4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Jinhwan cố gắng định hình lại câu nói từ Hanbin, hắn nói sẽ chịu trách nhiệm, chịu như thế nào đây, sự việc cũng đã xảy ra rồi đâu thể cứu vãn được nữa, quá đủ rồi.

- Cậu...cậu nghĩ có thể giải quyết được những gì mình đã làm ra hay sao...mọi thứ...đâu thể trở lại được nữa!!

Jinhwan vẫn không hiểu bản chất thật sự câu chịu trách nhiệm mà hắn nói ra, trong đầu chỉ tồn tại duy nhất một thứ đó là hắn sẽ dùng mọi cách để bịt miệng cậu lại, không gây ảnh hưởng đến gia đình hắn.

- Hay cậu muốn tiền? Được thôi, tôi sẽ cho cậu, bao nhiêu cũng được.

Câu nói của Hanbin như giọt nước làm tràn ly đẩy mọi thứ tới giới hạn.

- Tôi không phải hạng người đó!! Tôi không cần thứ tiền dơ bẩn của cậu!!!

Jinhwan bật dậy rồi hét vào mặt hắn, hắn nghĩ mình là ai mà có thể dùng những lời lẽ như vậy đối với cậu, hắn đúng là khinh người quá đáng rồi. Jinhwan định bỏ đi thì bị một lực đạo mạnh mẽ kéo lại, ép chặt cậu lên tường, lưng cậu đập mạnh vào tường khiến khuôn mặt khẽ nhăn lại vì đau, hắn đang nổi điên lên sau những câu nói của cậu, bàn tay to lớn túm lấy cổ áo cậu siết chặt, đôi mắt sắc lạnh nhìn sâu mắt cậu đầy sự đe doạ.

- Kim Jinhwan, đừng đi quá thân phận của mình!

Hanbin đúng là kẻ hai mặt, vừa lúc trước còn điềm tĩnh ôn nhu lúc sau lại như con thú dữ lao vào cấu xé miếng mồi vừa kiếm được.

- Aa đau..

Hắn nhanh chóng giữ chặt hai tay cậu ra phía sau, tay kia của hắn nhanh chóng giữ lấy hàm cậu mà bóp chặt khiến cậu kêu lên đau đớn.

- Nghe cho kĩ đây, tôi xuống nước với cậu không có nghĩa là cậu được phép lên mặt với tôi, một Omega thì nên biết thân biết phận.

Jinhwan run sợ không dám động đậy chỉ sợ làm kinh động đến hắn thì mọi chuyện sẽ trở nên khủng khiếp hơn, chung quy cậu cũng chỉ là một tên yếu đuối dễ dàng bị hắn kiểm soát chỉ với chút sức lực.

Áo bất ngờ bị hắn mở ra một cách đầy thô bạo khiến từng nút áo do bị giật mạnh ra mà rơi lộp bộp trên sàn, cậu hoảng hốt kêu lên thì bị hắn dùng khăn tay bịt miệng lại, rất nhanh tay cậu cũng bị hắn dùng cavat chói chặt phía sau, cậu liều mạng giãy giụa dưới sức lực khủng khiếp từ hắn.

- Tôi sẽ cho cậu biết thế nào là chọc tôi nổi giận.

Nói rồi không nhanh không chậm, hắn luồn tay vào trong áo chạm lên làn da mịn màng trắng nõn kia mà mân mê dưới sự hốt hoảng từ cậu, cậu rốt cuộc cũng hiểu hắn muốn làm gì với mình, trong đầu đã nghĩ đến việc cầu xin hắn dừng lại.

- Thế nào? Sợ sao? Chẳng phải chúng ta đã từng làm rồi à.

Thật đê tiện, cậu khẽ mắng, hắn lại có thể nói ra những lời đáng xấu hổ như vậy.

Cơ thể cậu khẽ run lên khi bàn tay hắn bắt đầu cọ sát lên điểm đầu ngực cậu, hai chân hoàn toàn bất lực vì bị hắn dùng chân mình khoá lại, cậu không muốn chuyện khủng khiếp kia lại xảy ra với mình một lần nữa, liên tục lắc đầu cầu xin hắn dừng lại nhưng vô dụng, nước mắt cũng vì thế mà lại rơi ra.

- Các người cũng chỉ là thứ đồ vật đem ra dùng để thoả mãn tình dục thôi, vậy mà dám xem thường đặc ân của tôi sao?

Jinhwan nhìn hắn bằng ánh mắt đầy căm hận, hắn sao có thể nói ra những lời bì ổi đó với cậu sau tất cả những gì đã gây ra cho cậu được chứ, con người này quá độc ác rồi.

- Khóc rồi sao, haha thật tội nghiệp

Hanbin bắt đầu lôi cậu nằm úp xuống bàn, cả cơ thể hắn nhanh chóng áp lên, bàn tay thô bạo của hắn bắt đầu dò xét từng nơi trên cơ thể cậu, Jinhwan liên tục giãy giụa muốn thoát ra nhưng không thể được, tay bị hắn chói chặt, miệng lại không thể kêu lên, bản thân lâm vào hoàn cảnh bị cưỡng hiếp hoàn toàn bất lực.

Jinhwan giật mình sợ hãi khi hắn bắt đầu cởi quần cậu, chân ra sức vung đạp thật mạnh hi vọng điều gì đó khiến cơn ác mộng khủng khiếp này dừng lại, nhưng không Hanbin ngay lập tức giữ chặt lấy chân cậu thô bạo đưa hai ngón tay đâm thẳng vào huyệt khẩu của cậu mà không hề báo trước.

Cơn đau nhói truyền đến từ phía sau khiến cậu giật nảy, cả cơ thể run lên bần bật, sức lực cũng dần dần tiêu tan đi dưới từng nhịp ra vào từ hai ngón tay hắn, cậu biết sức mạnh của Alpha rất lớn nhưng không ngờ nó lại có thể như thế này, dễ dàng khiến cơ thể cậu xụi lơ trong tay hắn.

- Uhm...uhm!!

Jinhwan cố gắng dùng hết sức kêu lên với hi vọng mong manh rằng có ai đó đến đây cứu mình, nhưng chẳng có ai nghe được tiếng kêu cứu nhỏ bé của cậu cả. Tất cả đều tuyệt vọng mà để hắn tuỳ ý làm loạn.

- Ngoan nào, rồi cậu sẽ cảm thấy thật sướng.

Hắn vừa nói vừa cúi xuống hôn lên làn da nơi vùng cổ của cậu, hơi thở có chút gấp gáp nóng ran của hắn phả lên gáy và vai khiến thân thể cậu khẽ run lên, có lẽ vì hắn đã đánh dấu mình nên cơ thể mới tự động có những phản ứng như vậy, Jinhwan không ngừng nghĩ đến điều đó để tự trấn an mình trước từng cái ra vào đau nhức bên dưới kia.

Hanbin cảm thấy trêu đùa thân thể cậu như vậy có vẻ đã đủ rồi, nhìn con người yếu ớt kia run rẩy tuyệt vọng trong tay mình khiến bản thân càng thêm thích thú, hắn lách cách mở khoá quần, lấy thứ thô ráp to lớn kia ra mạnh bạo mà đâm thẳng vào huyệt khẩu nhỏ bé khiến cậu kêu lên một tiếng đầy đau đớn, đôi mắt mở to sợ hãi tột cùng với hai hàng nước mắt lăn dài, cảm giác đó, cảm giác đau đớn ghê tởm đó một lần nữa lại hành hạ cậu, cậu rất sợ, thứ to lớn kia của hắn như đang tách cơ thể cậu ra làm hai vậy, đau đớn trộn lẫn với nhục nhã khiến cậu dường như muốn chết đi ngay lúc này.

- Thế nào, sướng đúng không?

Hắn không kiên nhẫn lập tức ra sức đâm rút bên trong huyệt khẩu ôm chặt của cậu, thật sự không nghĩ một tên Omega lại hấp dẫn đến như vậy, lại còn là một người rất đẹp nữa, nghĩ đến đây khoái cảm trong hắn càng dâng trào khiến dương vật to lớn đó càng nở to ra và đi vào sâu hơn.

- Aaa...uhm!

Jinhwan yếu ớt rên rỉ với cơ thể rung lắc dữ dội theo từng cú thúc mạnh bạo của hắn, cậu chẳng còn có thể cảm nhận được điều gì nữa ngoài cơn đau đớn lan thẳng đến đại não, hắn như muốn đâm thủng ruột gan cậu vậy, cảm giác này thật kinh tởm. Nghĩ là một chuyện nhưng cơ thể cậu không hề bài xích hành động kia của Hanbin mà trái lại dường như nó đang dần nương theo từng cú thúc mạnh ra vào đầy nội lực đó.

- Cậu thật tuyệt, Jinhwan à...

Hắn cúi xuống lấy chiếc khăn bịt miệng của cậu ra, nước bọt không thể nuốt xuống cũng vì thế mà kéo theo, hắn hung hăng giữ chặt khuôn miệng của cậu tách mở ra rồi ép môi mình lên môi cậu một cách đầy thô bạo, hắn mân mê làn môi đỏ hồng của cậu cố gắng tách mở đôi môi ngọt ngào đó ra. Jinhwan không muốn cùng hắn làm như vậy nên ra sức mím chặt môi lại không để cho đầu lưỡi của hắn đi vào bên trong khoang miệng kình nhưng Hanbin cũng nhận ra cậu đang cố gắng chống cự liền hung bạo mà dùng lực đẩy mạnh dương vật to lớn đang đâm rút phía dưới vào sâu đến lút cán.

- Aa..!!

Jinhwan bị hắn tìm được điểm nhạy cảm của mình mà vô thức mở miệng kêu lên khiến đầu lưỡi ma mị của hắn nhanh chóng chớp thời cơ mà luồn vào, ra sức càn quấy bên trong khoang miệng của cậu, phía dưới liên tục là những cú thúc mạnh bạo không ngừng của hắn khi biết đã chạm đến điểm nhạy cảm của cậu, hắn liên tục nhắm tới mà đâm rút thật sâu đến lút cán khiến Jinhwan chịu không nổi mà bất giác rên rỉ.
Cậu không ngờ bản thân lại dâm đãng như vậy, dưới thân người khác bị cưỡng hiếp thô bạo như thế vậy mà còn có thể rên rỉ một cách đầy khoái cảm như vậy, không, không thể nào, chắc chắc do hắn đã đánh dấu lên cậu nên cơ thể mới có những phản ứng dung hợp với hắn như vậy.

Sau khi rút cạn hơi thở của của đối phương hắn mới nuối tiếc rời đi để không khí tràn vào buồng phổi của cậu, Jinhwan bất lực lí nhí trong cổ họng cầu xin hắn.

- Aa...làm ơn...dừng...dừng lại...aaa

- Dừng lại? Có chắc không? Tôi thấy dường như cậu đang rất tận hưởng đó chứ.

Hắn nhếch môi cười bỉ ổi, cơ thể bỗng dưng được hắn nâng lên, cậu ra sức giãy giụa muốn thoát ra khỏi cảm giác đau đớn này nhưng không thể, hai tay hắn nhanh chóng tìm hai điểm trước ngực cậu mà chơi đùa, bên dưới lại ra vào không ngừng nghỉ khiến cơ thể yếu ớt sẵn đành buông xuôi bất lực.

Cậu cảm nhận được một mùi hương thoáng qua thật dịu dàng, thật lâu sau mới nhận ra đó là mùi hương Alpha của hắn.

- Aaa...dừng lại...tôi không thể...Áaa!

Cơ  thể đã chịu đựng rất lâu đến mức không thể chịu đựng những dày vò của hắn thêm được nữa, cậu nhanh chóng xuất ra, dịch thể vì xuất ra đột ngột nên không tránh kịp mà bị bắn lên mặt một ít. Hanbin mỉm cười như đang thoả mãn với những gì mình làm, nhấp nhanh từng nhịp rồi cùng nhanh chóng tha cho cơ thể kiệt quệ sức lực kia. Từng dòng trắng đục nóng hổi phóng thẳng vào bên trong cậu, huyệt khẩu nhanh chóng được lấp đầy bởi tinh dịch của hắn, cậu yếu ớt gục xuống trên tay hắn, ánh mắt mơ màng ướt át vì nước mắt run run nhắm lại, cậu không muốn nhìn thấy khuôn mặt khốn nạn của hắn, càng không muốn đụng chạm gì với hắn nhưng cơ thể hoàn toàn không còn chút sức lực nào để vùng ra chạy thoát.

- Cơ thể cậu thật tuyệt, Jinhwan à.

Hắn hôn lên tóc cậu mà nói những lời khiến trái tim cậu như vụn vỡ, không ngờ nổi là chuyện khủng khiếp này lại sảy ra với mình, ở dưới thân hắn bị hắn cưỡng lại sinh ra khoái cảm như vậy, cậu khẽ quay đi, thật nhục nhã.

——————-










Tôi xin phép hết tuần sau mới up chap ra T.T đang thi học kì rồi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro