Hồi 1: chap13

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Dốc núi cheo leo ,muốn xuống đến vực phải mất một khoảng thời gian không ngắn , đoàn người chia ra nhau ra đi tìm Hoà nương nương , các ngọn đuốc thắp sáng cả một vùng ,các ngõ ngách đều được lục hết .
Kim Chi tay cầm ngọn đuốc nhỏ đi tẻ về một hướng , một hồi đến một vực không sâu ,ngọn đuốc cháy lớn cháy nhỏ rồi vụt tắt Kim Chi trượt ngã rơi xuống vực , phía dưới vực chỉ cách phái trên khoảng ba mét nên không nguy hiểm cho Kim Chi .
Kim Chi lăn đến một thảm cỏ ,xung quanh tối mịt cô ấy chỉ cảm nhận mọi thứ xung quanh bằng tay phải , tay trái vẫn nắm chặt ngọn đuốc đã tắt , cô lòm còm ngồi dậy phủi phủi sau đó dùng niệm lực thắp sáng lại ngọn đuốc , cô quơ ngọn đuốc xung quanh bất chợt thấy thi thể Hoà nương nương ,cô chạy lại ôm Hoà nương nương vào lòng và liên tục gọi cho bà tỉnh dậy . Hoà nương nương hiênk giờ khắp người đau điến tê rã , máu khắp cơ thể ,chân tay không còn một chút sức để cử động ,hơi thở của bà yếu ớt hầu như sắp tắt đi . Bà mở mắt ra cố ngượng dậy dùng ít sức lực ,tay nắm chặt lấy tay Kim Chi ,hơi thở thoi thóp ngượng nghiệu nói : " c..ẩ..n t...h...ậ...n .....c...ẩ...n .......c.....ẩ....n....t...h....ậ...n.. Vỹ Bình "
Kim Chi nắm tay Hoà nương nương mà khóc , những lời nói của Hoà nương nương chỉ lẩm bẩm không phát ra ngoài . Từ trong bóng đen một kẻ hắc y nhân xuất hiện lướt ngang qua nơi đó hắn ta phóng một cây kim châm nhỏ đâm xuyên vào vai phải của Hoà nương nương rồi biến mất . Hoà nương nương rũ xuống hơi thở cuối cùng rồi ra đi nhưng tay vẫn nắm chặt tay Kim Chi . Kim Chi hô lên ,mọi người chạy đến , trước mặt Chu Đệ là mẹ mình đã quy thiên nơi chính suối ,người quỳ xuống hét lớn :" M.....ẹ......"
Chu Nguyên Chương trước thi thể Hoà nương nương mà rơi lệ . Nếu nghĩ lại Hoà nương nương thân từng là Đại pháp sư Nam Vu Lý , từng là một Phụng Quý phi cao quý ,quyền lực sánh ngang Hoàng hậu , từng là một người mẹ vỹ đại trong lòng một đại tướng quân ,một tứ hoàng tử Chu Đệ , vẫn là một Điền chủ kế thừa Hoà Gia Trang nay lại quy thiên ở một nơi rừng núi u ám , lại bị kẻ khác hại . Khóc thương cho số phận của Hoà nương nương Chu Nguyên Chương ngồi bên cạnh bà ấy tay nắm chặt tay : " trẫm là hoàng đế ,nay trẫm ra lệnh cho bà hãy mau tỉnh dậy ,trẫm không cho phép bà chết , bà có nghe không trẫm hạ lệnh bà không được chết ....B...À.....K....H....Ô....N...G .....Đ....Ư....Ợ...C...C...H...Ế...T..."
Tất cả mọi người đều quỳ xuống đưa tiễn Hoà nương nương ,những người chịu ơn của Hoà nương nương cảm thấy họ vẫn còn nợ bà ấy ,cảm thấy bức rức . Giữa chốn rừng núi không hương ,không quả lại không hoa , nương nương chỉ được quấn một mảnh vải trắng ,nhập thổ tại vực ấy . Một người quý tộc nay lại quy an tại ngôi mộ đất , trồng lên đó chỉ là cỏ dại . Chu Đệ cùng Đàn Phong quỳ trước mộ lạy rồi Chu Đệ nói:" Mẹ ,sau này khi giành quyền lực ,con nhất định sẽ đến rước mẹ "
Đàn Phong:" Mẹ , mặc dù con với mẹ tương phùng không lâu nhưng con cảm nhận được tình yêu của mẹ cho con , con nhất định sẽ làm trụ cột tinh thần cho Chu Đệ " .
Chu Nguyên Chương đứng trước mộ:" Bà hãy yên tâm an nghĩ ,trẫm nhất định tìm ra kẻ đã sát hại bà "....
Vì thời gian gấp rút nên họ làm ma chay ngay trong đêm , qua hôm sau Chu Đệ đến hiện trường vụ án lại không tìm ra manh mối nào , đêm qua xét tìm cũng không tìm ra manh mối nào  , Phất Trần trấn an Hoàng thượng : " khởi bẩm Hoàng thượng , Hoà quý phi cũng đã quy thiên , mong người bớt độ đau lòng . Bây giờ chúng ta phải đến Giang Châu nếu không sẽ chậm thiên cơ."
Suy nghĩ hồi lâu Hoàng thượng gật đầu đồng ý ,cho người lên đường đến Giang Châu .....

              *********
Nguyên thần Hoà nương nương rời khỏi nhục thể , trôi vào trong một thế giới hư ảo khác không cảnh vật, ba bên bốn phía đều như một ,chỉ một màu xanh ngắt . Tại phủ Thiên Tế
Tô Kỳ lập ra một đàn pháp , hắn ta đưa tay lên cắn một cái nhỏ lên  pháp khí ba giọt máu , mau thấm lên pháp khí bắt đầu phóng ra ánh sáng đỏ xông thẳng xuống địa phủ triệu hồn Lý Tố Trinh . Bà ta xuất hiện ,Tô Kỳ hạ lệnh cho bà ta phải đi bắt nguyên thần của Hoà nương nương , sau đó hắn ta hoá phép đưa Lý phi đến nơi của nguyên thần Hoà quý phi . Lý phi gặp được hồn của Hoà nương nương liền lao đến . Tay bà ấy bóp chặt cổ của Hoà quý phi , máu từ hai đôi mắt của Lý phi chảy ra hai hàng , lưng bà ta đầy máu . Hoà nương nương chống cự yếu ớt , nhìn Lý phi và nói:" Bà rất hận ta?"
Lý phi:" Đương nhiên , bà đã ra tay giết ta để đạt được mục đích của các người , trong mắt các người sinh mạng ra chỉ là một nước cờ."
Hoà nương nương:" Tùy bà thôi , ta nợ bà một mạng . Nếu sinh mạng này của ta có thể làm cho bà tan đi uất hận thì bà cứ việc lấy nó đi. "
Lý phi:" Bà chắc chớ ."
" Ta chắc , lúc trước ân oán tình thù đã che mờ lý trí của ta , nay cũng đã đến lúc ta phải trả rồi "
" Vậy được ,là bà tự  nguyện ,ta sẽ cho bà biến mất một cách nhẹ nhàng "
Lý phi dùng luồn âm khí siêu nhiên của mình đánh thẳng vào nguyên  thần của Hoà nương làm bà ấy ngã ra sau trọng thương nặng. Lý Phi tung đòn chí mạng ,khi hoá ma thuật để giết Hoà nương nương thì Tô Kỳ xuất hiện cản tay Lý phi lại , tát bà ấy một bạt tay rồi nói:" Cả gan cho bà , ta chỉ ra lệnh cho bà bắt bà ta không có kêu bà giết bà ta."
Lý phi:" Bà ấy là hung thủ đã giết ta ,lại là kẻ thù của ông phải kết liết liểu bà ấy."
Tô Kỳ :" Không được ,  từ nguyên thần của bà ta ta có thể điều tra ra các loại pháp thuật khác ,ta cũng có thể biến bà ta thành yêu ma dễ cho việc sai khiến ."
Lý phi:" Vậy còn mối thù của ta ?"
Tô Kỳ :" Bà yên tâm ,ta sẽ trả nó cho bà khi ta hoàng thành nguyện vọng."
Lý phi :" Không được , ta tuu có thù với bà ấy nhưng ta vẫn là nương tử của Chu Nguyên Chương ,ta không thể để cho ông cướp ngai vàng đâu."
Nói xong Lý Phi bước về một bên đứng chung chiến tuyến với Hoà nương nương. Tô Kỳ phóng ra một sợi dây xích đếm quấn quanh người Hoà nương nương . Định kéo bà ấy đi nhưng khi kéo về thì kẻ áo đen tại thung lủng lại xuất hiện chém đứt sợi dây xích ấy . Tô Kỳ xông lên đánh nhau với người áo đen để giành lại nguyên thần của Hoà Yên Ninh .... Sau một hồi giao chiến cả đôi bên bất phân thắng bại ,Tô Kỳ lập tức dùng U Minh hoả thiêu ruội thế giới hư ảo ấy , hắc y nhân nhanh chóng đem nguyên thần Hoà nương nương rời khỏi . Trở về phủ Thiên Tế , Tô Kỳ trút giận lên hồn của Lý Phi :" Nếu bà không dây dưa .... Nếu bà nghe lệnh ta thì Hoà Yên Ninh không bị hắc y nhân đó cướp rồi , kẻ vô dụng"
Lý phi không kịp phản kháng thì hắn ta đã dùng U Minh hoả thiêu ruội hồn phách Lý phi , Lý phi la trong đau đớn rồi tan biến.
Tô Kỳ  trút giận xong  thân đại giá đến Phụng Thanh lầu ( kỹ diện lớn nhất kinh thành) , vào đó hắn ta chọn một một mĩ nữ xin đẹp ,lại là người mới vào , trong cơn cuồng dâm hắn ta để người ấy chốc say , hoá ra kỹ nữ mới vào Phung Thanh lâu lại là nam cải nữ trang , nhan sắc vẫn tuyệt vời như một mỹ nữ , người đó tên là Trần Tiến là một nạn nhân của Tô Kỳ , gia đình Trần Tiến vốn là truyền thống tướng quân trung thành với Chu Nguyên Chương . Chính vì Tô Kỳ lộng quyền đã âm mưu sát hại cha,mẹ và thúc thúc của Trần Tiến ,nay Trần Tiến điều tra được Tô Kỳ là thái giám giả lại ham mê nữ sắc nên trà trộn vào thanh lâu để mong trả thù , nhân lúc cơn mê rượu Trần Tiến đã tịnh thân giúp cho Tô Kỳ , khiến hắn từ công công giả nay lại thàn công công thật . Tô Kỳ vừa đau vừa giận , với võ công của Trần Tiến không thể địch lại Tô Kỳ , bị Tô Kỳ dùng Pháp Ma chưởng đã thương , nội thương khá nặng . Cũng may khi ấy Tô Kỳ đau điếng la lên , một nữ y nhân vụt vào dất Trần Tiến đi mất . Nữ hắc y nhân ấy là em gái của Trần Tiến tên là Trần Hoa . Họ vốn là người ở Giang Châu ,nay lặn lội đến kinh thành để mong trả thù , bị thất bại họ nhanh chóng trở về Giang Châu .

                                *******
Chu Nguyên Chương cuối cùng cũng đã đến Giang Châu , vừa đến Giang Châu thì trời sấp tối ,họ phải trú tạm vào ngôi miếu hoang cách thành Giang Châu năm dặm , thật trùng hợp anh em Trần Tiến cũng trú trong đó , nghe tiếng bước chân bước vào không phải là một người mà là nhiều người nên Trần Hoa cảnh giác ,tay rút kiếm  ra phòng thủ . Khi họ bước vào thì cô ấy lập tức bước ra vun kiếm xông vào đánh nhau . Võ công thấp kém nên Trần Hoa nhanh chóng bị Phất Trần chế ngự , Phất Trần giải thích:" Cô nương , hãy nghe ta giải thích , bọn ta chỉ là những người đi đường , ngang qua đây trời đa  rối nên trú tạm nơi đây, bọn ta không có ý gì đâu ."
Trần Hoa điềm tỉnh lại:" Thật ư ?"
" Thật."
" Vậy các người không phải là binh do Tô Kỳ phái đến ư?"
" Không phải ,mà chúng tôi là kẻ thù của Tô Kỳ."
" Vậy là ...."
" Cô cũng là kẻ thù của Tô Kỳ à ?"
" Đúng vậy..."
Chu Nguyên Chương bước ra nhìn Trần Hoa và nói:" Trẫm là hoàng đế Đại Minh Chu Nguyên Chương. "
Trần Hoa cười lớn  rồi nói :" Ha ha ông là Chu Nguyên Chương à , ai mà chẳng nói được ,nói vậy ta là Chu Minh Hoàng hậu rồi ."
Chu Nguyên Chương không gì để chứng minh thân phận mình , Chu Đệ đem ra một thẻ bài của Tứ hoàng tử đưa sang cho Trần Hoa nhìn . Xem xong Trần Hoa biết đều họ nói là sự thật nên quỳ xuống xin tội :" Thảo dân có mắt không thấy núi thái sơn mong Hoàng thượng tha tội ."
Hoàn thượng đỡ Trần Hoa lên :" Người không biết ko có tội ."
Từ phía sau pho tượng  Trần Tiến ngã gục xuống đất , Phất Trần chạy đến đỡ cậu ta dậy , vạch áo ra xem ,nhận thấy cậu ta  trúng Pháp Ma chưởng ô g ta chỉ biết lắc đầu .....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#lưu