CHUỒN CHUỒN CẮN RỐN 10 - Tác giả: Phạm Việt Long

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


BI BI NHỔ CỦ CẢI

Nhà Mặt Đen có một vườn rau rất đẹp, với nhiều loại rau - rau cải, rau muống, su hào, và cả củ cải nữa.

Dịp về quê Mặt Đen chơi, thấy ông Nội Mặt Đen ra hái rau, Bi Bi cũng ra theo, hái cùng ông. Con Mực thấy thế cũng nhao ra vườn. Đúng lúc đó, Bi Bi nhìn thấy một con chuột nhắt lấp ló ở cái hang bên hàng rào vườn. Con Mực cũng phát hiện ra con chuột, liền sủa ầm ĩ. Bi Bi ra hiệu cho Mực im lặng, rồi bảo: "Kệ nó. Nó không phá phách gì thì thôi."

Vào giữa vườn, Bi Bi ngạc nhiên khi nhìn thấy một cây củ cải to lớn khác thường. Ông Nội Mặt Đen bảo, khi mới trồng, nó cũng bình thường, những chỉ qua hai đêm, nó bỗng lớn vụt lên. Ngày ngày, ông Nội ra sức chăm chút cho cây. Vì nó khổng lồ nên nó cần được tưới bón nhiều hơn hẳn các củ cải khác. Được chăm sóc hơn, nó lại càng to hơn...

Sáng hôm sau, Bi Bi ra vườn định nhổ củ cải về cho ông Nội (bây giời Bi Bi gọi luôn là ông Nội, không gọi như cũ là ông Nội Mặt Đen nữa). Bi Bi nhổ mãi, nhổ mãi mà cây cải vẫn không hề nhúc nhích. Thấy thế, ông Nội ra giúp sức Bi Bi.

Ông chạy ra túm lấy bụng Bi Bi. Bi Bi nắm vào gốc cây củ cải, ra sức lay. Con Mực chạy lại ngoạm vào một bên gốc, hợp sức với Bi Bi. Ôi chà, củ cải bám chắc vào đất quá, không hề lay chuyển.

Nhìn thấy con chuột nhắt đang thập thò ở cửa hang, Bi Bi bảo: "Hình như em là chuột ngoan, giúp chị với. Chó không cắn em đâu!"

Chuột thập thò, thập thò một lúc trong hang. Nó hỉnh mũi lên hít hít. Râu nó rung rung. Hình như đánh hơi thấy mùi an toàn, chuột nhắt chạy khỏi hang. Nó đứng trên hai chân sau, dang hai chân trước ra, có vẻ chào hỏi, rồi chạy thụt trở lại hang.

Bi Bi bảo: "Con chuột này cũng sợ mình như con chuột trước đây, ông nhỉ". Ông bảo: "Không, con chuột này không phá phách đâu. Nó chỉ ăn các thức thừa quanh nhà thôi". Thấy Bi Bi và Mặt Đen hong hóng muốn nghe chuyện, ông Nội bảo: "Nghỉ một chút rồi nhổ tiếp nhé!". Ngồi bên góc vườn, ông kể: "Hàng ngày, ông vẫn vứt thức ăn cho nó. Khi thì chút cơm. Khi thì chút cá. Nó quen ông rồi, thường ra nhảy nhót mua vui cho ông. Hôm nay, thấy các cháu lạ, nó sợ hay sao ấy."

Ông vừa nói xong thì đã thấy chú chuột nhắt chui ra khỏi hang, đứng trên hai chân xoay tít, như là người ta khiêu vũ. Ông bảo: "Có khi nó báo tin mừng là nhổ được củ cải rồi ấy". Bi Bi thấy ông nói vậy, vội vàng chạy tới ôm gốc củ cải lắc mạnh một cái. Ái chà, củ cải động cựa, nằm nghiêng trên luống rau. Ông Nội và Mặt Đen chạy lại cùng kéo củ cải lên. Ồ, rễ củ cải đã bị xén gọn. Hóa ra, từ nãy tới giờ, chuột nhắt luồn trong lòng đất gặm sạch rễ củ cải. Không biết răng nó là loại máy xén hiện đại hay sao ấy, mà bao nhiêu là rễ củ cải đã bị xén đứt, nằm lại lòng đất, để cho củ cải nhẵn nhụi, như là chưa hề có rễ ấy.

Trong khi mọi người hoan hỉ bên cây củ cải khổng lồ với cái củ trắng phau, to như chiếc thùng đựng nước, thì chuột nhắt vội nhảy vào hang. Nó phát hiện ra con Mực hằm hằm nhìn nó. Nó muốn thanh minh, nó không phải là loại chuột hư hỏng giống như chú chuột hôm trước làm cho Mực bị cụt đuôi, vì nó là chú chuột lọt từ phóng thí nghiệm ra, được dạy dỗ hẳn hoi, thân thiện với con người. Muốn thanh minh như thế, nhưng nhìn thấy hàm răng với hai cái răng nanh nhọn hoắt của Mực, chuột nhắt "mất điện" luôn, chỉ dám thụt thò ở cửa hang.

Ông Nội rất tinh ý. Bởi vậy, ông Nội mới đe Mực: "Này, không được bắt nạt chuột nhắt nhé. Nó là bạn của ông đấy". Chú Mực chừng sợ ông giận, vẫy duôi liên tục tỏ ý nịnh ông. Ông bảo Mặt Đen vào nhà đem ra một củ khoai lang sống để đãi chuột. Củ khoai này với Mặt Đen thì bé, chứ với chú chuột nhắt, là cả kho lương thực, nuôi nó được bao nhiêu ngày. Mặt Đen nghe lời ông, chạy vội vào bếp. Mực cong đuôi chạy theo. Lát sau, chú chàng ngoạm củ khoai lang, chạy vượt trước Mặt Đen, đến nhả củ khoai ngay cửa hang chuột. Xong rồi, chú bốc lên, nhảy quẫng quanh mấy ông cháu. Cái đuôi mực ngoáy ngoáy, tuy hơi gượng gạo vì đoạn mới mọc ra chưa quen với kiểu khiêu vũ đặc biệt của Mực, nhưng cũng khá là linh hoạt...

BIBI SPITS ON TURNIPS

The Black Face has a very nice vegetable garden, with a variety of vegetables - spinach, water spinach, kohlrabi, and radishes too.

On the occasion of returning to Black Face's hometown to play, seeing Grandfather Black Face picking vegetables, Bi Bi also went out to pick it with him. When the Squid saw that, he also rushed to the garden. At that moment, Bi Bi saw a small mouse peeking out from the hole by the garden fence. The Squid also discovered the mouse, and barked loudly. Bi Bi motioned for Squid to be quiet, then said: "Ignore it. It's not destructive, that's all."

In the middle of the garden, Bi Bi was surprised to see an unusually large turnip tree. Blackface Grandpa said, when it was first planted, it was normal, but after only two nights, it suddenly grew big. Every day, Grandpa worked hard to take care of the tree. Because it is huge, it needs more watering than other radishes. With more care, it gets bigger...

The next morning, Bi Bi went to the garden to pluck radishes for her grandfather (now Bi Bi always calls him Grandpa, no longer calls him Grandpa with Black Face). Bi Bi plucked forever, uprooted forever, but the cabbage still did not move. Seeing that, Grandpa went out to help Bi Bi.

He ran out and grabbed Bi Bi's belly. Bi Bi grabbed the radish root and tried to shake it. The Squid ran back and grabbed one of the roots, teaming up with Bi Bi. Oh my, the radish is so firmly attached to the ground, it doesn't move.

Seeing a mouse crawling at the entrance of the cave, Bi Bi said: "Looks like I'm a good mouse, help me. Dogs don't bite me!"

Rats crawl, cross for a while in the cave. He raised his nose and inhaled. Its beard vibrated. Seeming to smell safe, the mouse ran out of the cave. It stood on its hind legs, spread its front legs, seemed to say hello, and then ran back to the cave.

Bi Bi said: "This mouse is as afraid of me as the previous mouse, sir." He said, "No, this rat is not destructive. It just eats leftovers around the house." Seeing Bi Bi and Black Face eager to hear the story, Grandpa said: "Take a break and then spit again!". Sitting in the corner of the garden, he said: "Every day, he still throws food for it. Then some rice. When then some fish. It already knew him, often going out to dance to entertain him. Today, seeing the children strange, he was afraid or something."

He had just finished speaking when he saw the mouse come out of the cave, standing on his legs twirling, as if people were dancing. He said: "Sometimes it gives the good news that the turnips have been uprooted." Bi Bi saw him say that, hurriedly ran to hug the radish root and shook it. Wow, radish moved, lying on its side on the vegetable bed. Grandpa and Blackface ran over and pulled up the turnip. Oh, the radish roots have been mutilated. Turns out, from now until now, mice have crept in the ground and gnawed the roots of radishes. I don't know if it's a modern cutter or something, but many of the radish roots have been cut off, lying in the ground, leaving the radish smooth, as if there were no roots.

While everyone rejoiced at the giant turnip tree with its white tuber, as big as a bucket of water, the mouse hurriedly jumped into the cave. It discovered that the Squid was glaring at it. It wants to clarify, it is not a spoiled rat like the one that caused Squid to lose its tail the other day, because it is a mouse that came out of the laboratory, is well-trained, friendly with people. Wanting to clarify like that, but seeing Squid's teeth with two sharp fangs, the mouse "lost power" always, only daring to stick out at the cave entrance.

Mr. Noi is very observant. That's why Grandpa threatened Squid: "Hey, don't bully mice. It's your friend." Uncle Squid was afraid that he would be angry, wagging his tail repeatedly to show his flattery. He told Blackface to come into the house and bring out a raw sweet potato to treat the mice. This potato with Black Face is small, but with a mouse, it is a food store, how many days it can be raised. Blackface obeyed him and rushed to the kitchen. Squid curls tail running. Moments later, the boy grabbed a sweet potato, ran ahead of Blackface, and released the potato at the entrance of the rat's den. Done, he jumped up, jumped around the. The squid tail wiggled, although it was a bit awkward because the new part was not used to Squid's special dance style, but it was also quite flexible...

CON MỰC TÒNG QUÂN

Sau hôm Vàng về thăm rồi trở lại đơn vị, Mực tỏ ra buồn bã, đuôi lúc nào cũng cụp xuống. Chắc là nó nhớ con Vàng.

Một buổi sáng, Meo Meo lùng lội, lùa được hai chú chuột ra khỏi nơi ẩn nấp. Một chú phóng thẳng ra ngõ, liền bị Meo Meo chộp. Một chú chạy thẳng về phía Mực, Mực vẫn cứ ngồi ủ rũ. Vì thế chú chuột thoát chết. Con chuột này có lẽ có gan cóc tía, cho nên chạy được một đoạn, nó còn quay lai cắn vào chân của Mực một miếng, kêu chi chí vẻ trêu chọc, rồi mới chạy tiếp. Cũng vì thế, Meo Meo tức lắm. Meo Meo bỏ con chuột đã chết nhăn răng xuống đất, chạy lại cào một cái thật mạnh vào chân Mực. Vậy mà Mực chẳng phản ứng gì...

Hôm khác, ông Nội bảo:

- Mực ơi, hôm nay ông phơi nhiều thóc ngoài sân, cháu phải ra canh nhé, đừng để ai xúc trộm!

Mực không ừ không hữ, chỉ gừ gừ trong họng, đôi mắt buồn thê thảm, ươn ướt. Tuy vậy, Mực cũng ra phía sân phơi, ngồi chồm hỗm ở một góc, mắt chậm chạp lườm qua lườm lại.

Vào lúc này, ở Hà Nội, Bi Bi cảm thấy sốt ruột quá. Không hiểu tại sao, Bi Bi cứ mơ thấy con Mực bị lũ chuột trêu chọc, làm cụt đuôi lần nữa. Nhân con Vàng được nghỉ phép, Bi Bi rủ Mặt Đen về quê chơi.

Hai chị em cùng con Vàng vừa đẩy cổng bước vào, thì Mực nhảy xổ ra, vẫy đuôi cuống quýt, chạy quanh chân Bi Bi một vòng, rồi chạy quanh chân Mặt Đen cũng một vòng, sau đó chạy sang hít hít con Vàng. Thấy cảnh ấy, ông cười mà mắt lại rơm rớm nước. Còn Meo Meo thì chỉ kêu meo meo, không rõ là vui hay bực.

Cả ngày hôm ấy, Mực ta phấn khích, chạy ra chạy vào, nhưng không quyên đảo qua đảo lại sân phơi thóc.

Nghe ông kể chuyện rằng mấy hôm nay, Mực tỏ ra buồn bực, Bi Bi bảo:

- Cháu biết tại sao rồi. Chắc là vì Mực muốn đi Công an cùng với Vàng.

Bi Bi vừa nói dứt câu, Mực vẫy đuôi rối rít rồi nhảy cẫng lên. Mặt Đen mắng:

- Đừng tưởng bở, phải đủ tiêu chuẩn mới vào được lực lượng, chứ dễ lắm đấy!

Mực ngừng nhảy, gườm gườm nhìn Mặt Đen.

Buổi chiều muộn, bên bếp lửa, Bi Bi hỏi ông Nội:

- Ông ơi, Mực mà muốn đi Công an thì ông có cho đi không?

- Ông muốn cho Mực bay nhảy, nhưng lại nhớ nó quá.

Mực từ nãy vẫn quanh quẩn bên con Vàng, tự nhiên xán lại chân Bi Bi. Vàng cũng tiến tới, thúc mõm vào chân Bi Bi rồi ngước mắt nhìn, vẻ cầu khẩn. Bi Bi bảo:

- Chị biết Vàng và Mực muốn gì rồi. Nhưng hỏi ông ấy.

Mực và Vàng quay sang ông, mỗi con ngồi chầu một bên, đuôi ve vẩy, mắt chăm chắm nhìn ông. Ông nhìn chúng với đôi mắt âu yếm nhưng hơi rầu rầu:

- Ông biết rồi. Thôi, nếu Mực mà đủ tiêu chuẩn, thì ông cho tòng quân.

Hai con chó vẫy đuôi mạnh hơn, lại hít hít chân ông.

Bi Bi nói:

- Vàng muốn Mực cùng vào Công an với mình thì phải rèn luyện cho Mực đủ trình độ nhé.

Vàng kêu ư ử và vẫy đuôi rối rít.

Từ hôm ấy, cứ buổi chiều là bộ tứ Bi Bi – Mặt Đen – Vàng – Mực lại ra sân bóng đá của xã để tập luyện. Còn có thêm Meo Meo chạy theo cổ vũ.

Vàng tỏ ra là một huấn luyện viên tài nghệ. Nó hướng dẫn Mực lăn lê, bò toài, đánh hơi, nhảy cao, nhảy xa... thuần thục như một cán bộ huấn luyện có cỡ. Chuyện tập bò toài khá là vui. Con Vàng bò phía trước làm mẫu, con Mực bò phía sau răm rắp làm theo. Chẳng hiểu thế nào, khi bò về gần đến đích, Vàng bỗng nhổm dậy, quay mõm ngoạm ngoạm vào bụng, xoay tròn xoay tròn thân. Mực cũng nhổm dậy làm theo mà không thể nào làm nổi. Bi Bi bảo:

- Vàng, làm gì có bài tập như thế này?

Vàng vẫn cứ xoay tròn, gặm bụng. Mặt Đen chạy tới, hạ lệnh cho Vàng nằm xuống để kiểm tra. Ồ, một bọn kiến vàng đã bám vào bụng Vàng từ lúc nào. Thảo nào chú chàng cuống lên thế. Mặt Đen lấy tay xoa xoa phẩy phẩy loại hết lũ kiến khỏi bụng Vàng, rồi bảo Mực:

- Riêng bài này không học nhé. Nó không có trong bài tập cảnh khuyển đâu.

Mực ư ử ư ư ử rồi lúc lắc cái đầu. Chắc là nó bảo bài này khó quá, em xin chịu.

Hết đợt nghỉ phép của Vàng, cũng là lúc Mực đã học xong những chiêu cơ bản của võ chó. Hai chị em cùng hai chú chó chào tạm biệt ông. Mực sẽ lên đơn vị cùng Vàng, nếu đạt tiêu chuẩn thì ở lại luôn. Nếu không, Mực lại về với ông.

Ông, bà đứng ở ngõ nhìn theo các cháu. Chúc các cháu lên đường may mắn. Chúc Mực được tiếp nhận vào Công an...

INK GOES TO THE ARMY

After the day when Vang returned to visit and returned to his unit, Squid was sad, his tail hanging always down. It must have missed the Golden one.

One morning, Meo Meo scoured and drove two mice out of their hiding place. One of them ran straight to the alley, and was immediately caught by Meow Meo. One uncle ran straight towards Squid, Squid was still sitting sullenly. So the mouse escaped death. This mouse probably has purple toad liver, so after running for a while, it also turned around to bite on Squid's leg a bit, chirped teasingly, and then continued running. Because of that, Meo Meo was very angry. Meo Meo dropped the dead rat with wrinkled teeth on the ground, ran over and scratched Squid's leg hard. But Squid didn't react...

The other day, Mr. Noi said:

- Squid, today I dry a lot of rice in the yard, you have to go out to watch, don't let anyone steal it!

Squid didn't say no, just grown in his throat, his eyes were sad and wet. However, Squid also went to the drying yard, crouched in a corner, slowly glaring back and forth.

At this time, in Hanoi, Bi Bi feels impatient. For some reason, Bi Bi kept dreaming that the Squid was teased by rats and cut off its tail again. On the occasion of Golden Child's leave, Bi Bi invited Black Face to go home to play.

The two sisters and the Yellow child had just pushed the gate to enter, when Squid jumped out, wagged his tail, ran around Bi Bi's legs once, then ran around Black Face's feet also once, then ran to sniff the Gold. Seeing that scene, he smiled but his eyes filled with tears. Meo Meo just meows meow, I don't know if it's happy or angry.

That whole day, Squid was excited, running in and out, but he didn't forget to go back and forth in the yard to dry the rice.

Listening to him tell the story that these days, Muc expressed sadness, Bi Bi said:

- I know why. Probably because Squid wanted to go to the police station with Vang.

Bi Bi just finished the sentence, Squid wagged his tail and jumped up. Black Face scolded:

- Don't be fooled, you have to meet the criteria to enter the force, but it's easy!

Squid stopped dancing and glared at Black Face.

Late in the afternoon, by the fire, Bi Bi asked Grandpa:

- Grandpa, if you want to go to the police station, will you let me go?

- He wanted to let Squid fly, but he missed it too much.

The squid has been hanging around the Golden one since then, naturally regaining Bi Bi's legs. Gold also came forward, nudged Bi Bi's feet and looked up, pleading. Bi Bi says:

- You know what Gold and Squid want. But ask him.

Squid and Vang turned to him, each sitting on one side, tails wagging, eyes fixed on him. He looked at them with loving but slightly sad eyes:

- You already know. Well, if Squid is qualified, he will join the army.

The two dogs wagged their tails harder, sniffing at his feet again.

Bi Bi says:

- If you want Squid to join the police with you, you have to train him to be qualified.

Yellow purrs and wags his tail wildly.

From that day, every afternoon, the quartet Bi Bi - Black Face - Yellow - Squid went to the commune's football field to practice. There was also Meo Meo running to cheer.

Gold proved to be a talented coach. It guides Squid to roll, crawl, sniff, jump high, jump long... as skillfully as a trainer of the size. The story of crawling is quite fun. The Yellow one crawls in front as a model, and the Squid crawls in the back to follow suit. Inexplicably, when crawling to the finish line, Vang suddenly stood up, turned his snout and grabbed his stomach, spinning his body around. Squid also got up to do it but couldn't do it. Bi Bi says:

- Yellow, why have exercises like this?

Gold kept spinning, gnawing on the stomach. Blackface ran over and ordered Yellow to lie down to check. Oh, a bunch of weaver ants have been clinging to Yellow's belly ever since. No wonder the guy was so nervous. Blackface rubbed and waved all the ants out of Yellow's belly, then said to Squid:

- Do not study this lesson alone. It's not in the dog training exercise.

Squid hum and hum and shake his head. It must have said that this lesson is too difficult, please bear with me.

At the end of Golden's leave, it was also the time when Squid had learned the basic moves of dog martial arts. Two sisters and two dogs said goodbye to him. Ink will level up with Gold, if it meets the standard, then stay. If not, Squid will return to him.

Grandpa and grandma stood in the alley watching their. Good luck to you guys on your way. Wish Muc was accepted into the police...

MẶT ĐEN KHÉO QUÁ

Mặt Đen nhớ lời hẹn với Bi Bi là khi về quê sẽ làm các thứ đồ chơi cho chị xem, cho nên mới bảo Bi Bi dành cả buổi sáng hôm chủ nhật làm đồ chơi với Mặt Đen. Bi Bi thích lắm. Ở nhà, chơi quá nhiều đồ chơi nhựa, chán rồi. Bà Ngoại còn bảo trong đó có những đồ chơi nhựa của Trung Quốc, độc lắm, bà phải loại ra.

Đầu tiên, Mặt Đen bảo:

- Em sẽ làm con mèo cho chị xem.

- Có phải là con mèo ngô như ông Ngoại làm không?

- Không, đây là mèo lá chuối...

Tuy còn thắc mắc, nhưng Bi Bi nén lại không hỏi, vì nhớ lời ông Ngoại dặn là phải theo dõi sự việc kỹ trước khi hỏi. Trong khi đó, Mặt Đen chạy ra vườn, đã trở lại đem theo một mảnh lá chuối to bằng cái quạt nan.

Mặt Đen khéo léo tước lá chuối thành những mảnh nhỏ cỡ cái thước kẻ gỗ. Sau đó, cậu ta chập hai mảnh với nhau, gấp qua gấp lại thành một khối chữ nhật xinh xinh. Đưa cho Bi Bi, Mặt Đen bảo:

- Đây, Mèo đây, chị thấy có giống không?

- Trông ngồ ngộ thôi, chứ chả giống lắm.

- Chị phải tưởng tượng chứ. Đây nhé, mặt Mèo đây này.

- Ừ.

- Thân Mèo đây nữa.

- Cũng được.

Thấy Mặt Đen không nói gì thêm, Bi Bi vặn:

- Còn cái đuôi đâu?

- Cái đuôi, cái đuôi... hì hì... Chỉ là đồ chơi thôi mà. Cần gì phải như thật.

Thấy chị Bi Bi chưa phục tài làm đồ chơi của mình, Mặt Đen khoe:

- Đấy chỉ là chiêu mở màn của em thôi. Em còn khối thứ đồ chơi hay. Bây giờ chị có thích chăn trâu không?

- Chăn trâu, thả diều thì chị được chơi rồi, thích thật đấy.

- Chăn trâu lá cơ.

Mặt Đen chạy vào nhà lấy cái kéo và mấy chiếc lá đa to tướng mà cậu ta đem về từ lúc nào không biết. Mặt Đen bảo:

- Chị quan sát mà học cách làm nhé.

Mặt Đen dùng kéo cắt một đường vòng vòng gần cuống lá. Rồi lại cắt một đường nữa ở nửa bên kia lá. Xong, cậu chàng lấy sợi chỉ buộc vào cuống lá, lại cuộn chiếc lá đa thành hình ống. Cậu ta kéo nhẹ rồi thả, kéo nhẹ rồi thả liên tục... cò ke... cò ke... Cái lá đa bỗng biến thành hình con trâu có cái sừng nhọn hoắt, cử động nhịp nhàng, như là chú trâu cúi xuống gặm cỏ rồi lại ngẩng đầu lên. Bi Bi khoái quá, bảo:

- Đưa cho chị chăn trâu một lúc.

Cầm con trâu lá đa, Bi Bi kéo sợi chỉ, thích thú vì thấy cái đầu của nó cử động, hai cái sừng ngoắc lên ngoắc xuống, sinh động quá. Mặt Đen còn "Nghé ọ... nghé ọ..." vui đáo để.

Mặt Đen hỏi độp một câu:

- Đố chị, sừng trâu và sừng bò, sừng nào nhọn hơn?

- Sừng trâu.

- Đúng. Thế sừng trâu mọc trước hay sau tai nó?

- Sừng mọc phía trước, tai mọc phía sau.

"Ơ... ơ... ơ..." - Mặt Đen lấy tay gẩy gẩy môi trêu Bi Bi – "Ơ... ơ... ơ... đúng rồi!".

Chơi một lúc, Mặt Đen nói:

- Bây giờ mới là chiêu kinh hoàng của em. Chị có thích chơi pháo không?

- Ối, không. Pháo nổ nguy hiểm lắm. Hôm Tết, chị em mình chả bị điếc cả tai vì một quả pháo nổ gần là gì. Chị chả chơi!

- Ê, ê, ê... Có thế mà cũng đòi. Đây là pháo đất nhé. Pháo đất nổ to mà không sợ nhé.

- Thế thì làm đi. Chị tò mò rồi đây này.

Mặt Đen chạy vào bếp, bê ra một chậu đất sét. Cậu bốc ra một cục đất to đùng, deo dẻo như bột làm bánh mà hai chị em đã làm ở Hà Nội. Bi Bi hỏi:

- Đất ở đâu mà Mặt Đen lấy nhanh vậy?

- Ở tít ngoài ao làng cơ.

- Lấy lúc nào mà tài thế?

- Lấy từ hôm qua. Ông Ngoại bảo là muốn làm gì tốt, phải chuẩn bị trước, chị không nhớ à?

- Ái chà, Mặt Đen hồi này nhớ lời ông Ngoại ghê, tiến bộ nhỉ.

Mặt Đen không nói nữa mà nhào nặn cục đất sét, khéo léo dàn mỏng nó ra, rồi vun thành lên, trông từa tựa một cái chảo. Dùng hai bàn tay bê "quả pháo" lên, Mặt Đen bảo:

- Chuẩn bị nghe pháo nổ nhé!

Bi Bi vội bịt tai. Mặt Đen cười hềnh hệch:

- Không phải bịt tai đâu. Pháo này lành lắm!

Thế rồi, Mặt Đen nhanh tay đập mạnh quả pháo đất xuống đất, tạo nên một tiếng nổ "Bụp" khá to, vui tai. Quả pháo đất bị thủng một miếng lớn ở giữa.

Thừa thắng, Mặt Đen nặn một quả pháo to hơn. Bi Bi không phải bịt tai nữa, mà xán lại gần nơi Mặt Đen đập pháo đất. "Bụp"... "Toẹt". Quả pháo đất nổ to quá, mạnh quá, văng cả một miếng đất sét vào trán Bi Bi. Bi Bi giật bắn mình, vội đưa tay sờ vào trán, nhưng vẫn cười hinh hích.

Đến trò này thi Bi Bi phục tài Mặt Đen lắm rồi. Bi Bi cũng lấy đất, nhào nhào, nặn nặn rồi tạo thành một "quả pháo" nhỏ hơn. Bê "quả pháo lên", Bi Bi đập mạnh xuống đất. "Bẹt", quả pháo đất chỉ kêu lên một tiếng nhỏ. Mặt Đen không cười chê chị, mà ân cần hướng dẫn: "Chị phải đập cho đều tay để quả pháo úp thẳng mặt xuống đất nó mới nổ!". Bi Bi hăm hở nhào nhào, nặn nặn lần nữa rồi giáng quả pháo đất xuống. "Bụp", một tiếng nổ phát ra, đem lại niềm vui khôn tả cho Bi Bi.

Mặt Đen khoe:

- Vào dịp lễ hội, làng em có cuộc thi Pháo đất. Các bác các chú làm những quả pháo to bằng cả cái nia, nặng bằng cả bao xi măng, giống hình cái chảo, có vành như vành nong ấy cơ. Pháo này mà nổ ấy à, cứ gọi là rền vang nhé.

Đang định kể thêm chuyện pháo đất, cả hai chị em vội đứng lên, thu dọn đồ đạc vì nghe tiếng bà Nội gọi vào ăn cơm. Cả hai chị em đã rèn được thói quen, khi nghe người lớn gọi là thưa và tới ngay.

Khi đi qua sân, Mặt Đen còn cố quay lại câu chuyện pháo đất:

- Đố chị, pháo này gọi là pháo gì?

- Là pháo đất chứ gì nữa.

- Khá, đúng nhưng chưa đủ, vì nó có nhiều tên gọi nữa: pháo nổ, pháo nang, phết, đánh đườn...

Thấy Bi Bi im lặng thán phục, Mặt Đen khoe tiếp:

- Em còn tài nặn tò he nữa nhé. Ông Nội dạy đấy.

- Như thế nào?

- Thôi, để lần khác nhé, chị Bi Bi ơi. Hẹn gặp lại lần sau...

BLACK EYES SUCCESSFULLY

Black Face remembered his promise with Bi Bi that when he returned home he would make toys for her sister, so he told Bi Bi to spend Sunday morning making toys with Black Face. Bi Bi loves it. At home, playing too many plastic toys, bored. Grandmother also said that there are Chinese plastic toys, which are very unique, she must remove them.

First, Blackface says:

- I will make a cat for you to see.

- Is it a corn cat like Grandpa does?

- No, this is a banana leaf cat...

Although still wondering, Bi Bi refrained from asking, because she remembered what Grandpa told her to monitor things carefully before asking. Meanwhile, Blackface ran to the garden, having returned with a piece of banana leaf the size of a bamboo fan.

Blackface deftly strips the banana leaf into pieces the size of a wooden ruler. Then, he glued the two pieces together, folding back and forth into a pretty rectangle. Giving Bi Bi, Black Face said:

- Here, here is the cat, do you think it's similar?

- It looks funny, but not very similar.

- You have to imagine. Here it is, the cat's face is here.

- YES.

- Cat body here again.

- That's OK.

Seeing that Black Face did not say anything more, Bi Bi retorted:

- Where's the tail?

- The tail, the tail... hehe... It's just a toy. What needs to be real.

Seeing that Bi Bi had not recovered her toy making skills, Black Face showed off:

That's just my opening trick. I have a bunch of cool toys. Do you like herding buffaloes now?

- Herding buffaloes, flying kites, you can play, really like it.

- Herding buffalo leaves.

Blackface ran into the house to get the scissors and the big banyan leaves that he brought back from unknown time. Blackface says:

- Watch and learn how to do it.

Blackface uses scissors to cut a loop near the petiole. Then cut another line on the other half of the leaf. Finished, the guy tied the thread to the petiole, and rolled the banyan leaf into a tubular shape. He pulled lightly and then released, gently pulled and released continuously... stork ke... stork... The banyan leaf suddenly turned into the shape of a buffalo with sharp horns, moving rhythmically, like a buffalo bent down to graze on grass. then raised his head again. Bi Bi was very pleased and said:

- Give me the buffalo for a while.

Holding the banyan buffalo, Bi Bi pulled the thread, delighted to see its head move, its two horns swinging up and down, so vivid. Black face also "Ge o... o o o..." amusingly to.

Black Face suddenly asked a question:

- Can you tell me, which is the sharper horn of a buffalo or an ox?

- Buffalo horn.

- Correct. Do buffalo horns grow before or behind its ears?

- Horns grow in front, ears grow behind.

"Er... eh... eh..." - Black Face poked Bi Bi's lips with his hand - "Eh... eh... eh... that's right!".

Playing for a while, Blackface said:

Now that's my horrifying trick. Do you like firecrackers?

- Oh, no. Firecrackers are very dangerous. On New Year's Day, my sisters and I were not deaf because of a firecracker that exploded nearby. You don't play!

- Eh, eh, eh... Even so, I asked for it. This is the land cannon. Cannons explode without fear.

- Then do it. Curious here.

Blackface ran into the kitchen and brought out a clay pot. He pulled out a large lump of earth, as soft as the baking powder that the two sisters made in Hanoi. Bi Bi asked:

- Where did Black Face get the land so quickly?

- Far outside the village pond.

- When did you get so talented?

- Taken from yesterday. Grandpa said that if you want to do something good, you have to prepare in advance, don't you remember?

- Wow, Black Face these days remembers Grandpa's words, progress.

Blackface said no more, but kneaded the lump of clay, deftly thinned it out, and then built it up, like a pan. Using both hands to lift the "cannon", Blackface said:

- Prepare to hear the firecrackers!

Bi Bi quickly covered her ears. Black Face laughs.

- No earplugs. This cannon is great!

Then, Black Face quickly slammed the ground cannon on the ground, creating a loud, amusing "Bump" explosion. The earth cannon had a large hole in the middle.

Convinced, Blackface molded a larger cannon. Bi Bi didn't have to cover her ears anymore, but instead approached the place where Black Face smashed the earth cannon. "Bump"... "Too". The earth cannon exploded too big, too strong, splashing a piece of clay on Bi Bi's forehead. Bi Bi startled, quickly reached out to touch her forehead, but still smiled.

Come to this game, Bi Bi restores Black Face's talent. Bi Bi also took the earth, kneaded, molded and formed a smaller "cannon". With the "cannon up", Bi Bi hit the ground hard. "Bump," the earth cannon made only a small sound. Black Face did not laugh at her, but kindly instructed: "You have to beat your hands evenly so that the cannon is facing down on the ground before it explodes!". Bi Bi eagerly kneaded, molded again and then dropped the earth cannon. "Boom", an explosion came out, bringing indescribable joy to Bi Bi.

Black Face shows off:

- On the occasion of the festival, my village has a land firecracker contest. The uncles and aunts make firecrackers as big as a nia, as heavy as a bag of cement, shaped like a pan, with a rim like a rim. If this cannon explodes, let's call it roaring.

About to tell more about the land cannon, the two sisters quickly stood up and packed up their things because they heard Grandma call in to eat. Both sisters have forged the habit of hearing adults call and come right away.

As he crossed the courtyard, Blackface even tried to return to the story of the earth cannon:

- Guess what, what is this firecracker called?

- It's an earth cannon, nothing more.

- Pretty, true but not enough, because it has many other names: cannon in drive, cannon, spread, hit road...

Seeing Bi Bi silently admiring, Black Face continued showing off:

- I'm still good at sculpting. Grandpa taught that.

- How?

- Well, let's wait for another time, Ms. Bi Bi. See you next time...

NÒNG NỌC, CÁ DIẾC – BẠN CA MẶT ĐEN

Hai chị em ra bờ ao chơi. Mặt Đen chỉ cho Bi Bi một đám con gì be bé, đen đen bơi ngay mép nước:

- Đố chị, con gì đấy?

Bị hỏi đột ngột, Bi Bi không kịp nghĩ, trả lời:

- Con Đen đen.

Mặt Đen cười ngửa mặt lên trời, răng trắng lóa:

- Ối giời ơi, làm gì có con Đen đen. Con Nòng nọc đấy chị ạ.

Lúc ấy, Bi Bi mới nhớ là ông Ngoại đã cho xem sách về động vật, có tranh vẽ đám Nòng nọc hẳn hoi, vậy mà lại quên mất. Bi Bi liền nói tiếp:

- Lúc nãy chị quên. Bây giờ chị nhớ rồi!

- Nhớ thế nào nào?

- Có gì mà khó. Nòng nọc sẽ lớn thành cóc chứ gì. Có cả chuyện Trê – Cóc tranh nhau con Nòng nọc nữa.

Mặt Đen lại ngửa mặt lên trời cười:

- Cóc đâu mà cóc. Ếch chứ. Nòng nọc này lớn lên thành Ếch. Mấy hôm nữa chị ra đây sẽ biết. Nhưng bây giờ chị chờ em chữa bệnh đã.

Bi Bi nhìn chằm chằm vào mặt Mặt Đen, sợ bị chú chàng lừa lần nữa, và hỏi lại:

- Chữa bệnh á?

- Còn gì nữa. Chữa bệnh ghẻ đây này.

Mặt Đen xăn quần lên, giơ cẳng trái có mấy cái mụn mưng mủ chỉ cho Bi Bi thấy.

- Eo ơi! Ấy, thế em có đau không?

- Ăn thua gì. Bây giờ em cho cá chữa chân cho em đây.

Không để Bi Bi kịp phản ứng, Mặt Đen xắn cao quần tới đầu gối rồi lội xuống ao.

Chỉ một lúc sau, mặt nước xao động. Có những con cá Diếc nhao qua nhao lại và xúm vào chân của Mặt Đen. Thỉnh thoảng, Mặt Đen cười sặc lên. Có lúc lại nhăn mặt kêu ối. Có lúc cậu ta còn rút nhanh chân trái lên.

Dù đã được ông Ngoại kể chuyện, rồi cho xem nhiều sách, nhưng Bi Bi vẫn không hiểu nổi Mặt Đen đang làm gì.

Đám Nòng nọc cũng bu quanh chân Mặt Đen.

Một hồi sau, Mặt Đen bước lên bờ. Dơ chân cho Bi Bi xem, Mặt Đen đố:

- Đố chị biết, chân em có gì thay đổi?

Quan sát rất nhanh, Bi Bi trả lời:

- Mấy cái mụn ghẻ đã hết mủ, chứ gì?

- Lần này chị giỏi quá.

- Đố chị biết vì sao?

Từ nãy đến giờ, chỉ thấy Mặt Đen làm một việc là xắn quần lội xuống ao, nên Bi Bi trả lời:

- Vì em lội xuống ao chứ gì.

Mặt Đen lại vác mặt lên cười:

- Lội xuống ao, thường thôi nhớ. Nhưng lội xuống ao để các bác sĩ Cá Diếc, Nòng nọc chữa bệnh ghẻ, mới đáng nói.

Ra vẻ thành thạo, Mặt Đen giải thích về việc mấy bạn của cậu ta ở dưới nước chữa bệnh ghẻ cho cậu ta, chỉ bằng chiêu gặm mụn. Với vẻ lạc quan, Mặt Đen bảo:

- Chỉ vài ba ngày nữa là em hết mụn ghẻ. Lúc ấy, chị và em ra lại ao này cảm ơn Nòng nọc, à quên, Ếch, và Cá Diếc nhé.

Quả nhiên, chỉ ba ngày sau, chân Mặt Đen khỏi mụn ghẻ. Hai chị em ra bờ ao, chẳng thấy Nòng nọc mà cũng chả có con Ếch nào. Vãi nắm cơm nguội trộn cám rang xuống ao, Mặt Đen chỉ cho Bi Bi nhìn một đàn cá lượn qua lượn lại đớp mồi, giải thích:

- Lũ cá này chịu khó gặm vết thương lắm. Chúng chữa chân cho em dấy. Cần gì thuốc cơ chứ!

- Thế Nòng nọc đâu?

- Em chả nói phét đâu, Nòng nọc biến thành Ếch hết rồi. Ếch có chân thì Ếch nhảy. Nhảy đi đâu em không biết.

Bi Bi phì cười:

- Sao hôm nay Mặt Đen lý sự dài dòng thế. Chị có vặn vẹo gì em đâu mà thanh với chả minh.

TADPOLE, FISH – FRIEND OF BLACK EYES

The two sisters went to the pond to play. Black Face showed Bi Bi a bunch of small, black animals swimming at the water's edge:

- Guess what, what's the baby?

Being asked suddenly, Bi Bi did not have time to think and reply:

- Black Black.

Blackface smiling facing the sky, white teeth shining:

- Oh my god, there is no black child. It's a Tadpole, sister.

At that time, Bi Bi remembered that Grandpa showed him a book about animals, with pictures of Tadpoles, but forgot. Bi Bi then continued:

- You forgot. Now you remember!

- How do you remember?

- What's difficult. The tadpole will grow into a toad. There is also the story of Tre - Toad fighting over a Tadpole.

Black Face looked up to the sky again and smiled.

- Toads where toads. Frog. This tadpole grows into a Frog. You'll know in a few days. But now I wait for you to heal.

Bi Bi stared at Black Face's face, afraid of being tricked by him again, and asked again:

- Healing?

- What else. Cure scabies here.

Black face rolled up his pants, raised his left leg with a few pustules to show Bi Bi.

- Hey! Well, am I in pain?

- What to lose. Now I give fish to cure my leg.

Without letting Bi react, Black Face rolled up his pants to his knees and waded into the pond.

Moments later, the surface of the water stir. There were carp fish scurrying back and forth and swarming around Blackface's legs. Every now and then, Blackface burst into laughter. Sometimes he grimaced and cried. At one point he even quickly pulled his left foot up.

Despite being told stories by Grandpa and then shown many books, Bi Bi still couldn't understand what Black Face was doing.

The Tadpoles also gathered around Blackface's feet.

After a while, Blackface stepped ashore. Show your feet for Bi Bi, Black Face quiz:

- Do you know, what has changed in my legs?

Observing very quickly, Bi Bi replied:

- The scabies have not pus, right?

- You're so good this time.

- Do you know why?

Until now, only seeing Black Face doing one thing is to roll up his pants and wade into the pond, so Bi replied:

- Because I waded into the pond.

Black Face put on a smile again:

- Wading into the pond, often forget about it. But it's worth mentioning that it's worth mentioning that it's worth mentioning to wade into the pond for the to cure scabies.

Pretending to be proficient, Blackface explains how his friends were in the water treating him for scabies, just by nibbling on pimples. With optimism, Blackface said:

- In just a few days, my scabies will be gone. At that time, my sister and I went back to this pond to thank Tadpoles, forget, Frogs, and Carp Fish.

Sure enough, just three days later, Blackface's feet were free from scabies. The two sisters went to the pond, saw no Tadpoles and no Frogs. Throwing a handful of cold rice mixed with roasted bran into the pond, Black Face showed Bi Bi to see a school of fish circling back and forth to grab the bait, explaining:

- These fish are very patient with the wound. They heal my feet. What do you need medicine for?

- Where's the Tadpole?

- I'm not lying, Tadpoles have turned into Frogs. Frogs have legs, Frogs jump. Where to go, I don't know.

Bi Bi laughed.

- Why is Black Face so long-winded today. Do you have anything to say against me that you can't speak to?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro