Chương 60: Dựa vào thực lực bước lên hot search.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Nhìn tổng thể các cậu trên sân khấu đều không tệ, trước mắt thì nhóm cậu có biểu hiện tốt nhất, chỉ là......" Giọng An Cảnh ngừng lại một chút, tầm mắt dừng lại ở trên người Lâm Thanh Yến, nói thẳng: "Lâm Thanh Yến, em ca hát rất khá, nhưng vừa rồi có hai cái động tác nhảy nhỏ bị sai."

"Đúng vậy, tôi cũng phát hiện vấn đề này, nhưng nhìn tổng thể lại thì vẫn có thể bỏ qua, rất tuấn tú." Cynthia bổ sung nói.

Giáo viên thanh nhạc Tống Kỳ có chút kinh ngạc mà nói, "Phải không? Tôi cũng chưa nhìn ra được nha, chỉ lo nghe em ấy hát thôi."

Giáo viên Rap Âu Dương Phàm ôm lấy bả vai Tống Kỳ, cười trêu ghẹo nói: "Người anh em, hai người chúng ta là cái người tay chân không phối hợp với nhau không nên hỏi lại lời đó."

Tống Kỳ bất đắc dĩ mà bĩu môi, "Được rồi."

[ha ha ha Âu Dương Phàm anh nói đại mà cũng đúng thật!]

[Không sao, Tống Tống chúng ta hát dễ nghe là được!]

Tay Lâm Thanh Yến đặt ở trước người, lễ phép mà khom lưng, giọng điệu nghiêm túc nói: "Đúng vậy, quả thật vũ đạo này tôi không quá thuần thục, về sau tôi sẽ tiếp tục nỗ lực, cảm ơn các vị giáo viên đã chỉ ra lỗi sai."

[Yến Yến thật ngoan thật chân thành a, không sao tiếp tục nỗ lực, chị đây xem trọng em! Tiến lên đi!]

[Thực lực của Lâm Thanh Yến này chỉ có thể sao, ca hát thì còn được, nhảy múa cũng quá tệ đi]

[what? what? what? Nhảy sai sao? Nhảy sai chỗ nào? Sao tôi không phát hiện ra?]

[Nhảy múa đúng là không được, chỉ là khi ca hát thật sự rất hay, giọng cậu ấy thật dễ nghe a a a a!!]

Trong lúc nhất thời xuất hiện rất nhiều bình luận nghi ngờ, nhưng câu nói kế tiếp của Lục Vũ Kỳ, làm các cư dân mạng nghi ngờ chớp mắt liền biết được cảm giác bị vả mặt như nào:

"Trước đó Lâm Thanh Yến bị thương, vũ đạo bài hát này là cậu ấy dùng ba ngày để tập luyện, còn ba người chúng tôi đã tập luyện trước mười ngày." Lục Vũ Kỳ thấy Lâm Thanh Yến không có ý tứ gì muốn giải thích, cho nên liền giúp cậu giải thích.

Nghe vậy, các giáo viên cùng các thí sinh khác đang ngồi trên khán đài đều cảm thấy kinh ngạc, nếu chỉ dùng ba ngày mà nhảy được tới trình độ kia, thì đúng là cực kỳ có năng lực!

An Cảnh nói, "Đúng vậy, chuyện này tôi có thể làm chứng, lúc trước khi phỏng vấn tôi có ở đó, chân em ấy thật sự bị thương."

An Cảnh vừa nói xong, phía hậu kỳ liền thả một đoạn video khi Lâm Thanh Yến phỏng vấn, ngay lúc An Cảnh hỏi cậu có thể nhảy hay không, Lâm Thanh Yến kéo ống quần lên lộ một đoạn cẳng chân bị vải trắng quấn lấy, thành thật nói là do khi leo cây ngã xuống bị thương, khu bình luận lại tiếp tục cười một phen.

[Tuy rằng khi mới nghe cảm thấy thật đáng thương nhưng tôi thật sự rất muốn cười ha ha ha ha ha ha]

[Yến Yến cũng quá thành thật rồi ha ha ha ha tôi thật sự thích cậu ấy!]

[Vừa rồi ai nói cậu ấy không có thực lực nhanh chóng vả mặt đi? Động tác vũ đạo này phức tạp như vậy mà ba ngày có thể nhảy được như vậy đã cực kỳ lợi hại ]

[Đây là em trai bảo bối gì đây a, yêu yêu, Lục Vũ Kỳ ma ma xin lỗi con, ma ma muốn trèo tường]

Tiếp theo các giáo viên lại hỏi các thí sinh những vấn đề khác, cuối cùng quyết định cấp bậc, bốn vị giáo viên thương lượng rất là lâu, giống như gặp vấn đề gì đó mà không cách nào chọn được, ngay cả khán giả đang xem trước màn hình cũng căng thẳng không kém.

Cuối cùng, An Cảnh bắt đầu tuyên bố kết quả, "Thí sinh thuộc giải trí Nghệ Hoa, đạt cấp B chính là Lưu Dương và Lê Xuyên."

[What? Lâm Thanh Yến thế mà không phải B sao? Chẳng lẽ là C?]

[Lục Vũ Kỳ nhất định là A, chắc không phải Lâm Thanh Yến cũng là A chứ?]

An Cảnh tiếp tục nói, "Đạt cấp A chính là Lục Vũ Kỳ......" Anh tạm dừng trong chốc lát, dưới ánh mắt hoài nghi và chờ mong của mọi người, lớn tiếng hô lên tên Lâm Thanh Yến.

Giống như là ngoài ý muốn, nhưng lại ở trong dự đoán.

Không chỉ có thí sinh và người xem kinh ngạc, mà còn có đương sự, Lâm Thanh Yến không thể tin được mình có thể đạt cấp A, cậu kích động mà ôm Lục Vũ Kỳ bên cạnh, trên gương mặt thanh tú hiện lên nụ cười vui sướng, mắt đào hoa cong cong dưới ánh đèn lập lòe, "Cảm ơn các vị giáo viên, cảm ơn mọi người, tôi sẽ tiếp tục nỗ lực, cảm ơn."

An Cảnh nhìn nụ cười trên mặt cậu, cũng bất giác cười cười theo, ôn hòa nói: "Vốn dĩ chúng tôi còn có chút do dự, nhưng sau khi tất cả mọi người thảo luận đều nhất trí với việc cậu có thể đạt cấp A, vì không để thất vọng với cấp A này, về sau cậu phải cố gắng lên."

"Dạ, tôi nhất định sẽ cố gắng!"

Cấp A đã xuất hiện, hơn nữa còn là hai người, cho dù trong lòng các thí sinh khác nghĩ như thế nào, hâm mộ ghen ghét cũng được, không phục cũng vậy, nhưng ngoài mặt đều vỗ tay hoan hô bọn cậu.

Thí sinh An Nam Ý ngồi ở giữa cũng vui mừng mà vỗ tay vì bọn cậu, chỉ là nắm chặt nắm tay trong âm thầm, móng tay ghim sâu vào trong lòng bàn tay, giống như tất cả mọi việc đều phát triển ngoài tầm kiểm soát của cậu ta.

[Giải trí Nghệ Hoa thật trâu bò, hai người cấp A hai người cấp B, thật sự bỏ xa các thí sinh của mấy cái công ty nhỏ trước đó!]

[Kỳ Kỳ và Yến Yến đều quá giỏi! Thì ra người ưu tú đều chơi với nhau sao? Song A song A quá đã!!]

[Lục Vũ Kỳ lấy cấp A tôi còn có thể hiểu được, Lâm Thanh Yến thì......]

[Lâm Thanh Yến không phải có quan hệ chứ??]

[Nói nhảm...... Anh trai nhỏ này thật sự có năng lực hát và nhảy múa mà, lấy cấp A cũng rất bình thường thôi? Dù sao ánh mắt tôi cũng nhìn anh ấy không dời đi từ khi mới bắt đầu đàn dương cầm]

[Đúng! Yến Yến thật sự làm cho tôi kinh ngạc, trước mọi người tôi tuyên bố đây là vợ tôi!]

[Thực tập sinh Nghệ Hoa đã trâu bò như vậy rồi, tôi thật mong chờ thực tập sinh Thần Tinh! Nghe nói em trai An Cảnh chính là thực tập sinh Thần Tinh thì phải?]

Giải trí Thần Tinh sắp xếp lên sân khấu hạng hai từ dưới đếm lên, có tổng năm thực tập sinh bao gồm An Nam Ý, phong cách bài hát của bọn họ không khác giải trí Nghệ Hoa lắm, đều là tương đối chậm và nhẹ nhàng, hơn nữa thực lực cũng rất mạnh.

Không biết bởi vì căng thẳng hay gì, An Nam Ý hát nốt cao không cẩn thận hát không đến, nhưng nhìn tổng thể cũng không tệ, thực lực của cậu ta so với các thí sinh khác thì trình độ cũng cao hơn.

[Chị dâu đến cổ vũ cho em trai Nam Nam đây, cố lên!!]

[Nam Nam là thần tiên hạ phàm sao, cũng quá đẹp rồi!]

[Nam Nam hát quá hoàn mỹ, tôi tin tưởng cậu có thể đạt cấp A!!]

[A sao...... Lầu trên chính là thủy quân sao, này cũng được coi là hoàn mỹ sao? Hát thì không đúng âm, hơn nữa An Nam Ý trang điểm cũng quá đậm rồi?]

Thật ra diện mạo An Nam Ý cũng không có kinh diễm động lòng người, ngũ quan cũng được coi là thanh tú, nhưng trang điểm sẽ đẹp hơn nhiều, cho nên thường ngày mặt cậu ta đều trang điểm tương đối tinh xảo, cũng có rất nhiều fans thích.

"Nghe nói anh trai An Nam Ý là một vị giáo viên ở chỗ chúng ta, thật vậy sao?"

Tầm mắt mọi người đều nhất trí mà nhìn về phía An Cảnh, An Cảnh bất đắc dĩ đỡ trán, cười nói: "Là tôi là tôi, bất quá mọi người yên tâm, tôi đối với các thí sinh ở đây đều là công bằng công chính, không phải hy vọng mọi người có thể thích Nam Nam."

"Cảm ơn thầy An." An Nam Ý có chút giảo hoạt mà nhìn An Cảnh cười cười, chỉ trong chốc lát hốc mắt lại nổi lên nước mắt, có chút tự trách cùng mất mát nói: "Thật ra tôi rất xin lỗi các đồng đội của mình, nốt cao vừa rồi tôi hát không đúng."

"Hôm nay tôi đứng ở chỗ này, là muốn dùng thực lực của mình để chứng minh bản thân, tôi là An Nam Ý, mà không phải em trai An Cảnh." Cậu ta chân thành mà khom lưng cúi chào mọi người, rồi sau đó nghẹn ngào nói: "Về sau tôi sẽ cố gắng dùng hành động thực tế của mình để chứng minh bản thân, cảm ơn mọi người."

"Nam Nam cậu rất giỏi, cố lên!!"

"Cố lên!!"

Khóe miệng Lục Vũ Kỳ hơi giật giật, không nỡ mở mắt nhìn thẳng, lạnh lùng mà từ trong miệng phun ra ba chữ: "Làm ra vẻ."

Mắt cậu ta nhìn Lâm Thanh Yến bên cạnh, đối phương rất có hứng thú nhìn người trên sân khấu, cậu ta dùng khủy tay đụng vào cánh tay cậu, hỏi: "Nhìn cái gì?"

"Không có gì." Lâm Thanh Yến nhẹ nhàng cười cười, mấy ngày trôi qua, xem ra kỹ thuật diễn của An Nam Ý vẫn có chút tiến bộ.

[Thật đau lòng cho Nam Nam, bảo bối, ở trong lòng fans chúng tôi em là giỏi nhất, Nam Nam cố lên!!]

[Nam Nam cậu rất giỏi!!]

[SOS cứu mạng!! Chỉ có mình tôi cảm thấy cậu ta làm ra vẻ hay sao? Còn nói dùng thực lực để chứng minh bản thân? Không có An Cảnh ai sẽ biết đến cậu ta a?]

[Tôi chỉ muốn biết cậu ta dùng đồ trang điểm của hãng nào? Khi khóc cũng không trôi, thật muốn biết quá......]

Mặc kệ ra sao, cuối cùng thành tích của cậu ta vẫn đạt vẫn đạt cấp B.

[?? Tôi không hiểu, Lâm Thanh Yến có thể đạt cấp A, vì sao Nam Nam chúng tôi lại chỉ đạt cấp B, tôi cảm thấy biểu hiện của Nam Nam so với Lâm Thanh Yến tốt hơn nhiều]

[Có thế lực ở sau sao? Lâm Thanh Yến nhảy sai hai động tác vũ đạo, bất quá Nam Nam chỉ hát sai một nốt, dựa vào cái gì hắn có thể đạt cấp A?]

[Ồ wao, fans An Nam Ý đều là người có mắt như mù sao? Thực lực Lâm Thanh Yến là được bốn vị giáo viên tán thưởng, bọn họ chuyên nghiệp hay các người chuyên nghiệp?]

[Không cần nói nhiều thêm, dù sao vũ đạo của Lâm Thanh Yến chỉ tập luyện có ba ngày mà có thể nhảy được như vậy đã rất mạnh rồi ok?]

......

Sau khi tập đầu tiên của chương trình Ngôi Sao Ngày Mai phát sóng, lập tức gây ra tiếng vang không nhỏ, là chương trình tuyển tú trai đẹp lớn nhất trong nước, có rất nhiều cư dân mạng đều ôm sự tò mò muốn xem náo nhiệt hoặc là dùng thái độ chế giễu để xem, kết quả vừa xem thì liền giống như phía trên.

Đội hình giáo viên cường đại, tuy rằng mấy người lên sân khấu lúc đầu không được tốt lắm, nhưng các thí sinh lên sau có thực lực càng ngày càng mạnh, hơn nữa còn lớn lên đẹp, mỗi người một cá tính không ai giống ai.

Làm người ta ấn tượng sâu nhất chính là vua lạnh lùng Lục Vũ Kỳ và người đẹp ngốc nghếch Lâm Thanh Yến.

Chương trình phát sóng vào lúc tối, tên hai người này lần lượt leo lên hot search Weibo, có rất nhiều cư dân mạng tìm hiểu thông tin của Lâm Thanh Yến liền tìm được tài khoản livestream của cậu.

[Quả thật các cư dân mạng không lừa ta, Lâm Thanh Yến livestream quả thật rất buồn cười há há há, quả thật là ngọn nguồn làm tôi vui vẻ!!]

[Bị fans bắt buộc đọc Ly Tao thật sự làm tôi buồn cười muốn chết, Yến Yến làm sai cái gì sao, người ta chỉ muốn ca hát nhảy múa, vì sao lại bắt buộc cậu ấy đọc Ly Tao ha ha ha]

[Cảm ơn Ngôi Sao Ngày Mai, để tôi phát hiện nhóc trai bảo bối Lâm Thanh Yến này! Lớn lên đẹp tính cách lại ngoan ngoãn còn có thực lực, hơn nữa còn nghiêm túc tấu hài, rất khó để không yêu]

[Vua lạnh lùng cùng người đẹp ngốc nghếch, cp này làm tôi thấy nể trọng!]

Trong lúc nhất thời, video Lâm Thanh Yến lên sân khấu biểu diễn cùng video livestream bị các cư dân mạng chia sẻ rầm rộ, vốn dĩ Weibo chỉ có mấy chục ngàn fans liền nhanh chóng tăng lên.

Tốc độ của các thái thái rất nhanh đã bắt đầu thức đem cắt ghép video, viết văn đồng nhân, tranh đồng nhân.

Chương 61: Cáo già Cố Phỉ cố ý trêu Yến Yến.

Hai ngày ghi hình sân khấu sơ qua, tiếp theo liền đến lượt kiểm tra chủ đề bài hát, khi chương trình phát sóng tập đầu tiên, Lâm Thanh Yến đang cùng mọi người tập luyện ca khúc cùng vũ đạo, ngay cả điện thoại cậu cũng không có, cũng không biết bản thân leo lên hot search.

Cuối cũng vẫn là nhân viên công tác nói cho cậu, Lục Vũ Kỳ cũng đem nội dung trên hot search đưa cho cậu xem, Lâm Thanh Yến xem đến nổi khóe miệng hơi run rẩy, có loại cảm giác như đã chết, khi livestream cũng quá ngốc rồi.

Đối với việc bản thân được mọi người yêu thích, Lâm Thanh Yến không có đoán trước được, cậu nhìn từng nhóm cư dân mạng trên Weibo bình luận, rất nhiều người khen cậu giỏi, nói thích cậu, mũi cậu đột nhiên cảm thấy ê ẩm, có loại cảm giác nước mắt nóng hổi tuôn rơi.

Ký ức kiếp trước còn đang hằn sâu trong đầu cậu, cậu đã từng bị những câu nói tràn ngập ác ý làm tổn thương sâu sắc, thậm chí còn không dám ra khỏi cửa, sợ hãi đám đông.

Thậm chí Lâm Thanh Yến còn không thể tin được mọi người sẽ thích cậu, kiếp trước cậu đợi rất lâu, thậm chí đến khi chết cũng không chờ được ngày này, cậu mang theo tiếc nuối mà sống lại lần nữa.

Lục Vũ Kỳ nhìn Lâm Thanh Yến rưng rưng nước mắt, không khỏi giơ tay đặt nhẹ lên vai cậu, chậc nhẹ một tiếng nói: "Sao vậy? Cậu sẽ không kích động đến nổi muốn khóc chứ?"

Lâm Thanh Yến cong môi cười cười, "Không có, không phải muốn đi tập luyện vũ đạo sao, cậu đi trước đi, lát nữa tôi vào."

Lục Vũ Kỳ biết cậu muốn ở một mình, "Được, vậy cậu nhanh lên nhé, không còn nhiều thời gian tập luyện đâu."

Quy tắc kiểm tra bài hát chủ đề rất đơn giản, ai có thể học được vũ đạo cùng bài hát nhanh nhất hơn nữa còn thông qua sự tán thành của giáo viên thì có thể thông qua, người đứng nhất sẽ là Center cho ca khúc, còn lại dựa theo thứ tự sắp xếp trạm vị, không thông qua kiểm tra sẽ không thể tham gia ghi hình bài hát chủ đề.

Hiện tại kiểm tra bài hát chủ đề đã bắt đầu ngày thứ hai, có rất nhiều người tối hôm qua luyện tập đến đêm khuya, Lâm Thanh Yến và Lục Vũ Kỳ cũng giống như vậy, mới ngủ được hai ba tiếng đồng hồ liền dậy đi tập luyện tiếp.

Không còn nhiều thời gian để lãng phí nữa, Lâm Thanh Yến bình tĩnh được vài phút liền tính toán đi đến phòng tập luyện, khi cậu muốn ra ngoài, thì chị gái quản lý lại đây, còn cầm một cái túi niêm phong điện thoại lại đây.

"Yến Yến, đây là điện thoại của em, cầm đi."

Lâm Thanh Yến có chút mông lung mà tiếp nhận túi, bên trong đúng là điện thoại của cậu, là điện thoại lúc trước Cố Phỉ đưa cho cậu, cùng với điện thoại Cố Phỉ là cùng một dòng, cậu khó hiểu hỏi: "Không phải tịch thu rồi sao? Vì sao lại trả lại cho tôi?"

Chị gái quản lý thần bí hề hề mà tiến đến bên tai cậu nói: "Cấp trên cho phép, em yên tâm dùng đi, sẽ không cắt ghép để phát sóng đâu, nhưng cũng không nên dùng quá trắng trợn."

"......" Lâm Thanh Yến chỉ có thể nói cảm ơn.

Đưa điện thoại xong rồi, chị gái quản lý còn chưa rời đi, cô cười tủm tỉm hỏi: "Yến Yến, em có thể kí tên cho chị được không? Chị rất thích em, chị có dự cảm sau này em sẽ nổi tiếng!" Cho nên trước tiên muốn mấy cái chữ ký, biết đâu sẽ tăng được giá trị rất lớn.

Lâm Thanh Yến đương nhiên gật đầu đáp ứng, "Dạ được, ký ở đâu ạ?"

Vừa dứt lời cậu liền thấy chị gái quản lý lấy từ trong túi ra một xấp hình, ít nhất cũng phải có mười mấy tấm hình và cây bút để ký tên, tất cả hình ảnh đều là cậu, hẳn là hình chụp trong lúc phát sóng tập đầu tiên.

Chị gái quản lý nhìn cậu chờ mong, "Ký đi."

"...... Dạ." Lâm Thanh Yến cười nhận lấy hình và cây bút ký tên, có chút mới lạ khi ký tên mình xuống hình ảnh, là chữ ký nghệ thuật được trải qua thiết kế riêng, đã rất lâu không có ký tên qua.

"Cảm ơn, Yến Yến em thật sự tốt quá, chị tin tưởng em nhất định sẽ nổi tiếng khắp nơi, cố lên!"

Chị gái quản lý cầm chữ ký vui sướng phấn khích mà rời đi, Lâm Thanh Yến còn ở trong trạng thái mông lung, cậu vừa mới khởi động điện thoại, liền có người gọi đến ngay, người gọi tới được lưu tên là: Cố tiên sinh.

...... Xem như cậu cũng hiểu được vì sao lại như vậy.

Hình như tập đoàn Cố thị là nhà đầu tư chương trình này, cũng là kim chủ ba ba.

Cố Phỉ gọi đến là cuộc gọi video, Lâm Thanh Yến cảm giác điện thoại của mình giống như củ khoai lang phỏng tay, cậu nhanh chóng chạy vào nhà vệ sinh soi gương, người trong gương mặc đồ thể thao rộng thùng thình do tổ chương trình sắp xếp, tóc lộn xộn, trong mắt còn có tơ máu, mắt thì có quầng thâm nhìn cực kỳ tiều tụy.

Tối hôm qua gần như tập luyện suốt đêm, trở về ngủ hai ba tiếng đồng hồ, ngay cả tắm cũng chưa tắm, cậu cúi đầu ngửi một chút, lập tức lộ ra biểu cảm ghét bỏ, trên người thật thúi.

Lâm Thanh Yến: "......"

Điện thoại đang reo không ngừng giống như đòi mạng.

Cậu không muốn Cố Phỉ nhìn thấy dáng vẻ khó coi của mình, nhưng từ khi vào đây, cậu đã không có liên lạc với Cố Phỉ, đã hơn một tuần rồi, cậu muốn gặp mặt và nói chuyện với Cố Phỉ, cho dù là cách màn hình.

Cố Phỉ đợi một hồi lâu, điện thoại cũng chưa được bắt máy, ngay khi hắn chuẩn bị kết thúc cuộc gọi, đối phương nghe máy,  giọng nói trong trẻo mềm ấp quen thuộc thông qua điện thoại truyền đến, mang theo chút do dự cùng hỏi thử: "Cố, Cố tiên sinh?"

Nói xong, cậu thiếu chút nữa cắn đứt đầu lưỡi mình.

Mặt cậu cũng không có xuất hiện ở trên màn hình, giống như là dùng tay che đi camera, chỉ có một mảnh đen thui như mực.

Trong mắt Cố Phỉ hiện lên sự nghi hoặc, giọng nói trầm thấp từ tính mang theo chút cảm xúc thất vọng, "Xem ra mới mấy ngày không gặp, Phỉ ca lại trở nên xa lạ với Yến Yến, biến thành Cố tiên sinh."

"Không phải như vậy......" Trước kia khi Lâm Thanh Yến còn chưa xác nhận được tình cảm của bản thân đối với Cố Phỉ, thì khi Cố Phỉ cố ý trêu chọc cậu, cậu sẽ căng thẳng, bây giờ đã xác nhận tình cảm của mình đối với Cố Phỉ thì khi nói chuyện càng căng thẳng hơn.

Cậu theo bản năng buột miệng nói ra: "Em rất nhớ anh, Phỉ ca."

Nói xong mặt cậu liền đỏ lên.

Cậu cảm thấy gần đây bản thân càng trở nên không biết xấu hổ.

Những lời nói như này nếu là lúc trước cậu sẽ không nói nên lời.

Lâm Thanh Yến che camera trước, Cố Phỉ không nhìn thấy cậu, nhưng cậu có thể nhìn thấy Cố Phỉ, khung cảnh hẳn là ở phòng ngủ trong biệt thự, gương mặt rõ ràng của hắn xuất hiện ở trên màn hình.

Camera chỉ quay được nửa người trên, hắn mặc áo sơ mi màu đen, hai cúc áo trên cùng được cởi ra, cổ áo mở rộng, có thể mơ hồ nhìn thấy một nửa xương quai xanh cùng làn da màu lúa mạch trước ngực, vừa cấm dục lại lộ ra vẻ gợi cảm.

Cho dù cách màn hình, cũng có thể cảm nhận được hơi thở hormone giống đực mãnh liệt, Lâm Thanh Yến không tự chủ được nuốt nước bọt, yết hầu gợi cảm trượt lên trượt xuống.

Đáng tiếc Cố Phỉ không nhìn thấy.

Hắn còn đang chìm đắm trong câu nói cậu vừa nói, đứa nhỏ nói rất nhớ hắn, hắn hơi hơi cong môi lên, trong mắt mang theo ôn hòa và vui vẻ, hắn nhìn màn hình màu đen, không nhanh không chậm mở miệng: "Phỉ ca cũng nhớ Yến Yến, cho nên đừng che camera nữa, để Phỉ ca nhìn thấy em."

Giọng nói trầm thấp truyền đến lỗ tai Lâm Thanh Yến, từng bước hướng dẫn, cậu có thể nghe thấy trái tim của mình nhảy bang bang, không tự chủ mà dời ngón tay đang che camera, ánh mắt trốn tránh.

Cậu nhỏ giọng nói: "Em hiện tại rất khó coi, rất lôi thôi......"

Mọi người luôn có thói quen phô bày một mặt hoàn mỹ của bản thân trước mặt người mình thích, Lâm Thanh Yến cũng giống vậy.

Hắn không e dè mà nhìn chằm chằm trạng thái mệt mỏi của cậu trên màn hình, vốn dĩ khuôn mặt không có thịt thì bây giờ càng gầy hơn, cho dù là vậy thì trong mắt hắn vẫn đẹp như trước, không ai có thể đẹp hơn đứa nhỏ.

Hắn mở miệng nói, "Đẹp, không lôi thôi."

Hắn nói chuyện giọng điệu nghiêm túc, ánh mắt cũng nhìn thẳng người ở trên màn hình, cặp mắt kia một khi nghiêm túc nhìn cái gì thì sẽ cực kỳ thâm tình, như là đang nhìn chằm chằm người hắn yêu nhất......

Người yêu nhất...... Loại suy nghĩ này dừng lại trong đầu Lâm Thanh Yến một giây, sau đó đã bị loại bỏ, cậu không biết tình cảm mà Cố Phỉ đối với cậu là gì, càng không dám đánh vỡ mối quan hệ không rõ ràng và mông lung bây giờ.

Cố Phỉ lại nói, "Yến Yến gầy tập luyện rất vất vả?"

"Đúng là có chút vất vả, bất quá vất vả cũng không sao, em rất vui vẻ." Nói đến cái này Lâm Thanh Yến có chút hưng phấn, cậu dời điện thoại xuống dưới để camera đối diện với cấp A dán trên quần áo.

Giọng nói cậu không che giấu được sự vui sướng cùng kiêu ngạo, "Lần đầu lên sân khấu em đã lấy được cấp A, rất nhiều người đều nói em rất giỏi." Thật ra điều cậu muốn nghe nhất chính là Cố Phỉ khen cậu giỏi.

Nhìn mắt cậu tràn ngập tươi cười, Cố Phỉ nhịn không được cũng cười cười, hắn nói, "Ừm Yến Yến thật là giỏi."

Trong lòng Lâm Thanh Yến cảm thấy thỏa mãn, thật ra cậu rất muốn nói chuyện với Cố Phỉ, nhưng lại không biết nói cái gì, đầu óc giống như bị đãng trí, cuối cùng cậu lắp bắp nói: "Ưm Phỉ ca, em muốn đi tập luyện."

Cố Phỉ bảo cậu ngắt điện thoại trước, sau khi ngắt điện thoại, cậu lại cảm thấy luyến tiếc, trong lòng hối hận nghĩ, khó lắm mới có cơ hội nói chuyện với Cố Phỉ, hẳn là nên nói thêm hai câu nữa.

Cậu mắng bản thân ở trong lòng, Lâm Thanh Yến ngươi thật quá ngốc!

Bên kia hắn nhìn lịch sử trò chuyện trên màn hình, môi cong lên nở nụ cười sung sướng, hắn giơ tay, thong thả ung dung đem hai nút áo trên cùng cài lại, lại trở về dáng vẻ nghiêm cẩn đoan chính không chút cẩu thả.

Trong mắt hắn hiện lên ý cười không rõ lý do.

----

Do tập luyện căng thẳng làm cậu tạm thời gác chuyện này qua một bên, tổ A có tổng cộng bảy người, bao gồm Lục Vũ Kỳ, tất cả mọi người đang ở trong cố gắng tập luyện, Lâm Thanh Yến cũng không dám chậm trễ.

Đến lúc nghỉ ngơi, hai người ngồi trên sàn nhà, Lục Vũ Kỳ đem chai nước khoáng đưa cho Lâm Thanh Yến, còn có chút thở dốc hỏi: "Tập luyện thế nào rồi?"

Lâm Thanh Yến nâng cánh tay lên lau mồ hôi trên mặt, vặn nắp chai nước ra uống một hớp, sau đó mới nói: "Hát thì còn tạm được, vũ đạo thì còn kém chút, rất hay quên động tác."

Tổng thực lực của cậu ở giữa các thí sinh thì có thể đứng trước vài người, nhưng vũ đạo kém hơn hát, Lục Vũ Kỳ dù hát hay nhảy đều ổn hết rồi, còn cậu thì vẫn chưa được, vẫn phải tập luyện.

Cậu biết thực lực của bản thân không thể lấy vị trí Center, liền nói với Lục Vũ Kỳ: "Hiện tại chưa có ai đi kiểm tra, không ấy cậu đi thử đi? Đừng để cho những người khác giành trước, tôi cảm thấy cậu có thể lấy được vị trí Center."

Cậu cũng không lo lắng, kiếp trước ca khúc chủ đề Lục Vũ Kỳ lấy được vị trí Center, đời này hẳn là sẽ không có thay đổi, thực lực tốt nhất đều ở tổ A, ngoài ra còn có năm người đang tập luyện, bọn họ cũng chưa có thể nhảy hoàn chỉnh cái vũ đạo này.

Lục Vũ Kỳ nói: "Nghỉ một lát, chờ lát nữa tôi sẽ đi."

Chút tự tin này Lục Vũ Kỳ vẫn có, vị trí Center của cậu ta là chuyện như ván đã đóng thuyền, cậu ta nghỉ ngơi mười phút liền đi đến phòng kiểm tra, điều xảy ra ngoài ý muốn chính là An Nam Ý vậy mà đi vào trước cậu ta một bước.

An Nam Ý?

Vậy mà vào đầu tiên?

Đậu má!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro