106-110

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 106
Quan tâm

"Harry!"

Harry chỉ nghe thấy phía trên mình có một tiếng vang lên sau đó Harry đã bị bắt lấy cánh tay giữa không trung. Vì thế Harry có chút dừng lại, trên cánh tay truyền đến đau đớn mà Harry đúng lúc kịp phản ứng khống chế chổi.

"...Tầm thủ Hufflepuff Cedric Diggory là một người rất có phong độ. Cho dù là Harry Potter bắt được Golden Snitch anh vẫn thân mật vươn tay cứu Harry đang rớt xuống, cứu Harry khỏi vận mệnh ngã thành bánh thịt... Gryffindor WIN!"

Giống như thanh âm radio đột nhiên bị mở ra, ở ổn định thân hình sau, trong tai Harry đột nhiên tràn vào tiếng hoan hô cùng Cedric cách mưa gió hỏi thăm.

"Harry Potter, em không sao chứ?" Đó là khuôn mặt tản ra chân thành quan tâm, tựa như phía trước Angelia cùng Katy nói, Diggory là một người rất được.

Harry hơi hơi lắc đầu, cảm giác được cảm giác lạnh như băng chậm rãi thối lui."Không có việc gì, cám ơn anh Diggory."

"Không cần." Diggory thấy thế buông lỏng tay của mình, ở xoay chổi rơi xuống, anh đột nhiên quay đầu lại, lộ ra nụ cười sáng lạn, "Potter em bay tốt lắm."

Harry hơi sững sờ sau đó nói cảm ơn, đón nhận đôi song sinh lo lắng, bọn họ cùng nhau rơi xuống cỏ tràn đầy nước.

"Harry cậu không sao chứ!" Hermione cùng Ron mạo hiểm mưa to vọt vào sân. Harry lắc đầu, sau đó quay đầu nhìn về phía khán đài thuộc giáo sư tìm kiếm bóng dáng kia.

"Giáo sư Dumbledore rất tức giận! Ngay khi cậu phóng ra thần hộ mệnh, thầy cũng đứng lên dùng đũa phép trong tay phóng ra một bùa chú rất lợi hại. Lập tức cưỡng chế di dời mấy trăm Giám ngục Azkaban! Harry cậu xác định cậu không có việc gì chứ?" Hermione khẩn trương bắt lấy tay Harry lo lắng hỏi.

Một bên Ron cố gắng khuyên cô bé không cần khẩn trương như thế bất quá giống như cũng không có hiệu quả gì.

"Mình thật sự không có việc gì Hermione. Chẳng qua đột nhiên đối mặt nhiều Giám ngục Azkaban như vậy khiến mình có chút thất thần mà thôi. Cậu xem bây giờ tớ không phải là rất tốt sao." Harry giang hai tay cho Hermione nhìn một chút, cũng thuận thế giãy hai tay dùng sức của Hermione. "Nói thật, Hermione hiện tại tớ cần tắm nước nóng."

"A thật có lỗi Harry tớ chỉ ..." Hermione mặt chậm rãi đỏ lên, Harry lắc đầu, "Hermione tớ biết là cậu lo lắng."

Thư thư phục phục tắm nước nóng xong Harry mới đổi trường bào rời đi phòng tắm, đi tới phòng sinh hoạt chung của Gryffindor đang chúc mừng.

"Nga! Harry! Mau tới mau tới! Fred cùng George chuẩn bị bia bơ. Chúng ta cần chúc mừng một chút!" Ron vừa thấy Harry đi ra lập tức kéo đến trong đám người. Harry bị rót mấy cốc bia bơ sau đó lấy cớ cần hoàn thành bài tập rời đi trung tâm náo nhiệt sau đó ở một góc im lặng tìm được Hermione.

"Harry!" Hermione theo sách vở ngẩng đầu lên nhìn Harry, chú ý bốn phía, sau đó thấp giọng nói: "Trước khi mình quay về Draco nói muốn gặp cậu."

"Trước khi về? Hermione, chúng ta là đồng thời trở về, hơn nữa cậu luôn luôn không có đi ra a." Tuy rằng Hermione chú ý nhưng là đi theo Harry Ron vẫn nghe tới những gì cô bé nói. Ron nghi hoặc nhìn Hermione, "Malfoy khi nào thì nói muốn gặp Harry, như thế nào tớ lại không biết?"

"Một người hai mắt luôn nhìn chằm chằm bia bơ sẽ chú ý tới ta có luôn luôn ở trong này sao?" Hermione nói sau đó lại nhìn Harry, "Hắn ở thư viện chờ cậu." Hermione khép sách vở, "Nơi này thật sự không thích hợp đọc sách. Mình nghĩ mình sẽ cùng cậu đi."

Harry nhìn đồng hồ sau đó gật đầu đứng dậy. Cách buổi luyện tập hôm nay còn mấy giờ, có lẽ trước tiên có thể hoàn thành luận văn về người sói.

Ron nhìn thoáng qua hai người đồng thời cũng nghĩ đến luận văn, lại lưu luyến nhìn đám người náo nhiệt, cuối cùng cắn răng nói: "Tớ cũng đi thư viện!"

Có lẽ là bởi vì thứ bảy, có lẽ là bởi vì một trận đấu Quidditch phấn khích cho nên trong thư viện chỉ có ít người đọc sách. Bọn họ rất nhanh tới góc bí mật này sau đó thấy được Draco bên trong đang cúi đầu, tư thế tao nhã viết luận văn.

Nghe được có tiếng bước chân đi tới, Draco dừng tay, ngẩng đầu nhìn thoáng qua ba người, sau đó từ trong túi áo lấy ra một lọ độc dược.

"Harry, đây là đưa cho ngươi."

Lại là một lọ độc dược nhan sắc sáng lạn, Harry yên lặng tiếp nhận ngồi bên cạnh Draco, "Giáo sư Snape đưa cho?"

Chẳng lẽ, đây là thuộc loại Slytherin khó chịu quan tâm, vì sao mỗi lần độc dược cũng phải là để Draco đưa? Harry tươi cười sau đó lấy sách giáo khoa bắt đầu chuẩn bị viết luận văn Snape bố trí về người sói.

"Chỉ biết không thể gạt được ngươi Harry, ngươi thông minh thật sự là không giống một Gryffindor." Draco chậm rì rì nói.

"Malfoy, ngươi có ý tứ gì?" Ron căm tức nhìn Draco, bất quá tất cả mọi người không để ý đến hắn, Hermione thì trực tiếp đem một quyển phòng chống nghệ thuật hắc ám nhét vào trước mặt hắn, "Viết luận văn, Ron."

Ăn cơm chiều xong, Harry theo thường lệ giao túi sách cho Ron mang về ký túc xá mà mình thì dọc theo hành lang đi tới hầm.

Vừa tiến vào hầm, Harry đã bị ôm.

"Harry con không sao chứ?!" Sirius ở bên tai Harry thấp giọng khẩn trương hỏi, "Đều là lỗi của ta, nếu không phải ta đi nhìn trận đấu của con, có lẽ Giám ngục Azkaban sẽ không xuất hiện."

"Con không sao. Chỉ là lần đầu tiên đối mặt nhiều Giám ngục Azkaban như vậy nên có chút trở tay không kịp. Chú đã quên con đã có thể phóng ra thần hộ mệnh đầy đủ sao." Harry cười, "Tuy rằng bọn chúng như cũ có thể dùng những kí ức thống khổ ảnh hưởng con nhưng là con thật sự không có việc gì. Sirius, tin tưởng con, con có thể đối phó bọn chúng."

"Đương nhiên, đương nhiên! Ta nhìn thấy !" Sirius cảm động gật đầu, đưa tay nhẹ nhàng xoa đầu Harry, "Hôm nay ta thấy được, con chẳng những lớn đến có thể đối phó Giám ngục Azkaban thậm chí còn bay tốt như cha con."

Harry ngẩng đầu, thấy được trong mắt Sirius lóe ra lên lệ quang.

"Sirius..." Nhất thời Harry có chút không biết nên như thế nào đối mặt thời khắc dịu dàng như vậy.

"Black, nếu ngươi đã xác định đáng yêu.." Snape phía sau bàn làm việc đột nhiên mở miệng, hơn nữa đang nói đến từ nào đó khóe miệng bóp méo, "Lỗ mãng, năng lực hành động tốt của con đỡ đầu của ngươi không có chuyện sau, liền lập tức uống độc dược."

"Đã biết!" Sirius hung tợn nhìn Snape sau đó quay đầu lại thần sắc tự hào nhìn Harry, ngồi xổm xuống nhìn thẳng Harry.

"Harry, con là một đứa bé tốt của cha con!"

Trong khoảnh khắc đó, Harry cảm thấy được trong hầm độ ấm giảm xuống một bậc. Không cần quay đầu nhìn Harry cũng biết nguyên nhân độ ấm giảm xuống. Vì sao Sirius Black chậm chạp như vậy không phát hiện trên người Snape phát tán hơi thở nguy hiểm.

Hâm mộ nhìn thoáng qua Sirius uống xong độc dược một lần nữa biến thành chó, Harry đi tới trước bàn làm việc, nhìn thấy giáo sư thần sắc tối tăm xả ra một giả cười tiêu chuẩn.

"Nếu giáo sư cũng muốn hỏi ta có sao không, như vậy ta hiện tại là có thể trả lời ta không sao, thật sự không có việc gì." Harry ung dung ngồi trên ghế, nỗ lực bỏ qua tầm mắt tử vong từ người đối diện bắn tới.

"Potter!" Snape thong thả mở miệng, thanh âm trầm thấp ẩn chứa một loại nguy hiểm như bão táp sắp xảy ra, "Chẳng lẽ ngươi cho là ngươi có được danh hiệu 'Đứa bé sống sót', 'hoàng kim nam hài Gryffindor', 'Kẻ Được Chọn', như vậy tất cả mọi người cần vây quanh ngươi chuyển, vì nhất cử nhất động của ngươi mà lo lắng sao?"

Snape tao nhã nhíu mày, trong đôi mắt đen tất cả đều là ác ý trào phúng, còn có một loại cảm xúc kỳ quái cũng coi là chán ghét, "Chuyện ta bình thường cần làm đã đủ nhiều Potter. Không có dư thừa nhàn rỗi đến quan tâm một tên thảo nhân ghét, tự đại tiểu quỷ cũng chính là ngươi! Không quan tâm ngươi bởi vì hôm nay Giám ngục Azkaban đột nhiên xuất hiện mà thương tổn tâm tình bé nhỏ của ngươi."

Harry chớp mắt, không nói một lời nhìn Snape, chậm rãi lấy ra bình độc dược đặt ở trong túi áo.

"Như vậy, giáo sư Snape thân ái, ngài có thể theo thời gian bận rộn rút ra vài phút giải thích cho ta, bình vô mộng độc dược này là gì?" Harry mang theo hoàn mỹ giả cười, nhẹ nhàng đung đưa bình độc dược trong tay, độc dược bên trong hơi hơi chớp lên, ở trong ánh lửa tản ra nhiều ánh sáng vàng chớp động.

Snape nhìn thấy bình độc dược, dường như không có việc gì lộ ra vặn vẹo cười lạnh, "Một lọ vô mộng độc dược mà thôi, Potter, ngươi có nghi vấn gì?"

"Bình độc dược này là giáo sư làm đi? Hơn nữa ta nhớ trong tủ cất giữ độc dược cũng không có loại này." Harry nhíu mày, dựa vào phía sau, tìm một tư thế càng thoải mái, "Cám ơn giáo sư."

"Hừ! Tuy rằng nguyên liệu điều chế vô mộng độc dược phức tạp nhưng là thực hiện lại rất đơn giản. Làm sao ngươi khẳng định đây không phải Draco làm." Snape hừ lạnh sau đó cúi xuống bắt đầu phê chữa bài tập.

"Potter, Borggart trong tủ ở góc tường, đũa phép của ngươi ở trong túi. Nếu như không có gặp được vấn đề gì thì cũng đừng có quấy rầy ta!" Snape một bên cúi đầu nhìn luận văn trong tay, một bên cố gắng đuổi đi Harry đang dùng ánh mắt nghiên cứu tìm tòi nhìn mình.

"Vâng giáo sư." Harry cười khẽ đứng lên. Trước một giây mở thùng đối mặt Borggart mới đột nhiên quay đầu lại, nhìn Snape chỉ lộ ra cái trán tái nhợt, lộ ra một nụ cười nghịch ngợm mang theo hạnh phúc."Giáo sư làm sao biết độc dược này là Draco cho ta đâu?"

Chương 107
Bản đồ đạo tặc

Harry trêu chọc xong không dám nhìn phản ứng của Snape, quay đầu liền mở thùng ra, một Giám ngục Azkaban cả người đều tản ra âm lãnh chậm rãi nhẹ nhàng đi ra.

Không cần chuẩn bị gì mà chỉ duy trì phía trước biết được Snape khó chịu quan tâm, loại cảm giác kỳ diệu thỏa mãn, Harry liền huy động đũa phép lớn tiếng hô lên câu thần chú.

"Expecto Patronum!"

Một đạo màu bạc quang mang bắn từ đũa phép của Harry ra, ở trước mặt cậu ngưng tụ thành một con dơi mở ra cánh lớn màu bạc đánh về phía Giám ngục Azkaban trong rương!

Harry tươi cười, nhìn thấy Giám ngục Azkaban thành công bị bức về trong rương, dùng sức đóng thùng lại, đưa tay sờ thần hộ mệnh hoàn thành xong sứ mệnh chậm rãi tiêu tán, "Vất vả ngươi, cám ơn."

"Hừ!" Phía sau Harry đột nhiên vang lên tiếng hừ lạnh. Harry quay đầu lại nhíu mày nhìn Snape phát ra tiếng không kiên nhẫn, "Giáo sư?"

"Thần hộ mệnh thực hoàn mỹ." Snape giả cười trào phúng, "Bất quá, nếu ngươi đã có thể huyễn hóa ra thần hộ mệnh hoàn mỹ như vậy liền không cần phải ... Tiếp tục ở chỗ này của ta, hơn nữa sau cũng không cần phải ... Lại đến ." Snape đông cứng nói, không khách khí hạ lệnh đuổi khách.

"Nga, giáo sư." Harry đã khóa thùng chứa Borggart, một lần nữa ngồi xuống đối diện Snape."Thần hộ mệnh hẳn là không có vấn đề rất lớn . Nhưng là giáo sư chúng ta có lẽ nên đàm luận một số vấn đề ."

"Cái gì?" Snape phòng bị nhìn Harry, cặp mắt màu đen để lộ cẩn thận khiến Harry nhịn không được cười. Harry không phải là dùng cạm bẫy ngôn ngữ khiến Snape không thể phủ nhận độc dược thật là y tặng mà thôi. Có cần dùng ánh mắt phòng bị tùy thời sẽ bị mình hãm hại đề phòng mình sao?

"Nếu ngươi còn muốn tiếp tục vấn đề về độc dược, như vậy đáp án của ta là không thể trả lời!" Snape không để ý đến Harry cười khẽ, lạnh như băng trả lời một câu sau đó cúi đầu tiếp tục dùng lời phê chà đạp học sinh ngày mai học độc dược.

Harry cúi đầu nhìn ngón tay Snape thon dài, tái nhợt cầm bút lông chim, cảm giác y ở phía dưới luận văn viết một cái "T (Troll: Bết)", những học sinh đáng thương, dùng bài làm của mình để giải tỏa cảm xúc không xong của giáo sư. Có lẽ, hắn sẽ từ đó mất đi tin tưởng học giỏi độc dược?

Harry ở trong lòng vì người thương hy sinh mặc niệm ba giây sau đó đưa tay ngăn lại Snape cầm lấy luận văn phê. "Giáo sư, ta cũng không phải muốn bàn luận có quan hệ tới độc dược. Là có quan hệ với Malfoy cùng Sirius."

Thấy thần sắc Snape không tốt Harry vội vàng nói ra mục đích. "Chiều hôm nay Draco nói cho ta biết hắn đã nhận được phụ thân gởi thư, ngài Lucius Malfoy đã thuận lợi rời đi Azkaban hơn nữa chiều mai đến trường học, thăm con bị thương."

"Lucius ngày mai sẽ đến Hogwarts?" Snape buông tấm da dê trong tay xuống, lúc này mới nhìn thẳng đôi mắt sáng ngời, chớp động khác thường hào quang của Harry. "Ngươi đột nhiên nhắc tới này nhất định có kế hoạch khác."

"Đương nhiên, giáo sư." Đối mặt ánh mắt hoài nghi của Snape, Harry tao nhã giả cười, chậm rãi thu hồi tay của mình, thấp giọng nói: "Nếu ta đoán không sai, ngài Malfoy ngày mai gặp Draco nhất định là ở nơi này của giáo sư."

"Đừng nói cho ta ngươi muốn gia nhập nhà Malfoy gặp nhau 'Ấm áp', 'Cảm động'!" Snape nhíu mày chậm rãi tựa lưng vào ghế, "Ta chỉ biết ngươi không là một Gryffindor thuần túy."

"Đương nhiên, chẳng lẽ giáo sư hi vọng ta là một Gryffindor lỗ mãng, tùy ý cho người lợi dụng?" Harry hỏi lại nhưng không đợi Snape trả lời liền thấp giọng nói: "Lúc trời tối ta cần cùng ngài Lucius Malfoy nói chuyện có quan hệ Sirius Black. Ta tin tưởng ngài Malfoy cũng sẽ rất thích tiến hành cuộc nói chuyện này."

"Cùng Lucius đàm luận Black, ngươi đến tột cùng nghĩ gì?" Snape nhíu mày, hai tay chậm rãi vây quanh ở trước ngực, nhìn Harry.

"Rất đơn giản. Có lẽ đây là thời điểm để Pettigrew Peter ở trước mặt mọi người lộ ra nguyên hình. Mà phụ trách điều tra chuyện này là ngài Malfoy, có thể cung cấp chúng ta một cơ hội không thể để cho Dumbledore nhúng tay đồng thời chúng ta cũng cho Malfoy một cơ hội thăng chức ở Bộ Pháp Thuật."

"Ô --!" Phía sau Harry truyền đến một tiếng sủa trầm thấp không đồng ý. Harry quay đầu lại nhìn Sirius đi tới, đưa tay gãi gãi bộ lông rối tung, "Sirius, nói như thế nào ngài Malfoy coi như có quan hệ thông gia với chú. Nói sau, con có tự tin, ích lợi tối thượng Malfoy nhất định sẽ đáp ứng lại một lần nữa tiến hành hợp tác với con. Hắn sẽ không bỏ qua cơ hội này. Chẳng lẽ..."

Harry nhìn Snape mím môi, hơi hơi giảm thấp thanh âm, "Chẳng lẽ chú muốn cứ như vậy sống nhờ ở nơi này của giáo sư Snape?"

"Ô ô..." Sirius bay nhanh lắc đầu, sau đó ngẩng đầu nhìn Harry, trong ánh mắt lo lắng không cần nói cũng biết.

"Yên tâm, không có việc gì." Harry vỗ vỗ đầu Sirius, "Đi nghỉ ngơi đi, con còn muốn cùng giáo sư thương lượng một ít chuyện nhỏ."

Chờ Harry tranh thủ đến Snape đồng ý, theo hầm đi ra đã hơn chín giờ, lập tức tới thời gian cấm đi lại ban đêm. Harry nhìn đồng hồ trên cổ tay, nhanh chóng hướng tới thư viện.

"Phanh!" Ở một góc rẽ âm u, Harry không chút nào nghĩ đến lúc này chỗ này còn có học sinh xuất hiện đụng vào hai người, ba người đồng thời ngã xuống đất.

"Ai nha!" Đối diện truyền đến hai người hô. Harry xoa cánh tay ngẩng đầu lên, "Fred, George, hai người như thế nào trễ thế này còn ở đây!?" Harry vừa sợ lại hiếu kỳ, hai người kia lúc không có chuyện gì làm tuyệt đối sẽ tránh đi hầm thuộc địa bàn của Snape. Hôm nay làm sao vậy, bọn họ thế nhưng lén lút đến nơi này.

"Harry!" Đôi song sinh đột nhiên nhảy dựng lên, kinh dị nhìn Harry sau đó đồng thời cúi đầu, nhìn tấm da dê mở lớn, ngay ngắn, rất cũ kỷ trong tay bọn họ.

Harry trong nháy mắt trừng lớn hai mắt sau đó hiểu rõ trong tay đối phương là vật gì .

Bản đồ đạo tặc! Thậm chí trong nháy mắt, Harry liền tràn ngập cảm giác nguy cơ đoán nguyên nhân song sinh ở trong này Sirius Black.

Bọn họ nhất định là ở Bản đồ đạo tặc thấy được tên Sirius Black.

"Hai người..." Harry mở miệng, trong khoảng thời gian ngắn lại không biết nên nói cái gì cho phải.

Bất quá đôi song sinh không như Harry cố kỵ nhiều như vậy. Bọn họ đồng thời ngẩng đầu, giật mình nhìn Harry, trăm miệng một lời hỏi: "Harry, em tại sao lại ở chỗ này, hiện tại em rõ ràng phải ở thư viện cùng Ron, Hermione, còn có Malfoy cùng một chỗ!"

"Hai người như thế nào sẽ biết ta hẳn là ở nơi nào?" Harry giả vờ tò mò đưa ánh mắt rơi vào Bản đồ đạo tặc. Đôi song sinh thấy thế theo bản năng lui tay lại, thẳng đến đón nhận ánh mắt hài hước của Harry, hai người bọn họ mới cười mỉa một chút.

"Harry, lại đây!" Bọn họ lôi kéo Harry vượt qua chỗ rẽ sau đó xốc lên một cái thảm treo tường, ba người cùng nhau núp ở mật đạo sau thảm treo tường.

"Đây là Bản đồ đạo tặc, Harry." Fred nhẹ nhàng vỗ vỗ tấm da dê trong tay, mang trên mặt tươi cười đùa dai, "Xem, nơi này là thư viện trường học" Ngón tay Fred hướng điểm biểu hiện mấy người Harry, Hermione, "Xem chưa, tên của em biểu hiện ở nơi này mà không biểu hiện cùng một chỗ với chúng ta."

George chỉ lên một điểm nữa, vị trí của bọn họ, mặt trên chỉ có Fred cùng George.

"Harry, đây là chuyện gì xảy ra. Bản đồ đạo tặc cho tới bây giờ đều không sai. Nó có thể biểu hiện mọi người cùng mật đạo ở Hogwarts." Đôi song sinh tò mò nhìn Harry, trăm miệng một lời hỏi: "Harry, nói cho chúng ta biết, ngươi đến tột cùng là như thế nào lừa gạt Bản đồ đạo tặc ?"

"Có lẽ." Harry thật cẩn thận nhìn đối phương, nghĩ tìm từ, "Là Bản đồ đạo tặc xảy ra vấn đề, rất rõ ràng chúng ta ở trong này mà mặt trên lại cũng không biểu hiện như vậy."

"Không có khả năng." Song sinh cùng nhau lắc đầu, bọn họ không hề giống Gryffindor thông thường dễ dàng hồ lộng như vậy, "Bản đồ đạo tặc chưa từng có xảy ra sai. Harry, em nhất định có biện pháp tránh được Bản đồ đạo tặc."

"Không cần nhỏ mọn như vậy Harry." George đưa tay thân mật ôm bả vai Harry, "Chúng ta đều đem bí mật chúng ta thành công những năm gần đây nói cho em, em có phải cũng nên đối với chúng ta cái gì đó không?"

"Đúng a!" Fred dùng ánh mắt nóng bỏng nhìn Harry khiến Harry ở trong nháy mắt cảm thấy được mình không phải đã trở thành trò đùa dai nào đó làm cho bọn họ cảm thấy hứng thú, "Nói cho chúng ta biết đi, chúng ta tuyệt đối thủ khẩu như bình." (không nói cho ai biết, kín mồm kín miệng)

Harry trầm mặc một lát sau đó gật đầu, "Em sẽ nói cho hai người biết nhưng không phải hiện tại."

"Cái gì?" Đôi song sinh liếc nhau sau đó cùng nhau cúi đầu nhìn Harry bị bọn họ kẹp ở giữa, "Vậy em chuẩn bị khi nào thì nói cho chúng ta biết!"

"Giáng Sinh, hơn nữa, trước đó em muốn --" Harry nhìn thoáng qua Bản đồ đạo tặc trong tay đôi song sinh, "Mượn bản đồ của hai người một chút."

Đôi song sinh trầm mặc một lát sau đó cùng nhau gật đầu, "Giữ lời hứa đó Harry!"

Harry tiếp nhận bản đồ, ánh mắt bay nhanh xẹt qua hầm Snape sau đó thấy rõ ràng một điểm biểu thị tên Sirius Black.

"Đúng rồi, hai người còn không nói vì sao lại cầm bản đồ xuất hiện ở chỗ này." Ở hai anh em song sinh nói cách dùng bản đồ sau Harry mới xác nhận nguyên nhân hai người tới đây.

Ánh mắt hai anh em song sinh lập tức tối xuống.

"Harry." Trên mặt George lần đầu tiên xuất hiện thận trọng, " Em vì sao lại ở trong này, không phải là Snape cấm túc chứ?"

Fred theo sát nói, "Harry, chúng ta nhất định phải nhắc nhở em phải cẩn thận Snape Lão Biên Bức chứa nhiều dầu."

Hai anh em song sinh trao đổi một ánh mắt ý vị thâm trường sau đó đồng loạt nhìn Harry.

"Y cùng Sirius Black cấu kết!"

Chương 108
Hành động bắt đầu ~~

"Giáo sư Snape cùng Sirius Black?" Harry nhíu mày, "Hai người ở Bản đồ của đạo tặc nhìn thấy Black cùng Giáo sư Snape có tiếp xúc?"

"Harry, nơi này." George từ trong tay Harry rút ra Bản đồ của đạo tặc, dùng đũa phép chạm nhẹ, "Tôi trang trọng thề rằng tôi là đồ vô tích sự.."

Lập tức những đường kẻ bằng mực bắt đầu hiện rõ và lan ra dần dần như một mạng nhện từ điểm mà George chạm đầu đũa phép vào. Harry chăm chú nhìn chằm chằm mỗi đường nét trên tấm da dê và rất nhanh Harry tìm được hầm Snape sau đó ở trong lòng hơi hơi thở dài nhẹ nhõm một hơi.

Sirius không ở nơi này. Tuy rằng không biết hắn sẽ đi nơi nào nhưng là chỉ cần không ở hầm của Snape là Harry có thể hồ lộng qua.

"Hắn không thấy, phía trước hắn còn tại trong phòng Snape." Fred nhíu mày, bắt đầu tìm kiếm tên Sirius.

"Là giáo sư Snape, Fred." Harry nhắc nhở, áp lực sự khó chịu dâng lên trong lòng, "Ta đoán là hai người nhìn lầm bằng không chính là bản đồ thật sự xảy ra vấn đề. Trước đó, ta luôn luôn ở trong phòng Giáo sư Snape hỏi một ít vấn đề về độc dược. Ta không ở nơi đó nhìn thấy có nhân vật khả nghi khác huống chi Giám ngục Azkaban thủ vệ bên ngoài trường học thì làm sao Black có thể tiến vào."

Harry nhẹ nhàng rút bản đồ, chạm nhẹ một chút, "Trò đùa dai xong." Nét mực trên bản đồ lập tức biến mất, Harry ở đôi song sinh nhìn chằm chằm cất bản đồ, "Hai người cho em mượn đến Giáng Sinh sau đó em nói cho hai người biết vì sao em sẽ không hiện trên đó."

"Chính là Harry chúng ta xác định thấy được, ở trong hầm giáo sư Snape có tên Sirius Black." George lo lắng nhìn Harry, Fred nói tiếp, "Cho nên, bất kể như thế nào, em vẫn là cẩn thận một chút. Chúng ta từng nghe cha nói qua Sirius Black vượt ngục, mục tiêu có thể chính là em."

"Nếu Snape... Giáo sư cùng Sirius Black thật sự có quan hệ gì mà người khác không biết như vậy em quá mức tiếp cận cùng tín nhiệm y liền rất có thể sẽ bị y bán đứng cho Black." Nụ cười trên mặt George tiêu thất, cậu ta trịnh trọng gật gật đầu, một bên Fred cũng có cùng động tác, "Harry, Black chính là thuộc hạ trung thành nhất của Chúa Tể Hắc Ám, em nhất định phải cẩn thận."

Harry nhẹ nhàng gật đầu "Yên tâm, em sẽ chú ý. Bất quá, em vẫn không tin giáo sư Snape sẽ hại em. Còn nhớ rõ năm nhất không? Em, Ron, Hermione đều cho rằng giáo sư là người muốn giết chết em kết quả cố tình là y đã cứu em."

"Này chính là cho tới bây giờ em đều không có nói qua!" Đôi song sinh nói, dùng điệu vịnh than khoa trương cảm thán, "Thật không ngờ giáo sư Snape là người cảm tình nội liễm! Harry, chúng ta đều vẫn cho rằng y chán ghét em!"

"Tốt lắm, lập tức đến thời gian cấm đi lại ban đêm. Em phải đi còn hai người, em tin tưởng sẽ không bị bắt lấy đúng không?" Harry xốc thảm treo tường, quay đầu lại nhìn thoáng qua song sinh rõ ràng không định trở về ký túc xá, theo chân bọn họ tạm biệt sau đó vội vàng chạy tới thư viện.

Vốn dư dả nhưng là bởi vì đôi song sinh cản trở, chỉ sợ phải chạy về thư viện .

"Harry, sách của cậu." Chờ Harry thở hổn hển tới cửa thư viện, ba người Hermione vừa lúc đi ra, Ron đem túi sách nhét vào trong tay Harry sau đó thấp giọng ở lỗ tai Harry nói : "Ngươi cũng quá không tình nghĩa. Lần sau muốn chạy trốn Hermione dong dài nhất định phải nhớ rõ kêu ta."

Ngày hôm sau, ở Harry chuẩn bị lợi dụng thời gian thay đổi khí trở về hai giờ đến hầm gặp Lucius Malfoy thì Hermione đột nhiên xuất hiện.

"Harry mấy ngày nay cậu rốt cuộc làm cái gì?" Hermione nghiêm khắc nhìn Harry kinh ngạc, bước nhanh đi tới trước mặt, "Cậu chỉ chọn nhiều hơn hai môn so với Draco mà thôi. Trừ bình thường đi học, tớ nghĩ cậu không cần thường xuyên sử dụng thời gian thay đổi khí như vậy mới đúng."

"Hermione.."

"Tối thứ ba thứ bảy mỗi tuần cậu đều dùng thời gian thay đổi khí. Chẳng lẽ cậu thật sự nghĩ đến tớ biết nội tình sẽ không phát hiện. Huống chi tối qua cậu ước chừng chậm gần 20' mới trở về, ngay cả Ron đều cảm thấy được có chút không đúng."

Ánh mắt Hermione càng ngày càng nghiêm khắc, có trong nháy mắt, Harry thậm chí cảm thấy được mình không thể đối mặt Hermione chỉ trích, "Harry, giáo sư McGonagall nói qua, thời gian thay đổi khí không thể tùy tiện sử dụng, càng không thể dùng ngoài học tập. Mấy ngày nay cậu thường xuyên sử dụng nó ở buổi tối, ngay cả Ron chậm chạp đều cảm thấy được có điều gì đó càng không nói Draco. Tớ hoài nghi cậu ta đã đoán được cái gì bất quá không nói ra là được."

"Hermione!" Harry cắt đứt Hermione thao thao bất tuyệt, làm một động tác tạm dừng, "Cậu hãy nghe tớ nói, buổi tối mấy ngày nay mình dùng thời gian thay đổi khí tuyệt đối là đi học tập. Còn nhớ rõ trận đấu Quidditch ngày hôm qua, Giám ngục Azkaban xuất hiện ta dùng cái gì chống cự Giám ngục Azkaban không?"

Vừa nhắc tới học tập thần sắc nghiêm túc trên mặt Hermione lập tức đổi thành tò mò.

"Harry là cái gì? Chẳng lẽ mấy ngày vừa qua cậu ở học tập này? Chính là vì sao cậu phải tránh đi?"

"Hermione, câu thần chú này rất cao thâm. Nếu không phải khi mình đối mặt Giám ngục Azkaban phản ứng so với người bình thường mãnh liệt, mình cũng sẽ không đặc biệt học tập câu thần chú này." Harry nhíu mày suy tư một chút, "Câu thần chú này là câu thần chú gọi thần hộ mệnh. Nếu cậu cảm thấy hứng thú thì mình nghĩ chúng ta có thể lợi dụng một ít thời gian ở Phòng Cần Thiết học tập."

"Đương nhiên là tớ hứng thú Harry." Hermione hưng phấn gật đầu, tóc đung đưa, "Cái kia, tớ nghĩ nếu học, như vậy Ron cùng Draco hẳn là cũng không có vấn đề đi?"

"Đương nhiên." Harry gật đầu, này mới ý thức tới Hermione thay đổi. Draco, Hermione chừng nào thì bắt đầu gọi Draco? Cô bé không phải luôn luôn gọi Draco Malfoy sao?

Được đến Hermione hứa hẹn trợ giúp che dấu, Harry nhanh chóng chuyển động thời gian thay đổi khí, chờ cháng váng xoay tròn dừng lại sau Harry lập tức lấy ra tiêu tung độc dược đủ trong hai giờ, một hơi uống xong sau đó mới lấy ra Bản đồ của đạo tặc nhìn bốn phía một chút tránh đi những người khác, vội vàng đi vào hầm.

Báo khẩu lệnh mở cửa sau Harry thuận lợi tiến nhập hầm. Ngẩng đầu Harry liền thấy được Lucius Malfoy ngồi ở cạnh lò sưởi, gầy yếu không ít nhưng là như cũ cao quý ung dung, còn có Draco cùng hắn thấp giọng nói chuyện với nhau.

"Buổi chiều hảo giáo sư Snape." Harry trước đối phía sau bàn làm việc Snape gật đầu vấn an sau đó mới quay đầu đi hướng cạnh lò sưởi, "Buổi chiều hảo, ngài Malfoy, chúc mừng ngài thuận lợi rời đi Azkaban."

"Buổi chiều hảo cậu Potter." Lucius Malfoy lộ ra mỉm cười, mời Harry ngồi xuống sau đó mới nói, "Đây cũng là nhờ vào cậu Potter trợ giúp, Draco đã nói sự giúp đỡ của cậu nói cho ta biết. Biện pháp tuy rằng không phù hợp tiêu chuẩn của quý tộc bất quá, hiệu quả lại ngoài dự đoán tốt."

Lucius Malfoy hai chân tao nhã vén cùng một chỗ, dùng ánh mắt mang theo ngoài ý muốn nhìn Harry, "Cậu Potter luôn mang đến kinh hỉ cho ta. Lần này cũng không ngoại lệ."

"Có lẽ," Harry chậm rãi bưng nước trái cây trước mặt lên, nhìn thoáng qua Draco đang tò mò nhìn bọn họ, cảm nhận được cái tầm mắt của người phía sau đã rơi vào trên người mình, Harry nhẹ nhàng gợi lên khóe môi, lộ ra một cái giả cười kiểu Slytherin hoàn mỹ, "Ta còn có thể cho ngài Malfoy mang đến một kinh hỉ."

Lucius Malfoy tao nhã nhướng mày, tay nắm gậy đầu rắn nhẹ nhàng vuốt ve thân trượng bóng loáng, " Cậu Potter mới vừa vặn giúp ta một đại ân, hiện tại lại muốn tặng ta một kinh hỉ a." Malfoy dừng lại một chút, Harry nhìn ra mặt sau phong độ quý tộc hoàn mỹ của Lucius Malfoy che dấu hoài nghi, "Điều này thật sự là để cho ta được sủng ái mà lo sợ nhưng là gia tộc Malfoy chưa bao giờ nhận vô duyên vô cớ tặng quà."

Một cái ta, một cái gia tộc Malfoy, Lucius hoàn mỹ biểu đạt lập trường của hắn.

Harry đối với cái này không chút nào chú ý mà như cũ tươi cười không thay đổi, chậm rãi buông nước trái cây, thấp giọng hấp dẫn, "Nếu một viên chức Bộ Pháp Thuật thành công bắt được gián điệp của Hội Phượng Hoàng, tên phản đồ bán rẻ cha mẹ ta ông ta sẽ được dạng thưởng gì đây?"

Đôi mắt màu xám của Lucius Malfoy mang theo một loại lãnh mạc xa cách đột nhiên co lại một cái sau đó mới chậm rãi khôi phục mỉm cười trước gợn sóng không sợ hãi, "Cậu Potter khi nào thì cũng bắt đầu quan tâm Bộ Pháp Thuật? Chẳng lẽ cậu Potter hiện tại bắt đầu tính toán, đợi cho sau khi tốt nghiệp đi Bộ Pháp Thuật công tác sao?"

"Bộ Pháp Thuật?" Harry cười khẽ, lắc đầu biểu đạt ý nghĩ của chính mình, "Ta đối nơi đó không có hứng thú. Đối với ta, quyền lợi địa vị đều không trọng yếu, chỉ cần cuộc sống của ta tốt hơn." Hai tay đặt ở trên đầu gối, Harry hơi nghiêng tới trước, "Ngài Malfoy, chúng ta cũng không tính là lần đầu tiên hợp tác, đối lẫn nhau cũng đều có trình độ hiểu biết nhất định. Ta có thể tránh người kia cũng không lâu, chúng ta nói thẳng thôi."

Đôi mắt màu xám của Lucius Malfoy tránh ánh mắt Harry thẳng tắp nhìn người phía sau bàn làm việc, người sớm đã dừng phê chữa bài tập, "Sev ngươi sao?"

"Này," Snape nhíu mày lần đầu tiên mở miệng nói chuyện. Tiếng nói trầm thấp, "Là chuyện giữa ngươi cùng Potter, Lucius."

"Đã biết." Lucius nhẹ nhàng vuốt cằm, tóc dài màu vàng kim có một sợi rụng rơi vào người. Lucius mỉm cười một lần nữa nhìn Harry, "Cậu Potter chẳng lẽ đã biết chỗ ẩn thân của Sirius Black?"

Harry ý vị thâm trường nhìn Lucius Malfoy, nụ cười trên mặt càng thêm thần bí, "Ta là biết gián điệp Hội Phượng Hoàng, phản đồ hại chết cha mẹ ta ở nơi nào."

Lucius Malfoy là một quý tộc xuất thân cao quý nhưng là giấu ở dưới phong phạm quý tộc là bộ não so với người bình thường càng thêm thông minh.

Lần thứ hai nghe được Harry nói như vậy mà không phải trực tiếp dùng tên Sirius Black, Lucius giống như hiểu rõ. "Chỉ làm một người hợp tác, ta có quyền lợi yêu cầu cậu Potter đem tin tức cậu biết về việc chúng ta hợp tác đều nói cho ta biết hay không?"

Harry nhìn Lucius Malfoy cằm hơi hơi giơ lên, mang trên mặt tao nhã tươi cười, nhẹ nhàng gật đầu, "Đây là đương nhiên, ta vốn cũng không tính toán giấu diếm ngài Malfoy."

Chờ Harry rời đi hầm, cậu đã tại Lucius Malfoy đối Bộ Pháp Thuật một vài tình huống bổ sung cùng với Snape ngẫu nhiên lạnh như băng vô tình trào phúng, thực tế là âm thầm nhắc nhở, càng thêm hoàn thiện chỉnh kế hoạch. Harry tin tưởng tối thiểu mình có 8 phần nắm chắc có thể lướt qua Dumbledore quấy nhiễu, thuận lợi để Sirius khôi phục danh dự.

Malfoy quả nhiên là một đồng minh tốt nhất. Sau ngày hai người định ra kế hoạch, hắn hay dùng danh nghĩa Bộ Pháp Thuật theo dõi Giám ngục Azkaban, quang minh chính đại cư trú ở tại Hogwarts.

Mà phương diện khác, Crookshanks đã không có Sirius chỉ thị, Pettigrew Peter sống tốt không ít bất quá hắn như cũ dần dần gầy yếu, hơn nữa khiến Ron ở trong vòng vài ngày cuối cùng của tháng Mười bất đắc dĩ hỏi Harry ba người.

"Thuốc chuột cũng không dùng. Ta thật sự không rõ nó rốt cuộc là làm sao?"

Chương 109
Biến cố trong cửa hàng sủng vật

Tối hôm đó ở Phòng Cần Thiết, bốn người luyện tập bùa chú thần hộ mệnh cùng Bế quan bí thuật sau, Ron lấy ra Scabbers lo lắng nhìn nó, "Mấy người xem nó rốt cuộc là làm sao? Từ nghỉ hè theo Ai Cập trở về, nó cứ như vậy tinh thần không phấn chấn ."

"Một con chuột xấu như vậy," Draco chậm rì rì nói, "Malfoy chưa bao giờ dùng sủng vật xấu xí lại không có tác dụng gì. Weasley, ngươi hẳn là lo lắng đổi một con cú mèo ."

"Malfoy, này là sủng vật của ta. Tuy rằng, Scabbers vừa già lại vô dụng nhưng là nó như thế nào đã ở nhà của ta mười hai năm." Ron căm tức nhìn Draco, đưa tay nhẹ nhàng vuốt ve Scabbers đang thành thật ghé vào trên đùi mình, trong mắt tất cả đều là lo lắng.

"Mười hai năm?" Draco hơi hơi trừng lớn hai mắt, đi tới trước mặt Ron cúi đầu nhìn Scabbers, ánh mắt xem kĩ khiến Ron không hờn giận mở to hai mắt nhìn, mặt cũng bắt đầu đỏ lên, "Malfoy, ngươi làm gì, ta cảnh cáo ngươi không cần cố gắng làm gì Scabbers!"

Draco khóe môi không khống chế được bóp méo một chút, cao ngạo ngẩng đầu, "Ngươi cho rằng đường đường một Malfoy sẽ đối một con chuột đáng thương làm gì sao?"

Harry bật cười, nhìn hai người lại sắp cãi nhau vội vàng nói, "Ngày mai chính là ngày đi Hogsmeade. Ron không bằng đến lúc đó chúng ta mang theo Scabbers đi vào cửa hàng sủng vật."

"Ta thấy con chuột này sẽ sống không được bao lâu nữa, không bằng mua chút thức ăn sủng vật để cho nó hưởng thụ những ngày cuối cùng đi." Draco ngồi ở một bên nói, bắt đầu thu thập đồ đạc của mình.

"Malfoy!" Ron ở Harry ngăn cản, giãy dụa giận dữ gầm lên, "Câm miệng của ngươi lại! Scabbers sẽ không có chuyện gì!"

"Weasley, ngươi cảm thấy ngươi có thể ra lệnh cho ta sao?" Draco quay đầu lại hướng tới Ron cười xấu xa, một bên luôn luôn bảo trì trầm mặc Hermione đột nhiên theo sách vở ngẩng đầu lên, "Im lặng!"

Nhất thời bên trong Phòng Cần Thiết hoàn toàn yên tĩnh, Harry cảm kích hướng Hermione lại lần nữa cúi đầu đọc sách nở nụ cười, vỗ nhẹ vai Ron thấp giọng nói: "Thu thập sách vở đi, nhanh đến thời gian cấm đi lại ban đêm."

Ron gật đầu, ở dưới khí thế nữ vương càng ngày càng rõ ràng của Hermione ngoan ngoãn thu thập túi sách mà Harry nhân cơ hội đi tới bên cạnh Draco.

"Chuyện gì?" Draco dừng lại nhìn thoáng qua Harry, thấp giọng hỏi. Harry mỉm cười thì thầm nói, "Đem chuyện vừa mới nói nói cho phụ thân ngươi biết còn có hẹn hắn ngày mai ở cửa hàng sủng vật ở Hogsmeade gặp mặt là hắn biết chuyện gì xảy ra ."

Draco hoài nghi nhìn Harry, buông tấm da dê trong tay xuống, hơi hơi động đậy nhìn thẳng Harry.

"Chẳng lẽ này chính là cơ hội hai người bàn luận?"

Harry trầm mặc gật đầu không giải thích nhiều hơn mà Draco cũng chỉ là tò mò nhìn Harry một chút, cuối cùng không hỏi lại cái gì.

Sáng sớm ngày hôm sau, Harry, Ron cùng Hermione ba người sớm đã ra khỏi giường. Bởi vì là đêm trước Haloween cho nên đại sảnh đường ở Hogwarts đã có không ít hơi thở ngày hội.

Ba người ở bàn Gryffindor tùy tiện tìm một vị trí ngồi xuống. Harry không lưu dấu vết nhìn bàn Slytherin vừa lúc đối diện Draco mới đến, Draco nhẹ nhàng gật dường như không có việc gì ngồi xuống.

Tâm tình buộc chặt của Harry lúc này mới thả lỏng sau đó bắt đầu hướng đĩa của mình thêm thức ăn. Cuối cùng ba người cùng nhau rời đi Hogwarts, Harry lấy cớ cho Scabbers ăn sớm một chút xác nhận Scabbers quả thật đi theo bọn họ. Harry lúc này mới yên tâm quay đầu lại, nhìn đặc phái viên Bộ Pháp Thuật ở lại Hogwarts, phong bế đầu của mình, chuẩn bị thông qua Giám ngục Azkaban canh giữ ở cửa Hogwarts.

Đi qua Giám ngục Azkaban tuyệt đối không tốt đẹp nhưng là Hogsmeade náo nhiệt cùng đêm Haloween khoái hoạt hoàn toàn có thể bù lại điểm này.

Harry ba người đi Công Tước Mật, cơ hồ đem toàn bộ kẹo nhìn qua không sai đều mua một chút. Sau đó, ba người gặp đôi song sinh cùng Lee, ở đôi song sinh nhiệt tình mời, bọn họ lại đi tiệm giỡn của Zonko.

Theo Tiệm Giỡn của Zonko đi ra, ví tiền của bọn họ đều so với lúc vào nhẹ không ít nhưng là trong túi áo toàn bộ trang bị đầy đủ các vật nhỏ đủ loại trò đùa dai. Ngay cả Harry đã ở đôi song sinh tiến cử mua không ít thứ thú vị.

Hôm nay thời tiết cũng không đẹp lắm, thậm chí có thể nói là âm trầm, ba người cùng đôi song sinh cùng với Lee tam biệt sau lại đi dạo vài chỗ, cuối cùng Ron đề nghị, "Không bằng chúng ta đi Ba Cây Chổi Thần đi! Uống chút bia bơ cho ấm áp."

Có thể là bởi vì là đêm Haloween nên ở Ba Cây Chổi Thần rất náo nhiệt, Harry ở góc tìm được rồi một cái bàn, Ron lấy ba cốc bia bơ. Khi bọn họ uống đến một nửa, Harry mẫn cảm thấy được cửa lại mở ra.

Harry ngẩng đầu nhìn vừa hay nhìn thấy Lucius Malfoy tay nắm gậy đầu rắn, mang nụ cười trên mặt ưu nhã đi đến, cùng ông là bộ trưởng Bộ Pháp Thuật Fudge, mà một bên là Draco cao ngạo cười.

"Hừ! Cười đắc ý như vậy giống như có người nào không biết nhà bọn họ cùng Fudge có quan hệ!" Ron theo ánh mắt Harry nhìn sau đó không hài lòng than thở một câu.

Harry lúc này mới cười thu hồi tầm mắt, nhìn thoáng qua Ron bất mãn, khó chịu giễu cợt, "Ta xem ngươi là tức giận hắn không có đáp ứng theo chúng ta cùng đi Hogsmeade mới đúng. Ron, ngài Malfoy là cha Draco, mặc kệ nguyên nhân gì, không phải hắn hẳn là cùng phụ thân của hắn sao?"

Ron mặt hơi hơi hồng một chút lại than thở hai câu.

Khi nói chuyện, Lucius Malfoy cao ngạo cùng Rose điểm rượu sau đó ngồi ở một chỗ im lặng, chỗ đó dùng mấy chậu cây nên có vẻ phá lệ thanh tịnh.

Hai người cũng không có phát sinh gì, Harry, Ron, Hermione một bên chậm rãi mím môi uống bia một bên tán gẫu đủ loại nghe nói. Qua không bao lâu, Malfoy đứng lên. Ở lúc rời đi, Malfoy dùng tay của mình làm một động tác xinh đẹp.

Thấy Lucius Malfoy động, hai mắt Harry mỉm cười, đối Ron lải nhải gật đầu, lại chờ chốc lát sau đó nói: "Ta xem chúng ta hẳn là đi cửa hàng sủng vật mua thuốc cho Scabbers."

Nghe Harry nói như thế Ron lập tức gật đầu. Ba người đứng dậy rời đi, rất nhanh đi tới một cửa hàng sủng vật tản ra đủ loại hương vị cổ quái.

Vừa vào cửa Harry liền thấy được tại nơi có chút âm u này tóc màu vàng kim có đặc hữu của gia tộc Malfoy phá lệ chói mắt.

"Ông chủ, chuột của ta sinh bệnh , có thể giúp ta nhìn một chút hay không." Ron căn bản không chú ý nhiều như vậy, vừa vào cửa liền lớn tiếng kêu lên.

Ông chủ đang tiếp đón khách quý nghe vậy có chút không vui quay đầu lại, gọi nhân viên cửa hàng tiếp đón Ron ba người.

"Ngài tiểu Malfoy, nếu ngài muốn một sủng vật không giống người bình thường như vậy xin mời hướng bên này, nơi này đều là những sinh vật ma pháp rất ít thấy. Đương nhiên," Ông chủ cửa hàng thật cẩn thận nhìn Fudge, bổ sung, "Nuôi sủng vật đó cũng tuyệt đối sẽ không trái pháp luật."

"Tốt lắm." Fudge nhẹ nhàng gật đầu, rất hài lòng ánh mắt kính sợ của ông chủ cửa hàng đối với mình.

Vừa lúc đó một thanh âm cất cao khiến cho bốn người bên này chú ý.

"Ron tuyệt đối sẽ không ngược đãi Scabbers ! Scabbers đã tại nhà Ron sống mười hai năm, luôn luôn được đến chăm sóc tốt lắm." Harry lớn tiếng hướng về phía nhân viên cửa hàng biện giải, một bên Ron cũng đầy căm phẫn, "Đúng vậy, Scabbers đến nhà của chúng ta bên chân trái đã ít đi một ngón chân!"

Lucius Malfoy ở nghe đến đó đột nhiên dừng bước, cẩn thận nhìn Fudge thấp giọng nói: "Bộ trưởng, ta đã phát hiện một ít chỗ khả nghi."

"Cái gì?" Fudge không kịp phản ứng, đáy mắt Lucius Malfoy hiện lên một tia khinh thường sau đó tiếp tục thấp giọng nói: "Bởi vì tiếp nhận xử lý chuyện của Black cho nên ta cẩn thận đã điều tra sự tình năm đó... Ta sau đó sẽ cùng ngài bộ trưởng giải thích, hiện tại mời."

Fudge theo bản năng đi theo Lucius Malfoy đi tới bên cạnh ba người.

"Có thể cho ta xem con chuột này không?" Lucius dùng từ tuy rằng rất lễ phép nhưng là khí độ quý tộc nhiều năm dưỡng thành không tự giác mang theo ngạo mạn tài trí hơn người.

Nhân viên cửa hàng đưa đến trước mặt Lucius Malfoy, "Đương nhiên có thể, ngài Malfoy. Con chuột này thật sự là một con chuột thường thường không có gì lạ trừ bỏ nó sống so với con chuột bình thường lâu hơn liền không nữa một chút thần kỳ nào."

"Đây chẳng qua là cậu không biết cách nhìn mà thôi." Nụ cười trên mặt Lucius Malfoy chậm rãi trở nên lạnh như băng. Ông chìa tay trái, thật cẩn thận dùng hai ngón tay xách cái đuôi Scabbers, cúi đầu nhìn như cẩn thận đánh giá Scabbers thực tế dùng động tác này che dấu dùng ánh mắt hỏi Harry.

Harry nhẹ nhàng gật đầu, nói : "Trên sách Chăm sóc sinh vật huyền bí viết qua con chuột thông thường nhiều nhất chỉ có thể sống năm sáu năm. Ron ta cảm thấy con chuột của ngươi nói không chừng sẽ là giống hiếm đâu."

Harry nói lập tức khiến Ron vốn có chút tức giận lộ ra tươi cười, "Thật vậy sao Harry?"

"Nói không chừng chính là như vậy. Ta vừa vặn biết một bùa chú thí nghiệm sinh vật ma pháp. Có lẽ chúng ta hiện tại là có thể thử một lần!" Khi nói chuyện, Lucius Malfoy đã nhanh chóng theo gậy chống rút đũa phép, chói mắt lam quang bắn ra, hơn nữa trực tiếp đánh trúng Scabbers giãy dụa ở trong tay hắn.

Chương 110
Độc dược đại sư âm thầm trợ giúp

Scabbers ở thời khắc mấu chốt nhất tỉnh lại, hắn thấy rõ tình huống bắt đầu liều mạng giãy dụa. Đáng tiếc sau đó đã chậm, bùa chú của Lucius Malfoy trực tiếp đánh vào người hắn.

Trong nháy mắt bị bùa chú đánh trúng, cả người Scabbers cứng ngắc đình chỉ giãy dụa. Lucius Malfoy thì sẽ cực kỳ nhanh buông lỏng tay trái của mình khiến Scabbers trực tiếp rơi xuống mặt đất. Ron thậm chí không vội kinh hô liền trừng lớn hai mắt, không phát ra một tiếng nào.

Giống như là ở trên tivi quan sát một cái cây lớn lên, trên mặt đất xuất hiện một cái đầu, sau đó là tứ chi...

"Trời ạ, Scabbers không ngờ là Animagus!" Hermione che miệng kinh hô, bất quá tất cả mọi người không có chú ý tới cô, chú ý của bọn họ toàn bộ rơi vào Scabbers ở trên mặt đất chậm rãi hiện ra hình người, hoặc là nói trên người Pettigrew Peter.

Ngay lúc đó bên ngoài cửa hàng sủng vật vang lên một thanh âm mà mấy người đều quen thuộc.

"Sirius Black!" Thanh âm mang theo phẫn nộ, cừu hận cùng kinh ngạc cùng cảm tình phức tạp vang bên ngoài cửa hàng sủng vật, đánh thức những người đang kinh ngạc.

Một trận gió lạnh đột nhiên thổi vào trong cửa hàng sủng vật. Tất cả mọi người đều thấy một con chó to lớn màu đen tiến vào, dùng tư thế hung mãnh nhất đẩy Ron cùng Hermione, thừa dịp mọi người khiếp sợ một lát Pettigrew Peter đào thoát.

"Ô gâu gâu!" Sirius hung ác gầm nhẹ, sắc nhọn, răng nanh tản ra hàn quang làm cho lòng người rét lạnh, uy hiếp mười phần nhắm ngay cổ Pettigrew Peter.

"Sirius, ngươi đứng lại đó cho ta!" Lại là một trận gió lạnh, chủ nhân của thanh âm vừa mới đánh thức mọi người cũng như một trận gió vọt vào. Remus Lupin vừa tiến đến liền cầm đũa phép trong tay nhắm ngay Sirius sau đó ở trong nháy mắt thấy được người dưới thân Sirius, trừng lớn hai mắt, "Pettigrew Peter! Ngươi còn sống!"

"Black, hắn ở nơi nào?!" Fudge kêu sợ hãi sau đó quay đầu đối với nhân viên cửa hàng sững sờ ở phía ngoài cùng mệnh lệnh, "Ta lấy danh nghĩa bộ trưởng Bộ Pháp Thuật mệnh lệnh ngươi đi tìm một Giám ngục Azkaban nói cho nó biết Black ở trong này!"

"Dạ dạ!" Nhân viên cửa hàng có chút tố chất thần kinh, thanh âm run rẩy ứng Fudge mệnh lệnh sau đó nghiêng ngả lảo đảo chạy ra khỏi cửa hàng sủng vật.

Harry cũng không ngăn cản nhân viên cửa hàng rời đi, cậu chỉ là kéo áo Ron một chút, thật cẩn thận đem cậu ta cùng Hermione bảo hộ ở phía sau để tránh Peter đột nhiên phản kháng sẽ làm bọn họ bị thương.

"Pettigrew Peter, một người bởi vì bắt phản đồ Black mà hy sinh, chỉ lưu lại một ngón tay đầy đủ đạt được huân chương tước sĩ Merlin bậc một không ngờ là một Animagus phi pháp. Hơn nữa ngươi hóa thân thành con chuột ở trong gia đình một phù thủy bình thường ẩn nhẫn mười hai năm." Sử dụng ngữ điệu ngạo mạn đặc hữu của gia tộc Malfoy, Lucius ở một khắc này thế nhưng cùng Lupin lựa chọn đồng dạng động tác. Hắn nắm thật chặt đũa phép trong tay, từng bước một đi tới chỗ Pettigrew Peter bị Sirius áp dưới thân nhưng là vẫn số chết giãy dụa.

Fudge khẩn trương đi theo thân ảnh Lucius Malfoy tao nhã ung dung trên mặt toát ra lấm tấm mồ hôi.

"Thật là làm cho người khó hiểu, vì sao một người đạt được quang vinh lớn như thế lại chọn làm một con chuột sủng vật sống kiếp sống bi thảm? Vì sao không muốn ở trước mặt mọi người, nhận mọi người sùng kính?" Đũa phép của Malfoy chậm rãi rơi chậm, hơn nữa ở Sirius gầm nhẹ uy hiếp dừng bước.

Lupin ngẩng đầu kinh ngạc nhìn thoáng qua Lucius Malfoy, trong thanh âm lộ ra một tia tối tăm, "Có lẽ là bởi vì một vài sự tình năm đó bị bóp méo. Ta như thế nào cho tới bây giờ cũng không nghĩ tới một người giống Sirius Black làm sao có thể phản bội Lily cùng James! Nhưng thật ra Pettigrew Peter, hắn từ trước đến nay thích ở bên những người so với hắn cường đại, so với hắn có sức ảnh hưởng trộm đổi tới đổi lui! Làm cho những người đó chiếu cố hắn..."

Lupin nói bị bao phủ ở trong tiếng thét chói tai của Pettigrew Peter, thanh âm sắc nhọn chói tai khiến người nào cũng không nhịn được nhíu mày, nhìn người trên mặt đất tựa như một đứa trẻ con lớn tiếng kêu.

"Remus, là ta, là ta a! Bạn cũ của ngươi Peter a!" Peter thở hào hển, lớn tiếng kêu lên, "Ngươi sẽ không tin tưởng Sirius đi, ngươi xem, hắn bây giờ còn muốn giết ta. Giết ta diệt khẩu sau đó không có người nào biết mười hai năm trước hắn từng làm qua cái chuyện gì!"

"Ô gâu gâu!" Luôn luôn bảo trì trầm mặc Sirius nghe đến đó cũng nhịn không được nữa nổi giận gầm lên một tiếng biến trở về nhân hình, đôi tay gắt gao bóp chặt cổ Peter, thần sắc dữ tợn, không để ý Fudge kinh hô, đối với Peter dưới thân gầm lên giận dữ.

"Ta làm cái gì!" Sirius hai mắt tản mát hung quang cùng mãnh liệt thống hận, "Mười hai năm trước chuyện ta duy nhất làm sai chính là tin ngươi! Lúc trước ta như thế nào cũng không nghĩ tới ngươi chính là kia tên phản đồ đâu! Ta nghĩ đến đây là một kế hoạch tốt lắm, tất cả mọi người cho rằng ta mới là người giữ bí mật của James cùng Lily, Voldemort nhất định sẽ phái người đến bắt ta. Như vậy ngươi người chân chính giữ bí mật sẽ tuyệt đối an toàn!"

"Lúc trước người giữ bí mật là Pettigrew Peter?" Lucius Malfoy đột nhiên mở miệng, ngữ điệu thong thả lạnh như băng khiến cảm xúc kích động của Sirius được khống chế, hắn ngẩng đầu nhìn Lucius Malfoy cùng phía sau Fudge bộ trưởng Bộ Pháp Thuật đang dùng ánh mắt hoảng sợ nhìn.

Chần chờ chỉ chốc lát Sirius nhẹ nhàng gật đầu, "Đúng, phút cuối cùng ta thuyết phục James cùng Lily đổi người giữ bí mật thành tên phản đồ này!" Nói xong hai tay Sirius dùng lực, thanh âm khó nghe của Peter kia lập tức tiêu thất, "Này là lỗi của ta, bởi vì ta tin sai cho nên tên phản đồ này mới có cơ hội phản bội James cùng Lily! Ta chờ cho... Chẳng khác gì là ta hại chết bọn họ cho nên lúc trước ta không phản kháng đã bị Thần Sáng bắt, ta cho rằng, ta hẳn là bị trừng phạt như vậy."

"Nếu ngươi là vô tội, lúc trước ngươi lại cho rằng ngươi hẳn là nên bị trừng phạt mà vào Azkaban, như vậy hiện tại sao ngươi cần từ nơi đó trốn ra?" Lucius Malfoy quay đầu lại nhìn thoáng qua Fudge, một câu một câu ép sát.

"Bởi vì ta thấy được Peter, tên phản đồ năm đó không chút do dự bán đứng Lily cùng James cho Voldemort. Hắn biến thành một sủng vật ở Hogwarts, ở nơi có Harry. Không có ai biết chân tướng năm đó trừ ta! Ta sao có thể cho phép người như vậy uy hiếp tới Harry!"

"Ta?" Harry tức thời lộ ra biểu tình giật mình, phẫn nộ, khó hiểu, "Đây rốt cuộc là chuyện gì? Chuột của Ron cùng cha mẹ ta có quan hệ gì sao?"

"Đương nhiên có quan hệ Harry." Trầm mặc nghe xong hồi lâu Lupin đột nhiên mở miệng, hơn nữa dùng lời nói đơn giản nhất hướng con bạn tốt giải thích hết thảy. "Chúng ta đều cho rằng người phản bội cha mẹ con là Sirius bất quá hiện tại xem ra chỉ sợ là tên phản đồ lấy được quang vinh ca tụng Pettigrew Peter đã 'Chết' mới đúng!"

"Ta căn bản không thương tổn Harry, Lupin, bạn thân ái ngươi phải tin tưởng ta! Nếu lúc trước là ta phản bội James cùng Lily như vậy vì sao ta ở ký túc xá của Harry ba năm lại không làm cái gì!" Peter lại kêu lên, "Ta biết hắn muốn tìm ta! Ta biết hắn sẽ tới tìm ta! Ta chờ chờ đợi chuyện này đã mười hai năm! Lúc đó hắn đã muốn giết ta! Lupin, ngươi hẳn là nhớ rõ !"

"Ngươi biết Sirius sẽ chạy ra Azkaban sao?" Lupin nhíu mày nói, "Trước kia không phải là không có người trốn được sao?"

Sirius hơi hơi buông lỏng tay để Pettigrew Peter nói ra dễ dàng một chút.

"Hắn có tà pháp mà chúng ta cũng những người khác không có!!" Pettigrew lập tức thất thanh hét lớn, "Bằng không hắn sao có thể từ nơi đó trốn ra? Ta đoán người ngay cả tên cũng không thể nói từng dạy hắn một ít chiêu số!"

Black cười to, "Voldemort dạy ta chiêu số?"

Pettigrew Peter sợ hãi rụt rè giống như có người dùng roi quật hắn. "Như thế nào, sợ hãi nghe được tên chủ tử cũ sao?" Black mang trên mặt tươi cười khoái ý báo thù, "Peter, ta không trách ngươi sợ hãi. Những thủ hạ của hắn không thích ngươi. Mười hai năm này!"

Sirius đột nhiên to giọng, ngẩng đầu nhìn Lucius cùng Fudge, "Peter cũng không phải ở trốn ta, ta ở Azkaban nghe được không ít chuyện. Peter... Bọn chúng đều nghĩ đến ngươi đã chết rồi bằng không ngươi nhất định phải giải thích cho bọn chúng... Voldemort căn cứ tình báo của ngươi tới nhà Potter... Voldemort ở nơi đó thất thủ! Người ủng hộ hắn cũng không phải toàn bộ đến Azkaban có phải hay không? Nơi này còn có rất nhiều, đang chờ đợi thời cơ, giả vờ bọn chúng đã muốn nhận ra sao sai lầm của mình... Chỉ cần bọn chúng được đến tiếng gió, biết ngươi còn sống..."

Ánh mắt Sirius thẳng tắp rơi vào trên người Lucius Malfoy, một câu hai nghĩa châm chọc Peter.

"Ta không biết ngươi nói cái gì?" Pettigrew Peter còn nói, thanh âm so với trước càng thêm sắc nhọn. Hắn giãy dụa quay đầu nhìn Lucius Malfoy cùng Fudge, "Ngươi không tin, các ngươi không cần tin tưởng kẻ điên này..."

"Ta phải nói," Lucius Malfoy tao nhã lắc lư đũa phép trong tay quay đầu lại lễ phép mỉm cười hướng Fudge, "Ta phải thay mặt Bộ Pháp Thuật hỏi ngươi, Peter, nếu ngươi là vô tội, vì sao nguyện ý làm chuột mười hai năm?"

"Vô tội nhưng là sợ hãi!" Trong ánh mắt Peter dâng lên một cỗ hi vọng, nóng bỏng nhìn Lucius. Đáng tiếc, hắn không có chú ý tới trong ánh mắt màu xám Lucius lạnh như băng, ánh mắt ác ý mà xem thường.

Lucius Malfoy nghiêng người, chặn tầm mắt của Draco luôn luôn giữ yên lặng mà Fudge thì hoàn toàn lộ ra, "Bộ trưởng, ta cho rằng Pettigrew Peter quả thật có rất nhiều chỗ khả nghi. Có lẽ, về mười hai năm trước, chúng ta thật sự hẳn là phúc thẩm một chút. Dù sao xem xét sai lầm của bộ trưởng trước cũng là trách nhiệm của ngài thân là bộ trưởng đương nhiệm."

"Bộ trưởng trước." Sắc mặt khó coi của Fudge trong nháy mắt giãn ra, ông ta gật đầu, "Căn cứ theo ta phán đoán ta cho rằng Sirius Black mười hai năm trước quả thật còn có điểm đáng ngờ. Nhưng là Sirius Black ngươi hiện tại vẫn là người bị tình nghi, cần cùng Pettigrew Peter bị giam, chờ đợi Bộ Pháp Thuật thu thập ý kiến sẽ mở phiên toà."

Fudge nói tới đây, khẩn trương nhìn Sirius Black, "Ngươi đồng ý không? Nếu ngươi là vô tội, Bộ Pháp Thuật sẽ trả lại trong sạch cùng vinh dự của ngươi."

Sirius quay đầu lại nhìn Harry sau đó gật đầu, "Ta đồng ý, bộ trưởng."

"Hiện tại, tránh ra." Lucius lắc lư đũa phép, "Hiện tại hai người các ngươi đều là người bị tình nghi, vì bảo hộ an toàn của bộ trưởng, ta phải dùng ma pháp trói buộc các ngươi."

Sirius chậm rãi đứng lên, ánh mắt phát ra hào quang của chó săn chăm chú nhìn chằm chằm Peter.

"Nếu các ngươi ai cố gắng chạy trốn hoặc là ý đồ công kích, Lucius, ta trao quyền cho ngươi có thể sử dụng bất cứ câu thần chú nào ngăn cản bọn hắn." Fudge nhanh chóng bổ sung một câu.

"Cám ơn tín nhiệm của ngài bộ trưởng." Lucius Malfoy tao nhã hành lễ, ngay trong nháy mắt này Pettigrew Peter nhanh chóng biến thành một con chuột chạy ra khỏi cửa hàng sủng vật.

"Hắn ta chạy!" Ron kêu to, Harry đẩy ra Ron ngăn trở lao ra.

Harry còn chưa kịp nhắm vào con chuột thì đã nghe đến một thanh âm trầm thấp đọc câu thần chú.

"Petrificus Totalus!"

Con chuột đang chạy như điên lập tức cứng đờ sau đó ngã xuống mà Harry cũng đuổi theo, ngẩng đầu vừa hay nhìn thấy Snape đi tới.

"Giáo sư, cám ơn giáo sư. Còn có giáo sư cung cấp sinh tử thủy, dược hiệu vừa mới tốt." Harry xách lên con chuột bị hóa đá, cảm ơn, chờ đối phương đến bên cạnh mình mới thấp giọng nói, "Giáo sư không phải chỉ cần dẫn đường cho Lupin đến sẽ tốt hơn sao? Như thế nào hiện tại tự đến?"

"Potter, ta cần phải nhắc nhở ngươi, ngươi còn có một con vật gởi nuôi ở chỗ ta. Ta đi ra chỉ là vì mua một ít đồ ăn cho sủng vật của ngươi mà thôi." Snape lạnh như băng trở về Harry một câu.

"Nga, kia thật đúng là trùng hợp a." Harry lơ đễnh cười sau đó đem con chuột trong tay giao cho Lucius Malfoy lao tới.

Lucius hơi hơi nhíu mày, cuối cùng miễn cưỡng xách Peter lên, "Bộ trưởng, ta cho rằng, rốt cuộc ai là tội phạm chân chính đã rất rõ ràng. Chỉ có người chột dạ mới có thể chờ không được thẩm phán bỏ chạy. Bởi vì," Lucius cười, "Chính hắn cũng biết ở bộ trưởng thẩm phán, hắn tất nhiên sẽ lộ ra nguyên hình."

"Đây là một tội phạm?" Snape mở miệng, ngữ điệu không có một tia phập phồng, "Nếu bộ trưởng cần một ít Chân dược để đối phó loại tội phạm giảo hoạt này, như vậy bản thân ta vừa lúc có thể cung cấp một ít."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro