay ở cổng hoa huyệt rồi nhẹ nhàng trượt vào làm cơ thể Kim Duyên co thắt nhẹ rồi run lên, hơi thở hổn hển, bấu chặt vào tấm lưng của Khánh Vân.

-Ưmmmmmmm...........aaaaaaa......mmmmmmmm.........Vân......um

- Aaaaa.............Ưm.......nhẹ thôi.......ummm..........

Hai ngón tay thon dài của cô vẫn ra vào liên tục ở nơi chật hẹp tăm tối đó của em không ngừng. Mật dịch ra không biết bao nhiêu mà đếm cho xuể. Cuối cùng cảm nhận nơi đó co thắt dữ dội mới thúc thật mạnh vào rồi lấy ra. Khiến Kim Duyên hét lên một tiếng đầy thỏa mãn.

Khánh Vân cười ma mị bế cơ thể trần truồng của em lên, đi về phía giường



- Nè, chị làm cái gì vậy ? - Kim Duyên cảm nhận được Khánh Vân đặt trên giường, tưởng đã được ngủ ngon, ai dè lại cảm thấy ngực bị mút máp không ngừng.



- Chị tặng quà 20/10.



Khánh Vân nói rồi tiếp tục công việc của mình.



- Aaaaa, không được, cái đồ hỗn đản, em không đòi quà nữa.



- Không, chị vẫn thích tặng " cái này " hơn.....



- Kệ chị chứ......aaaaaaaaaaaa



Khánh Vân nhếch môi cười, với tay tắt đèn ngủ. Chỉ còn lại tiếng thở hổn hển và tiếng rên rĩ đầy thỏa mãn của cả hai.


_______________________________________Lẳng lặng đăng lẳng lặng rời đi🌚🌚🌚


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro