CHUỒN CHUỒN CẮN RỐN 6 - Tác giả: Phạm Việt Long

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

LŨ CHUỘT PHÁ PHÁCH

Nhà Mặt Đen có một thửa ruộng cấy muộn. Do vậy, khi các thửa ruộng xung quanh được gặt hết rồi, thửa ruộng nhà Mặt Đen mới vàng hạt. Cũng vì vậy, lũ chuột tập trung về đây ăn thóc.

Ông bà Mặt Đen cùng Mặt Đen và Bi Bi ra ruộng bàn cách bẫy chuột. Vừa nghe ông nói "bẫy chuột", từ trong ruộng lúa một con chuột to lớn phóng ra. Mặt Đen nhanh tay dùng gậy phang một cái, làm cho con chuột tung lên trời, rơi xuống chết đứ đừ. Nhưng, chuột nhiều lắm, không thể đánh hết mà phải đặt bẫy. Mặt Đen cùng ông Nội đặt bốn chiếc bẫy ở bốn góc ruộng. Có tới trên một chục chú chuột sa bẫy. Sau đó, lũ chuột còn lại biết cách tránh bẫy cho nên thoát hết, càng ra sức ăn thóc.

Thế này thì phải điều chú mèo ra thường trực ở ruộng mất thôi. Mặt Đen và Bi Bi về ôm con Meo Meo ra ruộng, Con Mực cũng xăng xái chạy theo. Vừa đến nơi, mèo nhảy phốc vào giữa đám ruộng. Lũ chuột chạy nhao nhác, nhưng Meo Meo đã vồ được một con. Mực tuy ngờ nghệch cũng vồ được một con chuột già lụ khụ chậm chạp. Meo Meo cứ tung hoành trong đám ruộng, diệt hết con chuột này đến con chuột khác. Nhưng, dường như tất cả các bầy chuột trên cánh đồng này đều tập trung ở ruộng của nhà Mặt Đen cho nên đông vô kể, không thể nào bắt xuể. Vả lại, lũ chuột rất khôn, biết nép vào các gốc rạ trốn mèo, cho nên Meo Meo mệt quá, phải ra bờ ruộng nằm nghỉ. Một con chuột liều mạng chạy vèo qua chân Bi Bi, thoát lên gò. Một con lao thẳng vào chân Mặt Đen khiến chú chàng nhảy dựng lên, suýt ngã.

Hai chị em bàn cách lừa chuột để diệt cho có hiệu quả. Hai chị em đào một cái hố khá lớn ở gần bờ ruộng rồi dùng rơm rạ chặn hai bên, tạo thành một lối đi dẫn từ ruộng xuống hố. Thế rồi Bi Bi, Mặt Đen, Meo Meo và Mực giăng hàng từ bờ ruộng đối diện tiến vào ruộng lúa. Vừa đi, Mặt Đen và Bi Bi vừa dậm chân đùng đùng, còn Mực thì sủa gâu gâu, Meo Meo gào ngoao ngoao, khiến cho lũ chuột hoảng loạn chạy dạt về phía cái hố. Và rồi hết con này tới con khác lao xuống hố, không kịp thông báo cho nhau để tránh. Cả bầy chuột đã nằm gọn trong hố. Hai chị em chỉ việc dùng vợt vợt từng con chuột cho vào chiếc lồng sắt đã đem theo từ sáng. Bi Bi bảo:

- Bây giờ phải chôn lũ chuột này thôi.

- Chôn thế nào được, để làm thịt chứ!

- Eo ôi, ai lại ăn thịt chuột!

- Chị không biết đấy thôi, chuột nhà mới không ăn được. Còn chuột đồng thì ngon lắm.

Bi Bi chưa kịp hiểu ra sao thì Mặt Đen đã hạ lồng chuột xuống, hăng hái:

- Nào, ta lên gò kia em thịt chuột, quạt rơm nướng cho chị ăn thử, ngon hết chê!

Bi Bi gạt đi:

- Thôi, lúc khác...

Trong lồng, lũ chuột chạy nháo nhác, kêu chin chít...

Souris malfaisantes

APERÇU

The Black Face a un champ transplanté tardif. Lorsque les champs environnants ont été suggérés, le champ de la maison de Black Face est doré. À cause de cela, les rats se sont rassemblés ici pour manger du riz.

The Black Face et Black Face et Bi Bi sont allés sur le terrain pour discuter de la façon de piéger les souris. Dès qu'il l'a entendu dire "piège à rats", un énorme rat a sauté de la rizière. Blackface a rapidement frappé avec un bâton, faisant sauter la souris dans le ciel et tomber à mort. Mais, il y a beaucoup de souris, je ne peux pas toutes les battre mais je dois poser des pièges. Black Face et Papy ont posé quatre pièges aux quatre coins du terrain. Il y a plus d'une douzaine de souris piégées. Après cela, le reste des rats a su éviter les pièges, alors ils se sont échappés et ont essayé de manger du riz.

À ce stade, nous devons envoyer le chat rester dans le champ. Black Face et Bi Bi sont revenus pour étreindre Meo Meo sur le terrain, et le Squid a également couru après lui. Dès que le chat est arrivé, le chat a sauté au milieu du terrain. Les rats se sont déchaînés, mais Meo Meo a réussi à en attraper un. Squid, bien que naïf, a également attrapé un vieux rat lent. Meo Meo a continué à errer dans les champs, tuant une souris après l'autre. Mais, il semble que tous les rats de ce domaine soient concentrés dans le domaine de la famille Black Face, il y en a donc d'innombrables, impossibles à attraper. De plus, les rats sont très intelligents, ils savent se cacher sous le chaume pour se cacher des chats, alors Meo Meo était tellement fatiguée qu'elle a dû aller au champ pour se reposer. Un rat a désespérément couru sur les pieds de Bi Bi et s'est échappé en haut de la colline. L'un d'eux s'est jeté sur la jambe de Blackface, le faisant sauter, tombant presque.

Deux sœurs discutent de la manière de tromper les souris pour les tuer efficacement. Les deux sœurs ont creusé un trou assez grand près du bord du champ et ont utilisé de la paille pour bloquer les côtés, créant ainsi un chemin menant du champ au trou. Puis Bi Bi, Black Face, Meo Meo et Squid ont répandu leurs marchandises de la rive opposée dans la rizière. Pendant qu'ils marchaient, Blackface et Bi Bi tapaient du pied, tandis que Squid aboyait, Meo Meo gémissait, faisant paniquer les rats et courir vers le trou. Et puis l'un après l'autre plongeant dans la fosse, n'ayant pas le temps de s'avertir mutuellement pour éviter. Tout le groupe de souris était déjà dans le trou. Les deux sœurs n'ont qu'à utiliser des raquettes pour mettre chaque souris dans la cage en fer qu'elles ont apportée depuis le matin. Bi Bi dit :

- Maintenant, nous devons enterrer ces rats.

- Comment puis-je l'enterrer, pour la viande!

- Whoa, qui mange de la viande de souris !

- Vous ne savez pas, les souris domestiques ne peuvent pas manger. Et le hamster est délicieux.

Bi Bi n'eut pas le temps de comprendre, Black Face baissa la cage de la souris, enthousiaste :

- Allez, allons sur cette colline, tu as de la viande de souris, un éventail de paille grillée à essayer, délicieux !

Bi Bi congédié :

- Eh bien, une autre fois...

Dans la cage, les rats se sont déchaînés en gazouillant...

CHIẾN ĐẤU VỚI MỤ PHÙ THỦY

Bi Bi và Mặt Đen vào khu vườn của xã chơi. Nơi đây cây cối um tùm, rộng lớn, được gọi là Vườn cây các cụ, bởi vì ngày xưa, khi còn là hợp tác xã, các cụ phụ lão trong xã được chia đất để trồng cây. Bây giờ trở thành vườn cây chung của xã, nhưng vẫn mang tên Vườn cây các cụ.

Hai chị em đang mải len vào rặng ổi thì nghe có tiếng "vù... vù...". Nhìn về phía sau rặng ổi thấy thấp thoáng bóng một người gầy nhom cưỡi cái chổi bay là là ngọn cây. Người cưỡi chổi bay tới gần hai chị em. Đó là một bà già gầy nhom, mũi nhọn và cong như mỏ diều hâu. Đích thị đây là mụ phù thủy trong các truyện cổ tích mà Bi Bi đã biết. Mụ chỉ vào hai chị em, sẵng giọng:

- Ai cho hai đứa mày vào vương quốc của ta?

Mặt Đen ghé sát tai Bi Bi:

- Làm sao bây giờ chị ơi.

Bi Bi cứng rắn:

- Không sợ. Chị đọc truyện cổ tích thấy phù thủy dữ như thế nhưng chẳng làm gì được ai đâu. Nhưng, không hiểu tại sao ở đây lại có phù thủy?

Vừa lúc ấy thì "Vèo... sạt...", một tầu cau lớn rơi ngay trước mặt Mặt Đen. Bi Bi reo:

- Ta cũng có thảm bay rồi, lên mau.

Hai chị em bước lên cái tầu cau. Bi Bi ngồi trước, Mặt Đen ngồi sau. Bi Bi nắm cuống tầu cau giật giật. Tầu cau bay lên từ từ, rồi tăng tốc dần. Mụ phù thủy lái cái chổi lao đến chỗ hai chị em. Tầu cau lạng qua một bên, bay vọt lên cao. Mặt Đen bảo:

- Em bơi giỏi, chị cũng biết bơi. Chị lái tầu cau ra sông, lừa mụ phù thủy lao xuống nước nhé!

Bi Bi làm theo. Chiếc tầu cau bay vù vù, vượt ra khỏi vườn cây, vọt lên đê rồi lao tùm xuống nước. Mụ phù thủy cùng cái chổi cũng lao xuống mặt sông. Nhưng mụ phù thủy đã nhanh chóng lái chổi bay là là mặt nước, lướt một đoạn rồi lại bay vọt lên. Còn hai chị em thì cùng với tầu cau chúi sâu xuống lòng sông, mãi mới ngoi lên được. Mặt Đen bơi nhanh đến bên Bi Bi. Bi Bi bảo:

- Yên tâm, bây giờ chị bơi khá rồi.

Nói vậy, nhưng Bi Bi vẫn phải vịn vai Mặt Đen bơi dần vào bờ.

Mụ phù thủy phóng chổi bay ngoặt lại, lướt qua, lướt lại khiến hai chị em cứ phải tránh chúi mãi. Mặt Đen thì thầm:

- Để em leo lên cây trị cho mụ này một trận.

Mặt Đen trèo lên cây sung mọc sát mặt nước, bẻ một cành, ngồi thu lu chờ. Mụ phù thủy cưỡi chổi bay quặt lại, dang tay ném một vật gì tròn tròn vào Bi Bi. Bi Bi né qua, quả tròn tròn đập vào tảng đá nổ đánh "đoành" một cái. Mặt Đen nhanh tay ném cành cây về phía mụ phù thuỷ. Mụ phóng nhanh quá cho nên cái cành cây chỉ trúng vào đuôi chổi, khiến cho nó chòng chành một tý. Mụ phù thủy cười hà hà rồi lái chổi lao về phía Mặt Đen.

Bi Bi chợt nhớ trong cái túi đeo bên mình có đĩa bay Tosy, liền lấy ra. Ngắm đón đầu mụ phù thủy, Bi Bi rút mạnh dây, đĩa bay bay vù đi. Nhìn ánh đỏ rực lên trong buổi chiều tà của chiếc đĩa bay đang lao về phía mình, mụ phù thủy thét lên. Mụ định lái chổi tránh nhưng không kịp. Tosy dũng mãnh lao tới, đập vào tay mụ rồi lại bay về với Bi Bi. Mụ phù thủy loạng choạng nhưng gượng lên được. Bi Bi giơ đĩa bay lên, hét:

- Mụ phù thủy khôn hồn thì cút. Không thì thần Tosy sẽ hạ gục ngay bây giờ.

Mụ phù thủy phóng đi mất tăm.

Mặt Đen vội vàng leo xuống khỏi cây sung. Chẳng may quần của chú chàng mắc phải cái mấu cây, cứ nhùng nhà nhùng nhằng. Mặt Đen cố gỡ nhưng không được. Rồi thì "tùm..." một cái, cậu ta rơi xuống nước. Hết sức tự tin, Mặt Đen sải tay bơi vào bờ và bước lên bãi cát, tiến về phía Bi Bi. Bi Bi cười:

- Trông kìa...

Mặt Đen cúi nhìn xuống thì hóa ra quần mình đã bị toạc một miếng to ngay trước bụng. Cậu ta vội ngồi thụp xuống, cuống quýt nói:

- Chị ơi, lấy sợi dây chuối buộc túm lại hộ em với.

Bi Bi vừa giúp Mặt Đen buộc túm chỗ quần rách lại thì nghe tiếng gió hú. Ngẩng lên đã thấy mụ phù thủy quay lại. Mặt Đen bảo:

- Chị đưa anh Tosy cho em. Em làm mạnh hơn.

Nói là làm, nhưng Mặt Đen chưa biết cách quay đĩa bay nên cầm ngược. Bi Bi bảo:

- Thôi, để chị cầm cần và đĩa, em rút dây thật mạnh vào nhé.

Bi Bi đưa chiếc đĩa bay lên cao quá đầu, hô:

- Rút!

Mặt Đen rút mạnh dây. Chiếc đĩa bay lao vút đi. Những bóng đèn trong thân đĩa bay tỏa sáng xanh đỏ lập lòe, tạo thành vệt sáng kì lạ lao vụt vào mụ phù thủy. Mụ ta sợ hãi buông tay cầm cán chổi. Tosy lao thẳng vào mắt mụ phù thủy. Mụ ta ngã lăn quay xuống đất. Vừa lúc ấy thì Gió con ở đâu bay tới, thổi tung cái chổi xuống sông. Dòng nước chảy xiết đẩy cái chổi đi băng băng, lẫn vào đám rều rác đang kết bè trên mặt sông. Mụ phù thủy van nài:

- Tha cho tôi nào... Ôi, chổi của tôi đâu rồi.

Gió con hỏi:

- Chị có tha không?

Bi Bi trả lời:

- Khoan đã, để chị hỏi mụ ta vài câu.

Bi Bi hỏi:

- Bà già kia, tại sao lại muốn hại chúng tôi.

Mụ phù thủy thều thào đáp:

- Dạ, tôi vừa lọt từ vườn cổ tích ra. Muốn thử xem trẻ con ở xứ này có dễ bắt nạt không. Nếu dễ, thì tôi bắt mấy đứa về để chúng hầu hạ tôi.

Bi Bi dứ dứ chiếc đĩa bay Tosy về phía mụ phù thủy:

- Hừ, trẻ con thời hiện đại này mà thua mụ phù thủy thời cổ tích sao được. Đừng có mà mơ!

Mụ phù thủy lạy van:

- Vâng ạ, tôi thấy sức mạnh của xứ hiện đại rồi ạ. Tôi xin chừa.

- Thôi, tha cho mụ, nhưng bắt mụ ta trở về vườn cổ tích.

Gió con tạo thành một vòng xoáy trên mặt sông, cuốn cái chổi lên bờ. Bi Bi bảo:

- Mụ phù thủy mau về xứ của mụ!

Mụ phù thủy vừa kịp ngồi lên, thì chổi đã bay vèo đi. Mụ ta không tài nào điều khiển được cái chổi như trước nữa. Hóa ra nó bay đi là do Gió con thổi. Nó lao đi, xa dần, xa dần, chỉ còn là một cái chấm đen bé tí ở phương trời cổ tích.

Khi Bi Bi và Mặt Đen chuẩn bị về nhà, Gió con mới đưa ra một cuốn sách:

- Em thấy nó ở Vườn cây các cụ đấy.

Bi Bi cầm lấy và vô cùng ngạc nhiên thấy đó chính là cuốn truyện "Mụ phù thủy và cây chổi lạ kỳ" của mình do ông Ngoại mua tặng. Mặt Đen bảo:

- Em nhớ rồi, hôm qua hai chị em ra vườn cây chơi, chị đặt cuốn truyện này lên tảng đá rồi quên đấy thôi.

- Thảo nào mà tự nhiên ở Vườn cây các cụ lại xuất hiện mụ phù thủy. Thôi, từ nay chị sẽ giữ sách cẩn thận...

FIGHTING THE WICKED WITCH 

Bi Bi and Mặt Đen entered the village garden to play. This place was lush with trees and quite large, known as "The Garden of Ancestors' Trees" because, in the past, the elderly members of the village were allocated land to plant trees. Now it has become a communal garden, but it still carries the name of The Garden of Ancestors' Trees.

As the two siblings were engrossed in the guava grove, they heard a faint "whoosh... whoosh." Looking behind the guava bush, they caught sight of a thin figure riding a broomstick in the air. The person on the broomstick flew closer to them. It was a skinny old woman with a nose sharp and curved like a hawk's beak. Without hesitation, Bi Bi recognized her as the wicked witch from the fairy tales she had read. The witch pointed at the two siblings and asked:

Who allowed you two to enter my kingdom?

Mặt Đen whispered in Bi Bi's ear:

What should we do now, sis?

Bi Bi remained composed and said:

Don't worry. In the fairy tales, witches are evil, but they can't really do anything to anyone. But I wonder why there's a witch here?

Just then, "Swoosh... plop..." a large bamboo raft fell right in front of Mặt Đen. Bi Bi exclaimed:

We also have a magic raft! Get on quickly.

The two siblings stepped onto the bamboo raft. Bi Bi sat at the front, and Mặt Đen sat behind. Bi Bi held onto the bamboo raft's handle and jerked it up and down. The raft slowly rose into the air and then gradually gained speed. The wicked witch rode her broomstick towards them. The bamboo raft swerved to the side, soaring high. Mặt Đen said:

I'm a good swimmer, and you know how to swim too. I'll guide the raft to the river, and we'll trick the witch to dive into the water!

Bi Bi agreed, and the bamboo raft flew fast, escaping from the garden and soaring above the riverbank, then swiftly diving into the water. The wicked witch, with her broomstick, also dove into the river. But the witch quickly controlled her broomstick to skim above the water's surface, making a quick turnaround and rising back up. The siblings, along with the bamboo raft, hid deep in the water, struggling to resurface. Mặt Đen swam to Bi Bi's side, and she reassured him:

Don't worry; I'm swimming well now.

Though she said that, Bi Bi still had to support Mặt Đen as they slowly swam to the shore.

The wicked witch flew her broomstick around, making the siblings keep diving to avoid her. Mặt Đen whispered:

Let me climb up a tree and deal with her.

Mặt Đen climbed up a closely growing mulberry tree near the water's surface, broke a branch, and sat waiting. The witch on her broomstick circled back, sweeping toward them. Bi Bi dodged a round object the witch threw at her. The object hit a rock, creating a loud "thump." Mặt Đen quickly threw the branch toward the witch. The witch flew too fast, so the branch only hit the broomstick's tail, making it bend slightly. The wicked witch laughed sarcastically and flew back towards Mặt Đen.

Bi Bi suddenly remembered she had a flying disk Tosy in her bag. She took it out, aimed at the witch, pulled the cord with force, and the flying disk went whizzing. Seeing the bright red light of the flying disk approaching in the evening dusk, the witch screamed. She tried to steer her broomstick away, but it was too late. Tosy flew directly at her, hitting her hand, and then returned to Bi Bi. The witch staggered but managed to regain her balance. Bi Bi raised the flying disk high, shouting:

You wicked witch, back off! Otherwise, Tosy will defeat you right now!

The wicked witch pleaded:

Spare me, please... Oh, where is my broomstick?

Gió con (The Wind) asked:

Will you behave?

Bi Bi replied:

Wait, let me ask her a few questions.

Bi Bi asked:

Old woman, why did you want to harm us?

The wicked witch stammered in response:

I... I just came out of the fairy tale garden and wanted to see if the children here are easy to bully. If they are, I would capture them to serve me.

Bi Bi confidently waved the Tosy flying disk towards the witch:

Hmph, modern-day children won't be defeated by a fairy tale witch like you. Forget it!

The wicked witch begged:

Yes, I see the power of the modern world now. I beg you to spare me. Alright, spare her, but make her go back to the fairy tale garden.

Gió con created a whirlwind on the water's surface, lifting the broomstick ashore. Bi Bi said:

Wicked witch, go back to your place!

The wicked witch quickly got on her broomstick, which was now beyond her control. It turned out the broomstick flew away because of Gió con's gusts. The broomstick flew far, far away, becoming just a tiny black dot in the sky of the fairy tale land.

As Bi Bi and Mặt Đen prepared to return home, Gió con brought out a book:

I found it in The Garden of Ancestors' Trees.

Bi Bi took it and was greatly surprised to see it was her own book "The Wicked Witch and the Mysterious Broomstick," given to her by Grandfather. Mặt Đen said:

I remember now, yesterday, we were playing in the garden, and you left the book on the rock and forgot about it. No wonder the wicked witch suddenly appeared in The Garden of Ancestors' Trees. Well, from now on, I'll take better care of the book...

GP LI CHUN CHUN NGÔ

Ra chơi ở bãi cỏ ven đê, Bi Bi và Mặt Đen thấy có rất nhiều chuồn chuồn bay là là ngọn cây. Mặt Đen bảo với Bi Bi:

- Chị ơi, trời hôm nay râm mát cả ngày đấy.

- Sao em biết?

- Vì có nhiều chuồn chuồn bay vừa. Em được ông dạy đây này:

Chuồn chuồn bay thấp thì mưa

Bay cao thì nắng, bay vừa thì râm.

Bây giờ, Bi Bi mới nhớ ra là ông Ngoại cũng đã giải thích câu ca dao này. Bi Bi liền hỏi thử Mặt Đen:

- Em có biết vì sao lại thế không?

- Không ạ, ông Nội bảo từ xưa, các cụ đã nói thế, truyền tới bây giờ, mình cũng cứ biết thế, không cần giải thích ạ.

Bi Bi ra vẻ là một cô giáo, giảng rất say sưa:

- Này nhé, ông Ngoại bảo: Trời mà nhiều hơi nước thì sắp mưa, còn ít hơi nước thì khô ráo hoặc chỉ hơi ẩm ẩm. Khi trời nhiều hơi nước, thì cánh chuồn chuồn bị hơi nước nó bám vào, nặng quá, chỉ bay thấp thôi. Do đó mới có câu "Chuồn chuồn bay thấp thì mưa". Trời mà nắng thì cánh chuồn chuồn sẽ khô và nó sẽ bay cao. Tức là "Bay cao thì nắng". Khi trời râm mát, cánh chuồn chuồn không ướt cũng không khô quá, cho nên nó bay vừa vừa, và "bay vừa thì râm". Có đúng không nào?

Mặt Đen nghe rồi "à" lên một tiếng, thán phục. "Em sẽ nói lại để ông Nội biết chuyện này".

Hai chị em đang mải nhìn đám chuồn chuồn bay thành đội hình mũi tên đẹp lạ kỳ, thì Bi Bi "ơ" lên một tiếng và giơ tay chỉ về phía đầu "mũi tên":

- Chuồn chuồn Ngô kìa!

Lúc ấy, con chuồn chuồn Ngô tách khỏi đàn chuồn chuồn, bay tới lượn qua lượn lại trước mặt hai chị em. Bi Bi mừng rỡ:

- Ôi, con chuồn chuồn cắn rốn chị hồi trước đây mà!

Chuồn chuồn lượn tới gần hơn, cất tiếng vui vẻ:

- Chị vẫn nhớ em cơ à?

- Chị quên sao được. Ngày trước, em cắn rốn chị chứ gì...

Chuồn chuồn trổ tài bay đứng, như được treo trước mặt Bi Bi, hoan hỉ đáp:

- Đúng rồi. Hồi ấy em nghe Mặt Đen bảo với chị là bắt em, cho em cắn rốn chị để chị biết bơi, nên em mới đứng yên cho chị bắt. Chứ bọn em nhanh lắm, bắt sao được!

- Thế à, bây giờ chị mới biết. Mà chị biết bơi rồi nhé!

- Anh Mặt Đen dạy chị chứ gì? Không biết vì sao mà loài người cứ gán cho loài chuồn chuồn chúng em là có tài cắn rốn giúp người biết bơi. He he he.

Hứng khởi quá, chuồn chuồn hỏi:

- Chị Bi Bi ơi, chị có muốn bay lên trời với em không? Bay lên cao, thích lắm.

- Thích, chị cũng thích bay lên cao. Nhưng bay thế nào được? Cho cả Mặt Đen cùng bay có được không?

- Được ạ, nhưng muốn bay được thì phải bé tí lại ạ.

- Xong ngay, anh bé lại nhé! – Mặt Đen hăng hái cởi áo ra.

Nhớ lại cái trận biến thành tí hon hồi ở hồ Hoàng Cầu, suýt gặp tai vạ, Bi Bi vội chối:

- Không, chị không muốn bé lại đâu.

- Vậy thì để em lớn lên thành trực thăng vậy!

Vù một cái, Bi Bi đã thấy một chiếc máy bay trực thăng nhỏ nhắn đậu trên mặt đê. Nói đúng hơn, đây là con chuồn chuồn ngô khổng lồ, ở hai bên hông gắn hai chiếc ghế ngồi chắc chắn. Mặt Đen reo to ha ha rồi nhảy lên ngồi trên chiếc ghế bên phải, vẫy vẫy: "Lên đi chị ơi". Bi Bi cũng lên ngồi trên ghế, thắt đai an toàn cẩn thận.

Chuồn chuồn Ngô từ từ bay lên, thẳng đứng như máy bay trực thăng vẫn bay. Chỉ khác là không có tiếng động cơ nổ ầm ầm. Cánh chuồn chuồn không vẫy như cánh chim, chỉ lắc lắc, mà sao chuồn chuồn bay giỏi thế. Trời đã hửng lên, không khí khô thêm một chút, giúp chuồn chuồn bay cao hơn.

- Ôi thích quá, thích quá! – Hai chị em cùng reo.

Cảnh vật xoay tròn dưới cánh chuồn chuồn, trông nhỏ hẳn lại, cứ như là mô hình ấy. Con đê, dòng sông, bãi cỏ trải ra trước mắt, xinh xắn và êm đềm. Chuồn chuồn bay vào làng. Đình làng dưới kia, mái ngói xạm màu rêu phong cổ kính, trông như trong truyện cổ tích. Hàng cau thẳng tắp chạy bao quanh khu đình, khẽ lay động trong gió như vẫy chào. Chỉ một lúc sau, hai chị em đã nhìn thấy nhà ông Nội. Ngôi nhà tranh vách đất lụp sụp. Bi Bi rưng rưng nước mắt. Nhà ông vẫn nghèo quá. Nhìn ngôi nhà, nghĩ đến ông, Bi Bi nói to với chuồn chuồn: "Chuồn chuồn Ngô ơi, cho ông Nội đi cùng với nhé!". Chuồn chuồn đáp: "Vâng, để em lượn tìm chỗ đỗ, sân nhà ông bé quá, không đỗ được!".

Nói thế, nhưng chuồn chuồn đã khéo léo lách qua hàng cây, đỗ ngay trên sân nhà ông Nội Mặt Đen. Bi Bi gọi to:

- Ông ơi, ông ra đi máy bay! Ông ơi!

Chả thấy ông thưa gì cả, Bi Bi gọi to hơn: "Ông ơi!". "Ông đâu mà ông?" – Mặt Đen cầm tay Bi Bi giật giật. "Khiếp, chị ngủ dễ quá". Bi Bi ngồi dậy, dụi mắt. Nước mắt vẫn còn đọng trên mi Bi Bi. Thật hay mơ nhỉ. Đàn chuồn chuồn vẫn bay là là kia thôi. Chuồn chuồn Ngô ơi!...

MEETING THE MAIZE DRAGONFLY AGAIN

Playing in the grassy bank by the river, Bi Bi and Mặt Đen noticed many dragonflies flying around the trees. Mặt Đen said to Bi Bi:

Sister, the weather has been cool and pleasant all day. How do you know? Because there are so many dragonflies flying around. Grandpa taught me this, you know: If dragonflies fly low, it will rain. If they fly high, it will be sunny, and if they fly at a moderate height, it will be cool.

Now Bi Bi remembered that Grandpa had also explained this rhyme to her. She decided to ask Mặt Đen:

Do you know why it is like that? No, Grandpa said that it has been passed down from ancient times, and I just know it without any explanation.

Bi Bi assumed the role of a teacher, enthusiastically explaining:

Well then, Grandpa said: If there is much moisture in the air, it's going to rain; if there is little moisture, it will be dry or slightly humid. When there's a lot of moisture in the air, the dragonfly's wings get damp and heavy, so it can only fly low. That's why there's the phrase "If dragonflies fly low, it will rain." When it's sunny, the dragonfly's wings will dry, and it will fly higher. That's why "If they fly high, it will be sunny." When the weather is cool and pleasant, the dragonfly's wings aren't too wet or too dry, so it can fly at a moderate height, and "If they fly at a moderate height, it will be cool." Makes sense, right?

Mặt Đen listened and exclaimed: "Ah," impressed. "I'll tell Grandpa about this."

While the two siblings were busy observing the dragonflies forming a peculiar arrow-shaped formation, Bi Bi suddenly exclaimed and pointed to the front of the "arrow":

Look, there's Ngô the Dragonfly!

At that moment, a dragonfly separated from the group and flew back and forth in front of the two siblings. Bi Bi rejoiced:

Oh, you're the dragonfly that pinched my sister's nostrils before!

The dragonfly flew closer and cheerfully said:

Big sister, you still remember me? How could I forget? Back then, you pinched my nostrils...

The dragonfly showed off its ability to hover like it was suspended in front of Bi Bi, jubilantly responding:

That's right! At that time, I heard Mặt Đen tell you to catch me, so I stood still for you to catch. But we dragonflies are fast; it's not easy to catch us! Oh, I see. Now I understand. And I know how to swim now, thanks to Mặt Đen. Did Mặt Đen teach you? I wonder why humans always associate us dragonflies with having the skill to teach people how to swim by pinching their noses. He he he.

Feeling excited, the dragonfly asked:

Sister Bi Bi, would you like to fly up to the sky with me? Flying up high is so much fun! I'd love to, flying up high is so exciting! But how can we fly? Can Mặt Đen join us too? Sure, but to fly, you have to become tiny again. No, I don't want to be tiny again. Then let me grow up into a helicopter!

With a swish, Bi Bi saw a small helicopter parked on the riverbank. More precisely, it was a giant maize dragonfly, with two sturdy seats on its sides. Mặt Đen cheered and jumped on the seat on the right, waving: "Come on, sis, get on." Bi Bi also sat on the seat, fastening her seatbelt carefully.

The maize dragonfly slowly flew up, just like a helicopter, except without the loud engine noise. The dragonfly's wings didn't flap like a bird's; they only swung back and forth, but it flew so well. The sky was getting brighter, the air slightly drier, helping the dragonfly fly higher.

Oh, this is so amazing, so amazing! - Both siblings cheered.

The scenery circled below the dragonfly's wings, appearing much smaller, like a miniature model. The riverbank, the river, and the grassy meadow spread out before them, lovely and tranquil. The dragonfly flew into the village. The village communal house was down there, with mossy green-tiled roofs, looking like something out of a fairy tale. Cau trees lined the area, gently swaying in the wind as if waving hello. After a short while, the two siblings spotted Grandpa's house. It was a ramshackle hut made of clay and straw. Bi Bi's eyes welled up with tears. Grandpa was still so poor. Looking at the house and thinking about Grandpa, Bi Bi spoke loudly to the dragonfly: "Oh, Ngô the Dragonfly, take Grandpa with us!" The dragonfly replied: "Yes, let me fly around to find a spot to land. Grandpa's yard is too small; I can't land there!"

Saying that, the dragonfly skillfully maneuvered around the trees, landing right on Mặt Đen's Grandpa's yard. Bi Bi called out loudly: "Grandpa, come fly with us! Grandpa!" But there was no response. Bi Bi called out even louder: "Grandpa!" "Where's Grandpa?" - Mặt Đen shook Bi Bi's hand. "Oh dear, you're dreaming too easily." Bi Bi sat up, rubbing her eyes. Tears were still lingering on her cheeks. What a dream. The group of dragonflies was still flying around. Ngô the Dragonfly, where are you?!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro