Chương 4: Bảo Bảo...

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các fan của Sean lại phát cuồng vì đã một tuần rồi Mama của họ không đăng bài hay livestream.

Fan hâm mộ biểu thị rất hoang mang.

Với tư cách là một blogger năng suất cao, tần suất cập nhật của Sean rất ổn định, trên cơ bản mỗi tuần đều đăng ba bốn video, thời gian cập nhật cũng gần như nhau, người hâm mộ đã quen với việc lên trang chủ để xem trạng thái mới, đột nhiên biến mất không có lời giải thích, tất cả mọi người rất gấp.

[Mama! Tôi đói!]

[Mama, Mama nên cập nhật!]

[Dạo này con không có tâm hồn ăn uống vì không có video của Mama]

[Woooooooooooooooooooooooooooooooo cập nhật]

[Mama ở đâu, Mama có nghe con gái đang gọi không?]

[Mấy ngày Mama không cập nhật video, tui tụt 3kg]

Sau nhiều ngày nhắc nhở không thấy phản hồi, các fan vẫn không bỏ cuộc, kết quả còn bất ngờ hơn, trang chủ của Sean không thể truy cập được! Lúc đầu, người hâm mộ nghĩ đài T bị sập, nhưng hóa ra chỉ có trang chủ của Sean không thể truy cập được, còn lại những người khác có thể vào bình thường.

Thế là trận địa tìm Mama đã được chuyển sang tài khoản chính thức của TS, đặc biệt là tài khoản của Vương Nhất Bác.

Vương Nhất Bác là ông chủ của TS, và hầu hết mọi người xem nền tảng TS sẽ theo dõi hắn, số lượng người hâm mộ của hắn là lớn nhất trên toàn bộ nền tảng, nhưng cũng là người vắng mặt nhất - trang chủ trống rỗng, chỉ có một bài tuyên tự động của TS. Mặc dù danh sách cho thấy có hàng trăm các bài đăng nhưng đều đã bị để ở chế độ không công khai, không thể xem được, người hâm mộ cũng không thực sự quan tâm những tin tức đó là gì.

Tất cả những gì họ quan tâm là Mama đang ở đâu.

[Ba ba, xin hỏi, ba giấu Mama con ở đâu?]

[Chuyện gì đang xảy ra vậy, tại sao tôi không vào được trang chủ của Sean?]

[Bị lỗi?]

[Làm ơn giải thích, làm ơn giải thích!]

[Trạm T ngày càng phổ biến, anh ngày càng trôi dạt, có vấn đề gì cũng không giải thích với người dùng]

[Vương tổng, tôi đã theo dõi kể từ khi cậu tạo trạm T. Tại sao lần này lại không phản hồi khi có sự cố?]

Đúng như dự đoán, Vương Nhất Bác không trả lời.

Vì vậy, nhiều giả thuyết khác nhau đã lan truyền, trong đó đáng tin cậy nhất là: Vương Nhất Bác rất thích xem video của Sean, sau đó yêu Sean, vợ anh ta ghen tuông nên Sean đã phải chịu tội.

Sở dĩ mọi người tin tưởng giả thiết này là bởi vì trong các hoạt động trước đó, cư dân mạng đã thấy Vương Nhất Bác xem video của Sean nhiều hơn một lần. Những người hâm mộ của Sean khi đó vẫn còn rất vui mừng, không ngờ diễn biến sau đó lại đẫm máu như vậy!

Tin đồn bay khắp trời, nhưng chính chủ không lên tiếng, vì vậy vấn đề này đã vượt ngoài giới hạn, một số người qua đường xem video của Sean cũng biết về tình hình hiện tại Sean.

Vài ngày sau, cuối cùng tài khoản của Sean cũng xuất hiện trở lại trên trang chủ, đồng thời xuất hiện thông báo về việc Sean đang phát sóng trực tiếp, người hâm mộ bàng hoàng nổi dậy, click vào ngay lập tức, một vài quần chúng ăn dưa cũng bởi vì tò mò, nhao nhao vào kênh.

Đã nửa tháng không gặp, Sean tính tình tựa hồ ôn nhu hơn lúc trước, tóc mái mượt mà ngoan ngoãn che trên trán, lông mày cùng ánh mắt ôn hòa, mặc áo len màu hồng. Background là phòng khách nhà anh, thời tiết hôm nay rất tốt, ánh mặt trời chiếu xuyên qua cửa sổ kính trong suốt từ trần đến sàn, khiến cả người Tiêu Chiến trở nên mềm mại.

"Xin chào mọi người, tôi vẫn là Sean, đã lâu không gặp." Tiêu Chiến cười chào fans, tâm trạng anh có vẻ rất tốt, cũng không bị ảnh hưởng bởi những tin đồn gần đây, fans cuối cùng cũng cảm thấy nhẹ nhõm.

[Wuuuuuuu cuối cùng cũng gặp bạn]

[Rất lịch thiệp]

[Mama trông rất ổn, xin hỏi trước đó có vấn đề gì vậy?]

[Tại sao không cập nhật? Nhớ muốn chết!]

[Mama!]

Tiêu Chiến nhìn một loạt bình luận chỉ có hai chữ Mama đang lướt khắp màn hình, bất đắc dĩ mỉm cười rồi nói: "Hôm nay tôi đặc biệt phát sóng trực tiếp để giải thích lý do tại sao đã lâu không cập nhật."

Những người hâm mộ ngoan ngoãn nghe lời anh, sự ầm ĩ đã ít hơn nhiều.

"Ừm..." Tiêu Chiến tựa hồ có chút ngượng ngùng, nhưng nụ cười trên mặt lại không ngăn được, "Tôi có thai, tôi luôn muốn có con, bây giờ cuối cùng cũng đến rồi, tôi rất vui đến bây giờ cũng còn rất kích động."

[Á á á!]

[Xin chúc mừng!]

[Chúc mừng Mama!]

[Thật hạnh phúc!]

[Hạnh phúc!]

Nhìn những lời chúc phúc trên màn hình, Tiêu Chiến trong lòng cũng cảm thấy vui vẻ, anh nói tiếp: "Mấy bài đăng lúc nãy thực ra là hàng tồn, lâu lắm rồi tôi không nấu ăn."

[Nghỉ ngơi thật tốt!]

[Đừng ngửi khói dầu khi mang thai.]

[Không thoải mái sao?]

[Nghén sao?]

"Ừm, thời gian trước tôi bị ốm nghén rất nghiêm trọng. Tiên sinh nhà tôi ở nhà chăm sóc tôi. Hôm nay tình trạng của tôi tốt hơn nên em ấy mới đi làm." Tiêu Chiến mỉm cười, "Mặc dù không có cập nhật gì nhưng khoảng thời gian này thực ra tôi có quay một vài video, tiên sinh nhà tôi học nấu những bữa ăn dinh dưỡng để chăm sóc tôi và em bé, em ý đã làm cháy mấy cái nồi rồi."

[Thử thách vào bếp vì tình yêu hahaha]

[Quá hạnh phúc!]

[Tiên sinh nhà anh thật chu đáo.]

[Mời bảo mẫu đi, thật đấy hahaha]

[Nhà bếp hỏng rồi, sau khi sinh em bé xong còn có thể nhìn thấy anh làm đồ ăn nữa không?]

[Là cẩu lương đó.]

Biết Tiêu Chiến mang thai, Vương Nhất Bác xúc động rất lâu, tâm tình phức tạp. Nói thật, hắn cảm thấy bây giờ sinh con còn quá sớm, có lẽ còn có thể trải nghiệm thế giới hai người thêm vài năm nữa, nhưng thấy Tiêu Chiến hạnh phúc như vậy, nói với hắn rằng chúng ta có con rồi, còn một hồi ôm hôn hắn, gọi hắn là ba ba, Vương Nhất Bác cảm thấy, có lẽ có đứa bé cũng không tệ.

Bố mẹ Vương Nhất Bác ly hôn, mỗi người lập gia đình mới, có con riêng, hắn có em trai cùng mẹ khác cha, bất kể ở nhà bố hay nhà mẹ đẻ, hắn đều không có cảm giác thân thuộc. Thế nên luôn cảm thấy sống một mình là tốt nhất. Sau khi kết hôn với Tiêu Chiến, lại được sống hạnh phúc mỗi ngày, ăn cơm do vợ chuẩn bị cẩn thận, ôm người vợ dịu dàng đi ngủ, ngày lễ cũng không mệt mỏi khi dành thời gian cho vợ, cũng có thể làm nũng với vợ. Yêu người lớn tuổi hơn mình thật là hạnh phúc.

Vương Nhất Bác không biết sau khi có con sẽ thế nào, nhưng hiện tại thấy Tiêu Chiến hạnh phúc như vậy, hắn cũng rất mong chờ đứa trẻ này.

Có con rồi, đương nhiên Tiêu Chiến không được phép vào bếp nữa, tiện thể để tránh việc fan làm phiền, Vương Nhất Bác đã đóng tài khoản của Tiêu Chiến. Lúc đầu Tiêu Chiến cảm thấy buồn chán và muốn làm một số đồ ăn nhẹ, nhưng ai biết khi thức ăn được nấu chín và mùi thơm tỏa ra, anh liền chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo.

Vương Nhất Bác thuê chuyên gia dinh dưỡng lên thực đơn cho Tiêu Chiến, đồng thời cũng học cách tự làm món gì đó, để cho Tiêu Chiến nửa đêm đói bụng muốn ăn, không nấu được thì không ổn rồi, làm sao vợ hắn sao có thể đói được?

Thế là Vương Nhất Bác bắt đầu con đường gian nan học nấu ăn.

Tiêu Chiến thích cách Vương Nhất Bác nghiêm túc làm mọi việc cho anh, khi anh không còn quá nhạy cảm với mùi dầu mỡ nữa, đã vào bếp để chụp ảnh đồ ăn của chồng mình.

"Tôi nghĩ khá thú vị. Trong khoảng thời gian này, tôi sẽ đăng một số video chồng tôi nấu ăn để chia sẻ với mọi người. Mọi người hãy coi như một bài học tích cực." Tiêu Chiến mỉm cười trước ống kính và nháy mắt. Cuối cùng, cảm thấy không còn trẻ nữa mà làm cái này, có chút ngượng ngùng, nhịn không được cười cười, lộ ra chiếc răng thỏ trắng xinh.

[Ha ha ha]

[Cười]

[A, a, dễ thương quá Mama ơi]

[Woooo Mama thích hình dán tình yêu!]

[Trông mong]

[Blogger mỹ thực đã trở thành blogger ân ái?]

[Ah, ah, chồng anh sẽ lộ mặt chứ]

[Muốn nhìn thấy tiên sinh nhà anh]

Giải thích xong, Tiêu Chiến tắt livestream. Vương Nhất Bác "đã đi làm rồi" trong livestream, bưng một đĩa dâu tây đút cho Tiêu Chiến một quả, "Phát sóng xong rồi à?"

"Ừ." Tiêu Chiến cười cười, ngậm lấy đầu dâu tây. Vương Nhất Bác ngậm nửa quả dâu tây còn lại trong miệng, cắn đứt đầu quả dâu tây rồi hôn Tiêu Chiến.

Vài ngày sau, Tiêu Chiến đăng một video tiên sinh nhà mình nấu ăn.

"Tiểu baba của chúng ta hôm nay đang làm gì?" Trên màn hình chỉ có thể nhìn thấy nguyên liệu và bàn tay, giọng nói mềm mại của Tiêu Chiến là dùng phần mềm chỉnh giọng.

"Trứng hấp." Vương Nhất Bác vừa nói vừa giúp Tiêu Chiến vuốt tóc mái.

"Oa, thật tuyệt." Tiêu Chiến cổ vũ.

[Tôi học cách hấp trứng ở trạm T...]

[Thật sự cần nhiều kỹ thuật như vậy sao?]

[Có thể làm bằng tay]

[Tiểu baba, đây là cái tên ngọt ngào gì vậy!]

[Hôm nay Mama thật ngọt ngào]

[Ngọt ngào hơn bình thường, tôi cảm thấy đang dỗ trẻ vậy]

[Rõ ràng là dỗ trẻ con]

Vương Nhất Bác đập hai quả trứng vào bát, sau đó dùng đũa đánh trứng. Nói là đánh trứng, nhưng càng giống là quấy trứng, một lúc sau sẽ nổi bọt. Hắn quay đầu hỏi Tiêu Chiến: "Cái này đúng không?"

"Bên phải."

[Xác nhận người này không thể nấu ăn]

[Xem video của Mama học một ít đi ha ha]

[Tay của chồng anh thật to]

[Hình như tay Mama nhỏ quá]

[Lần cuối cùng tôi nhìn thấy một người có bàn tay to như vậy là Vương Nhất Bác]

[có thể dừng cue không?]

[Mama thật dịu dàng quá]

Vương Nhất Bác mỉm cười, sau đó thêm một ít nước vào trứng, cho vào nồi hấp, sau đó đợi lấy ra khỏi nồi.  Vương Nhất Bác hai tay chống quầy bếp, hơi nghiêng người nhìn xem tình trạng trong nồi.

Tiêu Chiến nhịn không được vươn tay kéo hắn một cái, "Đừng lại gần, sẽ bị phỏng."

Vương Nhất Bác ngoan ngoãn đứng cách xa một chút, "Đói chưa bảo bảo? Muốn ăn dâu tây trước không?" Hắn nói rồi đưa cho Tiêu Chiến một quả dâu tây.

Tiêu Chiến đặt điện thoại xuống, hôn lên mặt của Vương Nhất Bác, sau đó nhận lấy quả dâu tây.

"Cám ơn, ba ba."

Vương Nhất Bác cười ngốc.

Khi món trứng hấp ra khỏi nồi, Tiêu Chiến đã quay cận cảnh. Trứng hấp không mịn, trên bề mặt có vài tổ ong, nhìn không được đẹp mắt cho lắm.

[Mama không cho phép tồn tại những món ăn khó coi như vậy]

[Ai cũng biết Mama là nhan khống, mọi thứ sẽ ổn]

[Đem bọt biển hút rơi liền sẽ không dạng này ]

[Mama, sao Mama không nhắc]

"Sao rồi?" Vương Nhất Bác hỏi Tiêu Chiến.

"Tuyệt vời," Tiêu Chiến khen ngợi Vương Nhất Bác, "Chắc chắn rất ngon."

Tràn đầy cảm giác thành tựu, Vương Nhất Bác cầm thìa múc lên, thổi nguội rồi đút cho Tiêu Chiến.

"Anh thấy sao?" Vương Nhất Bác rất chú ý đến biểu hiện của Tiêu Chiến.

Tiêu Chiến hai mắt sáng lên, khen một tiếng: "Ngon lắm, anh muốn ăn cái này, đồ dì làm em ăn đi."

Tiêu Chiến nhanh chóng ăn xong bát trứng hấp.

Mặc dù nó không có hương vị, nhưng nó được làm bởi tiên sinh nhà mình.

Hết chương 4.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro