Trai đẹp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Con đường phía sau trường học đầy cát bụi mù mịt, những chàng trai trẻ tuổi mặc đồng phục huấn luyện đang đeo quân tư trang hạng nặng trên lưng, bọn họ đang tham gia một bài luyện tập chạy dài năm km.

Bộ ngực của Cố Tư Gia mặc dù đã được quấn chặt nhưng vẫn lắc lư theo những bước chạy của cô. Đôi mắt cô trắng bệch, cô chỉ có thể nghe thấy tiếng thở hổn hển của chính mình bên tai. Cô cảm thấy như mình sắp ngất đến nơi rồi.

Trong lần huấn luyện này, giáo viên hướng dẫn của trường rất chú trọng đến thành tích của từng người, những người đứng cuối sẽ bị nêu tên trước toàn đội. Cố Tư Gia không muốn phải xấu hổ, vì vậy cô chỉ có thể lê những bước chân nặng nề của mình và chạy về phía trước.

Cô bị gia đình tống khứ ra khỏi nhà, ép phải vào học viện quân sự nhờ mối quan hệ đi cửa sau. Bắt cô lăn lộn ở một nơi tràn ngập nội tiết tố nam trẻ tuổi, cô có cảm giác như mỗi ngày mình đều phải trải qua ranh giới giữa thiên đường và địa ngục.

Khi tâm trí cô đang suy nghĩ hỗn loạn thì một bóng người cao gầy đột nhiên xuất hiện sau lưng cô.

Người đàn ông cao lớn với đôi chân dài, bước chân đều đặn và mạnh mẽ, anh đang tiến về phía trước với tốc độ ổn định, chỉ hai ba bước anh ta đã chạy đến trước mặt Cố Tư Gia.

Lần đầu tiên Cố Tư Gia chạy năm cây số, nên cô không biết phân phối sức lực, ban đầu cô chạy rất nhanh, sau đó khi sức lực cạn kiệt khiến cô không thể duy trì vị trí top đầu. Người đằng sau cô rõ ràng là rất có kinh nghiệm, mặc dù chạy sau nhưng vẫn đuổi kịp.

Anh ta tên là Thẩm Vũ, còn là bạn cùng phòng của Cố Tư Gia ở trường.

Gia đình coi như vẫn có lòng với cô, muốn tìm một căn phòng tốt nhất cho Cố Tư Gia, là phòng đơn thì càng tốt, nhưng dù sao đây cũng là trường quân đội, phòng tốt nhất là phòng đôi, không thể tạo sự khác biệt gây chú ý cho người khác.

May mắn thay, bạn cùng phòng của cô rất ưa nhìn, khuôn mặt anh trắng như ngọc, mũi cao và đôi môi mỏng, đôi mắt rất đẹp và sâu như nước hồ thu, nhưng với người khác anh luôn có thái độ lạnh lùng. Cô chỉ có thể nói chuyện với thằng bạn ngốc nghếch chơi với cô từ khi còn bé.

Tuy nhiên, Thẩm Vũ quả thật có quyền lạnh nhạt với người khác, chưa nói đến điều kiện ngoại hình, nghe nói lai lịch của gia tộc cũng rất hấp dẫn, mấu chốt là bản thân người đó vẫn có tính cạnh tranh, bất kể là về trình độ văn hóa hay thể lực, chỉ cần anh tham gia không ai có thể tranh vị trí thứ nhất.

Cố Tư Gia nhìn chằm chằm bờ vai thẳng và rộng của Thẩm Vũ, vệt mồ hôi lấm tấm trên cổ, cơ lưng hiện ra lờ mờ khi anh chạy. Cô cảm thấy cổ họng khô khốc, ngứa ngáy vì khát.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro