Chương 11

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngoài đường im ắng , vắng ngắt không một bóng người đi qua lại , ngay cả những người lao công quét đường cũng không hề thấy.

Trên đoạn đường tới chân núi , hai bên những hàng cây dương rũ lá xuống dọc đường , những ánh đèn vàng hiu hắt soi xuống mặt đường. Năm cái bóng đang đi tới chân núi , bổng đèn đường chớp tắt liên hồi , một người khẽ bảo : Đây là dấu hiệu của ma đó , cẩn thận nha.

Phúc : Mày nói vậy là sao Tâm , ma nó sợ ánh sáng chứ

Tâm : Ma sợ ánh sáng , chính vì vậy nó làm cho bóng đèn chớp tắt liên hồi đó không thấy sao , nhưng cứ bình tỉnh yên tâm mà đi tiếp

Cuối cùng thì các chàng trai cũng tới chân núi , họ ngước nhìn lên ngọn núi

Phúc : Sao ngọn núi này nhìn kỳ kỳ , không giống ngọn núi mình hay đi lên chơi

Tâm : Ban ngày ngọn núi này là sở hữu của người sống , nhưng ban đêm nó lại thuộc về những người chết , đường đi lên ngôi nhà đó sẽ rất nguy hiểm , không giống bình thường đâu

Phong : Uh , nhìn nó tao thấy rợn người sao á

Ngọn núi tuy không cao lắm , nhưng giữa trời khuya nó lại trở nên đáng sợ một cách kì lạ , những cành cây vươn ra giống như những hình thù ma quái , những bụi cây rậm rạp cảm tưởng như có gì bí ẩn trong đó.

Tâm : Khoan đã đi lên núi , có một số chuyện tao cần dặn dò

Toàn : Mày nói đi Tâm !

Tâm : Thứ nhất , tao khuyên thật lòng , không có ý đùa cợt , ai còn sợ không dám lên thì bây giờ rút lui vẩn còn kịp , không ai chê trách gì đâu .

Phong : Chuyện này thì phải hỏi thằng Vinh

Vinh : Không sao , khi đã quyết định đến đây , tao quyết tâm rồi , tao sẽ đi với bọn bây , tao biết không đứa nào bỏ tao đâu.

Tâm : Không đứa nào bỏ mày là một chuyện , mày phải tự bảo vệ bản thân nữa , lên đó sẽ có những chuyện không ai đoán trước được .Nếu gặp ma , làm ơn chạy đừng xỉu nghe cha nội

Vinh : Tao sẽ cố gắn mà  ̄﹏ ̄

Tâm : Thứ hai , bây giờ trở đi , tất cả phải bám sát tao và thằng Phúc , cố gắng không để tách rời 2 đứa tao

Phong : Sao vậy

Tâm : Phúc có Thanh Long đao hộ vệ , tao có sợi dây chuyền , tạm thời sẽ được an toàn dọc đường , ok ?

Toàn , Phong , Vinh : Ok

Tâm : Thứ 3 , mổi đứa cầm lấy 1 lọ nhét vào người đi

Toàn : Cái gì vậy?! (⊙o⊙)?

Tâm : Máu chó mực

Vinh : Ặc , ở đâu mày có , mày giết chó à ? _(._.)_

Tâm : Tao không có giết , tao đến những chổ thịt cầy tao xin đấy

Phong : Sao xin được hay vậy

Tâm : Tại tao khách quen (*¯︶¯*)

Phúc : Ăc đi mà không rũ tao nha Tâm

Tâm : Thôi lần sau rũ . Nói nè , cái này để phòng , bất trắc lắm mới lấy ra dùng nghe mấy bố , đừng xài tầm bậy rồi khi cần không có

Toàn : Biết rồi

Tâm : Cuối cùng , khi tất cả lọt vào được ngôi nhà rồi thì phải tự bảo vệ lấy mình , đó là lãnh địa của chúng nên bọn nó có nhiều điều quái gở lắm , tuyệt đối , không được vào phòng bà cô Ba nha

Phúc : Sao vậy

Tâm : Đó có thể coi là cửa địa ngục đó , khu đó âm khí mạnh nhất , sợi dây chuyền của tao với Thanh Long đao thằng Phúc chưa chắc đở được

Phong : Nếu nó đưa đi thì sao biết?!  ̄ˍ ̄

Tâm : Cái đó coi số phận thôi , thằng nào xui thì bị .......Giờ chuẩn bị nha , tao đi đầu , thằng Phúc đi cuối , yểm trợ nhau

Phúc : Ok ! Let's Go .........

Tâm : 12h rồi , chúng ta còn 4 tiếng để thám hiểm , đi thôi bà con

**********____________**********

Năm chàng trai từ từ bước lên núi , họ đi một cách thận trọng , vừa đi vừa dò đường. Mà sao kì lạ , hồi nảy đi thì trời tối sao giờ trời sáng vậy ,nhưng không phải là màu sáng trưng ..... Phúc ngước nhìn lên và thốt lên : Sao kì vậy ?

Toàn : Chuyện gì ?

Phúc : Mày nhìn kìa ? Ánh trăng

Vầng trăng lúc đó , không mờ không tỏ , nó không toả ánh sáng dịu dàng như hằng đêm , mà ...nó lại nhuốm một màu ... màu đỏ ... đỏ như máu ...

Phong : Sao trăng lại màu đỏ , hiện tượng này tao chưa từng gặp .

Tâm cũng ngước nhìn lên , rồi anh nhanh chóng tính toán trong đầu , anh xanh mặt nói : Nguyệt phá !!!

Phúc : Hả ! Nguyệt phá là gì

Tâm : Chết rồi ! Đi mà không coi ngày .Tương truyền nguyệt phá là ngày đại hung , ngày này người xưa nói : " Phật nhắm mắt , ma quỷ lên "

Toàn : Là sao ?????

Tâm : Vào ngày này , thần phật sẽ làm ngơ , họ nhắm mắt lại , coi như không hề hay biêt điều gì , còn ma quỷ sẽ lợi dụng điều này mà tha hô quậy phá , nó lại được sự tiếp sức của âm khí từ mặt trăng ......

Vinh xanh mặt nói : Có nghĩa là ......

Tâm : Nghĩa là bọn ma quỷ sẽ rất nguy hiêm trong ngày này , ánh trăng màu máu là do chúng ta đi vào lãnh địa của nó mới thấy được , còn không thì bọn mình không phát hiện được

Phúc : Hèn gì lúc nảy , ở chân núi tao thấy bình thường mà lên đây lại thấy khác khác

Toàn : Mày có nhầm không Tâm

Tâm : Tao cũng hy vọng tao nhầm , nhưng tiếc là không phải vậy , mày nhìn ánh trăng đi rồi biết tao thật hay không

Ánh trăng vẫn màu máu , thỉnh thoảng như có những nét vằng quá , giống như những mạch máu bị nứt ...........

Vinh : Nguy hiểm vậy , hay là mình quay về đi

Tâm mếu máo đáp : Mày nhìn lại đi , còn đường nào mà về

Nghe Tâm nói vậy , cả đám giựt mình nhìn lại xung quanh quả thật , con đường nãy giờ họ đi lên đã biến đâu mất, chỉ còn xung quanh là bụi rậm , cây cối chen ngang , không còn dấu tích gì hết. Còn lại một con đường từ chổ họ đi thẳng lên đỉnh núi.

Phúc : Cái quái gì diễn ra vậy?! ╯﹏╰

Tâm : Là do chúng nó làm đó

Phong : Giờ phải làm sao , hay là xông bừa xuống

Tâm : Không được ! Chúng ta không biết đường , có thể mày xông xuống đó lại lăn xuống vách núi đó .

Toàn : Chẳng lẽ ngồi đây chờ chết

Tâm : Chết thì không chết , nhưng cũng không thể ngồi đây , chỉ còn một cách

Toàn : Cách gì ?

Tâm : Xông thẳng đến chổ ngôi nhà đó , đó là phương pháp tốt nhất , trong đường chết tìm lối sống

Phong : Tao đi với mày

Toàn : Tao cũng vậy

Một đám mây mù bay qua , trời bổng nhiên tối mịt , không còn thấy rõ đường. Một cơn gió lạnh thổi qua như một bàn tay lạnh giá đang vuốt ngang trên lưng và mặt các chàng trai, không hẹn mà ai cũng cảm thấy rùng mình và ớn lạnh.Đám mây mù được thổi đi , chỉ trong tích tắt vài giây mà có cảm tưởng như là đã rất lâu.

Cả đám liền thở phào, nhưng cũng chính trong giây phút đó , một tiếng hoảng sợ vang lên : "Thằng Vinh đâu rồi , nó mới ngồi với tao mà " . Lúc đó , họ mói phát hiện sau khi mây mù bị thối tan , thì chính một người bạn họ lại biến mất ngay trước mặt họ...

___________________________________

Đôi lời gửi đọc giả : hehe mình vào học mất rồi lịch up truyện sẽ như sau vào T2 mỗi tuần sẽ 1 chương truyện nhé!?!
Chúc mọi người ngủ ngon đừng quên cho tớ 1like nhá yêu m.n ↖(^▽^)↗

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro