No.21

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

95 vui vẻ, chúc mừng ngày của chúng ta~

...

Sau khi ông lão đến kiểm tra điều kiện trồng trọt ở vườn sau của họ, Vương Nhất Bác bắt đầu nghiên cứu các giải pháp phòng ngừa cần thiết, nếu công việc không quá bận rộn, hắn có thể đến vườn dâu để kiểm tra tình trạng phát triển, sau đó lại đo nhiệt độ để tiến hành các biện pháp giữ ấm cho vườn.

Nửa tháng qua, sau khi liên lạc và xác nhận hợp tác với Lâm Luân, Tiêu Chiến thường đến studio của đối phương để thảo luận về ca khúc mới. Vì muốn sáng tác một bài hát theo mong muốn của mình nên anh đã tham gia viết một phần lời của bài hát, sau đó anh trở về nhà lại cùng Vương Nhất Bác thảo luận một số chỗ cần thay đổi.

"Vợ? Khi nào anh mới về? Đã đến giờ ăn tối rồi."

"Ừm... em đợi thêm một chút nhé. Anh còn hai câu nữa thôi. Sắp xong rồi."

Mỗi lần studio Lâm Luân nhìn thấy Tiêu Chiến trả lời điện thoại xong đều trêu chọc anh, họ nói rằng Vương tổng quá dính người, đến giờ ăn sẽ giục Tiêu Chiến ăn, anh đối với chuyện này chỉ mỉm cười ngốc nghếch rồi chuyển chủ đề để mọi người tiếp tục làm việc.

Gần đây Tiêu Chiến dành nhiều thời gian cho việc soạn lời bài hát, anh không tham dự nhiều sự kiện, gần như biến mất khỏi công chúng.

Một lúc sau, Vương Nhất Bác đến studio đón anh đi ăn tối.

"Vợ, anh có thể dành chút thời gian cho em được không? Gần đây anh bỏ bê em rồi."

"Không phải đâu... anh cũng không còn cách nào khác. Một thời gian nữa mọi chuyện sẽ ổn hơn."

"Được, đều theo ý anh vậy."

Sau khi đến nhà hàng, Vương Nhất Bác nhận được lời mời tham dự sự kiện vào cuối năm.

"Vợ, có một lễ trao giải vào cuối tháng 11, anh có muốn đi không?"

"Anh sẽ đi."

"Còn một chương trình Xuân Vãn nữa."

"Nếu bài hát phát hành suôn sẻ thì có thể đi."

"Được."

...

Bận rộn mãi cũng đến sinh nhật của Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác hôm đó đã đặc biệt đặt chỗ ở nhà hàng nổi tiếng cho cặp đôi, sau khi tan làm hai người đi thẳng đến phòng riêng đã đặt, bánh sinh nhật hắn đặt cho anh cũng đã được giao tới.

"Vợ, anh thử bánh này trước đi."

"Ừm, em cũng ăn đi."

"Nhất Bác, em có thể tham gia hòa âm được không, phần hòa âm của em có thể thêm vào phần sau của bài hát..."

"Anh có chắc muốn em tham gia vào bài hát không?"

"Ừm, anh muốn có dấu ấn của em ở trong bài hát."

Lời bài hát của Tiêu Chiến đã hoàn thành, hiện tại đang chờ Lâm Luân và những người khác phối nhạc, đây cũng xem như là chút ích kỷ của anh ấy.

"Được rồi, nhưng anh phải hứa với em là hôm nay không nói về công việc nữa nhé, đồng ý không?"

"Anh biết rồi, cún con! Bánh rất ngon, anh sẽ thử thêm món khác."

Tiêu Chiến đương nhiên biết hôm nay người kia muốn tổ chức sinh nhật cho mình, Tiêu Chiến đưa tay lấy một phần bánh ngọt khác, trên bàn đầy ắp đồ ngọt nhưng Vương Nhất Bác chỉ cho anh nếm một ít, hai người sau đó lại bắt đầu ăn tối.

Giữa buổi, cả hai chuẩn bị cắt bánh, chiếc bánh được đặt giữa hai người, nến cũng đã được châm, Tiêu Chiến mỉm cười nhìn Vương Nhất Bác bên cạnh đang hát mừng sinh nhật mình.

"Vợ ơi, anh ước đi."

Tiêu Chiến gật đầu, anh chắp tay và nhắm mắt để ước nguyện, sau đó thổi tắt nến.

"Vợ, có thứ này cho anh."

Nhìn thấy người kia đưa sang mình một chiếc thẻ, Tiêu Chiến bối rối hỏi: "Sao lại đưa cái này cho anh?"

"Gần đây em có hợp tác với một công ty sản xuất hộp mù, em nói vợ em ở nhà rất thích hộp mù nên đã nhờ họ mở chiếc thẻ miễn phí cho anh, anh có thể mua bất kỳ hộp mù nào tại cửa hàng, nếu có sản phẩm mới, họ sẽ gửi cho anh trước tiên."

"Thật sao?"

"Ừm, không nói dối anh."

Tiêu Chiến nghe vậy lập tức cảm thấy hứng thú, anh tò mò cầm tấm thẻ kia lên nhìn, trên đó còn có hình vẽ và tên Tiêu Chiến.

"Vợ ơi, quà sinh nhật."

Vương Nhất Bác đem một hộp quà đặt trước mặt anh, Tiêu Chiến mở ra nhìn, bên trong là một sợi dây chuyền kèm nhiều mặt dây, người kia vẫy tay với anh.

"Anh đến đây..."

Đáp lại đối phương, Tiêu Chiến lấy ra một sợi dây chuyền để hắn giúp mình đeo vào, Vương Nhất Bác chọn mặt dây chuyền không quá phô trương, Tiêu Chiến thích kiểu dáng đơn giản nên hắn chỉ mua một sợi dây chuyền trơn và một số mặt dây chuyền đơn giản để anh có thể chọn.

"Anh thích những mặt dây chuyền này không?"

"Đẹp lắm. Tạm thời để đó trước đã, em giúp anh đeo vào đi."

"Được—"

Vương Nhất Bác lấy sợi dây chuyền đeo lên giúp người nọ, hắn tiến lại gần hôn anh, rồi ôm lấy đối phương, một lúc sau hắn mới nhận ra bọn họ còn chưa chụp ảnh.

"Vợ, anh có muốn đăng ảnh lên Weibo không?"

"Có thể a."

"Được rồi."

Tiêu Chiến đăng nhập vào Weibo của mình, lướt xem vài nội dung, sau đó cập nhật trạng thái mới.

@Tiêu Chiến Daytoy:【Hình ảnh】

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

"Chúc mừng sinh nhật anh Chiến!"

"Chụp góc này, chắc là Vương tổng rồi hahahaha"

"Tôi chợt nhớ lần chụp với mèo nhỏ có phải cũng do Vương tổng chụp không?"

"Ừ! Đúng rồi hahahahahahahahahahahahahahahahahahaha"

"Vương tổng cần cải thiện kỹ năng chụp ảnh của cậu nhé."

"Bảo bảo sinh nhật vui vẻ."

"Đẹp quá, Tiêu Tiêu ngày càng xinh đẹp."

"Chỉ cần Tiêu Tiêu vui vẻ là được!"

"Anh Chiến có thể xuất hiện nhiều hơn được không, lâu lắm rồi tụi em không được gặp anh😭"

"Gần đây Tiêu Tiêu đang làm gì nhỉ?"

"Tôi thấy Vương tổng đăng ảnh vườn dâu trên Weibo của cậu ấy. Gần đây họ đang trồng dâu sao?"

"Hình như là vậy, đang vào mùa mà."

"Oa, lãng mạn quá quá."

"Vương tổng trồng dâu cho Tiêu Tiêu à😏😏😏"

"Ơ này😂😂😂😂"

"Suy nghĩ phong phú lên, tối nay sẽ thú vị lắm đây😄"

"Dừng lại, đừng như thế chứ, bắt tôi đi🍊"

"Hahahahahahahahahahahahahahahahaha chúc mừng sinh nhật Tiêu bảo bảo!"

"Tiêu Tiêu sẽ tham gia sự kiện cuối tháng sau chứ?"

"Chưa nghe blogger nói gì cả, tôi cũng không biết."

"Cứ chờ thôi, tôi chỉ mong anh ấy có thể xuất hiện."

"Tôi không đòi hỏi nhiều, chỉ cần Tiêu Tiêu đừng giải nghệ là được😭😭😭"

"Fan của Tiêu Tiêu đang đau đớn vì không có phúc lợi..."

"Buồn quá! Cứu mạng!"

