Thi độc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lão Hà thấy tôi có chút hoảng hốt, vội vàng lại lấy tay che cổ , nói: "Sao đột nhiên vào, cũng không chào hỏi..."

"Lão Hà, vết thương trên cổ ông hình như rất nghiêm trọng?" Tôi đi qua  ngạc nhiên và nói.

Nhớ rõ tối hôm qua ông ấy bị bà nội Trình Tiểu Yến cắn vào cổ, tiếng kêu thảm thiết tê tâm liệt phế kia, hiện tại tôi cũng không quên.
ta thiếu chút nữa cho rằng lão Hà sẽ chết nhưng mà!.

Nói thật, trong lòng rất áy náy, nếu không phải vì cứu ta, hắn cũng không đến mức thảm như vậy!

"Không có việc gì, ta đắp một chút gạo nếp là được rồi." Lão Hà khoát tay áo, lại trừng mắt nhìn ta, "Đúng rồi,  ngươi tối hôm qua vô duyên vô cớ, sao lại chạy đến cửa nhà xác? "

Tôi trợn trắng mắt, nói không phải anh gọi tôi qua đó sao?

"Điên khùng, ta gọi cho ngươi đi qua?" Lão Hà tức giận nói.

Tôi lấy điện thoại di động ra, chỉ vào dãy số tối qua gọi đến, nói: "Ông gọi cho tôi đêm qua, nói rằng  đã tìm thấy manh mối, bảo tôi ngay lập tức đi đến cửa nhà xác." "

- Không có khả năng!

Sắc mặt lão Hà nhất thời thay đổi, nói: "Tối hôm qua sau khi tôi trở về tòa nhà D, liền trực tiếp ngủ, căn bản không gọi điện thoại cho cậu —— hơn nữa, tôi cũng không biết số điện thoại di động của anh a! "

Lời này của ông ta làm tôi ngây ngẩn cả người.

Đúng vậy, tôi chưa bao giờ nói với ông Hà số điện thoại di động, làm sao ông ta gọi tôi đây?

Bây giờ, ông phủ nhận một cách thẳng thừng, không gọi cho tôi - vậy chuyện gì đang xảy ra vậy?

Tôi hồi tưởng lại tình huống tối hôm qua, sau khi nhận được điện thoại của "Lão Hà", liền cắm đầu chạy tới cửa nhà xác, lại không nghĩ tới,  chờ tôi căn bản không phải lão Hà, mà là bà nội của Trình Tiểu Yến.

Tôi giật mình, nói: Chẳng lẽ tất cả đều là âm mưu của bà nội Tiểu Yến? Bà ấy cố tình giả giọng nói của ông để lừa tôi ra ngoài?

Lão Hà nhíu nhíu mày, không lên tiếng.

Một lúc lâu sau, ông lại hỏi tôi, tại sao hôm qua tôi lại phun gạo nếp trước thời hạn?

Tôi ngay lập tức nhận ra sự kỳ lạ của vấn đề, run rẩy nói: Không, không phải là ông kêu tôi nhổ ra sao?

Lão Hà vỗ đùi một cái, cắn răng nói: Ta hiểu rồi, bà quái vật này, đích xác am hiểu âm thanh ngụy trang... Đầu tiên là mạo danh ta, lừa ngươi đi ra, sau đó lúc ta đang đọc chú, lại giả giọng nói của ta, lừa ngươi phun gạo nếp ra!

" bà nội nó, ta thật ngu xuẩn, thì ra là lão yêu quái này đang mê hoặc ngươi —— ai, cũng là ta sơ suất sơ suất, không nghĩ tới chuyện này." Lão Hà lắc đầu thở dài nói.

Tôi chạm vào mũi và nói: Vâng, ông bị cắn lên cổ, tại sao mua một con rắn?

"Đương nhiên là vì áp chế thi độc a." Lão Hà liếc mắt nhìn ta một cái, tiếp tục công việc .

Ta thấy hắn đem túi gạo nếp kia lấy ra, đặt vào trong chậu rửa mặt, đổ đầy nước sôi vừa mới đun xong, sau đó lấy ra một con dao nhỏ, rất thuần thục banh miệng rắn độc, đem răng độc của nó nhổ ra, ném vào trong gạo nếp, sau một hồi khuấy, dùng vải  thấm một lớp gạo nếp, đắp lên vết thương trên cổ.

Miếng vải  này vừa đụng phải cổ, phát ra một tiếng "rắc" , một làn khói trắng từ từ bốc lên, lão Hà cũng đau đến nhe răng trợn mắt, hừ hừ không ngừng. Tôi hỏi ông ta,  có đau không? Ông ta tức giận nói: "Vô nghĩa, anh bị cắn thử xem?" "

"không có biện pháp nào khác , chỉ có thể nhịn đựng, ta cũng không muốn biến thành đồng loại của bà ấy."

Cùng loại?

Ta ngẩn người, hỏi lão Hà lời này có ý gì?

"Ý tứ chính là, những thi độc này một khi xâm lấn toàn thân, nhẹ thì chết oan uổng, nặng thì —— ta cũng sẽ biến thành loại quái vật như bà nội Trình Tiểu Yến ." Lão Hà cười cười với ta, nói, "Đến lúc đó,  ta sẽ kiếm ngươi cắn. "

Ta hoảng sợ, nói còn có chuyện này, làm sao giống như virus truyền nhiễm ?

Lão Hà nói hắn không biết cái gì là virus truyền nhiễm, nhưng lời này của hắn, cũng không phải là hù doạ.

"Nếu thi độc này không cách nào áp chế, đến lúc đó ngươi cứ ra tay giết ta."

Lão Hà lạnh lùng nói.

Giết lão?

Đầu ta tê dại, trước không nói ta làm sao xuống tay, ngay cả thật sự ra tay, ta đánh không lại "lão Hà" làm sao giết hắng được ?

"Được rồi, cũng không cần lo lắng quá, xác suất loại tình huống này xuất hiện, bất quá một phần trăm, hơn nữa phần lớn đều do không kịp thời dùng gạo nếp đắp lên —— chỉ cần bị cắn trong vòng 48 giờ, dùng gạo nếp cùng răng rắn độc bôi lên vết thương, sẽ áp chế được ." Lão Hà tựa hồ  không lo lắng, cười ha hả nói.

Thấy hắn nói như vậy, ta cũng  yên tâm.

"Đúng rồi, nghe nói mẹ ngươi bệnh nặng đang nằm ở bệnh viện chúng ta đúng không?" Lão Hà bất thình lình hỏi.

Tôi gật đầu

"Sau này ngươi, tốt nhất nên tránh xa mẹ một chút, hoặc là, dứt khoát không nên đi thăm bà." Lão Hà nói.

"Tại sao?" Tôi ngạc nhiên nói.

- Đương nhiên là vì để cho bà không gặp nguy hiểm! Lão Hà chỉ vào ta lạnh lùng nói, "Nói một câu không dễ nghe, ngươi hiện tại chính là một ngôi sao xấu di động, đi đến đâu, xui đến đấy —— vì cái gì, tất cả bởi vì bà nội trình Tiểu Yến, chuyện ngày hôm qua ngươi cũng thấy , lão quái vật kia không đi tìm Trình Tiểu Yến, mà là trước tiên trả thù ngươi, đủ để chứng minh, thù hận của bà ấy đối với ngươi lớn cỡ nào. "

"Cậu hay đi thăm mẹ , vạn nhất bị lão phát hiện, bà ta dời mục tiêu công kích, đi công kích mẹ cậu thì làm sao bây giờ?"

Nghe vậy, cả người tôi phát lạnh.

Đúng vậy, lão quái vật kia hung ác tàn bạo đến cực điểm, vì giết ta, ngay cả chuyện ngụy trang thành lão Hà cũng làm được —— ai biết nàng sẽ không có một ngày đầu óc nóng lên, chạy đi trút giận lên người thân của ta?

"Bây giờ anh hiểu chưa?" Lão Hà vỗ vỗ bả vai tôi, nói, "Trong khoảng thời gian này, không nên đi tìm mẹ cậu nữa, ít nhất —— trước khi chuyện lão yêu quái chưa giải quyết xong, nên hạn chế tiếp xúc với người khác. "

Ta gật gật đầu, nắm chặt nắm tay, trong lòng phiền não nói không nên lời.

Chuyện của tòa nhà D đã làm cho sứt đầu mẻ trán, không nghĩ tới lại đụng phải một yêu quái không người quỷ không quỷ —— mỗi ngày như hổ rình mồi, ở trong bóng tối nhìn chằm chằm ta, muốn cho ta một kích trí mạng.

Ai, số ta như vậy thật thảm !

Ta bỗng nhiên nghĩ tới một chuyện, hỏi lão Hà, tối hôm qua sau khi ta hôn mê, rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì? Vì sao lão yêu quái lại buông tha cho chúng ta? Hơn nữa, cũng không có mang Trình Tiểu Yến đi?

Lão Hà thở dài, nói cho ta biết, tối hôm qua sau khi Trình Tiểu Yến đau khổ cầu xin, lão yêu quái vẫn không động đậy, muốn lấy  mạng của ta và lão Hà —— trong lúc nguy cấp, Trình Tiểu Yến không biết lấy đâu ra một con dao, đặt ở trên cổ họng, lấy cái chết bức bách —— lúc này lão yêu quái sợ ném chuột vỡ bình, cuối cùng hai người thỏa thuận, để Trình Tiểu Yến ở nhà tòa D bảy ngày, bảy ngày sau, nếu như không quay về nhà, lão yêu quái sẽ tới nơi này đại khai sát giới.

Nghe lão Hà kể lại, trong lòng ta run lên, bảy ngày, bảy ngày sau nàng sẽ đi sao?

Bây giờ cô ấy bị bệnh như vậy, nếu rời khỏi tòa nhà D, rời khỏi những loại thuốc rẻ tiền này, chẳng phải là chết nhanh hơn sao?

Khó trách Vẻ mặt Trình Tiểu Yến buồn bực không vui, khó trách cô ấy muốn xóa sạch quan hệ với tôi...

Có lẽ, nàng căn bản chỉ là lo lắng  sợ liên lụy đến ta, cho nên mới biểu hiện lạnh lùng như vậy...

Dường như nhìn thấy nỗi lo lắng trong lòng tôi, ông Hà cười khổ một tiếng, nói: "Nếu cô ấy thật sự trở về với bà nội, ngược lại, cô ấy có thể sẽ không chết." "

Sắc mặt ta biến đổi, nhìn về phía lão Hà: "Ý của ngươi là ——"

"Bà nội của cô ấy, nhất định sẽ biến Trình Tiểu Yến thành đồng loại giống như bà ấy —— như vậy, cô ấy có thể thoát ly bệnh tật, không già không chết..." Thanh âm của lão Hà âm trầm nói, "Nhưng , Trình Tiểu Yến sau khi biến thành cương thi, cũng sẽ cuồng tính bộc phát, không khống chế được bản thân, đến lúc đó cho dù là anh, chỉ sợ cũng bị cô ấy không chút lưu tình giết chết! "

Nghe vậy, tôi rùng mình, đầu tôi trở nên trống rỗng.

Không cách nào tưởng tượng được, Trình Tiểu Yến miệng răng nanh, giống như dã thú, nhào tới cắn cổ tôi...

Không, không!

Tôi tuyệt đối không thể để Trình Tiểu Yến biến thành quái vật giống như bà nội cô ấy!

"Yên tâm đi, ta sẽ không biến thành như vậy."

Đúng lúc này, một thanh âm lạnh lùng trong trẻo chậm rãi truyền đến.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro