Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Văn Hi về đến nhà nhớ lại cái hôn kia, ngây ngốc cười

“Anh!” Văn Bân tiến vào nhìn đến anh mình nằm ở trên giường ngây ngô cười hỏi đến

“Anh, anh làm sao vậy, không thoải mái sao?” Văn Hi phản ứng lại, nói

“Không sao, em tìm anh làm gì?”

“A, không sao, chính là muốn hỏi một chút chị dâu hôm nay sao không trở về?” Văn Bân nói, Văn Hi trừng mắt nhìn Văn Bân một chút, nói : “Chị ấy hôm nay về nhà” nói xong bảo Văn Bân đi ra ngoài, chính mình nằm ở trên giường nghĩ “Có phải hay không hẳn là bảo Tiểu Mạn dọn lại đây ở cùng mình? Nhưng là như vậy có phải hay không quá nhanh? Vạn nhất chị ấy không đáp ứng làm sao bây giờ? Đúng rồi, ba còn không biết mình cùng Tiểu Mạn kết giao, nếu không đem Tiểu Mạn về? Không được không được này còn không phải là gặp gia trưởng sao?” Không biết suy nghĩ bao lâu, Văn Hi cũng bất tri bất giác ngủ rồi, Tiểu Mạn nghĩ bộ dáng Văn Hi hôm nay ghen, thật là đáng yêu, nhịn không được khóe miệng cong lên, “Đúng rồi Văn Hi còn không biết mình là thiên kim tập đoàn Mục thị, muốn hay không nói cho ẻm a? tìm thời gian cùng ẻm nói đi!” Suy nghĩ một hồi Tiểu Mạn cũng bất tri bất giác ngủ.

Ngày hôm sau, Văn Hi rời giường sớm làm xong cơm sáng, cũng để lại tờ giấy cho Văn Bân “Cơm ở trong nồi, rời giường chính mình ăn” mang theo một ít cơm sáng rồi đi,bên kia, Tiểu Mạn rời giường nhìn di động một chút “Không xong rồi không xong rồi, đến muộn, Văn Hi có phải hay không còn ở dưới lầu chờ mình” Tiểu Mạn bừng tỉnh, nhanh chóng rời giường rửa mặt thay quần áo liền chạy xuống lầu, nhìn đến Văn Hi đang đợi mình, lên xe đối Văn Hi nói “Xin lỗi, chị dậy trễ thực xin lỗi a” Văn Hi nhìn Tiểu Mạn nói “Không sao, em cũng vừa đến” nói xong đem bữa sáng đưa cho Tiểu Mạn, đối Tiểu Mạn nói
“Cho chị” Tiểu Mạn nhìn bữa sáng trong tay,cười hỏi “Cố ý làm cho chị?” Văn Hi nhìn chỗ khác nói : “Không phải, buổi sáng làm nhiều thôi” Tiểu Mạn nhìn Văn Hi tâm khẩu bất nhất bộ dáng,  hôn lên mặt Văn Hi một cái
“Khen thưởng cho em” Tiểu Mạn nói, Văn Hi cười, đem mặt bên kia hướng Tiểu Mạn “Còn có bên này a” Tiểu Mạn đẩy đầu Văn Hi nói “Em trở nên như vậy khi nào a,không biết xấu hổ, hảo hảo lái xe đi” Văn Hi bất đắc dĩ lái xe,tới công ty Tiểu Mạn như xuống xe, bảo Văn Hi đi công ty trước,mình đến sau

Tiểu Mạn thừa dịp thời gian nghỉ trưa  lúc không có người đi tới văn phòng Văn Hi, Văn Hi thấy Tiểu Mạn tới tức khắc chạy đến bên người Tiểu Mạn, cùng Tiểu Mạn cùng nhau ăn cơm trưa, cơm nước xong sau, Tiểu Mạn cùng Văn Hi đồng thời nói “Đúng rồi, em/chị muốn cùng chị/em nói một chuyện” hai người thấy hiểu ý cười, Văn Hi nói : “Chị nói trước đi”. Tiểu Mant nói “Thật ra chị là thiên kim tập đoàn Mục thị, vì cha bảo chị trải nghiệm sinh hoạt tự mình đi công tác.” Văn Hi nhìn Tiểu Mạn cười nói “Em biết chứ, em tìm Phong ca điều tra chị rồi, không vạch trần chị là muốn cho chính chị cùng em nói, xem ra chị đã cũng đủ tín nhiệm em” Mục Tiểu Mạn biết sau ngồi ở trên người Văn Hi  nói “Được a,em cư nhiên điều tra chị, không để ý tới em nữa!” Văn Hi sau khi nghe được liền ôm eo Tiểu Mạn,nói : “Dù sao cũng là tuyển trợ lý sao, hơn nữa em lại thích chị đương nhiên muốn điều tra một chút a, đừng giận được không” cũng sờ sờ đầu Tiểu Mạn, hôn một cái, Tiểu Mạn cố tình thanh thế nói đến “Chị đây lần này tha thứ cho em, bất quá về sau không được gạt chị. Đúng rồi, em muốn nói với chị cái gì a?” Tiểu Mạn hỏi đến “Aiya, thiếu chút nữa quên rồi, Tiểu Mạn... Em muốn... Thứ bảy mang chị về nhà gặp ba ba em một chút, ông ấy còn không biết em và chị ở bên nhau đâu, nếu chị không muốn đi, liền không đi, em đơn độc cùng ba nói em và chị ở bên nhau” Tiểu Mạn nghĩ nghĩ “Không sao, vậy thì cuối tuần chị cùng em về gặp bác trai được không.” “Hảo, đều theo ý chị” Văn Bân sờ sờ đầu Tiểu Mạn nói, lúc này Vũ Lạc Huyên tiến vào thấy được 2 người ân ân ái ái liền xấu hổ, lập tức xoay người vào tường nói : “Tôi có phải hay không tới không đúng lúc?” Hai người hoảng sợ, sửa sang lại một chút, Tiểu Mạn nhìn thời gian một chút nói, “Thời gian không còn sớm tôi đi ra ngoài trước”, thấy Tiểu Mạn đi ra,Văn Hi đối Vũ Lạc Huyên nói ”Được rồi, Lạc Huyên, huynh tìm đệ có chuyện gì sao? Lạc Huyên chuyển qua tới đưa bản báo cáo cho Văn Hi, nói “Đây là kinh phí thiết bị tháng này dùng, đệ xem qua một chút” “Uh, hảo” nói xong Vũ Lạc Huyên vẻ mặt bát quái tới gần Văn Hi hỏi : Đến bước nào rồi? Văn Hi trừng mắt nhìn Lạc Huyên một chút nói : “Có phải hay không Trạch Tín gần đây nhìn huynh ít hả? Huynh chạy tới trêu chọc đệ”, Lạc Huyên sau khi nghe được nói : Nhàm chán, đệ người này như thế nào như vậy không hài hước không cấm trêu chọc đâu!” Nói xong Vũ Lạc Huyên liền đi ra ngoài, một ngày bận bận rộn rộn quá khứ, Văn Hi cũng chờ mong Tiểu Mạn cùng hắn về nhà......
---------------
Fic này 1 tuần sẽ ra 2 chương :3
Tuần này ra hẳn 5 chương vậy tối nay hay mai ra thêm 1 chương nữa là 6 chương :3
Ok 3 tuần nữa ra tiếp =))))))))))))))))))))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro