Chương 3: TS Thịnh Điển...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đêm trước buổi lễ TS, Weibo của Vương Nhất Bác đột nhiên ùa vào một đống 'khuê nữ'.

Lý do rất đơn giản, trong danh sách mời chính thức của TS Thịnh Điển, gần như toàn bộ nhân viên công ty có từ hơn một triệu người hâm mộ đều được mời, nhưng Sean, người có hàng chục triệu người hâm mộ, lại không có trong danh sách! Người hâm mộ không đồng ý, lần lượt tìm đến Vương Nhất Bác.

[Vương tổng, ba ba, ta thật sự cầu xin!]

[Fan của Sean chưa đủ nhiều hả? Tại sao không mời anh ấy?]

[Một tuần bảy ngày, trang chủ bảy ngày đứng đầu đều là Sean, vì sao không mời cậu ấy?]

[Vương tiên sinh! Ba ba! Làm ơn!]

[Bo Daddy, không thể làm điều đó, không thể không mời Sean]

[Bo Daddy, như vậy có ổn không?]

[Tôi đã sớm muốn nói, Sean đắc tội với tổng giám đốc TS sao?]

[Ừ, Sean không có mặt trong mọi sự kiện lớn]

[Nhận được bao nhiêu lượng truy cập bằng cách sử dụng Sean để quảng cáo? Làm ơn!!]

[Chắc Sean đang ân ái với chồng? Không tham gia?]

Thực tế, Tiêu Chiến hàng năm đều tham gia TS Thịnh Điển, nhưng không phải với tư cách Sean, mà với tư cách là giám đốc điều hành cấp cao của TS, buổi phát sóng trực tiếp chủ yếu tập trung vào các nghệ sĩ và người dẫn chương trình, bản thân anh cũng không muốn công khai. Người hâm mộ không thể nhìn thấy anh.

Vào đêm khi buổi lễ bắt đầu, cũng có một số người hâm mộ biết được Sean sẽ tham dự, không có tên trong danh sách không có nghĩa là anh sẽ không ở đó. Người hâm mộ đổ xô đến buổi phát sóng trực tiếp của buổi lễ, toàn mạng tìm kiếm Mama, nghĩ rằng thà tin nhầm còn hơn bỏ sót.

Ở trong buổi phát sóng trực tiếp một lúc lâu, người hâm mộ không thấy Mama, muốn rời khỏi phòng phát sóng trực tiếp, nhưng lại thấy ông chủ của TS Entertainment có vẻ rất đẹp trai.

Vương Nhất Bác mặc một bộ vest màu xám chấm sao, đeo kính gọng vàng, sau khi được người dẫn chương trình giới thiệu, hắn nói vài câu rồi bước xuống, sau đó chỉ còn lại một góc nhìn phía sau. Máy quay quét qua, cư dân mạng tinh mắt phát hiện ra Vương Nhất Bác đang ngồi cạnh một người mặc vest trắng, khoảng cách giữa hai người rất gần, một khoảng cách vô cùng thân mật. Còn hết lần này đến lần khác ghé sát vào nói chuyện với người đàn ông mặc âu phục màu trắng, vừa nói vừa cười vừa phình ra má sữa.

Người đàn ông mặc vest trắng thường hơi nghiêng người sang Vương Nhất Bác lắng nghe, đôi khi lắc đầu, dường như bất lực.

[Người mặc bộ đồ màu trắng là Mama?]

[Không]

[Có điểm giống lại có điểm không giống]

[Là Vương thái thái sao?]

[Người ta nói rằng vợ của Bo rất đẹp]

[Cái quái gì vậy?]

[Baba kết hôn sớm, tất cả những người hâm mộ cũ của đài T đều biết]

[Có thể thấy Bo Daddy cười trong đời cũng là một kỳ tích]

[Bo Daddy có vẻ rất vui]

[Đó là vợ người ta, không phải Mama đâu, đừng nhận loạn]

Phát biểu khai mạc kết thúc, có nhiều phần trò chơi khác nhau, máy quay chỉ quay sân khấu, không quay khách mời, vì vậy Tiêu Chiến đã đưa tiên sinh nhà mình đi khắp nơi.

Lại nói, lúc đầu TS sẽ tổ chức đại lễ, quy tụ một số nhân vật nổi tiếng, bởi vì Vương tổng muốn dỗ vợ, giúp lão bà truy tinh, lần này buổi lễ long trọng cũng không ngoại lệ.

Khi Tiêu Chiến rảnh rỗi, anh thích đi lang thang khắp các khu vực khác nhau của nhà T. Anh cũng theo dõi một số blogger, có blogger ẩm thực, có blogger nuôi dạy con cái, và một số là blogger thủ công mỹ nghệ ... Gần đây anh thích xem trẻ em ăn, cảm thấy rất đáng yêu, váng sữa béo ngậy, ăn bằng tay không, nhưng chính là cảm thấy rất đáng yêu, hoàn toàn không chê bẩn.

Tiêu Chiến nắm tay Vương Nhất Bác, ánh mắt quét khắp nơi, anh bị cận, lại không đeo kính, người ở xa không nhận ra nên nắm lấy tay chồng, thì thầm vào tai hắn: "Em thấy Tiểu Nãi Bao chưa?"

"Tiểu Nãi Bao" mà Tiêu Chiến đang nói đến là con của blogger nuôi dạy con cái Thái Đinh và blogger gamer Quý Hướng Không. Gần đây, Thái Đinh đã cập nhật tài khoản của mình bằng một video quay cảnh con của cậu đang ăn cơm. Tiêu Chiến nhìn thấy, lập tức bị mê hoặc, liền liên tục yêu cầu Vương Nhất Bác mời Thái Đinh và Tiểu Nãi Bao đến hiện trường.

Vương Nhất Bác đương nhiên làm theo, trực tiếp liên lạc với Thái Đinh, Thái Đinh vốn không muốn đưa đứa trẻ ra ngoài, nhưng sau khi trò chuyện với Vương Nhất Bác, cậu ngay lập tức đồng ý. Vương Nhất Bác hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ, được vợ ôm hôn thật lâu.

Vương Nhất Bác có đôi mắt chim ưng, liếc mắt nhìn thấy Thái Đinh trong đám người, "Ở đó."

Vương Nhất Bác chỉ một chỗ, sau đó nắm tay Tiêu Chiến đi tới, Tiêu Chiến đi theo hắn như một đứa trẻ ngốc đi theo người lớn để nhận diện người thân.

Đến gần hơn, có thể nhìn thấy Thái Đinh. Thái Đinh đang ôm một đứa trẻ, nói chuyện phiếm với bạn bè, nhìn thấy Tiêu Chiến đến, cậu mỉm cười nói: "Xin chào."

"Xin chào, xin chào." Tiêu Chiến lễ phép cúi đầu chào, "Oa, Tiểu Nãi Bao cũng ở đây, đáng yêu quá."

Sữa nhỏ được Thái Đinh ôm trong vòng tay, dường như hiểu anh trai xinh đẹp đang khen ngợi mình liền ngại ngùng chôn mặt trên vai Thái Đinh. Đôi mắt của Tiêu Chiến dán chặt vào Tiểu Nãi Bao, đôi mắt anh sáng rực lên, thực sự muốn ôm một chút.

"Thấy anh đẹp trai mà ngại à?" Thái Đinh trêu chọc đứa con bé bỏng của mình.

Sau đó Tiêu Chiến nói chuyện với Thái Đinh, bên này đều là omega, Vương Nhất Bác cảm thấy không nên chen lời vào, hắn nói với Tiêu Chiến, sau đó rời đi, nhìn anh cách đó không xa.

Tiêu Chiến và Thái Đinh trò chuyện một lát, đến khi quen một chút anh mới cẩn thận hỏi, "Tôi có thể ôm một chút không?"

Thái Đinh mỉm cười, nói tất nhiên.

Mắt Tiêu Chiến sáng lên, anh cẩn thận bế đứa trẻ lên, giữ chặt phần mông của Tiểu Nãi Bao, nhẹ nhàng lật ngược lại. Tiểu Nãi Bao nhìn thẳng vào anh đẹp trai, nắm lấy cổ áo của Tiêu Chiến bằng đôi tay nhỏ bé của mình.

Tiêu Chiến hai mắt sáng ngời, đứa bé rất ấm áp, ôm trong tay giống như một túi sưởi, rất thoải mái, còn tỏa ra mùi thơm của sữa, càng ôm càng thấy thoải mái.

"Anh và Vương tổng đều đẹp trai như vậy, em bé sau này sẽ rất dễ thương." Thái Đinh nói.

Tiêu Chiến khẽ nhếch khóe môi, hơi nghiêng đầu nhìn Tiểu Nãi Bao.

Vương Nhất Bác đang cùng bạn nói chuyện, tầm nhìn ngoại vi của hắn luôn hướng về phía Tiêu Chiến, khi bạn hắn rời đi, hắn liền quay đầu nhìn Tiêu Chiến, chỉ thấy Tiêu Chiến đang nhẹ nhàng ôm đứa trẻ, khóe mắt tràn ngập sự dịu dàng, anh nhìn lên thấy Vương Nhất Bác, liền mỉm cười.

Hắn trong nháy mắt thấy được ánh trăng.

Vương Nhất Bác biết vợ thích trẻ con, nhưng trong thâm tâm vẫn hy vọng mình sẽ là "đứa con" duy nhất của Tiêu Chiến.

Tiểu Nãi Bao nhìn ba, muốn dùng đôi tay nhỏ bé nắm lấy ba, Tiêu Chiến nghĩ mình làm đứa trẻ không thoải mái nên có chút lo lắng, nhìn Thái Đinh cầu cứu: "Sao vậy, chẳng lẽ là tôi ôm sai tư thế sao?"

"Không, chỉ đói thôi." Thái Đinh nói, duỗi tay ra, "Bé con, ăn Neinei nhé?"

Tiêu Chiến trao đứa trẻ cho Thái Đinh, và nhìn chằm chằm vào Tiểu Nãi Bao với đôi mắt cụp xuống.

Tiểu Nãi Bao rời đi, Tiêu Chiến đi tới trước mặt Vương Nhất Bác, một tay đan vào bàn tay của Vương Nhất Bác, tay kia nắm lấy cánh tay Vương Nhất Bác, ánh mắt vẫn dán chặt vào người Tiểu Nãi Bao.

Vương Nhất Bác siết chặt tay Tiêu Chiến, cố gắng thu hút sự chú ý của Tiêu Chiến.

"Sao vậy?" Tiêu Chiến quay đầu nhìn hắn.

"Anh thấy em dễ thương hay nhóc con dễ thương?" Vương Nhất Bác nghiêm túc hỏi.

Tiêu Chiến sửng sốt một hồi, sau đó cười nói: "Nhóc con dễ thương."

Vương Nhất Bác cảm thấy đau lòng, "So với em còn dễ thương hơn?"

Trái tim của Tiêu Chiến tràn đầy cảm xúc, nói về cậu con trai mà anh "nuôi" trên mạng, đôi mắt lấp lánh sự yêu thích, "Khi ăn rất đáng yêu, trên mặt có một cái lồi ra..."

Tiêu Chiến còn chưa nói xong, Vương Nhất Bác đã kéo tay anh rời đi.

"Em đang làm gì vậy?" Tiêu Chiến bối rối, nhưng vẫn ngoan ngoãn đi theo Vương Nhất Bác.

"Em đi ăn cho anh xem!" Vương Nhất Bác tức giận nói.

"Được, em đáng yêu, em đáng yêu nhất." Tiêu Chiến cười kéo hắn lại, "Nhưng em không phải đứa trẻ anh có thể ôm trong lòng..."

"Vậy anh không thấy thoải mái khi cầm tiểu huynh đệ của em sao?" Vương Nhất Bác hỏi.

Tiêu Chiến đỏ mặt, véo nhẹ Vương Nhất Bác, "Em không xấu hổ hả?"

Cảnh được máy quay ghi lại là hình ảnh ông chủ Vương và người mặc vest trắng dính lấy nhau. Cư dân mạng tinh mắt không còn bình tĩnh nữa.

[Vừa rồi là cái gì?]

【 sảng khoái! 】

【Là Vương tổng và phu nhân, tôi đã nói mấy lần rồi】

【Không, hình như là Mama】

【Đều nói không phải】

【Ngươi cho rằng Vương tổng sẽ là loại người có thể gọi người kia là Bảo Bảo sao?】

Hình tượng người chồng mà người hâm mộ ghép lại dựa trên cuộc sống hàng ngày của Sean là một alpha tiểu nãi cẩu dễ thương, có thể làm nũng hơi ngốc nghếch nhưng lại rất yêu vợ, điều này hoàn toàn không phù hợp với Vương Nhất Bác.

[Đi đi, Sean mới không tới, bị lừa rồi!]

Hết chương 3.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro