CHƯƠNG 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi đưa Tâm về nhà , trong lúc chờ đợi tỉnh dậy , cả đám ngồi nói chuyện với nhau

Toàn : Bọn bây có đoán được chuyện gì xảy ra cho thằng Tâm không ?

Phúc : Xưa nay nó vốn là người gan dạ nhất trong đám tụi mình , mà giờ nó ra nông nổi như thế này , chứng tỏ nó phải gặp một chuyện khủng khiếp lắm .......

Phong : Lỗi cũng tại tao , nếu tao không cá với nó , thì nó cũng đâu đi lên ngôi nhà đó và.......... chắc nó cũng không ra nông nỗi như vậy .........

Toàn : Phải lỗi của mày đâu mà mày ân hận , tính nó như vậy rồi , dù mày không cá độ với nó , nó cũng sẽ mò lên ngôi nhà đó .........

Phong : Tao biết ........... nhưng tao vẫn thấy lòng khó chịu .........

Phúc : Thôi đừng bàn cãi nữa , việc quan trọng bây giờ là chờ nó tỉnh dậy , rồi hỏi nó chuyện gì xảy ra , chứ ngồi đây mà trách cũng không được ích gì ...

Phong : Thằng Tâm là thằng gan dạ nhất trong đám mà còn bị như vậy , không biết gặp con thỏ đế trong nhóm mình thì sao ta ..........

Vinh : Mày nói tao hả Phong ?

Phong : Vậy mày nghĩ tao nói ai ?

Vinh : Ờ thì mày nói đúng ......... gặp tao chắc tao die lâu rồi ............

Phong : Cũng tự biết nữa ak ?

Trong lúc cả đám đang tranh cãi , bỗng nhiên từ phía giường có một tiếng rên nhẹ nhẹ : " ư ....... ư ........ ư .......... "

Phúc : Thằng Tâm tỉnh rồi

Toàn : Tâm .......... Tâm ......... mày tỉnh lại chưa ......

Tâm : Hơ ........... Hơ........... Tôi đang ở đâu đây ...... sao đông người quá .......

Toàn : Mày đang ở nhà tao nè Tâm .....

Tâm nhìn quanh hết căn phòng , rồi anh nhìn một lượt về phía trước , khi đã nhận ra đó là những người bạn thân thiết của mình , anh mới hỏi : Ủa ..... sao tao lại ở đây .....

Toàn : Mày ngất xỉu ở chân núi , nên tụi tao đưa mày về đây , mà mày có sao không Tâm

Tâm : Tao không sao rồi , sao tụi bây biết tao xỉu ở đó mà đưa về

Phúc : Tối qua , sau khi mày đi lên ngôi nhà ma đó , cả đám tụi tao có ngủ được đâu , định bụng hẹn nhau lên kiếm mày , mà .....

Phong : để tao nói tiếp cho , mà khi tao điện thoại cho mày , điện thoại lại không gọi được , từ trong điện thoại phát ra những tiếng rên rĩ rất đáng sợ nên tụi tao mới quyết định đi lên tìm mày . Ai ngờ...........

Tâm : Ai ngờ sao ?

Toàn : Ai ngờ ........... khi bọn tao lên kiếm mày thì bị mày nhát .Giữa núi , trong đêm khuya gặp nguyên một con ma mang đồ liệm chạy tới còn tông vào người ........ làm bọn tao chạy muốn chết .........

Tâm : Xin lỗi , tao không cố ý

Toàn : Nếu lúc đó , thằng Phúc không can đảm quay lại xem thì chắc mày nằm đó đến sáng luôn quá ..........

Vinh : Tâm nè , tao có chuyện thắc mắc

Tâm : Mày hỏi đi ?

Vinh : Sao mày lại mang áo liệm làm gì vậy , trông mày chắc khác người chết tí nào?!

Tâm : Ngay cả mày cũng thấy tao giống người chết thì mấy con ma mới không nhận ra tao ?

Vinh : Là sao ????????

Tâm : Cái này là do ông nội tao nói lại cho tao thôi , áo liệm nếu đối với người bình thường là loại áo dùng cho người chết , nhưng đối với ma , thì nó lại giống như là một bộ đồ truyền thống hay mang .Mày có thấy những con ma mình gặp qua , đều mang một bộ đồ trắng không ?

Vinh : Ừ

Tâm : Người nào khi chết đều được tắm rửa rồi mang đồ trắng mà hay gọi là áo liệm đó , đó chính là bộ đồ sau khi chết người ta hay mang . Còn người bình thường mình , khi mang áo liệm vào , thì lại khiến cho những con ma không nhìn thấy được mình , nó có thể cảm giác khác lạ nhưng nó không biết mình đang đứng bên cạnh nó

Vinh : À .. tao hiểu rồi

Phúc : Vậy ....... người ta hay đốt đồ vàng mã làm gì vậy , tao thấy họ hay đốt áo giấy dành cho người chết mà

Tâm : Đó là những người chết đúng số và những người có gia đình cúng đàng hoàng , còn đối với những người chết oan , không ai cúng thì họ trở thành những cô hồn ..........

Phúc : Uh , tao hiểu rồi

Phong : Nhưng thỉnh thoảng tao vẩn thấy ma , nhưng họ đâu có mang đó trắng , họ mang đồ bình thường cơ mà

Tâm : Đó , có thể là những người chết không thấy xác , hoặc lúc sống họ như thế nào thì chết họ vậy......

Phong : Ừ

Toàn : Vinh , mày tỉnh hẳn rồi , mày nói cho tao biết xảy ra chuyện gì đối với mày trong đó đi , mày là đứa gan lì mà đến nông nổi này , tao rất muốn biết .........

Phong : Phải đấy mày nói đi

Gương mặt Tâm thoáng tái mét khi nghĩ lại những chuyện đêm qua , anh còn rất bàng hoàng khi nhớ lại những chuyện mà mình phải trãi qua , anh ngồi lặng im mãi cho đến khi một người bạn nói : " Tâm mày kể đi chứ " thì anh mới giật mình, cùng lúc đó trong đầu anh lại thoáng lên một suy nghĩ táo bạo mà khi nói ra anh cũng phải sững sốt .

Tâm : Ừ , hôm qua tao theo lời thách đố của bọn mày mà đêm đó tao mò lên núi , không ngờ tao lại mắc phải một sai lầm

Toàn : Sai lầm gì?

Tâm : Tao đến không phải lúc , hôm qua là ngày họp của bọn nó hay sao , tao chỉ đoán vậy

Phong : Là sao ????

Tâm : Khi tao đi lên núi , không còn là con đường mình hay đi nữa , mà nó lại là một con đường khác , một con đường ma ám . Tao xém rớt xuống vực nếu không có một cành cây ra đỡ .Trên đường đi tao gặp nhiều chuyện quái lạ , lúc thì một bà nấu nước trong bụi cây , lúc thì người đàn ông mất nữa cơ thể ............... mà theo tao đoán có thể là những người chủ cũ của ngôi nhà đó

Phúc : Rồi sao nữa .........

Tâm : Tao cố gắng lấy hết can đảm , bước vào trong sân của ngôi nhà đó , thì ngôi nhà đó lập tức biến đổi , nó nhuốm một màu cực kì ma quái , rồi thì những con ma mà tao gặp trên đường đều bước vào trong ngôi nhà đó , mất hút trong ngôi nhà , chỉ còn nghe những tiếng hú dài từ trong đó vọng ra .Tao không đủ can đảm bước vào ngôi nhà đó , tao tính ngồi ở đó , theo dõi xem thử có chuyện gì nhưng không biết sao , người tao giống như có ai đó thúc giục phải chạy ra khỏi ngôi nhà đó ngay , nên tao liền leo rào chạy ngay ra ...........

Toàn : Hèn gì ......... heeee..........

Tâm : Mày cười gì ?

Toàn : Tao cười vì quần mày rách nguyên một đường ........

Tâm : Hèn gì ........ tao thấy mát mát .............

Phúc , Phong , Vinh : He........heeeee.......heeeeee

Tâm đỏ mặt khi thấy các bạn cứ chọc quê mình , cùng lúc đó , anh chợt nhớ lại ý định hồi nãy thoáng qua trong đâu mình , anh liền nói : Tụi bây đừng cười nữa , tao có ý kiến này .......

Phúc : Ý kiến gì ?

Tâm : Tụi bây và tao cùng đi vô ngôi nhà đó

Phong : Mày khùng à ?

Vinh : Mày muốn chết chết một mình đi ..........

Phúc : Mày có ý định vì vậy Tâm

Toàn : Có phải mày muốn tìm hiểu rõ ngôi nhà đó không ..

Tâm : Mày hiểu ý tao đó Toàn , hôm qua tao đi một mình nên thấy sợ . Thật ra tao muốn tìm hiểu rõ ngôi nhà đó , tao muốn rũ tụi bây đi chung để dễ giúp đỡ nhau , tính tao thích phiêu lưu và tìm hiểu rõ sự thật .Tuy biết chuyện là do ma gây ra nhưng tao vẩn muốn xem thữ

Phúc : Tao cũng máu phiêu lưu , nhưng mà chuyện này dính dáng đến những thế lực khác , tao hơi sợ ............

Toàn : Nếu nhưng thằng Tâm đi , tao sẽ đi chung với nó , có gì dể bề tiếp ứng cho nhau , tụi mày cũng nên can đảm đi , có sức chơi đi .......

Phong : Ok nếu tụi bây đi , tao cũng đi

Vinh : Tao .......... ở ......... nhà

Phúc : Mày đi chết đi Vinh , đúng là con thỏ đế

Vinh : Nhưng tao sợ thật ..........

Tâm : Nó sợ đừng ép nó Phúc , mất công tao làm đám ma cho nó , à Phúc , mày nên đem Thanh Long đao theo , nếu có gì bất trắc , cũng còn có nó giúp cho bọn mình .

Phúc : Mày khỏi dặn tao cũng đem

Vinh : Tụi mày đi hết bỏ tao ở nhà sao ?

Toàn : Tại mày sợ ........

Vinh : Tao sẽ ráng đi chung với tụi mày , có gì mày cho tao ôm thanh đao nha Phúc

Phúc : Mày vác nổi cứ vác đi

Vinh : Mày chuẩn bị áo liệm cho tao nha Tâm

Tâm : Ờ , để đám tang mày hả

Vinh : Mày chết đi Tâm

Tâm : Heeee....

Phong : Tâm , tao phục tính can đảm của mày , 2 triệu nè

Tâm : Không , tao chưa làm đúng lời cam kết , tao chưa bước vô được ngôi nhà đó , tao không thể

Phong : Tuy mày chưa bước vào ngôi nhà đó , nhưng mày một mình đi lên ngôi nhà đó , tao cũng phục mày lắm rồi , mày nhận đi

Tâm : Nhưng ..............

Phong : Không nhưng nhị gì nữa , mày cầm đi

Tâm : Ok tao lấy , nhưng tiền này sẽ để dành cho tất cả chúng ta ăn nhậu sau khi còn mạng bước ra ngôi nhà đó

Vinh : Mày trù tao hả Tâm

Tâm : Heeee .... heeeee

Vinh : À Phúc , tao biết Thanh Long đao của mày rất hay , nhưng tao không biết nguồn gốc nó như thế nào , mày nói cho tao được không

Phúc : Ok

Bí ẩn Thanh Long đao , bí ẩn ngôi nhà hoang , liệu những người bạn của chúng ta có khám pha được gì không ?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro