52

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lạc Ngôn ôm Tô Nhiễm lên lầu, không ngờ suýt chút nữa lại va vào người khác.

"Mẹ!" Lạc Ngôn có chút lúng túng kêu lên, không phải đã ngủ sao? Tại sao lại đi ra.

Tô Nhiễm vừa nghe, từ trong lồng ngực Lạc Ngôn ngẩng đầu lên: "Mẹ" mặt đỏ lên, có chút lúng túng, trong lòng vừa bất ngờ lại vừa sợ, mẹ đã bắt gặp như vậy có tức giận hay không, nàng muốn bình tĩnh lại nhưng cảm thấy tay chân như nhũn ra.

"Mẹ, sao mẹ lại ra ngoài ?" Tô Nhiễm hỏi.

Tô mẹ thấy tư thế của hai người, cũng là có chút lúng túng, vốn là con gái lâu lâu ôm ôm cũng không có gì, thế nhưng sau khi biết quan hệ của hai người cái ôm này cũng thay đổi cảm giác , cảm thấy quá ám muội: "Khụ khụ, mẹ xuống lầu rót cốc nước"

"Dạ, mẹ nghỉ sớm một chút, chúng con vào phòng", Lạc Ngôn nói một câu, nhanh chóng ôm Tô Nhiễm vào phòng.

Lạc Ngôn đem Tô Nhiễm đặt lên giường, liền bắt đầu cởi quần áo của mình.

Tô Nhiễm vỗ vỗ ngực mình, thở ra một hơi, vẫn còn may không phải là va vào ba, như vậy sẽ chết thảm, tâm lý Tô Nhiễm vừa mới bình tĩnh một chút Lạc Ngôn đã chuẩn bị bắt nạt nàng.

"Ngôn..." Tô Nhiễm nhìn Lạc Ngôn chỉ mặc áo lót cùng quần nhỏ, có chút dừng lại.

Lạc Ngôn ừ một tiếng, bắt đầu đưa tay cởi quần áo Tô Nhiễm, cũng không thể bởi vì Tô mẹ mà bỏ qua cơ hội mình đã vất vả có được, đêm xuân rất ngắn a ~~~

Tô Nhiễm vuốt khuôn mặt Lạc Ngôn, cười tùy ý cô quyết định. Chóp mũi Lạc Ngôn run run, chạm vào cái mũi xinh đẹp của Tô Nhiễm, thở ra khí tức câu hồn. Lạc Ngôn hé môi, đặt lên bờ môi Tô Nhiễm , rất dùng sức, như muốn đem nàng nuốt xuống bụng, áp lực bất ngờ làm Tô Nhiễm hoảng sợ.

Tiếp theo Lạc Ngôn mút cái lưỡi nhỏ nhắn của nàng, cô bướng bỉnh đi khắp nơi trong khoang miệng thơm thơ, vuốt ve từng vị trí ngọt ngào , theo khoang miệng chuyển xuống phía yết hầu, lại hướng về sườn mặt di chuyển, dọc theo đường hàm, đưa đầu lưỡi vào quấn quanh, trình diễn một màn hôn môi say đắm.

Lạc Ngôn vuốt ve đôi chân dài của Tô Nhiễm, đầu lưỡi quấn quanh da thịt của nàng, như đang liếm lấy sương sớm, hôn môi Tô Nhiễm trên người nàng có hương vị sữa tươi bóng láng , Tô Nhiễm ôm Lạc Ngôn, tay di chuyển trên lưng ngọc của, muốn càng gần nhau hơn.

Lạc Ngôn nhẹ nhàng gặm cổ của nàng, áp lực giữa môi và da trên cơ thể Tô Nhiễm càng gia tăng khoái cảm, càng thêm khát vọng đến thế giới cực lạc. Tô Nhiễm cúi đầu ôn nhu cắn vai Lạc Ngôn giải phóng khát vọng của mình,

Răng cùng da nhẹ nhàng kéo, đầu lưỡi trượt vào nhau hừng hực như muốn ngừng mà không được, tay Lạc Ngôn hướng về phía hoa viên của Tô Nhiễm tìm kiếm, có chút không thể chờ được nữa.

.

"Cộc cộc cộc..." Lạc Ngôn chính là đang ngàn cân treo sợi tóc, bị một tràng tiếng gõ cửa quấy nhiễu.

"Cộc cộc cộc..." Lạc Ngôn tức giận đến vò đầu bứt tai, sao lại ồn như vậy, hơn nữa đêm đang làm tình, còn có thể bị quấy rầy, đứng dậy giúp Tô Nhiễm che chăn lên, mặc áo ngủ đi mở cửa.

"Mẹ!" Lạc Ngôn lần thứ hai kinh ngạc, Tô mẹ này thích ở những thời khắc khẩn cấp mà xuất hiện a.

"À, không... Không có chuyện gì, chính là xem con gần đây mất ngủ, muốn nói với con, ngày mai con cứ ngủ để mẹ làm điểm tâm là được", Tô mẹ gượng ép tìm cớ, đôi mắt liếc vào phòng một chút. Bà chính là tò mò, khó chịu, không biết là lo lắng hay là hiếu kỳ, muốn biết khi cùng Lạc Ngôn, con gái mình như thế nào, lại không nghĩ đến hai người phụ nữ làm sao... Chuyện đó làm thế nào... Cảm thấy thận trọng đến phát hoảng.

"Dạ, không có chuyện gì, cảm ơn mẹ" Lạc Ngôn từ trong mắt Tô mẹ nhìn ra đầu mối, trong lòng cười thầm một hồi, mẹ vợ thật là hiếu kỳ a.

"Vậy... Vậy thì nghỉ sớm một chút đi" Tô mẹ nhìn thấy bóng lưng nằm nghiêng của Tô Nhiễm , cho rằng đã ngủ, liền không nói thêm gì nữa.

"Dạ", Lạc Ngôn nhìn Tô mẹ sau khi trở lại phòng của mình, thở phào nhẹ nhõm, khóa kỹ cửa, trở lại giường.

Tô Nhiễm cảm giác được nhiệt độ của người ta, vươn mình lại đây: "Hô... Hù chết em "

"Không có chuyện gì không có chuyện gì, đi rồi, chúng ta tiếp tục" Lạc Ngôn ôm Tô Nhiễm, vươn mình nằm lên, kéo chânTô Nhiễm , chen vào không gian nhỏ này. Đặt nụ hôn lên bờ môi anh đào của nàng, hôn rồi lại mút vào. Tay ở chếch bên trong đùi Tô Nhiễm khiêu khích.

"Ừm..." Tô Nhiễm run lên một hồi, nắm chặt tay Lạc Ngôn đang làm chuyện xấu: "Ngôn, chúng ta... Chúng ta hay là thôi đi, sau đó mẹ lại lại đây, làm sao bây giờ"

Lạc Ngôn ngẩng đầu lên, nhoẻn miệng, gợi cảm, xinh đẹp: "Sẽ không, tôi đóng cửa rồi "

"Nhưng là, mẹ đến gõ cửa làm sao bây giờ "

"Tôi không để ý, làm bộ ngủ" Lạc Ngôn như con nít, tùy hứng nói : "Chúng ta tiếp tục, chúng ta đều chừng mấy ngày không có làm!" Lạc Ngôn lại cúi đầu, dùng đầu lưỡi quấn quanh khỏa anh đào kia, cảm giác tê rần như dòng điện từng đợt sóng tập kích vào đầu Tô Nhiễm đại , có chút rối loạn, đứt quãng nói: "Ngôn... Ừ... Ngôn, không được, cửa phòng... Không... Không có cách âm "

Lạc Ngôn kề sát thân thể Tô Nhiễm , hai chân ma sát lẫn nhau , da thịt tiếp xúc, có một loại cảm giác vui vẻ, tay tránh thoát khỏi ngăn chặn của Tô Nhiễm, thăm dò ở đầu ngực, từng tia từng tia nước chảy dính lên tay Lạc Ngôn, nhẵn mịn. Lạc Ngôn ngậm vành tai Tô Nhiễm , ám muội nói: "Vậy thì kêu nhỏ thôi, nắm chặt tôi, cắn vào bả vai tôi, tôi không ngại, tôi thích bảo bối của tôi như con mèo rừng nhỏ, có chút buông thả, ha ha "

Tô Nhiễm theo từng độc tác khiêu khích của Lạc Ngôn, hô hấp dần nhanh hơn, bộ ngực trắng nõn cũng thuận theo nhịp thở, làm mê hoặc Lạc Ngôn. Mấy ngày ngủ riêng, khát vọng đối với nhau cũng dâng đầy, Lạc Ngôn cũng không muốn dừng tay như vậy, thân thể phản ứng mãnh liệt cũng làm cho Tô Nhiễm không có khí lực chống lại nữa.

Lạc Ngôn cười xấu xa nhìn Tô Nhiễm một chút, một tay ở xương cụt của Tô Nhiễm đảo qua vài cái, đồng thời ngón tay linh hoạt nào trêu chọc đầu ngực, câu ra từng cảm xúc run động trong vườn hoa phong phú của nàng, khiến Tô Nhiễm hít vào một ngụm khí lạnh, hai tay ôm lấy lưng Lạc Ngôn, lưu lại từng vết cào nhẹ, cắn vào vai Lạc Ngôn, "Ô ô" phát ra tiếng ngâm.

Bởi vì không dám lên tiếng, Tô Nhiễm ức đến trên mặt một mảnh ửng đỏ. Trong vườn hoa không ngừng co rút, nước róc rách chảy không ngừng tiết ra ngoài. Dưới ánh đèn mờ ảo, gáy ngọc thon dài, mặt ửng hoa đào, vẻ mặt vừa ẩn nhận lại khó chịu, cảm giác như đang vụng trộm nhưng đồng thời lại có một cảm giác kích thích khác.

Đầu ngón tay thất thời truyền đến cảm giác căng mịn nóng rực khiến Lạc Ngôn hít sâu một hơi, nuốt ngụm nước, nghiêng đầu đi ở hôn lên cái gáy ngọc của nàng. Cô thích cảm giác kích thích như vậy, cùng yêu người vụng trộm, thật là một loại lạc thú mới mẻ, từng tế bào trong máu đều hưng phấn lên, kích thích, chỉ huy cô phải tấn công mãnh liệt trong pháo đài của Tô Nhiễm, Tô Nhiễm ôm lấy vai Lạc Ngôn chỉ có thể đem tất cả dục vọng phát tiết ở trên vai và lưng Lạc Ngôn, eo thon vặn vẹo, sợi tóc nhẹ đưa phong tình vạn chủng.

Vai và lưng truyền đến cảm giác đau đớn kích thích như điện giật , Lạc Ngôn càng ngày càng hưng phấn, dây dưa thật lâu dưới thân đã sớm không thể kiềm chế được của Tô Nhiễm.

Màn đêm thăm thẳm, dưới ánh trăng đẹp, chỉ có thể nghe thấy tiếng ngâm nhỏ bé nghẹn ngào, chỉ có thể nghe thấy được âm thanh xấu hổ kia lẫn mùi mồ hôi. Ở cái hoàn cảnh đặc thù này, ngay thời khắc nguy hiểm này, hai người trải nghiệm một loại thỏa mãn đặc biệt, kích thích đỉnh cao, như cuộn sóng bao phủ toàn thân, trắng đêm phun trào...

Mới mẻ không phải là thay đổi người yêu nhiều lần, mà là cùng người yêu của mình xây dựng một loại tình thú, cảm giác mới mẻ này, mặc dù cùng đi qua đường dài, ngắm hoàng hôn nhân thế, vẫn có thể nắm tay nhau trải qua cảm giác yêu như lần đầu gặp mặt.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xyz