"Tiêu Tiêu có hơn 20 triệu fan, anh ấy còn không phát bất kỳ phúc lợi nào."

"Huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhu Huhu Tiêu Tiêu hãy chia sẻ về cuộc sống hàng ngày nhiều hơn đi mà😨😨😨"

...

Tiêu Chiến chỉ ăn một miếng bánh, xong cũng không ăn bữa, bữa tối anh chẳng ăn nhiều, cuối cùng Vương Nhất Bác phải giải quyết hết phần còn lại của anh.

Lúc cả hai rời khỏi nhà hàng đã rất muộn, trên đường cũng đã thưa người dần, hai người vì vậy cũng không phải lo cần trang bị điều gì.

"Vợ, anh muốn uống trà sữa không?"

"Không cần, anh có hơi no."

"Bụng anh đau không?"

Vương Nhất Bác đưa tay sờ bụng anh, Tiêu Chiến lại đẩy tay hắn đi.

"Đừng như vậy."

"Anh lên đi."

Vương Nhất Bác cúi người trước mặt anh, nắm tay và thúc giục anh, Tiêu Chiến nghiêng người để người kia đỡ mình lên vai hắn, anh vòng tay quanh cổ Vương Nhất Bác, đầu tựa vào đối phương, nhìn con đường trước mắt, Tiêu Chiến thì thầm:

"Cún con..."

"Ừm?"

"Chúng ta đi một đoạn đi, hiếm khi ít người như vậy."

"Được, chúng ta đi quanh đây đi, anh xem thử có muốn mua thứ gì thì nói em nhé."

Tiêu Chiến đang tựa vào vai người kia, đột nhiên điện thoại trong túi hắn reo lên, lấy ra nhìn thì ra bố mẹ gọi.

"Con nghe đây mẹ."

"Ừm, sinh nhật vui vẻ nhé con trai, con và Nhất Bác đang ở cùng nhau phải không?"

"Dạ, tụi con đang đi dạo phố."

"Được rồi, hai đứa về nhà sớm nhé, cũng muộn rồi."

"Mẹ, hai người ngủ sớm đi, con và thầy Tiêu sắp về rồi."

"Được rồi, hai đứa nhớ giữ an toàn nhé."

Bố mẹ Vương cúp máy xong Tiêu Chiến cũng đút điện thoại về túi Vương Nhất Bác, rồi anh tiếp tục nằm trên lưng hắn.

Dọc đường đi, ánh đèn đường từ trên cao chiếu xuống, Tiêu Chiến lấy điện thoại trong túi ra, từ phía sau chụp hình Vương Nhất bác.

"Cún con... má em tròn quá."

Tiêu Chiến nghịch tóc hắn, nhỏ giọng thì thầm, anh rất thích véo má Vương Nhất Bác, má sữa người kia rất mềm mại, mỗi khi nằm vào lòng hắn anh đều không nhịn được muốn đưa tay véo gò má kia.

Hiện tại Tiêu Chiến đã công khai mối quan hệ của họ, anh vì vậy rất thích dùng Weibo của Vương Nhất Bác để cập nhật trạng thái hàng ngày hơn, Tiêu Chiến cảm thấy viết caption quá phiền phức nên thường anh chỉ đăng mỗi hình ảnh.

@Vương Nhất Bác:【Hình ảnh】

"Hai người đang làm gì thế!"

"Tiêu Chiến là anh ấy, đúng không Tiêu Chiến!

"Má Vương tổng tròn quá, hahaha."

"Đây là tư thế gì vậy? Vương tổng đang cõng anh ấy trên lưng à?"

"Chắc là vậy rồi hahahahahahahahahaha"

"Tay Tiêu Tiêu treo lên cổ Vương tổng, chắc chắn là được người ta cõng rồi!"

"Hai người có thể dùng Weibo của mình được không..."

"Tình thú của đôi trẻ, đúng là gà đen cá thu*"

*Gà đen cá thu (乌鸡鲅鱼 đồng âm với 无几把语): ngôn ngữ mạng, nghĩa là không thể nói chuyện với người này, không còn gì để nói.

"Tiêu Chiến, anh có thể đăng lên Weibo của mình được không!"

"Không phải chuyện của bạn, cẩu độc thân thì biết gì chứ?"

"Lầu trên đừng cãi nhau chứ."

"Ở đây chỉ có cẩu lương thôi."

"Theo dõi Weibo của Vương tổng sẽ có rất nhiều ảnh đó."

"Giờ này hai người còn ở ngoài à, sao không về nhà ngủ đi."

"Chuyện phòng the của vợ chồng người ta, bạn quan tâm quá rồi."

"Hahahahahahahahahahaha, đm."

"Cả đám cẩu độc thân này lo lắng chuyện riêng tư của người khác làm gì vậy😓😓😓"

"Rồi làm gì nhau!"

"Vương tổng, đăng hình vợ cầu nhiều hơn có được không?"

"Sao lúc nào bạn cũng mơ tưởng vợ người khác thế?"

"Hahahahahahahahahahaha."

"Tiêu Tiêu đăng ảnh hàng ngày nhiều hơn nhé, tôi không ngán cẩu lương! Tôi ăn nhiều lắm!"

"Tôi cũng vậy! Mỗi bữa tôi ăn mười bát cơm!"

"Hơi quá, hơi quá rồi mọi người."

"Tôi hiểu rồi, Vương tổng công khai là để show ân ái thôi😅😅😅"

"Chúng tôi đã không có đối tượng, hai người vậy mà cứ bắt nạt chúng tôi."

"Cần đối tượng làm gì, chỉ cần xem họ yêu đương là đủ rồi."

...

Hai người đi dọc một con phố, ở ngã tư băng qua vạch đường để đi sang bên kia.

"Vợ, anh có muốn đi đâu chơi không?"

"Muốn a, không phải nói sẽ đến thăm bố mẹ sao, chúng ta có thể đến Ý."

"Cuối năm sau khi xong hết mọi việc chúng ta có thể đi."

"Ừm, anh muốn đưa em đi thật nhiều nơi, anh không muốn sau này chúng ta phải hối tiếc."

"Nhiệm vụ nhất định phải hoàn thành."

"Được rồi, đừng nhiều chuyện nữa... chúng ta về nhà thôi, anh buồn ngủ quá."

"Tuân lệnh vợ."

Vương Nhất Bác bế anh đến bãi đậu xe rồi cùng người nọ rời đi.

...

Quá trình sản xuất bài hát đã được nửa chặng đường, Vương Nhất Bác cùng anh đến thu phần hòa âm, mọi người ở studio rất ngạc nhiên khi nhìn thấy hắn ghé đến, nhưng danh hiệu "thê nô" đã lan truyền khắp công ty vì vậy sau này khi nhìn thấy Vương tổng xuất hiện ở bất kỳ đâu miễn nơi đó có Tiêu Chiến, thì không cần phải nghi ngờ gì nữa.

"Vợ, bài hát tên gì vậy?"

"Thủy triều, nghe có ổn không?"

"Những thứ anh thích đều nghe rất hay."

"Dẻo miệng..."

"Hậu kỳ sẽ mất thêm vài ngày nữa. Anh có muốn quay MV không?"

"Không cần, chỉ cần phát hành bài hát thôi."

"Được rồi, vậy anh định sẽ phát hành vào ngày nào?"

"Ngày 16 tháng 12."

"Được, em sẽ nói trợ lý sắp xếp, đồng thời cũng sẽ thông báo cho phía phòng làm việc."

Vài ngày sau, Tiêu Chiến nhận được bản thu âm hoàn chỉnh, hai người cả nhà nghe toàn bộ bài hát, giọng của Tiêu Chiến rất trong trẻo, tổng thể mang đến cảm giác ấm áp, nhẹ nhàng lại pha chút xúc cảm yêu thương vào từng câu hát.

Phần hòa âm ở giữa bài hát nếu nghe kỹ sẽ nghe thấy được giọng ca của hai người, nhưng nếu âm lượng bị giảm đi, nghe sẽ không rõ ràng lắm.

"Nghe có vẻ hay nhỉ?"

"Tất nhiên là hay rồi. Vợ ơi, lời bài hát của anh viết rất tốt. Anh yên tâm, chắc chắn sẽ có nhiều người yêu thích bài hát hay."

"Em đoán anh đã viết phần nào?"

"Thủy triều tuần hoàn xoay chuyển

Mang những nhớ mong đến và đi

...

Có phải là phần này không?

"Tại sao em lại cảm thấy là phần đó?"

"Phần anh bảo em hát, chắc chắn là do anh viết."

Vương Nhất Bác ôm lấy đối phương hôn lên môi anh, Tiêu Chiến cười rồi, chắc chắn hắn đã đoán đúng, anh nhất định muốn hắn hát phần lời do chính mình viết.

"Đúng rồi, cún con, Xuân Vãn anh sẽ hát bài hát này."

"Chỉ cần anh thích là được."

Tiêu Chiến dựa vào trong ngực hắn, điện thoại di động còn đang phát lại bài hát vừa rồi, người nọ nhớ ra chuyện gì đó liền hỏi:

"Em không đến sự kiện trao giải kia à?"

"Em có cuộc họp nên không thể đến được."

"Được rồi."

Tiêu Chiến đã nhận lời tham gia sự kiện, nhưng khi biết người kia không đi, anh không tránh khỏi có chút thất vọng.

Vào ngày diễn ra sự kiện, địa điểm trang điểm và làm tóc là ở một khách sạn, Tiêu Chiến cùng trợ lý đến đó trước, sau khi mọi thứ xong xuôi, anh chờ chụp ảnh và buổi chiều đến địa điểm tổ chức sự kiện để đi thảm đỏ, nhưng vì sức ảnh hưởng của anh quá lớn nên chương trình cũng xếp anh đi gần cuối, phòng làm việc từ sớm đã cập nhật xong hình ảnh, fan hâm mộ cũng đã sẵn sàng chờ xem phát sóng trực tiếp Tiêu Chiến đi thảm đỏ. Trước khi rời đi, anh đã nhắn tin với Vương Nhất Bác, lúc đến nơi anh đưa điện thoại cho trợ lý, ngay khi các phóng viên bên ngoài nhìn thấy Tiêu Chiến, họ không ngừng gào thét gọi tên anh.

"Tiêu Chiến, nhìn bên này!"

"Ở đây, ở đây!"

Tiêu Chiến bình tĩnh hơn trước rất nhiều, anh nhìn xung quanh, cầm bút ký tên lên tường rồi đi thẳng vào hội trường mà không tham gia bất kỳ phỏng vấn nào.

Nhân viên dẫn anh đến khu vực khách mời đặc biệt, rất nhiều nghệ sĩ thuộc công ty Vương Nhất Bác cũng có mặt, hầu hết mọi người đều đã gặp nhau vài lần, Tiêu Chiến vì vậy cũng có thể cùng họ trò chuyện vài câu.

Khu vực dành cho fan hâm mộ đã chật kín, các nghệ sĩ khác sau khi đi thảm đỏ cũng lần lượt vào chỗ ngồi, thỉnh thoảng vài người sẽ đến trò chuyện cùng anh, một số giám đốc cấp cao tuy có mang ý tứ không tốt với Tiêu Chiến, nhưng bọn họ có muốn cũng không dám cả gan đến làm phiền anh. Còn những người khác đánh giá cao anh thì chỉ đến và chào hỏi vài lời, Tiêu Chiến thân thiện tất nhiên cũng đáp lại từng người một.

Hầu hết fan hâm mộ ngồi ở khán đài đều đến vì Tiêu chiến, biểu ngữ bọn họ cầm quá nổi bật, nhiều fan ngồi ở hàng ghế đầu còn chào anh. Tiêu Chiến hôm nay đeo kính áp tròng, nhìn thấy fan chào mình anh cũng sẽ giơ tay chào lại họ, làm khu vực khán đài triệt để náo loạn, sau đó anh lại quay người theo dõi chương trình trên sân khấu.

Giữa chương trình, Tiêu Chiến cảm thấy hơi chán nên đã trở về phòng nghỉ, fan hâm mộ nhìn thấy anh rời đi, sự nhiệt tình cũng giảm dần, mọi người đồng loạt theo dõi các giải thưởng được công bố trên sân khấu. Khi gần đến giải thưởng của Tiêu Chiến, họ mới thấy anh trở ra và ngồi lại vị trí của mình.

Hàng năm, giải thường sẽ thống kê độ nổi tiếng, nhiệt độ và giá trị thương mại của các minh tinh trong một năm. Trong số tất cả những minh tinh có tên trong danh sách, dữ liệu của Tiêu Chiến là nổi bật nhất. Nhiệt độ của anh tăng vọt kéo theo độ nổi tiếng và giá trị thương mại của anh cũng tăng vượt trội, vì vậy không có gì nghi ngờ khi anh đoạt giải Nghệ sĩ được yêu thích nhất trong năm.

Tiêu Chiến nghe thấy người dẫn chương trình đọc tên mình, anh cúi chào mọi người rồi bước lên sân khấu.

"Xin mời Vương tổng của Giải trí Tịch Tinh lên trao giải cho anh ấy."

Tiêu Chiến dừng lại, khán giả bên dưới bắt đầu xôn xào, làn đạn ở phòng phát sóng trực tiếp cũng điên cuồng nhảy.

"Chết tiệt chết tiệt chết tiệt chết tiệt chết tiệt chết tiệt."

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

"Chuyện gì đang xảy ra ở đây vậy!"

"Tiêu Tiêu không biết sao? Anh ấy ngơ ngác quá hahahaha."

"Vương tổng không ngồi ở hội trường, nửa đầu chương trình không chừng không có tới."

"Aaaaaaaaaaaaaaaaa, chung sân khấu rồi!"

"Không tham gia show thực tế cũng không sao! Hai người mau lên đứng cạnh nhau cho tôi!"

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

"Mau đi đi, Tiêu Tiêu!"

"Mấy cô ở khán đài đừng hét to quá, tôi không nghe được gì cả!"

"Đây là đứng chung một sân khấu sao!?"

"Mẹ kiếp, ai điên? Chính là tôi!"

"May là tôi còn sống! ++!"

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

"Mau lên, Mau lên! Mau giữ tôi lại đi!"

"Mời Vương tổng trao cúp cho vợ nhỏ của anh ấy!"

"Hahahahahaha"

"Hai người hoàn hảo quá. Nhìn sao cũng thấy đẹp đôi!"

"Bộ vest tuyệt quá!"

"Mọi người, đội quân máy xúc đến rồi đây!"

...

Tiêu Chiến đi đến giữa sân khấu, anh nhìn thấy Vương Nhất Bác cùng nữ MC đang mang cúp đi tới, người kia trước tiên bắt tay anh, Tiêu Chiến chần chừ một lát mới bắt tay với hắn, nhưng anh không kiềm được mỉm cười:

"Em nói em không đến..."

"Em nói dối anh vì sợ anh sẽ xấu hổ."

"Em..."

"Nhận lấy giải thưởng đi vợ."

Sau khi trao giải cho anh, Tiêu Chiến nhận lấy rồi nghe theo yêu cầu của người dẫn chương trình, anh phát biểu vài câu ngắn gọn. Ánh mắt Vương Nhất Bác không hề rời khỏi Tiêu Chiến, tiếng ồn từ khán đài cũng không ngừng vang lên. Tiêu Chiến trước mặt mọi người chưa bao giờ cảm thấy căng thẳng như vậy, tai anh hơi đỏ, sau đó lại nghe người dẫn chương trình nói:

"Xin mời Tiêu Chiến đến chụp ảnh cùng khách mời trao giải nhé!"

Tiêu Chiến chần chừ một lát, người bên cạnh lại kéo đi, lực kéo này khiến fan hâm mộ trên khán đài trực tiếp phát điên, Vương Nhất Bác chỉ cười, nói:

"Vợ ơi, nhanh lên."

Sau khi định thần lại, anh đã đứng cạnh người kia, chẳng những vậy hai người còn dán sát vào nhau, Vương Nhất Bác vòng tay qua eo anh, Tiêu Chiến cảm thấy không có chuyện gì nhưng khán giả lại chú ý đến động tác ôm eo anh của hắn, khách mời bên dưới đều bật cười, còn fan thì choáng váng.

"Đm, đm, đm, đm, đm đây là chuyện tôi có thể nhìn thấy sao!"

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa"

"Đôi này đỉnh quá!"

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa chết tiệt."

"Giọng tôi khàn rồi..."

"Đôi trẻ ân ái, quá đỉnh!"

"Huhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhuhu liệu trong đời, tôi có thể thấy họ cùng tham gia một show thực tế không?"

"Hai người thì thầm nhiều lắm, sao tôi không nghe thấy gì cả?"

"Tiêu Tiêu xấu hổ rồi, tai anh ấy đỏ bừng hahaha."

"Đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá, đáng yêu quá."

"Mau chụp ảnh, mau chụp ảnh đi, hiếm khi có cơ hội như vậy đấy."

"Trạm tỷ tung ảnh rồi, đẹp quá!"

"Wow, minh tinh đều đang chụp ảnh họ đó hahahahahahahahahahahaha."

"Tôi chưa bao giờ nhìn thấy tình huống như vậy hết, để tôi chụp một bức kỷ niệm đã."

"KPI chương trình hoàn thành trước tiến độ."

"Hahahahahaha"

"Vương tổng là một người chồng hoàn hảo, tôi ghen tị quá!"

"Anh ấy thực sự không tham gia show thực tế!"

"Tiêu Tiêu không thích tham gia, Vương tổng nhất định sẽ không tham gia."

"Thảm quá đi... hai người có thể đi thêm những sự kiện như này không?"

"Họ đang nói gì vậy? Hai người gọi nhau là gì nhỉ?"

"Vương tổng gọi 'vợ' đấy. Công khai rồi thì gọi 'vợ' có gì khó đoán đâu."

"Bây giờ tôi giống fan CP kỳ cựu rồi hahahaha."

"Chúng ta phải học cách linh hoạt, như vậy mới có thể hiểu rõ mọi thứ."

"Đu CP phải không ngừng học hỏi!"

"Lót dép hóng— tôi đến Weibo của họ đây~"

...

Sau khi phần nhận giải của Tiêu Chiến kết thúc, vì Vương Nhất Bác còn phải trao giải cho một giải thưởng cuối chương trình nên Tiêu Chiến ở dưới sân khấu đợi hắn, vì không muốn lộ diện quá nhiều nên anh đã đứng sát ở hậu trường để chờ đợi. Vương Nhất Bác trao giải xong liền bước xuống sân khấu, nhìn thấy Tiêu Chiến đang vẫy tay với mình, hắn liền nhanh chóng chạy đến cạnh anh. Tiêu Chiến đứng đó, cười toe toét, anh đưa tay nắm lấy tay người kia, dẫn hắn đi vào phía trong, vừa đi anh vừa nói:

"Cún con... về nhà thôi~"

Lúc hai người rời khỏi tầm mắt của mọi người, fan hâm mộ chứng kiến toàn bộ quá trình đều trực tiếp choáng váng.

"Ai cứu tôi với!"

"Đệch, tuyệt quá, cứu mạng."

"Wowwwwwwwwwwwwwww, tôi hạnh phúc quá, Tiêu Tiêu à."

"Tình cảm của họ tốt thật đấy o>_<o"

"Tôi luôn cảm thấy Vương tổng giống như một chú cún trung thành trước mặt Tiêu Tiêu."

"Chạy rất giỏi!"

"Aaaaaaaaaaaaaaaaaaaa đừng cứu tôi nữa, tôi sắp chết khát rồi."

"Sao bạn lại khát nước thế, ++"

"Mọi người, đừng ở nhà ngủ nữa, mau dọn đến đây ngủ đi."

"Hai người có siêu thoại không? Có bài nào phân tích đường của họ không?"

"Bạn theo dõi Weibo của Vương tổng đi, mỗi ngày đều có cẩu lương."

"Thật luôn hahahahahahahahahahahaha."

"Tiêu Tiêu thường dùng tài khoản của cậu ấy để đăng hình hàng ngày."

"Đôi này đáng yêu quá!"

"Lần đầu tiên đứng chung sân khấu, lần sau chắc không còn xa đâu nhỉ?"

"Hai người đẹp đôi quá, cứu mạng!"

"Trên Weibo có nhiều ảnh đẹp của họ lắm."

"Ai lại không thích soái ca chứ!"

"Tôi lọt hố họ rồi, phải làm sao đây?"

"Nằm đấy, đợi họ phát đường cho chúng ta."

"Vương tổng đăng Weibo ít quá."

"Dù ít đến đâu cũng chỉ có hai bài là cậu ấy đăng, xem nhưng gì Tiêu Tiêu đăng Weibo kìa, hãy hài lòng đi!"

"Ashh cẩu lương chết tiệt này!"

...

Các blogger có mặt tại sự kiện đều lại quay video, nhiều đoạn clip full HD ghi lại màn tương tác của hai người trên sân khấu, fan bên này lại đua nhau đăng ảnh, khiến sự kiện chiếm một nửa bảng hot search. Vào buổi tối, một trạm tỷ đã đăng một video cực kỳ rõ nét vào siêu thoại.

@Áo khoác lông của Bác Tiêu:

Anh ấy chỉ đứng đó, đợi tình yêu chạy về phía mình.【Video】

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro