Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Khương Vu, hợp đồng mau đến kỳ, em có suy nghĩ gì không?"

Ngồi đối diện Khương Vu là Lam Nhan, tổng giám đốc công ty giải trí hàng đầu hiện nay ở Bắc Kinh. Không ai biết nàng từ gia đình giàu có nào đến, càng không thể tra được sau lưng An Nhan là thế lực nào chống lưng. Bất quá Lam Nhan rất ít lộ diện, dù là sự kiện quan trọng của công ty cũng là phó giám đốc đi thay mặt nàng. Số lần Khương Vu gặp qua Lam Nhan không nhiều, nhưng mỗi lần đều là loại trải nghiệm khó nói nên lời.

Lam Nhan năm nay ba mươi bảy, công tác ở An Nhan hơn mười năm, tính đi tính lại chính là một tay đem An Nhan phát triển đến hôm nay. Dù vậy, ngũ quan của nàng cũng không bị thời gian làm hao mòn, nhìn qua là có phong vận của phụ nữ trưởng thành cùng mị lực không thể chối cãi. Đôi mắt nàng sâu thăm thẳm khó lường, ngay cả Khương Vu quen nhìn mặt người đoán ý cũng nghĩ không ra hiện tại Lam Nhan là mang ý định gì mà đề cập đến chuyện hợp đồng. Cũng chính vì ánh mắt sâu không lường được này, Lam Nhan cùng Hạ Tử Mặc càng như một khuôn đúc ra.

Khương Vu không vội vàng trả lời, môi mỏng chỉ là mím lại trầm tư. Nàng không phải không có tính toán cho bản thân. Đóng phim hơn 6 năm, muốn nói bản thân thanh thanh bạch bạch như đoá liên hoa thật sự là ngượng ngùng. Nhưng hợp đồng tại công ty mau hết hạn, nàng cần thiết tìm ra phương pháp lưỡng toàn để đem mình bảo vệ thật tốt. Bởi vì hiệp ước luyến ái với Hạ Tử Mặc, trùng hợp cũng còn lại duy nhất một năm này.

"Lam tổng là hi vọng em ở lại, hoặc là thả đi?"

Không phải đột nhiên mà Khương Vu đem vấn đề ném lại cho Lam Nhan. Nàng biết rõ, ý tứ của Lam Nhan rất có thể là ý tứ của Hạ Tử Mặc. Dù hai người trước đây có vẻ chưa từng giao thoa, Khương Vu không tin Hạ Tử Mặc có thể dễ dàng đem nàng đưa đến An Nhan như vậy.

Lam Nhan híp mắt nhìn Khương Vu, trong ánh mắt mang theo tia dò xét cùng giảo hoạt.

"Em nên biết, sau khi rời khỏi An Nhan, tiền đồ của em cũng ít nhiều không nước chảy mây trôi. Đây là ý tứ của tôi."

Lam Nhan nói không sai. Khương Vu hiện tại là cây rụng tiền của An Nhan, mấy năm nay chỉ dựa vào mình nàng đã đem lợi nhuận công ty tăng trưởng đáng kể. Thêm vào đó, Khương Vu làm người thiên hướng ôn hoà, mang theo tân nhân xuất đạo liền lập tức được đón nhận, càng là mở rộng con đường cho An Nhan. Bất quá nàng độc sủng hơn năm năm, các công ty giải trí khác ít nhiều có chút kiêng dè quăng cho nàng cành oliu. Thứ nhất, chưa chắc Khương Vu đã nguyện ý từ bỏ An Nhan. Thứ hai, bọn họ không muốn đắc tội người phía sau Lam Nhan. Vì vậy nếu rời đi, Khương Vu chỉ có cách một lần nữa bắt đầu.

Tiền căn hậu quả Khương Vu đều biết đến, nàng đánh bàn tính rốt cuộc vẫn không qua được hậu chiêu của vị Lam tổng trước mặt. Nhưng Khương Vu lăn lộn giới giải trí mấy năm, góc cạnh của nàng đã sớm bị mài ra sắt bén.

"Hiệp ước em có thể ký tiếp. Bất quá em muốn thêm một điều khoản."

Đối diện Lam Nhan tỏ vẻ ý định của Khương Vu hoàn toàn nằm trong dự đoán, nàng vẫn duy trì tư thế ngồi thẳng cứng nhắc chờ Khương Vu tiếp lời.

"Thời gian giải ước phải do em quyết định. Nói cách khác, hợp đồng là em làm chủ."

Lần đầu tiên Khương Vu đem hết khí tràng của mình khai triển, không giống như cô mèo nhỏ mấy năm trước chỉ biết khiếp đảm lùi bước. Bất quá cả người Khương Vu đều mang vẻ ôn hoà tự nhiên, khiến cho hai khí tràng đối lập đã gợi nên hứng thú của Lam Nhan. Khương Vu nâng cao ánh nhìn thẳng về phía Lam Nhan, làm như sẽ không thoả thuận nếu đối phương phản đối điều kiện của nàng.

Quật cường.

Nhưng cũng rất biết thiện giải nhân ý.

Lam Nhan từng nói với Hạ Tử Mặc, cô mèo nhỏ không nhất thiết sẽ vĩnh viễn là cô mèo nhỏ, có khi nàng sẽ biến hoá thành phượng hoàng. Tựa như giờ phút này, Khương Vu chỉ ăn vận đơn giản váy hoa đã có thể toát ra uy phong của ba lớp ảnh hậu, vừa thong dong lại áp bách. Tuy vậy, Lam Nhan chung quy sẽ không nhả ra.

"Dựa vào đâu mà em có tư bản bàn loại điều kiện này với An Nhan? Công ty không chỉ một mình em, em nên hiểu."

Không khí giằng co không làm khí thế Khương Vu chùn xuống, ngược lại, nàng vẫn là ung dung ngồi trên sofa, trên môi đỏ câu người lại là nụ cười tràn đầy tự tin.

"Dựa vào việc em có thể đem một đám tân nhân mới ký năm nay của công ty xuất đạo đỏ tía. Hơn nữa,..."

Khương Vu cố ý dừng một chút, nhấp môi điều chỉnh một lần nữa tâm thái.

"Oscar là mục tiêu năm sau của em."

Nói không kinh ngạc là giả, Lam Nhan không thể tin được tham vọng của Khương Vu lại cường đại đến giải thưởng quốc tế mà chưa diễn viên trong nước nào dám mơ ước chạm đến. Khương Vu chẳng những muốn, thái độ kia còn là nắm chắc giật giải. Lam Nhan có chút không hiểu vì cái gì Khương Vu phải điên cuồng nỗ lực như vậy, bởi vì mặc dù vi ước với An Nhan, tài sản của Khương Vu hiện tại cũng đủ bồi mấy lần hiệp ước. Mà có lẽ, Khương Vu nỗ lực hoàn toàn không phải vì vật chất đi.

Lam Nhan suy tư, cuối cùng là đáp ứng.

"Tôi muốn nhìn thấy kết quả, hiệp ước sẽ dễ bàn."

——————————

Từ văn phòng Lam tổng đi ra, Khương Vu đi thẳng đến chỗ Dương Hân dưới lầu. Người đại diện này của nàng mấy năm nay cũng nếm không ít mật gai để liều mạng đem tài nguyên tốt nhất về cho Khương Vu. Tuy vòng giao tế của Dương Hân rất rộng, thời gian đầu mang theo nàng cũng đành đi từng bước tính từng bước cho đến thành công hôm nay. Vì vậy Khương Vu một lòng đều tin tưởng người đại diện của mình, bao gồm nói cho nàng nghe kế hoạch tiếp đến.

"Em thực sự muốn nhắm tới Oscar?"

Đối diện Khương Vu là một nữ nhân mặc tây trang màu đen, khí chất chính trực đến thanh triệt. Ngũ quan của nàng không phải rất nổi bật, bất quá càng nhìn sẽ càng thấy thuận mắt hơn. Tóc nàng cột cao lên, lộ ra vẻ giỏi giang của phụ nữ thành đạt. Khương Vu nhấp môi uống một ngụm hồng trà, không trực tiếp trả lời Dương Hân. Qua một lúc lâu, nàng mới buông tách trà lấy ra một phân kịch bản.

"Dương tỷ, chị nhìn cái này."

Dương Hân tò mò đưa mắt liếc qua sấp kịch bản, vừa nhìn đã hai mắt sáng rỡ cao giọng.

"Đổng Duẫn Tình? Em làm sao có được kịch bản này?"

Trong mắt Dương Hân, mặc dù Khương Vu đã đoạt ảnh hậu ba năm liên tục cũng chưa chắc có cơ hội cầm đến kịch bản của Đổng biên kịch. Người này quanh năm ngao du bốn bể để tìm kiếm linh cảm, nhiều khi rất lâu cũng không ai có manh mối hành tung của nàng. Sở dĩ người ta gọi Đổng Duẫn Tình là huyền thoại là vì nàng chỉ mới viết ba bộ kịch bản, hai trong số đó đã trực tiếp được xướng tên trong giải Oscar. Nói cách khác, chỉ cần Đổng Duẫn Tình có kịch bản, chịu nhả ra cho diễn viên nào, người đó chắc chắn sắp phi thăng.

Khương Vu chỉ là cười, không tỏ ý kiến. Đổng Duẫn Tình đúng là kẻ lang thang bốn bể, mặc dù vậy, người duy nhất nhận được bưu thiếp của Đổng biên kịch từ khắp nơi trên thế giới lại là Khương Vu. Kỳ thực cả hai đều có liên hệ sâu xa, khó nói đến nỗi bản thân Khương Vu cũng không biết bắt đầu từ đâu.

Dương Hân thấy Khương Vu không tiện nói cũng không truy hỏi thêm. Nàng tin tưởng nghệ sĩ của mình, bao nhiêu năm qua Khương Vu chưa từng khiến bản thân phải lo lắng. Lần này có kịch bản đến, quan trọng nhất là phải tranh thủ lấy được vai diễn nổi bật nhất bộ kịch này.

"A Vu, thời gian thử vai đã định ra chưa? Ekip là vị nào đạo diễn?"

Dương Hân vui đến nỗi đem tất cả văn kiện đang xử lí ném sang một bên, ngữ khí hân hoan đem quyển kịch bản xem như báu vật. Có nó, Khương Vu nhất định sẽ vươn tới một vị trí khác, cao hơn, đáng ngưỡng mộ hơn.

Khương Vu đem biểu tình phấn kích của Dương Hân thu vào mắt, cả người cũng tản ra ý cười ôn hoà.

"Đã định ra, ekip của Trương đạo diễn sẽ tham gia sản xuất bộ này. Còn có, Đổng biên kịch chính thức chỉ đạo nói chọn em làm vai chính bộ phim này."

Nghe đến đây, Dương Hân chỉ thiểu một bước hét lên. Trương đạo diễn là ai? Cũng là một huyền thoại trong giới giải trí! Hắn ta năm nay chỉ mới ba mươi lăm, trong tay đã có lớn lớn bé bé giải thưởng không đếm nổi. Sở trường của hắn là quay phim điện ảnh, tính tình quải gở đến không diễn viên nào dám cho hắn lời khen. Bất quá, bất kì nữ chính nào hắn hợp tác qua sau nay đều rất nổi tiếng về kĩ thuật diễn xuất. Năm đó xuất đạo, Khương Vu cũng nhờ vào hà khắc của Trương đạo mà như thoát thai hoán cốt, đi đến tầm cao mới của điện ảnh.

Lần này có biên kịch là Đổng Duẫn Tình, đạo diễn là Trương Dịch, nữ chính là Khương Vu, Dương Hân không tin bộ phim này không lấy được giải thưởng lớn.

"Thật sự tốt quá! Thật sự tốt quá rồi Tiểu Vu!"

Khương Vu rót một chén hồng trà cho Dương tỷ nhấp môi bình tĩnh lại, tiếp tục nói về dự định tiếp theo.

"Bộ phim này tháng ba năm sau mới khởi động quay, nên từ đây đến đó em không muốn nhận thêm kịch bản nào để chuẩn bị tốt nhất cho nhân vật năm sau. Dương tỷ, chị thấy sao?"

Dương Hân đương nhiên đồng ý với quyết định này. Chỉ cần Khương Vu diễn tốt bộ phim này, kỉ lục mà nàng tạo nên quả thực càng vững như tường thành. Nhưng vừa mới lấy được giải thưởng danh giá, Khương Vu nếu là lập tức biến mất trong mắt công chúng là chuyện An Nhan sẽ không để diễn ra.

"Tiểu Vu, tôi ủng hộ em. Bất quá em vẫn muốn tham gia một vài show để duy trì độ nóng trước công chúng, hiểu không?"

Lúc này Khương Vu cũng không phản đối, đúng lúc, nàng còn phải đem một đống tân nhân An Nhan năm nay mới ký xuống xuất đạo. Không cần nói cũng biết cách dễ nhất để có độ nhận diện công chúng là tham gia TV show. Mấy năm nay hậu bối trong công ty đều là Khương Vu giúp đỡ, cho nên nàng đã quá quen việc thuận tay rồi.

"Em biết. Chị xem xét một chút các loại chương trình thực tế và phát sóng trực tiếp đi. Năm nay hai loại này là hot nhất."

Dương Hân gật đầu, đem 200% khí lực trở về bản làm việc hệ thống một lời các lời mời đi show của Khương Vu. Thấy đối phương bận rộn, Khương Vu cũng không làm phiền mà ngồi một bên lướt Weibo.

Bất quá không đợi ý cười trong mắt nàng đạm xuống, hot search no.1 hôm nay lại là gương mặt nàng không thể quen thuộc hơn.

"Hạ tiểu thư thực thực cùng Trầm giáo thân cận, quan hệ hai nhà Hạ Trầm đã đến lúc liên hôn?"

P/s: Không biết có ai nhớ Lam Nhan hông :)) Đứa nhỏ sủng hư Tề An trong Đẩy Ngã đó nà! Còn đặt tên công ty là An Nhan, đủ hiểu tiểu Nhan đội Tề An lên đầu ròi :))))
Còn Trầm giáo sư, mọi người có đoán được là con của ai hem? Liên quan đến bộ Phá Băng nhen hihi
Đổng Duẫn Tình là nhân vật mới, liên quan đến Đổng giả của Đổng lão sư ó

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro