CHƯƠNG 8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Phúc : Câu chuyện Thanh Long đao thực ra tao cũng chỉ nghe ba tao kể lại . Tụi bây biết , tao vốn là người gốc Hoa , ba tao là người Hoa , ông lập nghiệp bên Hồng Kông , tình cờ ông qua bên Việt Nam quen má tao , rồi ông kết hôn với má tao đến giờ , ông vẫn đi lại 2 bên ..... Cây Thanh Long Đao vốn là linh vật trấn của hội ba tao , ông lấy được nó cũng rất li kì . Cây Thanh Long đao này vốn được cắm trên núi Võ Đang , trước những ngôi mộ từ xa xưa , người ta nói những ngôi mộ này là những ngôi mộ của các nhà đạo sĩ khi xưa ....... Nó cắm ở đó cũng được lâu lắm , có người nói trăm năm , có người nói ngàn năm , không chắc được , chỉ biết nó cổ lắm , mà không ai có thể rút ra được .Trên ngọn núi này , còn có một ngôi miếu nhỏ , sống cách biệt với đời , những người trong ngôi miếu này , ngoài việc tu hành , còn có một công việc chính ........... đó là canh giữ Thanh Long đao cũng như các ngôi mộ ngoài kia . Có một lần , ba tao bị kẻ thù truy sát , ông phải chạy lên ngọn núi này , vô tình ông chạy đến chỗ Thanh Long đao , ông cũng không chú ý nhiều đến thanh đao , ông chỉ lo kiếm chỗ núp , ông núp sau ngôi mộ gần chỗ thanh đao .Kẻ thù tìm kiếm ông không ra , nó bao vây luôn ngọn núi , ba tao không thể xuống núi được , ông liền ngồi ngay ở ngôi mộ đến tối . Lúc đó , ba tao cũng bị chém vài nhát , tuy không nguy hiểm đến tính mạng , nhưng cũng làm cho ông mất khá nhiều máu , nên ông ngồi đó đợi và mệt quá ông xỉu luôn . Máu ba tao lúc đó , chạy đến chỗ cây đao , thật kì lạ , khi máu ba tao chạm đến chuôi đao , cây đao giống như có linh khí hay sao , nó tiếp nhận máu của ba tao , rồi nó phát sáng rực lên . Ba tao thấy sáng bừng ông liền tỉnh dậy , lúc đó ông mới phát giác ra cây đao , ông liền bước từ từ đến chỗ cây đao , tim ông đập mạnh , ông có cảm giác như cây đao đang gọi ông . Ông thấy cây đao đang rung lên , ông đưa tay cầm lấy nó , như có một phép lạ , cây đao liền nhất nhanh lên khỏi mặt đất , nằm gọn trong tay ông . Cùng lúc đó , ông liền nghe một tiếng nói : " Cuối cùng cây đao cũng chọn được chủ nhân ...... " Ông quay về phía phát ra tiếng nói đó , thì ông thấy một vị đạo sĩ già , hiền lành đang bước tới chỗ ông . Ba tao cũng kiệt sức nên ông xỉu luôn , nhưng thanh đao vẫn nằm gọn trong tay ông , rất chặt. Ba tao hôn mê đến 1 ngày một đêm mới tỉnh dậy , tay ông vẫn nắm chặt thanh đao . Khi ông dậy ông nhìn quanh , thấy mình đang nằm trong một căn phòng đơn sơ , người đạo sĩ lúc đó đang rót nước cho ba tao .

Đạo sĩ : Cuối cùng ông đã tỉnh dậy ..........

Ba tao : Bạch thầy , con đang ở đâu đây .Con hôn mê lâu lắm sao

Đạo sĩ : Ông đã hôn mê đến 1 ngày 1 đêm rồi .Còn đây là cái miếu nhỏ , nơi ta tu hành . Ông là người ta đợi từ lâu

Ba tao : Là sao ? Con không hiểu?

Đạo sĩ : Ông chính là chủ nhân của Thanh Long Đao

Ba tao càng nghe càng mù mờ , chủ nhân gì ? Thanh Long đao là gì ? Sao người đạo sĩ già này nói những điều khó hiểu như vậy .Có lẽ nhưng biết được sự thắc mắc của ba tao , người đạo sĩ già chậm rãi nói : Ông cứ bình tĩnh , uống ngụm trà , rồi ta sẽ giải thích cho ông rõ ..........Thanh Long đao cụ thể nguồn gốc xuất thân ở đâu , ta cũng không rõ .Ta chỉ nhớ sư phụ ta có nói , thanh đao này vốn là thanh đao trừ tà , ma quỷ thấy nó phải tránh xa , nó cũng là thanh đao chính nghĩa . Thanh đao này cắm trên các ngôi mộ , chắc hẳn ông cũng có thấy , đó chính là những ngôi mộ của những người đã gìn giữ thanh đao đó . Khi ta mới bắt đầu học đạo , sư phụ ta cũng có nói , thanh đao chỉ nhận người hữu duyên , ta không tin liền xin phép sư phụ cho ra nhất thử thanh đao . Khi được sự đồng ý , ta liền ra rút thử , nhưng kì lạ rút hoài không lên , như có một cái gì đó hút chặt nó xuống dưới ,biết bao người thử nhưng cũng không được .Rồi từ đó , ta cũng gắn bó với ngôi miếu này để chờ người hữu duyên , cuối cùng ta cũng chờ được , ta cũng làm tròn lời hứa với sư phụ ta................

Ba tao : Con cũng không biết , con chỉ biết con bị truy sát đến mức đường cùng , phải chạy lên đây .Trong thâm tâm con cũng không biết đây là đâu , con chỉ biết chạy một mạch , rồi con mệt quá , con ngất luôn.Trong cơn mê con nghe tiếng ai gọi , con liền giật mình thức dậy , con thấy thanh đao phát sáng và đi lại chỗ nó , con cầm lấy , rồi con không biết gì nữa........

Đạo sĩ : Trong thân thanh đao vốn có xá lợi tử của những bậc tiền nhân xưa ,cộng thêm nó được hưởng tinh hoa của trời đất nên chuyện nó cảm ứng được chủ nhân là chuyện bình thường . Ông có thể nói cho ta biết chuyện gì xảy ra với ông không ? Vì sao ông lại bị truy sát ?

Ba tao : Con không dám dấu , nếu theo miệng người đời , có lẽ con là người xấu , con là một trong những người chủ chốt của một băng nhóm xã hội đen , vì lý do tranh giành địa bàn và một số mâu thuẩn , trong lúc con không để ý , kẻ thù của con đã kéo người truy sát con , bước đường cùng , con mới chạy đến đây .Chuyện sau đó thì thầy đã biết

Đạo sĩ : Ta tin ông không phải người xấu , ông đã bước vào con đường này , ông cũng phải có lý do của ông

Ba tao : Cảm ơn thầy đã tin con

Đạo sĩ : Không phải ta tin ông , mà ta tin vào Thanh Long đao , nó không bao giờ chọn nhầm chủ , ta chỉ hi vọng ông bảo quản thanh đao cho tốt , Thanh Long đao là một thanh đao có hồn , nếu như ông làm sai chuyện gì , nó cũng không ngần ngại mà quay lưng với ông .....

Ba tao : Con biết thưa thầy

Đạo sĩ : Ông cứ tạm thời tịnh dưỡng ở đây đi , còn chuyện của ông ta sẽ giúp ông , khi nào kẻ thù của ông đi hết , ta sẽ báo ông biết

Ba tao : Con sợ liên luỵ đến thầy , bọn chúng hung  lắm , không từ thủ đoạn nào mà làm , để con đi là tốt nhất

Đạo sĩ : Nơi đây hoang vu hẻo lánh , không ai biết được đâu .Nếu có chuyện gì cũng chẳng sao , sống chết vốn có số ..............

Ba tao ở đó mấy ngày để dưỡng thương , nhờ sự giúp đỡ của đạo sĩ cùng các đồ đệ của ông ta , ba tao liên lạc đựơc với anh em , trước khi ba tao xuống núi , người đạo sĩ còn dặn dò : Nên nhớ kĩ Thanh Long đao là con dao hai lưỡi , nó có thể nhận ông là chủ nhân , nhưng nếu ông lầm đường , nó cũng chính là người trừng trị ông ........

Sau đó một thời gian , phần thì đối phó với các băng đảng đối nghịch , phần thì lo giải quyết chuyện nội bộ , ba tao cũng quên đi những lời nói của ông đạo sĩ , ba tao lại dùng thanh đao đó đi chém nhau ............. cho đến một ngày , sau một cuộc thanh toán đẫm máu mà bên phe ba tao giành thắng lợi , tối đó sau bữa nhậu linh đình , ông về ngủ , vì rất quý trọng thanh đao nên ba tao hay ôm thanh đao ngủ. Tối hôm đó , khi ông đang say giấc nồng , thanh đao bỗng loé sáng lên và .... nó cắt vào tay ba tao một nhát thật sâu ....... ba tao đau quá liền tỉnh dậy , ông ngạc nhiên liền với tay đụng vào thanh đao , nhưng thanh đao lại rung lên như không muốn ông chạm tay vào nó .Mỗi lần ông chạm vào nó , ông lại cảm giác có một luồng điện giật mạnh buộc ông phải buông thanh đao ra .Lúc đó , ông mới nhớ lại lời đạo sĩ ngày xưa , ông mới hối hận liền nói : " Nếu như ngươi thật có linh khí , hãy tha thứ cho ta một lần , ta sẽ không khiến ngươi đau lòng nữa " Kì lạ thay , sau khi nghe lời khấn của ba tao , thanh đao thôi không loé sáng nữa , ba tao lấy tay đụng thử vào nó , cũng không thấy điện giựt nữa , ông dùng một cái hộp đựng lấy thanh đao . Sáng hôm sau , ông đem thanh đao lên chỗ ông đạo sĩ già và lần lượt kể lại những chuyện xảy ra , người đạo sĩ già trầm ngâm : "Đó là lời cảnh báo của thanh đao đối với ông , nó vẫn coi ông là chủ nhân nên nó mới cắt tay ông , với mục đích yêu cầu ông dừng tay , đừng đem nó như một công cụ giết người .Nếu không như vậy , lần sau nó sẽ đâm trúng vào cổ ông ....... " Sau cuộc trò chuyện ngắn với người đạo sĩ , ba tao đem thanh đao về , cắm trên tay ông Quan Công , thanh đao trở thành vật thờ của hội ba tao. Cho đến khi tao ra đời , ba tao đem nó sang Việt Nam với tao và má tao , trước đó , ba tao còn dặn : Thanh đao này sẽ là thần phù trợ cho tao , để nó trong nhà sẽ trừ được nhiều chuyện ma quỷ

Từ khi tao mở mắt ra đã thấy thanh đao , nó trở thành một người bạn thân tri kỉ của tao .Như chuyện hôm trước tao gặp ma , cũng nhờ nó bảo vệ cho tao , khiến con ma nữ đó không dám vào nhà tao .

Tao chỉ biết đến đây thôi ...........

Tâm : Cuối cùng thì thanh đao đã chọn đúng chủ nhân của mình

Phúc : Mày nói vậy là sao hở Tâm

Tâm : Theo tao nghĩ , thanh đao về với ba mày không phải là chuyện ngẫu nhiên , nó không chọn ba mày làm chủ nhân , mà nó chọn chính mày , ba mày chỉ là người vận chuyển nó thôi .

Phúc : Cái đó tao cũng không biết , nhưng thanh đao này có một cái lạ kì

Tâm : Lạ chuyện gì ?

Phúc : Mỗi lần dùng thanh đao trừ ma , tao đều phải lấy máu của mình thì nó mới linh ứng

Tâm : Chuyện đó không lạ , thanh đao tuy có hồn nhưng chưa được khai quang thì nó vẫn là một cục sắt , phải dùng máu mới kích thích linh khí của nó , như trường hợp ba mày , vô tình máu chảy vô chỗ thanh đao , cũng kích thích linh ứng của nó lên đó thấy không

Phúc : ừ

Vinh : Tao có thắc mắc?

Phúc : Nói...

Vinh : Tao đâu thấy thanh đao màu xanh , sao gọi là Thanh Long đao .....

Phúc : Tao bó tay

Tâm : Thanh Long đao không hẳn là đao màu xanh , mà có thể là rồng xanh mang tới hoặc là gì gì đó .

Toàn : Khò ......... Khò.......... Khò............

Phong : Khẹc ............... khẹc............... khẹc

Phúc : Ặc , trong lúc tao kể chuyện khô cả cổ , 2 thằng khùng này ngồi đây ngủ ...........

Tâm : Kệ bọn nó đi , nó mệt cả đêm rồi , thôi bọn mình cũng nghĩ một lát , rồi tối này căng thẳng

Phúc , Vinh : Ok

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro