6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ánh nắng gay gắt ban trưa tắt đã lâu .

Ngoài cửa sổ , một nhóm trẻ con nô đùa , giỡn hớt , chúng phát ra tiếng la rất lớn , vọng vào chung cư , hiện là bốn giờ chiều một thời gian thích hợp bớt nắng , mát mẻ để bọn trẻ thỏa thích vui chơi dưới công viên gần nhà . Quay về chung cư , tại một căn hộ , trên chiếc giường đơn mới mẻ , thân ảnh gầy gò mập mờ qua lớp chăn dày , trên góc trần nhà được đặt camera giấu kín , tổng quan căn phòng mang những màu be nhẹ nhàng . Tay khẽ động , nặng nề nâng đôi mi , ánh chiều tà rọi vào phòng , vô hồn nhìn về một hướng không xê dịch .

Kẻo kẹt..

Cánh cửa được mở , một bộ dạng cao lớn , uy lực bước vào căn phòng yên ắng , ngồi vào ghế , con ngươi bất ngờ co đồng tử khi thấy chàng trai nhỏ đã tỉnh giấc , vẻ bề ngoài trông có chút loay hoay , lo lắng . Bàn tay hắn đưa đến chừng chờ giây lát lại chạm lên mái tóc mềm , bờ má phúng phính giờ hóc hác phờ phạt , chạm vào vành tai rồi cái cổ nhỏ , ở xương quai xanh là hỏm sâu , từ trên xuống trông thiếu niên này thật túng thiếu cô liêu . Không nhịn được nuốt ực .

- Từ giờ cứ ở đây , không muốn hay không căn hộ đã chuyển sang tên em , tôi đã đính hôn rồi sẽ không buộc em ở lại nữa , còn con sẽ giao cho em nuôi dưỡng và căn hộ coi như là trách nhiệm của tôi đối với em . . còn tiền chu cấp..

Vừa dứt câu , bàn tay ấy mong manh như không như khí chạm lên bàn tay to lớn rắn rỏi của hắn đang đặt lên giường , đôi môi khô khóc rung lên đầu lắc nhẹ qua lại , một đồng cắt bạc từ hắn cũng không muốn nhận

Tim bên trong quặn thắt đến khó thở , đến với chàng hắn chỉ nhắc đến tiền , trong mắt hắn chàng là con người như thế nào bây giờ

- Không .. cần ràng.. buộc .., như vậy.. đủ.. rồi

Thanh âm yếu ớt đến đáng thương thều thào trong nức nở , nói xong chàng ho khan trong chăn dúi mặt vào cố giấu đi vẻ bi thương trước người thương , hắn hạnh phúc còn chàng được tự tay nuôi con như vậy là quá đủ . Người đàn ông một mặt phức tạp nhìn tấm thân nhỏ nhoi một hồi rồi hôn lên tóc chàng rời đi .

- Được , nhưng căn hộ buộc em phải nhận , không thì ta sẽ lên tòa tranh con

Nghe đến đây , chàng lặng thinh chầm chậm gật đầu , đôi bờ vai rung rung . Thấy được cái gật đầu miễn cưỡng , lòng không hiểu sao lại nặng nề , đường thở lại ngẫu nhiên khó lưu thông . Đến thì nhanh , đi thì lưu luyến nhìn về sau , không kiềm lòng được hắn quay lại nét mặt phức tạp kèm theo hổ thẹn , gương mặt đối diện ghé sát lên bên tai .

- Em hận tôi không ?

Câu hỏi vô dụng nhất hắn từng nói ra , nghĩ đến những ngày tồi tệ ấy càng làm hắn bức bối không yên . Quay đầu lại cảm nhận từng hơi thở phì phò khó khăn , vẻ thê lương nghẹn ức , khẽ lắc đầu .

Không còn nước mắt để rơi , giải tỏa cơn đau khổ dày vò là không thể , cổ họng nghẹn ứ , đồng tử như chẳng còn vẻ ngây ngô ngày nào , trông mơ màng vô hồn , chậm chạp lấy chăn phủ cả người . "chậc " một tiếng hắn rời đi , thà mắng chửi , phát tiết lên có khi tâm tình sẽ đỡ hơn nhiều , người thanh niên này hoàn toàn không biết căm ghét ai , nhược mà sống , một nước bước ra khỏi cửa đóng lại.

Tức giận vì cái gì bây giờ , dù có khiến chàng ta sống dở chết dở cũng không nghe oán than , rõ ràng biết khóc nhưng không biết hận . Lúc tìm ra chàng trai nhỏ khám bao quát thực đau lòng , hồ sơ khô khan viết lên từng bệnh án xót xé ruột gan: loét dạ dày , hộp sọ và não bị va đập mạnh nhiều lần có nguy cơ dần mất trí nhớ cao sau này , vùng kín sau khi được khám càng đáng sợ , tử cung cùng những dấu vết sau nhiều đêm với hắn đều hiện rõ đã thế người thanh niên còn sinh con không khoa học khiến cho vùng này bị viêm rách , có khả năng không thể mang thai được nữa .

...

Rốt cuộc bị đối xử như vậy chàng vẫn vực dậy sống đến bây giờ liệu còn gì chưa hoàn thành sao ?

Sống không bằng chết, người nhà không còn ai cũng không có bạn có lẽ đứa bé là nguồn sống duy nhất

Có lẽ sự tồn tại của chàng là cần thiết

...

Tối đến , ánh đèn bắt đầu thu hút nhiều thiêu thân đến , loài côn trùng được coi ngu xuẩn nhất , ánh đèn khi bật lên sẽ tạo nhiệt ở lâu trong phòng con người cũng sẽ cảm nhận mà than vãn vì nóng huống chi nó chỉ là loài côn trùng nhỏ xíu , có vẻ thiêu thân sợ bóng tối chăng ? Hay nó vốn rất cần ánh sáng cho dù nơi đó đã có bao nhiêu xác của đồng loại để lại , nhiệt đã làm cho đôi cánh mỏng manh của chúng co quắp lại rồi vùng vẫy dưới mặt đất trong đau đớn , có lẽ vì thế chúng mới được gọi là thiêu thân một loài lớn lên chỉ cần nhìn thấy được ánh sáng liền lao tới mê muội đến khi bản thân bị thiêu rụi . Lác đác vài con rơi xuống sàn nhà . Đứa bé được chuẩn bị kỹ càng trước khi đến chung cư nhỏ ở phía Tây , tuy nhiên đứa nhỏ không khóc như mọi hôm đơn thuần ngoan ngoãn ngặm ti giả , trong thời gian làm việc hắn vô thức lấy lại khoảng không gian im ắng cần thiết , hầu như không thể nghỉ ngơi giữa chừng để tiễn bé đi , từng sấp giấy tờ ban đầu nhanh chóng đã thấp đi nhưng chung quy những dự án lớn vẫn còn rất nhiều chưa thể giải quyết xong , xung quanh căn phòng một màu cổ điển , sơ lược đều không có gì đáng nói trừ con gấu bông nhỏ đặt bên kệ sách , chẳng biết nó ở đó từ bao giờ , trông cũ kĩ có vẻ đáng giá về mặt tinh thần .

Thời gian trôi qua , kim giờ đã chỉ mười một giờ ba mươi năm , Tần Phong hạ kính xuống chậm rãi xoa thái dương , đóng laptop sắp xếp lại tài liệu rồi tắt điện rời khỏi phòng . Căn biệt thự vốn to , người làm cũng không phải ít cớ sao hiện giờ lại mang vẻ cô quạnh , hắn chau mày mệt mỏi đi vào phòng ngủ nằm lên giường đôi lúc nghĩ về dự định tiếp theo đôi lúc lại co thắt khi nhớ những lần bạo hành một dựng phu tựa như cảnh tượng ông già hắn đang đánh mắng lên mẹ còn bà thì chằng bao giờ than vãn một câu .

Từng cử chỉ khép nép , đơn thuần của Nhật Tâm thoát ẩn thoát hiện trong đầu , đôi lần chàng nhỏ dù biết sẽ bị mất tiền " đêm đó " vẫn cố chấp muốn hôn khẽ lấy hắn , cứ thế bị phũ bỏ ở lại trong căn phòng một mình , chàng hay khóc lắm nhưng là ở nơi nào hắn cũng không hay , tiếng khóc thảm thương tủi nhục giọng điệu rung rẩy . Đôi khi sau mỗi " đêm " thấy chàng quả thực lười biếng , làm xong liền nằm một tư thế không hề thay đổi , bữa nào ga giường cũng có vết máu loang lỗ nhưng công việc bận rộn hắn vô tình , vô ý không đặt tâm lên những gì liên quan đến chàng .

Không nhịn được cầm sổ bệnh án của chàng trên đầu tủ giường xem , sơ yếu lí lịch lúc trước chàng khỏe mạnh không phải đầy đặn nhưng cũng còn thịt thà , hiện tại từng dòng bệnh án như là lời cảnh tỉnh hậu quả hắn đã gây ra . Nếu lúc tòa soạn Y đến hỏi chàng , hắn chịu buông tay chắc chắn bây giờ chàng chẳng phải sống trong dày vò đau đớn thế này . . .

------------

Vài lời : có lẽ xong tập này tôi sẽ nghỉ viết một thời gian dài , xin lỗi vì tập này viết không được nhiều . Ngoài lề một chút xíu , tôi biết rõ bản thân viết không xuất sắc , chỉ đơn thuần có ý tưởng cứ thế cố dồn hết vốn từ viết lên , nhân vật Nhật Tâm lấy ý tưởng từ những người chịu thương chịu khó cùng với tâm hồn đẹp không vụ lợi tuy nhiên lại quá si tình mới dẫn đến kết cục bi thảm như thế . Còn Tần Phong với tính cách méo mó do bị một quá khứ đau thương gây ra bởi cha hắn , suy cho cùng hắn thật sự không biết yêu là cái định nghĩa gì , người cho hắn tình thương rõ ràng trong tâm trí hân nhất cũng chỉ có mẹ nhưng một Nhật Tâm bình thường vô cớ lại cho hắn cảm giác âm ấm từ bên trong !

Thấy vài cmt của bạn tôi vui lắm ! Tôi dự định chỉ viết cho thỏa ý tưởng , không ngờ cũng có người chịu đọc lời văn của tôi , nếu được mn chỉnh sửa và góp ý tôi sẽ càng trân trọng hơn nữa ! Cảm ơn mọi người thời gian qua ❤️

Hy vọng sẽ có cơ hội làm cho xong bộ truyện nhỏ này



[ End season 1 ]

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro