00.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

BÌNH MINH
vì chúng ta không biết phía trước
sẽ ra sao..

written by
therichuser

category
school | romance | lowercase

ficdom
TXT | ITZY

notes
lại là một cái hố, mặc dù không theo txtzy nhưng mà biết sao được hì. không mang bé con của mình đi đâu nha, cảm ơn mọi người rất nhiều. love you guys.




✧┈┈┈┈┈✧

CHOI SOOBIN


SHIN RYUJIN



✧┈┈┈┈┈✧

đã 11 năm kể từ hồi tiểu học, tôi vẫn đến lớp đều đều. chỉ có điều thật lòng mà nói, hầu như tôi chẳng nhớ nội dung tiết nào hết.

tôi cũng định chăm chú nghe lời giảng của thầy cô đấy chứ, nhưng kiến thức vẫn vào tai phải rồi ra tai trái. tự tôi cũng thấy chán ghét, chẳng hiểu sao lũ kiến thức đó không chịu ở yên trong đầu nhỉ?

chính vì thế giờ học đối với tôi chẳng mang lại gì ngoài chuỗi lê thê những sự chịu đựng và những phép tính phân số.

nhưng người đã làm một cuộc cách mạng nho nhỏ thay đổi các sự học trong tôi vào năm lớp 11 chính là giáo viên môn sử - thầy kim seokjin

mùa xuân năm lớp 11, tôi chọn môn lịch sử hàn quốc và lần đầu bước chân vào lớp thầy seokjin. buổi học đầu tiên thầy đã viết lên bảng hai câu tiếng anh và bảo cả lớp hãy ghi vào trang đầu và trang cuối vở của mình.

" Be the change you wish to seen in other people."

" Live as if you were to die tomorrow.
Learn as if you were to live forever."

rồi thầy lại dành cả tá thời gian để giải thích những câu tiếng anh đó

câu đầu tiên nghĩa là " hãy tự mình trở thành sự thay đổi mà mình muốn thấy ở người khác "

câu tiếp theo nghĩa là " hãy sống như thể ngày mai bạn sẽ chết, hãy học như thể bạn sẽ sống mãi "

chắc chắn, vào giây phút đó, hơn nửa lớp đã quên rằng đây là giờ lịch sử. tôi cũng vậy, và một cảm giác trong tôi như có cái gì đó đang nhen nhóm. đối với tôi, từ trước đến giờ và cả về sau nữa, thầy seokjin là người duy nhất làm được việc đó.

cho đến một ngày nọ...

tôi đã vì một chuyện xảy ra mà nghi ngờ và ghét bỏ thầy. chuyện đó, nói một cách đơn giản, hình như là 'ghen'.

có một điều đã tồn tại mãi ở đó, nhưng tôi vẫn không nhận ra.

nếu nói đó là điều giống như bông hoa nở tuyệt đẹp trong khoảng sân trước cửa nhà thì có hơi hoa văn quá không nhỉ?

đó là điều mà trước khi tôi để ý nó còn chẳng hề tồn tại trong thế giới của tôi. nhưng một khi đã lỡ nhìn thấy thì chỉ riêng việc nhìn ngắm thôi cũng trở thành niềm vui mỗi ngày.

vào thời gian ấy, một cách từ từ tôi dần nhận ra sự tồn tại của điều đó.

đúng vậy, là một cô gái.

tên cô ấy là shin-ryujin

trong cái lớp học mà suốt từ đầu năm lớp 11 đến giờ không có mấy thay đổi, việc để ý đến một cô bạn dễ thương lần đầu xuất hiện giữa đám bạn bè hẳn là lẽ thường, nhưng thích đến nỗi cứ nhìn mãi không rời thì mới là chuyện mà choi soobin tôi đây dằn vặt sau hơn hai tuần bắt đầu kì học.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro