05

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngay lúc diễn đàn đang xôn xao thảo luận, Giang Điềm đang họp cũng nhận được tin từ trợ lý, nói Vương tổng của Hoa Quang đang ở phòng tiếp khách trong văn phòng của Tiêu tổng.

Giang Điềm xém chút nữa làm rơi điện thoại, hít sâu một hơi, ghé vào tai Tiêu Chiến người đang cau mày nghe phòng truyền thông báo cáo, nói: "Vương tổng đến rồi, đang ở văn phòng của ngài."

Tiêu Chiến thậm chí không nhấc mắt, thuận miệng đáp một câu, "Vương tổng nào?"

Giọng của Tiêu Chiến không nhỏ, các lão tổng xung quanh đều lập tức quay đầu qua nhìn.

Giang Điềm đoán rằng Tiêu Chiến chưa rõ, "Là Vương tổng của Hoa Quang, Alpha của ngài."

Tiêu Chiến bỗng ngừng lại một chút, sau đó che giấu bằng cách bưng cà phê lên nhấp một ngụm, "Biết rồi." Sau đó quét mắt cảnh cáo các lão tổng đang nhìn anh, rồi tiếp tục nhìn về phía phòng truyền thông đang báo cáo.

Vương Nhất Bác đến làm gì chứ, mắt Tiêu Chiến đang nhìn người báo cáo, trong lòng thực ra đã bắt đầu nghĩ ngợi lung tung. Đợi phần báo cáo này kết thúc liền để bọn họ nghỉ ngơi 10 phút, bản thân thì đến văn phòng.

Tiêu Chiến mở cửa ra, Vương Nhất Bác mặc một bộ Âu phục thoải mái, áo sơ mi bên trong mở vài nút, đầu tóc hơi tán loạn vuốt ra phía sau, nhìn có vẻ hơi phóng túng. Trên ngón áp út đeo nhẫn nạm kim cương cùng loại với Tiêu Chiến, trước mặt là một tách cà phê mới pha, tay đang cầm tập thơ Tiêu Chiến để ở văn phòng tuỳ ý lật xem.

Nắng chiều chiếu lên người Vương Nhất Bác, trông rất giống một bức tranh.

Tiêu Chiến nhìn thấy một màn này, mím môi bước lên phía trước, anh đưa tay đóng cửa lại ngăn tầm mắt ở ngoài cửa, "Vương Nhất Bác anh đến làm gì, anh rất rảnh sao."

Nhìn thấy tiêu Chiến đi vào, Vương Nhất Bác buông sách trong tay xuống, đứng lên, "Em nói đi Tiêu Chiến, trong lúc tôi mở họp ở thư phòng, quay lại phòng ngủ liền không thấy em đâu."

"Công việc của tôi bận, bên này có việc cần xử lý."

Vương Nhất Bác sắp bị anh chọc tức đến bật cười, "Là ai không ăn uống ép tôi gọi cho thư ký sắp xếp toàn bộ công việc qua tuần sau, là ai nói người làm ca tối mất mặt." Vương Nhất Bác vừa nói vừa quét mắt nhìn Tiêu Chiến từ trên xuống dưới: "Em còn đi nổi?"

Tiêu Chiến thẹn quá hoá giận tiến lên đẩy Vương Nhất Bác một cái: "Vương Nhất Bác anh muốn nói cái gì!"

Vương Nhất Bác thuận thế ôm lấy eo Tiêu Chiến, một bàn tay to bắt lấy hai cổ tay mảnh khảnh của Tiêu Chiến, "Được rồi đừng náo nữa, vừa rồi bác sĩ đều đến rồi tôi chỉ đành để bọn họ trở về trước. Sao em không chịu khám bác sĩ. Sức khoẻ quan trọng, ngoan."

Không sai, vốn dĩ hôm nay đội ngũ chuyên nghiệp của bệnh viện thủ đô sẽ đến tái khám cho Tiêu Chiến, nhưng mà Tiêu Chiến lại chạy trốn.

Tiêu Chiến cáu kỉnh nói: "Anh không hiểu gì hết Vương Nhất Bác."

Vương Nhất Bác không biết Tiêu Chiến lại đang khó chịu cái gì, "Tiêu Chiến em rốt cuộc là đang sợ cái gì, chúng ta đã kết hôn rồi, cũng đánh dấu hoàn toàn rồi, sống thật tốt không được sao."

Vương Nhất Bác tương đối dễ thích ứng với mọi hoàn cảnh, mặc dù bản thân hắn với Tiêu Chiến thuộc dạng hôn nhân thương mại, nhưng mà nếu hai người đã có quan hệ tác động qua lại, vậy thì dứt khoác sống thật tốt không được sao, huống chi hắn cũng có tâm tư riêng của mình. Thật ra Vương Nhất Bác ưa thích kiểu hay ra vẻ, biết làm nũng, Tiêu Chiến thật sự rất hợp ý hắn, vả lại thân thể cả hai cũng rất ăn nhịp, còn về tình cảm, có thể từ từ bồi đắp cũng được.

"Anh là một Alpha vĩnh viễn cũng không hiểu được một Omega phải trải qua những gì, người khác vĩnh viễn cảm thấy tôi đang bị anh áp chế, huống chi độ phù hợp 95. Anh có hiểu không? Tôi là tổng tài của GH, tôi có niềm kiêu hãnh của mình, tôi không muốn trở thành công cụ sinh con của Vương gia anh. Bác sĩ đến kiểm tra, kiểm tra cái gì? Kiểm tra xem tôi có thai hay không? Không mang thai thì kiểm tra xem cơ thể tôi có thích hợp cho lần sau thụ thai hay không?" Tiêu Chiến trào phúng nói, "Anh hiểu không? Anh thật sự có hiểu không Vương Nhất Bác."

Nhìn thấy sắc mặt Vương Nhất Bác thay đổi, Tiêu Chiến giễu cợt nói: "Có phải nói trúng tim đen của anh rồi không? Khi đó đánh dấu hoàn toàn là vạn bất đắc dĩ, nhưng mà trong lòng anh có phải rất đắc ý không, có thể hoàn toàn áp chế được Tiêu Chiến tôi, một công đôi việc thuận tiện sinh cho anh một đứa con."

Vương Nhất Bác bất lực nói, "Tôi không có nghĩ như vậy."

Tiêu Chiến thừa nhận anh cũng hơi có ý đem tức giận đổ lên người Vương Nhất Bác, càng nói càng quyết liệt, giọng nói của anh thậm chí mang theo nức nở, "Anh nghĩ hay không quan trọng sao, thế giới chính là có dáng vẻ như vậy Vương Nhất Bác."

Thế giới này chính là có dáng vẻ như vậy.

Tiêu Chiến cảm thấy mình quả thực điên rồi, giữa cuộc họp cãi nhau với Vương Nhất Bác về mấy cái này, anh thừa nhận tinh thần của mình có hơi suy sụp, nhưng thật sự không biết tại sao, rõ ràng anh trước nay đều rất bình tĩnh tự kiềm chế, hễ đụng phải Vương Nhất Bác liền không bình tĩnh nổi.

Vương Nhất Bác tiến lên trước một bước, ôm chặt lấy Tiêu Chiến, Tiêu Chiến cúi đầu vùi vào hõm cổ Vương Nhất Bác, chóp mũi anh quẩn quanh mùi tuyết tùng nhài giống với mình trên người Vương Nhất Bác, tựa như một loài động vật lạnh lùng giương ra cặp sừng, bắt đầu phóng thích tính cách thật của mình.

"Đừng khóc nữa bé cưng, nếu như lần này không mang thai, tôi sẽ không thành kết nữa, trừ khi em đồng ý có được không. Em không muốn sinh, chúng ta cũng không cần con cái. Không sao hết."

Kỳ thực ngoài cha mẹ ra, chỉ trước mặt Vương Nhất Bác, Tiêu Chiến mới để lộ ra một bản thân chân thật thế này.

Thế giới này không công bằng với Omega, cho dù anh có xuất thân cao quý, còn leo lên được vị trí cao như vậy, người đời vẫn luôn có yêu cầu đối với Omega cao hơn rất nhiều so với Alpha. Rất nhiều Alpha thậm chí sau khi kết hôn sẽ dùng tin tức tố áp chế khiến cho Omega của mình khuất phục, nhưng Vương Nhất Bác chưa từng làm vậy.

Thật ra Vương Nhất Bác là một người rất tốt, anh không phủ nhận điểm này.

Yên tĩnh một lúc, Vương Nhất Bác ôn nhu vỗ vai Tiêu Chiến, "Được rồi, tôi ở đây đợi em tan họp, chúng ta cùng đến bệnh viện xem thế nào, phải bảo vệ thân thể thật tốt."

Tiêu Chiến vùi đầu vào vai Vương Nhất Bác, có hơi ngượng ngùng. Anh cũng đã nói đến như vậy rồi, Vương Nhất Bác vẫn ôn nhu với anh làm gì, như vậy sẽ khiến anh thấy rất ngại.

Tiêu Chiến lại đang nghĩ ngợi lung tung, aiz, nếu như Vương Nhất Bác cãi nhau với anh thì tốt rồi, cãi rồi anh có thể kiếm cớ dọn ra ngoài ở.

Hoà hoãn một lúc, anh lại trở về dáng vẻ lạnh băng như ban đầu, quay lại phòng họp.

Vương Nhất Bác cũng không để ý, ở phòng tiếp khách vừa gọi đối tác bàn công việc vừa đợi anh.

Giang điềm chờ trước cửa, nhìn thấy Tiêu Chiến đi ra, cô vội vàng đuổi theo. Cũng may văn phòng tổng tài cách âm tốt, nếu không thư ký ở ngoài cửa đều nghe thấy bọn họ cãi nhau rồi, bất quá Giang Điềm không biết mình có phải ảo giác hay không, dường như nghe thấy cái gì mà "xxx mang thai xxx". Chắc không đâu ha...

Hoá ra độ phù hợp 95% thật sự lợi hại như vậy sao, nhưng cô vẫn không nhịn được đặt tầm mắt vào eo của Tiêu Chiến đang đi phía trước.

Giang Điềm nhất thời có một loại cảm giác rất kỳ lạ, chỉ có thể ăn dưa một mình, ánh mắt nhìn tất cả mọi người đều là các người không hiểu được đau thương của tôi đâu.

Tiêu tổng không phải thật sự có rồi chứ...

Trở lại phòng họp Tiêu Chiến bắt đầu lại cuộc họp cũng ngại tra hỏi xét nét lão đại của các bộ phận, vừa nghĩ đến Vương Nhất Bác đang ở văn phòng của mình, anh đột nhiên có một cảm giác vi diệu có người nhà đang chờ đợi.

Các vị lão tổng trong cuộc họp cảm nhận được mùi tuyết tùng nhài trên người Tiêu Chiến so với nửa cuộc họp trước càng nồng đậm hơn, rối rít đối mắt nhìn nhau một cái không nói lời nào.

May mà Tiêu Chiến cũng không nghĩ quá nhiều, tan họp sớm.

Diễn đàn nội bộ :

--- Báo, quả nhiên là tan họp sớm hơn dự kiến!

--- Đối tượng của người ta cũng đến rồi, có thể không kết thúc sao.

--- Tư bản có tiền có sắc có đối tượng, ai đến tội nghiệp cẩu độc thân làm công ăn lương chúng ta.

--- Lão đại của chúng tôi trở về rồi, nhiều chuyện một chút thì Tiêu tổng hiện tại là mùi tuyết tùng nhài.

--- Đm, tuyết tùng nhài, mùi hương thật cao cấp, khi nào có thể để tôi ngửi thử một chút!

--- Điều chế nước hoa cao cấp đi ~

--- @Bộ phận sản phẩm, cảm thấy tiếp theo có thể phát triển một dòng nước hoa kiểu này, tuyệt đối có thể hot.

--- Dự đoán giới thời thượng năm nay yếu tố tuyết tùng, hoa nhài hẳn là hot nhất rồi.

--- Nghe đâu Tưởng tổng bộ phận giải trí đã đi kêu stylist của đỉnh lưu chú trọng thể hiện 2 yếu tố này rồi.

--- Tôi đã có thể tưởng tượng được các thương hiệu xa xỉ hàng đầu dưới trướng Hoa Quang trong buổi fashion show năm nay thế nào rồi.

--- Vương tổng khẳng định là muốn cho vợ thể diện

--- Đều đã liên hôn rồi, Hoa Quang có thể chiết khấu một ít cho nhân viên nội bộ không.

--- Nghe nói Tưởng tổng đã cho trưởng phòng tạo hình đi dò la về mượn phục trang cao cấp của Hoa Quang trong Liên hoan phim năm nay rồi. Cổ nói phải đem Tiêu tổng đi lôi kéo quan hệ hahaha.

--- Tưởng tổng quá trời liều, làm việc với bát quái cả hai đều không chậm trễ.

--- Nếu không thì sao người ta có thể tuổi còn trẻ đã làm đến tổng tài bộ phận giải trí chứ.

--------------------quaduanho

Tbc

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro