Hồi 1: chap12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Hoà Gia Trang bị Lưu quả nổ tung, Hoà nương nương dẫn mọi người chạy vào đường hầm để thoát ra ngoài . Đường hầm đó dẫn đến một khu rừng tre gần đó ,người ta thường gọi đó là Trúc Lâm ...mọi người tất cả đều bị thương ,thiệt hại về quân đội rất lớn ,hiện giờ người của Hoà Gia Trang và quân Ngự Lâm chỉ còn lại khoảng năm mươi người bọn họ đều mệt mỏi ,thương thế đầy người .Hoà nương nương đưa mọi người đến một hang động gần đó để dưỡng thương ....để đề phòng bất trắc Phất Trần dùng luồn nội lực cạn kiệt lập nên trận pháp ,hai tay ông khấp lại niệm chú :" thiên địa hi hề , bất vỹ càng khôn ,bất công,bất thủ ,bất tiến ,bất lùi ....trúc lâm khởi tạo ...lập trận ...." Ông ta xoay quanh tứ phía khởi phép vào rừng tre ,các bụi tre bắt đầu di chuyển tạo nên trận pháp hình bát giác bảo vệ xung quanh hang động ,tạo thành mê cung không thể tấn công ....để tăng quy lực cho việc phòng thủ Phất Trần quay sang nhìn Trương Quân . Đồ đệ nhỏ hiểu ý mang trong người ra một bản chú pháp được khắc trên tre cuộn tròn lại .Phất Trần mở cuộn tre tra bên trong phát ra ánh sáng vàng chói mắt ,ông ấy giơ bản chú pháp lên cao sau đó đọc lẩm bẩm thần chú ,bản chú phát ra một luồng sáng hà quang bao trùm cả trúc lâm .....
Bên trong là một hang động nông , chỉ rộng khoảng một trăm mét vuông ,phía dưới nền không ẩm thấp mà rất khô và thoáng ,phía trong còn có các tảng đá nhỏ ...phía ngoài động dậy leo phủ kín ,chỉ có một lối vào nhỏ ,mỗi lúc chỉ vào được một người ...
Thấy em trai của mình không đi chung với mình Hoà nương nương sanh nôn nóng lo lắn ,lại hoài nghi về kẻ hắc y nhân ( vẫn đang ở chung với bọn họ) Hoà nương nương nhẹ nhàng đến phía sau hắc y nhân vạch tấm khăn che mặt xuống ,lộ ra gương mặt thân thuốc của một chàng trai tuổi hai mươi ,đó là Hoà Trần Chân em trai ruột của Hoà nương nương , Hoà nương nương bớt đi lo rầu ôm em trai mình vào lòng rồi hỏi :" tại sao đệ lại ăn mặc như thế này ?"
Trần Chân:" đại tỷ đệ có nỗi khổ ,đệ bất đắc dĩ nên mới xuất hiện với thân phận là hắc y nhân "
Hoà nương nương không hỏi thêm gì nữa ,bà âm thầm nghĩ :" chẳng lẻ những gì ta nghĩ trước đây là sự thật , Trần Chân luôn cứ tránh mặt Bùi Mộc , chỉ có một đáp án ,trừ khi Trần Chân chính là Địa Tôn mới sợ bị phát hiện thân phận , ta phải đều tra thêm mới được ".
**************
Tô Kỳ trúng Ngũ Độc Chưởng thân mang trọng thương trở về phủ Thiên Tế ,ngồi trên ghế cao Tô Kỳ dùng hết sức vận công định ép độc chưởng ra nhưng không thể ép được , hắn ta đem ra một lọ thuốc lấy ra một viên sau đó uống vào ,vận công một lúc hắn ta ói ra một ngụm máu đen , sắc mặt hắn trở lại bình thường hắn cười to và tự nói:" Hoà Yên Ninh , bà tưởng dựa vào chút ngũ ma độc công này có thể uy hiếp được ta chăng ,ta cho bà coi thế nào là sự lợi hại ...." .

Trong hang động mọi người vừa đói vừa mệt , Trương Quân , Phất Trần đi tìm thức ăn và củi , nhưng lạ thay Vỹ Bình cũng xin được đi theo ,cô muốn giúp một phần sức để giúp đỡ mọi người . Trong khu rừng tre đi đâu đâu cũng chỉ là toàn rễ tre ,thân tre và lá tre ,không một cây ăn quả ,không một cọng rau , chỉ mọc le hoe dưới chân vài rặng tre một vài cây nấm nhỏ ăn được , phải tìm rất lâu mới gom được một mớ nấm , trong rừng tre ấy chỉ lượm được vài que tre . Vỹ Bình lấy lí do phụ giúp họ ,khi ra ngoài bìa rừng cô ngó trước ngó sau ,thấy đã cách xa Phất Trần và Trương Quân , cô bắt đầu đem ra một lá thư rồi dùng thuật di dời truyền nó đến Tô Kỳ ,sau đó cô vờ đi lượm vài que củi rồi trở về .

Tô Kỳ nhận được lá thư của Vỹ Bình ,đem ra đọc :" Thiên Tế ,hiện giờ bọn chúng vẫn còn sống đang trú tại khu rừng tre phía tây sau hoàng cung,cách Hoà Gia Trang không xa , còn nữa ta đã tìm được tung tích của Vô Minh pháp Chú , nó chưa thực sự bị Phất Trần hủy ,ông ta vẫn giữ nó ".
Được tin Tô Kỳ nỗi giận xiết chặt tay lại và truyền Thái Thành lại , lệnh cho hắn dẫn năm trăm binh mã tróc nã Chu Nguyên Chương . Thái Thành theo lệnh ,thân dẫn binh mã đến khu rừng tre ,nhưng bị Trúc Lâm trận chặn đường ,không thể vào được khu rừng , liền trở về bẩm báo mọi việc lại .
Hoà nương có linh cảm không hay nhưng không biết chuyện gì sắp xảy ra ... Chu Nguyên Chương cũng nôn nóng đi tơi đi lui rồi lẩm bẩm :" trẫm tốn công giành lấy thiên hạ ,trãi qua biết bao sóng gió ,lật tẩy được biết bao nhiêu âm mưu nay lại rơi vào tình thế này , trong tay ta hiện giờ không binh không tốt lại không có Lưu Bá Ôn hay Hồ Duy Dung bên cạnh trẫn hiện giờ như Hổ giữ xuống đồng bằng bị chó khinh , nghịch đời là Chu Nguyên Chương lại đem quân thảo phạt chính quân đội của mình ".
Chu Đệ trong đầu chợt nhớ ra thứ gì nhưng không nhớ ra ,chợt Tô Na la lên làm mọi người giật cả mình :" A ...tôi nhớ ra rồi ( quay sang lay Chu Đệ ) công chúa phi chẳng phải lúc ngày trở về Lưu quốc sư đã đưa cho ngài một cẩm nang còn dặn lúc không còn đường lui mới được mở ra ,giờ người hãy đem nó ra xem coi trong đó có gì "
Chu Đệ chợt nhớ ra ,sau đó đem ra một cái cẩm nang màu đỏ rồi mở ra ,trong đó là một tờ giấy trong đó ghi rõ:" đến Giang Châu tìm viện binh , người đến tự khắc binh đến ".
Chu Đệ đưa cho Chu Nguyên Chương xem những gì viết trong cẩm nang ,ông ta mừng thầm rồi nói :" Quả nhiên là Lưu Bá Ôn ".
Linh cảm nguy hiểm của Hoà nương nương một ngày đến càng nhiều càng lớn , bà lay hoàng thượng :" Nếu tiên sinh đã nói vậy ,chúng ta phải lên đường ngay ta cảm thấy nơi này không được an toàn " Chu Nguyên Chương đồng ý với lời nói của Hoà nương nương lập tức cùng mọi người lên đường đến Giang Châu . Để ngăn cản họ đến Giang Châu Vỹ Bình đã vờ như vết thương tái phát để làm mất sự tập trung của họ , Trương Quân đến thăm hỏi và đồng ý cõng Vỹ Bình lên đường cô ta cố tình gây ra những rắc rối làm chậm thời gian lên đường của bọn họ . Thái Thành theo lệnh của Tô Kỳ đến Trúc Lâm lần hai ,lần này là lính cung thủ , hắn ta cho đổ dầu tràn vào khu rừng sau đó dùng hoả tiễn thiêu cháy rừng trúc , tro bụi tứ tung rừng trúc trở nên tang hoang , đám cháy vừa phát lên một lát top người Hoà nương nương vừa rời khỏi thật may khi không có thiệt hại về người . Bọn họ nhắm về hướng Đông Bắc để đến Giang Châu..... Đám lửa tàn Thái Thành cho người vào lục soát nhưng không thấy một bóng người ,cả một bộ xương cũng trả có lại đem quân trở về với hai bàn tay trắng .
********
Tại Giang Châu có một vị đạo sư có hiệu là Âm Dương sư là một tên pháp sư kì quặc ,đầu tóc buộc sang hai chùm hai bên ,chừa trên chán phủ xuống mặt một chùm tóc bạc ,thân mặc đạo bào màu đen, phái sau lưng trên đạo bào thiêu hình bát quái màu xanh và đỏ , chính vì ông ta biết được đạo pháp nên ông ta làm cho người dân ở đấy hết mực tin tưởng ông và được Tri Châu cùng người dân tôn làm Đạo sư Giang Châu được can thiệp vào tất cả mọi chuyện của các phủ huyện thuộc châu ấy...có thể nói ông ấu là người có quyền thế muốn gió được gió muốn mưa được mưa . Mặc dù quyên lực và địa vị cao sang nhưng ông ấy không ở trong vinh thự cao sang mà lại ẩn núp trong hang động tận rừng sâu ,có lẽ vì loại pháp thuật ông ta tu luyện là tà đạo nên không muốn mọi người biết .
Âm Dương sư ra khỏi động ngước nhìn lên bầu trời đêm thấy được Thấy tinh bất đẩu di dời ,ông ta liền cười to vang vọng cả khu rừng :" Ha ha ha ha ha ha , Chu Nguyên Chương , ông tự đến đây là để nộp mạng ,đúng là cả ông trời cũng chiều theo ý ta mà ,đúng là cả ông trời cũng chiều theo ý ta mà hahahaha....." . Xong ông ấy bước vào động ,bên trong động rất sâu và có chính lối rẽ ,chỉ có ông ta mới biết rẻ hướng nào ...bên trong lối rẽ chỉ thấp thoáng ít ánh sáng của những cây đèn cầy sắp tàn ,tận cùng là một cái lòng sắt trên đó được dán đầy bùa chú ,bên trong là một ma thần thượng cổ " THIÊN MA " . Âm Dương sư mhinf vào Thiên Ma rồi cười lớn :" Thiên Ma ,chúc mừng người ,người sắp được hồi phục lại ma lực rồi ".
Thiên Ma :" cái gì ? Chẳng lẽ Chu Nguyên Chương sắp đến đây?"
Âm Dương sư:" đúng vậy ,chờ hắn đến ta sẽ nhân lúc âm dương giao hoà layaus của hắn ta cộng thêm thiên điak chi khí sẽ giúp người hồi phục ma lực ".
Thiên Ma gầm lên một tiếng lớn rồi nói :" ta thành ra như thế này đều là do Lưu Bá Ôn ban tặng cả , Lưu Bá Ôn chờ lúc bổn ma trở lại người đầu tiên ta trả thù sẽ là ngươi ,kế tiếp là Hồ Duy Dung ,hai kẻ thù không đội trời chung của ta " .
Âm dương sư :" Thiên Ma người hãy giữ bình tỉnh , nguyên thần của người vẫn còn yếu không nên quá kích động ( chỉ tay vào ngọn đèn cày đang cháy với ngọn lửa hết sức yếu ớt đặt trong chậu nước trước lồng sắt) , ta chỉ có thể dùng hoả thủy liên thông để giữ lại nguyên thần của người , nếu ngươi kích động sẽ tự đánh tan nguyên thần yếu ớt của chính người , vậy chả phải uổng công ta chữa trị vết thương mà tâm kiếm gây ra cho người và uổng công ta đã cứu người sao?"

******
Muốn đến Giang Châu ,người của Hoà Yên Ninh phải qua ba dãy núi lớn gọi là Sóc Sơn ,khi đi được lên đỉnh núi thì trờ bắt đầu xầm lại đổ mưa , bọn họ nhanh chóng tìm được ngôi miếu Sơn thần gần đó và vào trú ẩn . Tạnh mưa thì trời cũng đã tối ,mọi người đã nghĩ ngơi dưỡng sức cho ngày mai lên đường , thoắt gặp Vỹ Bình lén lúc ra ngoài Hoà nương nương rón rén theo sau ,bắt gặp Vỹ Bình dùng di dời để nhận được thư của Tô Kỳ ,trong thư bảo Vỹ Bình bằng mọi giá phải giết chết được Hoà nương nương trong đêm nay, bởi vì bà ta là mầm mống của tai hoạ đối với Tô Kỳ . Vỹ Bình từ lâu đã phát hiện Hoà nương nương đang theo dõi mình ,cô nhanh chóng lừa Hoà nương nương rời xa miếu Sơn Thần đến đỉnh núi , tại đí Hoà nương nương đã mất dấu Vỹ Bình ,từ phía sau Hoà nương nương Vỹ Bình điểm nguyệt cho bà đứng yên rồi bước ra , thấy Vỹ Bình Hoà nương nương vẫn điềm tĩnh:" quả nhiên không sai ,người là kẻ nội gián "
" Đúng vậy ..BIỂU CÔ.."
Hoà nương nương ngạc nhiên :
" Người gọi ta là gì?"
" BIỂU CÔ.... Mặc dù bà không biết ta nhưng ta biết bà "
" Ta lại có một người cháu không biết đúng sai như người à ?"
Vỹ Bình tát vào mặt Hoà nương nương một cái rồi dùng thái độ câm phẫn nói với bà ấy :" thế ba mươi năm trước việc bà làm là đúng hay sai"
" Ba mươi năm trước ư "
" Bà biết Thiếc Thiếc Mã chứ"
" Thiếc Thiếc Mã ư ? Đó là anh trai ta ,nhưng đã chết từ ba mươi năm về trước"
" Đúng ,ông ấy là cha tôi"
" Hoá ra người là ...."
Vỹ Bình giải nguyệt đạo cho Hoà nương nương rồi nói tiếp :" chính bà là người đã thi hành án ,chính bà đã giết chết cha ta ,mẹ ta ,ngay cả họ là người thân của bà bà vẫn không tha"
Hoà nương nương đem chuyện năm xưa kể lại:" Lúc ấy huynh ta Thiếc Thiếc Mã cùng nương tử của huynh ấy đã kế hoạch và cùng nhau thực hiện việc xoán ngôi ,bọn họ đã đầu độc tiên đế ,cũng mai tiên đế đã ép được chất độc ,khi điều tra họ đã nhận tội và ta chỉ thi hành việc xử án"
Vỹ Bình lại tán lên mặt Hoà nương nương rồi thốt lên thốt lên :" bà nói láo ,bà nói láo . Cửu cửu của ta nói họ chết là do bị bà hại ,bà sợ họ cướp hết công lao của bà ,tranh giành chức đại pháp sư của bà nên bà đã hại họ "
" Thế cửu cửu của con là ...?"
" Là Trương Thiên Bá , là Tô Kỳ ,Thiên Tế đại nhân "
Hoà nương nương cười lớn :" Lại là hắn ta à,con đã lầm rồi ,con không có cửu cửu , hắn ta là kẻ lừa gạt ,hắn ta chỉ lợi dụng con thôi ,hắn ta muốn mượn dao giết người "
" Bà khỏi nói nhiều ,sự thật ta đã biết tường tận , bây giờ là lúc ta trả thù cho cha mẹ ta - cha ,mẹ con báo thù cho hai người đây " nói xong Vỹ Bình từng bước từng bước một tiến đến ,Hoà nương nương lại bước lùi về sau ,phía sau là vực thẩm không thể lùi được nữa , Vỹ Bình không chúc thương tiếc đẩy Hoà nương nương rơi xuống vực thẳm . Hoà nương nương thân không pháp lực ,không võ công chỉ vênh mình chịu trận , bà với được nhánh cây phía dưới trụ được một lát , Vỹ Bình phóng nội lực làm nhánh cây gãy làm hai Hoà nương nương rơi thẳng xuống vực ,trên cây chỉ còn vướn lại một mảnh vải trên tay áo của bà ....
Sau khi chứng kiến Hoà nương nương rơi xuống vực Vỹ Bình đã nhanh chóng trà trộn lại miếu Sơn thần giả vờ ngủ thiếp đi , sau khi nghe tiếng la phát ra Chu Đệ tỉnh giấc ,nhìn xung quanh nhưng không thấy Hoà nương nương bèn đi ra ngoài xung quanh tìm thử , thấy Chu Đệ ra ngoài Đàn Phong cũng ra ngoài tìm theo ,tìm một hồi chả thấy người đâu Chu Đệ đã huy động toàn bộ người đi theo mình tìm kiếm Hoà nương nương .....tìm mãi khi đến trên vực Đàn Phong nhì xuống thấy manh vãi trên áo của Hoà nương nương bèn gọi Chu Đệ lại xem ...nhận ra mảnh vải đó Chu Đệ hốt hoảng cho người đi xuống núi đến vực thẳm để tìm kiếm .......

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lưu