17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sau khi Vương Nhất Bác đi vào phòng tắm cởi đồ ngủ ra rồi bước vào buồng tắm vòi sen, chẳng mấy chốc đã nhìn thấy Tiêu Chiến cũng bước vào, hắn vội vàng để nước ấm vừa mới chỉnh thành lạnh nhanh chóng đổi lại thành ấm. Tiêu Chiến thấy hắn đi vào phòng tắm, cũng không ngại ngùng, trực tiếp cởi áo cùng với quần ngủ đã dính dịch thể ra, thân thể trần trụi bước vào buồng tắm.

Anh ôm lấy Vương Nhất Bác từ phía sau, Vương Nhất Bác mấy ngày nay thật sự bị Tiêu Chiến trêu chọc đến chết đi sống lại, hắn nhịn không được hỏi: "Tiêu Chiến em hôm nay không muốn ngủ nữa có đúng không?

Tiêu Chiến dựa vào trên cổ hắn, "Trên người em cũng là anh làm bẩn mà, anh không phải là nên chịu trách nhiệm tắm rửa cho em à?"

"Được được được em trước", Vương Nhất Bác lần nữa tạo bọt cho thân thể Tiêu Chiến, gương mặt xinh đẹp của anh cũng phải dùng sữa rửa mặt rửa sạch. Đợi đến sau khi cuối cùng cũng đã tắm rửa sạch sẽ rồi, Tiêu Chiến muốn đi ra trước nhường chỗ lại cho Vương Nhất Bác, kết quả bị Vương Nhất Bác chặn ngang giữ lại.

"Sao vừa tắm gội sạch sẽ liền muốn đi? Bé cưng em nghĩ quá đơn giản rồi, giúp chồng giải quyết chút trước đi chứ." Nói rồi, Vương Nhất Bác dùng dương vật cương lên của hắn đỉnh đỉnh vào mông của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến muốn đẩy hắn ra, thân thể trần trụi bị Vương Nhất Bác dán sát lại, "Em vừa tắm xong, anh tự mình giải quyết. Trên giường vẫn còn một đống do anh làm kia kìa, còn phải đi đổi drap giường."

"Đúng là một bé không có lương tâm, chỉ biết đốt lửa, không chịu trách nhiệm dập lửa." Vương Nhất Bác còn lâu mới thả anh đi, "Cho chồng chịch chịch? Đợi chút nữa anh đổi drap giường không cần em làm." Quả nhiên Alpha đều vì được chịch mà lời nào cũng nói được, việc nhà gì đó đều có thể làm.

Làm nữa Tiêu Chiến thật sự không được, kỳ phát tình tối qua Vương Nhất Bác đều hướng vào chỗ chết làm anh, khoang sinh sản của anh hiện tại vẫn còn đau. Anh đùng đẩy, "Thật sự không được mà... Nhất Bác, ngày mai được hong, ngày mai chúng ta về sớm chút."

Vương Nhất Bác đã ở sau lưng giống như phát tình xoa bóp bờ mông tròn trịa của anh, "Bé cưng, anh không cắm vào, chỉ cọ cọ chút thôi có được không?"

Tiêu Chiến nghe xong gần như muốn cười thành tiếng, Vương Nhất Bác cũng biết câu văn mẫu của tra A này nữa. Nghe tiếng cười khẽ của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác ngược lại bất mãn chọc chọc anh, "Chuyên tâm chút nào bé cưng."

Tiêu Chiến nghĩ mấy ngày nay trêu hắn quá ác cũng nên thả lỏng thân thể thuận theo hắn, dù sao Vương Nhất Bác cũng không có ý định dừng lại động tác, dường như cũng không phải đang dò hỏi ý kiến của anh. Tiêu Chiến thừa nhận về chuyện tình dục bản thân hình như rất hưởng thụ sự cường thế của Vương Nhất Bác, thậm chí ngay cả cưỡng chế cao trào trong kỳ phát tình cũng khiến anh cảm thấy thích thú, có lúc anh thậm chí còn nghi ngờ mình có phải có chút máu M gì không, hễ chạm đến Vương Nhất Bác là như thể sở thích tình dục gì cũng có thể chấp nhận được.

Vương Nhất Bác để cơ thể Tiêu Chiến chính diện chống đỡ hướng về phía tường, sau đó giữ hai chân của anh khép lại với nhau, đè lại đùi của anh, đem dương vật của mình cắm vào dưới mông và khe hở của đùi Tiêu Chiến. Vương Nhất Bác cọ tới cọ lui, Tiêu Chiến chỉ cảm thấy dương vật nóng như lửa của Vương Nhất Bác ma sát miệng huyệt của mình, loại cảm giác sắp vào nhưng không vào này hoá ra là một loại giày vò, anh phát hiện hậu huyệt của mình hình như lại sắp bắt đầu chảy nước rồi.

Vương Nhất Bác đè anh cắm rút rất lâu, đến khi Tiêu Chiến sợ rằng mình sẽ bị mài đến rách da đùi hôm sau không tiện đi làm, mới nhắc Vương Nhất Bác kết thúc nhanh chút. Vương Nhất Bác tăng nhanh tốc độ, nhanh chóng dùng sức chuyển động mấy phút, đem tinh dịch phun ở dưới mông của Tiêu Chiến, lúc này hoa huyệt của Tiêu Chiến cũng đã thuỷ quang đầm đìa chảy ra dịch hoa, trộn lẫn với tinh dịch của Vương Nhất Bác, dọc theo đùi từ từ chảy xuống.

Phòng tắm play mà Tiêu Chiến mong đợi trước đó rốt cuộc đã không thành công, đến khi hai người lăn qua lăn lại đủ, cọ rửa cơ thể lại từ đầu, cuối cùng cũng an ổn về ngủ.

----

Qua mấy ngày, Tiêu Chiến gặp phải Lâm Vân ở hội nghị truyền thông kỹ thuật số liên ngành. Nghe đến người chủ trì giới thiệu tổng tài Lâm Vân của Long Đằng Technology, Tiêu Chiến liền ngẩng đầu lên nhìn, đúng như dự đoán Lâm Vân cũng đang nhìn anh, còn hướng về phía anh cười cười.

Tiêu Chiến ngược lại không muốn giả vờ, có gì mà buồn cười đâu, anh nhiều lắm là lịch sự gật đầu một cái.

Anh là xem Lâm Vân còn muốn làm cái quái gì nữa, quả nhiên sau bữa trưa, thư ký nói với anh tổng tài Long Đằng Technology muốn tìm anh nói chuyện riêng. Tiêu Chiến đồng ý cuộc hẹn, thư ký của hai người đã yêu cầu ban tổ chức sắp xếp một phòng nghỉ cho hai người.

Các thư ký còn tưởng rằng các đại lão có hợp tác gì cần bàn, nhưng mà Tiêu Chiến hiểu rõ, Lâm Vân tuyệt đối không phải muốn bàn chuyện hợp tác gì với anh.

"Tiêu tổng, ngồi đi." Lâm vân đích thân rót trà chiều kiểu Anh cho anh.

"Không nhọc Lâm tổng đích thân rót trà." Tiêu Chiến cũng giả lả cười.

Hai người nói đông nói tây về tin tức trong ngành, rất lâu cũng chưa vào chủ đề chính, Tiêu Chiến thật sự lười ở đây lãng phí thời gian với Lâm Vân, vốn dĩ nếu là bạn từ nhỏ của Vương Nhất Bác anh chắc chắn coi trọng chút, nhưng từ lúc biết tâm tư của Lâm Vân với Vương Nhất Bác, anh nhìn Lâm Vân này là tâm tình liền không tốt nổi.

Tiêu Chiến muốn trực tiếp vào chủ đề chính, Lâm Vân muốn nói không phải mấy cái này, anh muốn nghe cũng không phải mấy cái này, anh dứt khoát đặt tách trà xuống nói, "Lâm tổng đến tột cùng là có gì muốn chỉ giáo? Thật không dám giấu mấy ngày trước chuyện tụ họp ở Thiên Vân, Nhất Bác về cũng nói với tôi rồi, không biết Lâm tổng hôm nay kêu tôi đến là muốn hỏi tôi chuyện gì?"

Sắc mặt Lâm Vân tái nhợt, thâm chí có hơi lúng túng, "Bác ca đến cái này mà cũng nói với cậu?"

"Không sai, giữa chúng tôi không có bí mật."

Lâm Vân đặt tách trà xuống, muốn rút ra một điếu thuốc, nhưng nghĩ đến trong phòng hắn ta lại để trở lại, "Cậu xác định là giữa hai người không có gì giấu giếm? Cậu có biết chuyện của trước đây không?"

Chuyện lúc trước của Vương Nhất Bác Tiêu Chiến quả thật không biết, đây là điểm đau anh muốn chạm đến nhưng lại không dám, nếu không thì anh cũng sẽ không để thư ký đi điều tra quá khứ của Vương Nhất Bác với Trương Phương Quỳnh, nhưng đến nay cũng chưa có dũng khí mở bưu kiện sự việc đã gửi đến. Những việc này, cho dù anh từ đâu biết được, anh cũng không muốn biết từ chỗ Lâm Vân . Giọng của Tiêu Chiến rất lạnh lùng, "Lâm tổng hình như rất có địch ý đối với tôi, tôi từng đắc tội với anh sao?"

Lâm Vân không tiếp lời của anh, tự mình mình nói, "Dường như sau hôm ở thịnh điển thời trang, quan hệ của cậu với Bác ca khác hơn rồi, xem ra chuyện của Trương Phương Quỳnh ngược lại lại làm áo cưới cho cậu. Đó thật sự là sai lầm của tôi."

Tiêu Chiến biết bên trong chuyện Trương Phương Quỳnh tuyệt đối có một chân của Lâm Vân. Đúng là nếu không phải nhìn thấy Trương Phương Quỳnh với Vương Nhất Bác nói chuyện ở sân thượng, Tiêu Chiến sẽ không sinh ra ghen tuông, cũng không có nhanh như vậy nhận rõ trái tim mình. Nói như vậy lẽ nào anh còn phải cảm ơn Lâm Vân? Haha, nực cười.

Thấy Tiêu Chiến không động tĩnh, Lâm Vân không hề gì, dù sao chỉ cần Tiêu Chiến ngồi ở đây không đi là được, "Trương Phương Quỳnh cậu đã gặp rồi, cậu chắc chắn cảm thấy không tạo thành uy hiếp với cậu, đúng vậy, một minh tinh mà thôi, ảnh hậu tính là gì, sao mà so được với GH Tiêu đại tổng tài. Dù cho có gì đi nữa, sợ rằng chỉ cần cậu nhấc ngón tay, sẽ có người đem chuyện xử lý sạch sẽ cho cậu, huống chi là Omega mấy năm vẫn chưa đứng được bên cạnh Bác ca, không còn cơ hội nữa rồi."

Tiêu Chiến không nói chuyện như cũ, Trương Phương Quỳnh không là gì cả, giữa anh và Vương Nhất Bác thật sự không tới phiên cô ta đến gây chia rẽ chuyện gì.

Lâm Vân thấy Tiêu Chiến vẫn không có phản ứng, hắn ta không khỏi để lộ ra điệu cười khiêu khích đúng kiểu Alpha, "Trương Phương Quỳnh quả thật không là gì, nhưng mà cậu có biết Bác ca có một hình mẫu lý tưởng ở Paris không, trước đây cậu ấy vẫn hay nói với bên ngoài bản thân có một người bạn trai ở Paris cơ."

Thật ra hình mẫu lý tưởng là thật, bạn trai là giả, là Lâm Vân cố ý, hắn ta muốn thấy dáng vẻ mất khống chế của Tiêu Chiến, giống như bản thân có thể có được chút an ủi tâm lý vậy.

Cả đám bạn lúc nhỏ đều biết khi đó ở Paris Vương Nhất Bác từng gặp qua hình mẫu lý tưởng của bản thân, nhắc mãi tận mấy năm liền, nhưng trước nay chưa từng thấy bên nhau. Người được gọi là bạn trai ở Paris này chẳng qua là vì Vương gia thúc giục mà tuỳ tiện dựng chuyện mà thôi, suy cho cùng lúc đó Vương Nhất Bác còn chưa muốn kết hôn sớm như vậy.

Biết được con cái có người mình thích, ở nhà cũng không giục hắn nữa, dù sao có thể tìm được người thích chắc chắn tốt hơn so với xem mắt, tình cảm của con trẻ cả nhà cũng ủng hộ, Vương gia tiến bộ, dù thế nào chỉ cần là một người tốt tuân thủ pháp luật, bất luận tầng lớp gia đình, bọn họ cũng sẽ không quá để ý. Sau này thấy tuổi tác Vương Nhất Bác không nhỏ nữa vẫn chưa tìm được đối tượng yêu thích, muốn giới thiệu vài đối tượng xem mắt môn đăng hộ đối cho hắn, kết quả Vương Nhất Bác với Tiêu Chiến cùng nhau hợp tác liên hôn đôi bên cùng có lợi.

Ba mẹ Vương cũng từng nghi ngờ tính chân thật của cuộc hôn nhân này, dẫu sao thì cái được gọi là yêu đương nửa năm của con trai cũng không cảm nhận được tẹo nào, cũng chưa từng dẫn Tiêu Chiến về nhà cho thấy bao giờ. Lúc trưởng bối hai nhà Vương Tiêu gặp mặt, mức độ hờ hững cũng ngang ngửa với đàm phán thương mại. Trong lòng bọn họ vẫn chưa thể cảm giác được gì, nhưng cũng là các con tự mình chọn, ba mẹ hai bên cũng không tiện nói gì, cho dù là hôn nhân thương mại thì thật sự hai người cũng rất xứng đôi, lợi ích hôn nhân hai nhà cũng thực sự đạt được. Cho đến kỳ phát tình đêm tân hôn sau khi hai người thành kết, ba mẹ hai nhà mới tin một chút lý do yêu đương của bọn họ.

Nghe Lâm Vân nói Vương Nhất Bác ở Paris có hình mẫu lý tưởng và bạn trai nhiều năm, Tiêu Chiến cau cau mi tâm, bàn tay để trên đùi nắm thành quyền. Lâm Vân thấy Tiêu Chiến cuối cùng cũng bị đả kích trước lời nói của mình, nhận thấy có một loại vừa ý khi giành lại được cục diện, một Alpha sao có thể bị một Omega vĩnh viễn đạp ở dưới chân, không cần biết kết cục hôn nhân Vương Tiêu như thế nào, ít nhất hắn ta sẽ vĩnh viễn là bạn từ nhỏ đến lớn của Vương Nhất Bác chờ ở bên cạnh hắn.

Tiêu Chiến biết Lâm Vân không có ý tốt, nhưng chuyện trước đây cũng thật sự có tồn tại, chỉ là anh với Vương Nhất Bác chưa từng nói quá nhiều về những trải nghiệm tình cảm trong quá khứ. Hiển nhiên, anh cũng chưa sẵn sàng đối mặt với mối quan hệ trước đây của Vương Nhất Bác

Nhưng đối mặt với Lâm Vân sao anh có thể thua? Bạn bè khiêu khích gây chia rẽ như Lâm Vân không phải là càng đáng ghét hơn sao?

Tiêu Chiến hít một hơi thật sâu điều chỉnh lại tâm thái, chuyện của trước đây, anh có hơi ghen, nhưng chuyện quá khứ chung quy đều đã qua cả rồi, con người vẫn là phải tiến về phía trước. Cho dù ghen tuông anh cũng muốn về nhà ghen với Vương Nhất Bác, tên Lâm Vân này đã là gì đâu, có tư cách gì, xem mình là mẹ của Vương Nhất Bác sao? Mẹ Vương còn không quản được Vương Nhất Bác.

Anh xem thường Lâm Vân.

Tiêu Chiến nghiêng người về phía trước cười nhạt nói, " Lâm Vân, anh vòng vo tam quốc nói với tôi cái gì đây, anh thích Vương Nhất Bác đúng chứ, đáng tiếc anh là kẻ hèn nhát, anh cái gì cũng không dám làm. Anh sợ phá hỏng tình bạn của anh và Vương Nhất Bác, anh không dám lấy sự nghiệp của anh làm tiền cược, anh chỉ muốn cuộc sống an toàn nhưng lại ghen tỵ với mỗi một người ở bên cạnh Vương Nhất Bác."

Thấy sắc mặt khó coi của Lâm Vân nhìn chằm chằm anh, anh nhất thời rất sung sướng, "So với những người khác, tôi ngược lại xem thường anh, anh chiếm được lợi ích lớn nhất của Alpha, không dám buông tay lại muốn có tất cả mọi thứ. Lẽ nào tất cả mọi người đều sẽ bị anh nắm trong lòng bàn tay sao, sao có thể được. Tôi còn phải cảm ơn anh, trước hôn lễ của chúng tôi không dám nói gì, nếu thật sự có nhà ở ven hồ hưởng trước ánh trăng*, cũng không đến lượt Tiêu gia chúng tôi liên hôn với Vương gia."

*Từ gốc 近水楼台先得月: còn có nghĩ là gần quan được ban lộc; gần gũi người có thế lực nên được lợi trước; làm quan ăn lộc vua, ở chùa ăn lộc Phật

Lâm Vân bị nói trúng nỗi lòng chân chính, hắn ngay cả tay cũng đang phát run, có lẽ hôm nay không nên hẹn Tiêu Chiến, hắn đã sớm biết Tiêu Chiến không phải đơn giản như vậy, là hắn ta sơ ý quá rồi. Tiêu Chiến ở trên thương trường đánh đâu thắng đó, xem ra đối mặt với tình địch cũng giống như vậy.

Không sai, Lâm Vân hắn mới là tên nhát gan, hắn ta không dám lấy tất cả để ngăn lại kết quả của một điều dĩ nhiên không có kết quả, hắn sợ mất đi tình bạn, mất đi sự nghiệp, mất đi địa vị Alpha.

Tiêu Chiến cười khẽ, đứng lên, "Cảm ơn trà chiều của Lâm tổng, tôi không nói nhiều nữa, nhưng anh đừng phụ lòng tin tưởng và hữu nghị của Nhất Bác đối với anh. Đúng rồi, Nhất Bác nói với tôi, nếu tôi là Alpha anh ấy vẫn sẽ thích tôi, vẫn sẽ cùng tôi kết hôn."

-----quaduanho 1:01 a.m, 07/08/2023.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro