24

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

⚠️ Có tình tiết 👅 🍑, không dành cho những trái tym íu đúi.

〜⁠(⁠꒪⁠꒳⁠꒪⁠)⁠〜

Alpha vừa tham gia xong vũ hội chào mừng của thương hiệu, mặc một bộ theo phong cách Yuppie lộng lẫy, trên kiểu tóc được vuốt keo tạo mẫu còn vương lại kim tuyến màu vàng kim bắn ra vào thời điểm cao trào của vũ hội.

Vương Nhất Bác bởi vì nguyên nhân công việc mà uống vào không ít rượu đến dưới tầng liền đuổi thư ký với vệ sĩ của mình về, một mình bước vào căn penthouse tầng trên cùng của khách sạn Bulgari Paris.

Alpha đã gần một ngày không liên lạc được với vợ mình hôm nay lộ ra vẻ rất không kiên nhẫn, hắn ghét bỏ ngửi mùi nước hoa trộn lẫn với rượu và thuốc lá trên người mình, đem áo khoác đặt may riêng đắc giá vứt xuống đất.

Tháp Eiffel bên ngoài cửa kính lấp lánh ánh sáng rực rỡ, Paris lúc nửa đêm vẫn là một cảnh tượng huy hoàng, ánh đèn chiếu vào trong căn phòng tối đen, giống như mở ra thánh quang phủ lên một lớp sa mỏng cho đồ dùng trong nhà.

Vương Nhất Bác lười mở đèn, hắn bước vào phòng ngủ, kéo chiếc nơ trên cổ áo xuống, lại cởi bỏ áo sơ mi thêu họ tên bằng kim tuyến, lúc đang mở dây kéo quần, một đôi tay nhỏ mềm như không xương ôm lấy cơ thể trần trụi của hắn từ phía sau.

Vương Nhất Bác giật mình, "Đm" một tiếng, vội vàng kéo quần lên, liều mạng phất đôi tay đó ra, đồng thời nhanh chóng bật đèn phòng ngủ.

Hắn xoay người lại mới phát hiện vậy mà lại là Tiêu Chiến!

Tiêu Chiến tủi thân nhìn hắn, Vương Nhất Bác hoảng rồi, vừa rồi hắn uống rượu lại đang chìm vào suy nghĩ tại sao Tiêu Chiến lâu như vậy vẫn không trả lời tin nhắn của mình. Hắn vẫn chưa kịp ngửi được mùi hoa nhài như ẩn như hiện của Tiêu Chiến. Xém chút đã đè Tiêu Chiến ra chế trụ dưới đất.

Hắn vội vàng ôm lấy Tiêu Chiến, "Xin lỗi bé cưng, vừa rồi anh không nghĩ tới. Sao em lại đột nhiên đến rồi, cũng không nói cho anh biết một tiếng."

Chẳng trách hắn không liên lạc được với Tiêu Chiến, hóa ra Tiêu Chiến vẫn luôn trên máy bay.

Hai cổ tay của Tiêu Chiến vừa rồi bị hắn nắm lấy đến phát đau, "Em không thể đến sao!"

Hắn vội vàng bắt lấy môi Tiêu Chiến hôn lên, dỗ dành anh, "Có thể có thể, em muốn đến thế nào cũng được."

Tiêu Chiến đưa cổ tay bị nắm hằn vết đỏ, đáng thương nhìn Vương Nhất Bác làm nũng, "Em đau quá, Vương Nhất Bác."

Vương Nhất Bác nâng hai tay của anh thổi thổi cho anh, "Xin lỗi xin lỗi, chồng thổi cho em."

Tiêu Chiến náo với Vương Nhất Bác một trận, cũng không giả vờ tức giận nữa, khó khăn lắm mới gặp được người ngày nhớ đêm mong. Anh đưa tay nâng gương mặt đẹp trai của Vương Nhất Bác, chủ động đến gần hôn hắn.

Anh rất nhớ hắn.

Vương Nhất Bác được cái hôn ngọt ngào, lập tức mở to mắt, đảo khách thành chủ ấn vai Tiêu Chiến, biến từ hôn thân mật thành hôn lưỡi cuồng nhiệt. Hắn ép Tiêu Chiến cúi xuống, đem đầu lưỡi tiến vào miệng Tiêu Chiến, ra sức mút lấy cuống lưỡi của Tiêu Chiến, giống như một kẻ lãng du tìm được ốc đảo giữa sa mạc, không thể kiềm chế mà uống thật nhiều nước.

Đến khi Tiêu Chiến đau kêu lên thành tiếng, hắn mới khắc chế buông Tiêu Chiến ra, hắn lại ôm lấy Omega của mình lần nữa, "Bé cưng anh thật sự rất nhớ em."

Tiêu Chiến nhắm mắt lại đắm chìm trong cái ôm này, "Em cũng rất nhớ anh."

Hai người lẳng lặng ôm nhau một lúc, trong không khí tràn ngập hơi thở ấm áp, mùi tuyết tùng và hoa nhài nhàn nhạt hòa làm một.

Buông Tiêu Chiến ra, Vương Nhất Bác vừa muốn quan tâm xem Tiêu Chiến ăn uống gì chưa, có đói không, lời chưa kịp nói, thì thấy quần áo của Tiêu Chiến, lời hắn muốn nói lập tức ngưng trệ.

Trên người Tiêu Chiến mặc áo sơ mi trắng trong tủ quần áo của hắn, đôi chân thon dài trần trụi, bờ mông tròn trịa như ẩn như hiện dưới áo sơ mi.

Vương Nhất Bác cảm thấy mình nhìn thấy Tiêu Chiến như vậy, thậm chí không cần Tiêu Chiến nói bất cứ điều gì, bản thân đã ngay lập tức sinh ra phản ứng sinh lý không thể kiềm chế.

Chẳng trách lúc thư ký đưa mình về phòng có nói, chúc ngài trải qua một đêm vui vẻ.

Vợ từ ngàn dặm đến mời chịch, có thể không vui vẻ được sao?

Vương Nhất Bác nhìn thấy ý đồ của Tiêu Chiến, cảm thấy mình sắp chảy máu mũi đến nơi, chất cồn làm cho thần kinh hắn nóng lên, hắn muốn bất chấp tất cả đè Tiêu Chiến xuống giường, nhấc chân anh lên đem dương vật cương cứng cắm vào nơi sâu nhất trong cơ thể Tiêu Chiến.

Nhưng vợ từ ngàn dặm xa xôi chạy tới thăm hắn, hắn cũng không thể nóng vội được, vẫn là phải khắc chế bản thân trước đã. Hít một hơi thật sâu, Vương Nhất Bác điều chỉnh lại cơ thể và trái tim xao động của mình.

"Bé cưng, sao em lại ăn mặc thành như vậy?"

Tiêu Chiến nhướng mày: "Anh không biết ngượng còn nói à? Anh xem lại mình đi."

Vương Nhất Bác cúi đầu nhìn chính mình, chỉ còn lại quần tây, thân trên trần trụi, hơ, được rồi, kẻ tám lạng người nửa cân. Mình cũng không tốt hơn là bao, xem ra hai người không giống như như phu thê gặp nhau trên cầu ô thước, mà khá giống một cặp nghiện tình dục vừa làm xong một trận đình chiến giữa đường.

Vương Nhất Bác bế Tiêu Chiến đến mép giường ngồi xuống, bản thân hắn ngồi xổm trước mặt Tiêu Chiến, "Bé cưng sao đột nhiên lại đến thế?"

Lúc này Tiêu Chiến mới thấy xấu hổ, nhưng mà sự nhớ nhung của anh khiến anh bắt đầu to gan hơn, "Em nhớ anh rồi."

Vương Nhất Bác hỏi: "Đi đường có mệt không?"

Tiêu Chiến thầm nghĩ vẫn ổn đi, "Em điều máy bay tư nhân, bay tới vẫn ổn."

Phải, cái này hắn không cần phải hỏi, dù sao thì vợ cũng là một đại tổng tài, còn cái khác vẫn phải hỏi cho rõ ràng, "Mấy giờ bay? Chẳng trách anh không liên lạc được với em."

Tiêu Chiến cười nói: "Dự bữa cơm họp mặt của nhà anh xong là bay, công việc của mấy ngày gần đây em đều dời đi rồi."

Vương Nhất Bác đưa tay sờ tóc mái của Tiêu Chiến, "Sao này phải nói với chồng biết chưa, không liên lạc được với em anh rất lo lắng."

Tiêu Chiến lè lưỡi, "Cái đó là em muốn cho anh một bất ngờ mà~, thật sự là nhớ anh quá rồi."

Vương Nhất Bác cười trêu, "Bé cưng nhớ anh đến như vậy, còn lén lút với thư ký của anh lấy thẻ phòng, em định là ngàn dặm đến mời chịch?"

Vốn hắn nói như vậy, dựa trên tính cách của Tiêu Chiến anh chắc chắn sẽ tức đến nhảy cẩn lên, náo với Vương Nhất Bác một trận. Không ngờ Tiêu Chiến lại không nói gì hết, chỉ khẽ đáp một tiếng, đỏ mặt nhìn hắn.

Đôi mắt to ướt át của Tiêu Chiến chăm chú nhìn về người yêu của mình, Vương Nhất Bác bị anh nhìn chỉ thấy như sợi dây nào đó trong đầu đã đứt đoạn.

Hắn ấn Tiêu Chiến ngã ra phía sau trên chiếc giường lớn êm ái, nhào lên giống như cún con hôn khắp người Tiêu Chiến. Tiêu Chiến đưa tay bắt lấy cái đầu lông xù làm loạn trước ngực với cổ anh, cười nuông chiều, "Vương Nhất Bác anh làm gì vậy."

"Chồng đang làm em đấy, em không thấy sao? Từ từ cảm nhận." Nói rồi Vương Nhất Bác tiếp tục đi bắt lấy miệng lưỡi của Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác ở trên giường vẫn cường thế như cũ, hắn còn lâu mới quản đang còn đầy đầu kim tuyến, hắn chỉ muốn ngay lập tức làm cho Tiêu Chiến cảm nhận được tình yêu của hắn.

Ban nãy vừa nhìn thấy Tiêu Chiến mặc áo sơ mi trắng của mình, hạ thân của hắn đã đau muốn chết. Hắn vừa đưa tay vuốt ve đùi Tiêu Chiến, vừa liếm xung quanh tuyến thể của Tiêu Chiến, như thể rất mê muội nơi tập trung của mùi hoa nhài này.

Áo sơ mi khó khắn lắm mới che được đùi của Tiêu Chiến bị Vương Nhất Bác một phát vén lên, bàn tay to lớn tiến vào chạm vào vòng eo tinh tế của anh, sau đó lại đưa tay vào trong quần lót giày vò cái mông rất có cảm giác no đủ của anh.

Quần lót tam giác tơ lụa bị đẩy tới giữa kẽ mông, để lộ ra cặp mông mật đào đầy đặn. Bàn tay to lớn của Vương Nhất Bác xoa nắn hai cánh mông của anh, xoa đến mông anh đỏ ửng lên.

Không lâu sau hắn lật Tiêu Chiến lại, giữ lấy sống lưng anh, cởi quần lót từ đôi chân dài của Tiêu Chiến vứt xuống đất. Tiêu Chiến nhịn không được nghiêng đầu nhìn hắn.

Vương Nhất Bác cúi đầu nhìn thấy tiểu huyệt đã ướt đẫm của Tiêu Chiến, hắn biết Tiêu Chiến đã tắm trước ở trong phòng tắm khuếch trương, tiểu huyệt đang ứa nước ra ngoài, chào đón Alpha tiến vào.

Hắn cắm vào một ngón tay thô dài, "Bé cưng em đã tự mình khuếch trương à? Gấp như vậy."

Tiêu Chiến liếc hắn một cái nhưng lại mang theo ánh mắt quyến rũ dường như không có chút tác dụng uy hiếp nào, "Vương Nhất Bác anh muốn làm thì làm nhanh."

Nhưng Tiêu Chiến rất nhanh chỉ có thể hưng phấn đến tựa đầu vào giường. Vương Nhất Bác Trước tiên Vương Nhất Bác rướn người lên hôn Tiêu Chiến một cái, sau đó nhích người xuống bắt đầu hôn cắn hai cánh mông mật đào của anh, như thể thật sự đang thưởng thức mật đào. Dưới sự nỗ lực của Vương Nhất Bác, trên mông của Tiêu Chiến đỏ đến không còn hình dạng, khắp nơi đều là dấu hôn và dấu răng.

Vương Nhất Bác hài lòng nhìn kiệt tác của mình trên người Tiêu Chiến, nhưng có vẻ như vẫn chưa đạt đến tiêu chuẩn của hắn, không biết Vương Nhất Bác sao lại đột nhiên dừng lại, dùng ngón tay nhẹ nhàng chu du trên mông của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến có cảm giác vừa đau vừa sướng, sau khi Vương Nhất Bác ngừng gặm cắn, chỉ cần ngón tay phẩy nhẹ cũng giống như không gãi đúng chỗ ngứa, làm người đã dâng lên dục vọng cả người khó nhịn nổi.

Anh dường như bất mãn mà lắc mông.

Đột nhiên, tiểu huyệt truyền đến một hồi chuyển động ẩm ướt, như thể cái gì đó mềm mại trượt trên đó.

Anh dùng sức nghiêng đầu qua, anh nhìn thấy đầu của Vương Nhất Bác chôn giữa kẽ mông anh, Vương Nhất Bác đang liếm huyệt cho anh!

Đầu lưỡi mềm mại liếm nhẹ qua kẽ nhỏ, dường như đang ở miệng huyệt đảo qua đảo lại, thỉnh thoảng lại tiến vào bên trong một chút, dùng đầu lưỡi thăm dò bên trong tiểu huyệt, Vương Nhất Bác cứ như vậy không ngừng trêu đùa tiểu huyệt của Tiêu Chiến. Dưới sự kích thích như vậy, tiểu huyệt của Tiêu Chiến cũng không chịu được mà chảy ra càng nhiều nước.

"Nhất Bác, đừng như vậy, đừng liếm chỗ đó, bẩn." Tiêu Chiến muốn vặn vẹo thân thể để thoát khỏi miệng của Vương Nhất Bác, anh rụt người về phía trước, lại không ngờ tiểu huyệt cũng co rút theo, ngược lại kẹp lấy đầu lưỡi của Vương Nhất Bác.

Thấy bộ dạng muốn chạy của Tiêu Chiến, hai tay của Vương Nhất Bác dùng sức nắm lấy vòng eo tinh tế của Tiêu Chiến, khiến anh không thể lộn xộn. Hắn ngược lại càng được một tấc lại muốn tiến một thước dùng cả khoang miệng hút lấy tiểu huyệt của Tiêu Chiến. Ngay cả chóp mũi cao thẳng của hắn cũng đỉnh làm thịt ở miệng huyệt của anh.

Đầu lưỡi của hắn bắt chước động tác giao hợp chen vào, hận không thể đưa cả cuống lưỡi tiến vào. Tiêu Chiến không ngừng rên rỉ, phát ra âm thanh của mèo con, dường như thoải mái đến đại não cũng đang tê dại.

Cảm giác này với cảm giác Vương Nhất Bác trực tiếp tiến vào hoàn toàn khác nhau, mặc dù không bằng phân nửa lực độ của dương vật Vương Nhất Bác, thậm chí có thể nói tiến vào rất nông. Nhưng mà vừa hút vừa đỉnh, điều quan trọng nhất là nó mang lại cho anh cảm giác thỏa mãn hoàn toàn khác về mặc tâm lý.

Vương Nhất Bác nghe được tiếng rên rỉ thoải mái của Tiêu Chiến, miệng hắn càng bọc lấy tiểu huyệt của Tiêu Chiến, dùng cuống lưỡi rút ra cắm vào, dùng răng mài nhẹ thịt non bị mở ra của tiểu huyệt, làm cho toàn thân Tiêu Chiến run rẩy.

Tiêu Chiến được Vương Nhất Bác khẩu đến cao trào, trên người nổi lên một tầng đỏ hồng, nước bọt và dâm thủy đều chảy xuống tấm chăn trắng tinh, làm ướt một mảng lớn.

Dịch thể phun ra từ tiểu huyệt hơn phân nửa đều được Vương Nhất Bác ăn mất. đầu lưỡi của Vương Nhất Bác trong tiểu huyệt đảo một chút, rồi ngồi thẳng người dậy, nắm lấy gáy của Tiêu Chiến, xoay mặt anh lại hôn môi.

Môi lưỡi hai người quấn lấy nhau, nước bọt theo đó chảy xuống cằm, Vương Nhất Bác hàm hồ nói: "Bên trong bé cưng rất ngọt, là mùi hoa nhài. Anh rất thích."

Tiêu Chiến vừa cao trào xong lại bị hắn hôn không nói được lời nào, mặt anh đỏ ửng, trong miệng bị ép nếm thử mùi vị của chính mình, không cần nhìn anh cũng biết bản thân mình hiện tại dâm đãng biết bao.

------quaduanho 28/12/2023 22:44 p.m

Đăng chương mới đón bản tình ca ngày mai của WYB.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro