No.9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đôi trẻ làm sao có thể chịu được "yêu xa" ngay khi vừa xác lập mối quan hệ? Một ngày sau khi chia cách, Vương Nhất Bác đã gọi điện cho Tiêu Chiến. Do chênh lệch múi giờ nên lúc Tiêu Chiến đang ra ngoài ăn thì Vương Nhất Bác đã ở khách sạn nghỉ ngơi.

"Xin chào?"

"Thầy Tiêu, đã một ngày không gặp, em nhớ anh quá."

Tiêu Chiến vừa định dùng khăn giấy lau khóe miệng, anh nghe được lời này hơi giật mình, mím môi nói.

"Ngày mai anh có một sự kiện phải tham dự..."

"Em biết rồi, anh đừng lo lắng."

"Ý anh là, ngày mốt anh có thể đến tìm em..."

Tiêu Chiến thật ra khá dính người, nhưng tính cách anh dè dặt, không thể thẳng thừng nói lời sến súa như Vương Nhất Bác.

"Nhớ gửi thông tin chuyến bay cho em, khi nào đến nơi em sẽ đón anh."

"Ừm~"

Vương Nhất Bác nghe thấy bên đó có tiếng động, đoán chắc anh vẫn còn ở bên ngoài.

"Anh đã ăn cơm chưa?"

"Anh đang ăn, gọi một phần mì trộn, là Hiểu Hiểu giới thiệu cho anh."

"Đợi em trở về ăn cơm với em nhé."

"Được a."

Nói chuyện được một lúc thì cả hai tắt máy. Tiêu Chiến ăn xong mì, cùng Hiểu Hiểu xác nhận lịch trình ngày mai, sau đó trở về khách sạn nghỉ ngơi.

Đến tối, anh lại gọi video cho Vương Nhất Bác, nằm trên giường nói chuyện với hắn, tuy nhiên vì cả hai đều có việc cần làm và Tiêu Chiến còn phải dậy sớm để bắt chuyến bay ngày mai nên cuộc gọi không lâu sau đó cũng kết thúc.

Sáng sớm hôm sau, Tiêu Chiến cùng đoàn đội đến Nam Kinh, sự kiện không cần biểu diễn, Tiêu Chiến chỉ cần đến xem chương trình, buổi trưa anh bắt đầu trang điểm và làm tóc, đến chiều thì tham gia thảm đỏ trực tiếp. Tiêu Chiến dù là nghệ sĩ mới nhưng lại được xếp đi đầu, có lẽ là do buổi biểu diễn trước đó của anh đã thu hút được nhiều fan. Lúc Tiêu Chiến rời khách sạn để đến địa điểm tổ chức sự kiện, anh nhìn thấy mấy cô gái đứng từ xa cầm máy và điện thoại chụp hình anh. Đây là lần đầu tiên Tiêu Chiến cảm nhận được sự tồn tại của những người gọi là "fan", anh phân biệt được đâu là fan chân chính còn đâu là fan tư sinh, hơn nữa, anh cũng từ nghe nói về các fan rắc rối của một số nghệ sĩ nổi tiếng trong công ty.

Anh không nhịn được mà vẫy tay chào họ, họ là người hâm mộ của anh, anh cũng không phải kẻ tự cao, tất nhiên có thể chào họ rồi.

Mấy cô gái gần đó đột nhiên hét lên, Tiêu Chiến sợ đến mức lập tức thu tay lại, rồi ngơ ngác đứng đó đợi nhân viên mang đồ đạc đến.

Nhìn Tiêu Chiến lúng túng đứng đó khiến tấm lòng người mẹ đột nhiên dâng trào, mấy cô gái liền thấp giọng bàn luận.

"Cứu... anh ấy đáng yêu quá!"

"Nhanh lên, nhanh lên, để tôi quay lại, ôi bảo bảo dễ thương quá."

"Nhanh đi, nhân viên còn chưa tới, nhanh nhanh nhanh!"

Nhóm fan này chỉ vài phút đã nháo nhào, họ nhanh chóng quay video, bởi vì Tiêu Chiến mặc áo khoác của anh thế nên bộ trang phục bên trong gần như không thể nhìn thấy, tất nhiên sẽ không làm lộ tư liệu gì. Lúc nhìn thấy anh đã lên xe, các cô gái lập tức chỉnh sửa nội dung và đăng video lên Weibo của mình.

Cô gái kia vừa thông báo ra mắt trạm fan được một thời gian, tài khoản chỉ theo dõi Tiêu Chiến, một ca sĩ mới. Chương trình tống nghệ lần trước chỉ được phát sóng sau khi buổi biểu diễn hoàn tất, cô ấy chính là người đầu tiên đăng tải phần diễn tập. Vì vậy, rất nhiều người đã chú ý đến tài khoản này, ngay lúc cô vừa đăng tải video, người hâm mộ đã nhanh chóng "thả tim" và chia sẻ video. Video quá đáng yêu, tốc độ chia sẻ của bọn họ cũng quá lớn, ngay cả các blogger cũng chia sẻ video của Tiêu Chiến vào các diễn đàn, điều này đã khiến nhiều người nhìn thấy video hơn.

"Đm đm đm đm đm đm đm đm đáng yêu quá."

"Thật sự có chàng trai dễ thương như vậy sao?"

"Anh ấy tên gì vậy? Anh ấy đẹp trai quá."

"Ai mà đáng yêu thế!"

"Anh ấy đẹp quá🤤🤤🤤🤤"

"Muốn biết trang phục trông như thế nào."

"Anh ấy đẹp quá. Cứu tôi với."

"Soái ca tới rồi!!"

"Fan ít như vậy, sao có thể để một soái ca có ít fan như vậy!"

"Tôi nhìn thấy trước!"

"Tối nay có phát trực tiếp không?"

"Anh ấy đang đi thảm đỏ à mọi người?"

"Tôi không biết, tôi vẫn chưa nhìn thấy anh ấy."

"Thảm đỏ bắt đầu rồi, chúng ta nhìn xem."

"Không được, tôi phải đi xem."

...

Khi bắt đầu phát sóng trực tiếp không lâu, một số nghệ sĩ đã đi trước, Tiêu Chiến đứng ở vị trí phía trước, đợi nhân viên ở hậu trường thông báo, tuy đã đứng phía sau thảm đỏ nhưng anh vẫn cảm thấy lo lắng khôn tả. Đây là lần đầu tiên anh đi thảm đỏ. Anh không biết liệu có sơ suất gì không.

"Thầy Tiêu, anh để điện thoại em giữ đã. Sắp đến anh rồi."

Tiêu Chiến nắm chặt điện thoại, khẽ gật đầu, Vương Nhất Bác vừa gửi tin nhắn cho anh, bảo anh đừng lo lắng, mặc dù điều này quả thật có tác dụng nhưng Tiêu Chiến vẫn sẽ hồi hộp, anh đưa điện thoại cho Hiểu Hiểu và đợi nhân viên sắp xếp. Khi tên anh được gọi, Tiêu Chiến tự trấn an mình và bước lên thảm đỏ, trước mặt có vô số phóng viên và máy quay, anh không biết nên nhìn về hướng nào, khiến Tiêu Chiến lúc này trông có chút ngơ ngác. Anh nhận bút từ nhân viên, tìm một chỗ trống để ký tên, sau đó quay lại vẫy tay chào mọi người, lần đầu tiên cảm nhận sự chào đón của ống kính, Tiêu Chiến hơi bối rối, nhưng anh vẫn hoàn thành mọi thứ rất tốt.

Khu vực bên trong đã được sắp xếp, vị trí của Tiêu Chiến là ở hàng sau, phía trước phần lớn là các nghệ sĩ nổi tiếng và các đỉnh lưu, Tiêu Chiến được mời đến sự kiện này thôi đã cảm thấy rất vui rồi.

Khu vực fan hâm mộ ở rất gần anh, Tiêu Chiến ngồi vào chỗ của mình, trước bàn có đặt mấy món tráng miệng, nhân lúc sự chú ý của fan đều đổ dồn về phía trước, anh không kìm được mà nếm thử một cái bánh nhỏ. Kết quả là anh bị một fan ngồi ở hàng đầu chụp ảnh, còn gọi cả tên anh.

Tiêu Chiến đang ăn bánh, nghe thấy có người gọi tên mình thì sửng sốt, anh ngẩng đầu nhìn xung quanh, phát hiện có mấy fan ngồi ở hàng đầu, cầm biểu ngữ và đeo băng đô có tên anh, nhớ lại việc mình lén ăn vụn Tiêu Chiến không khỏi thấy ngượng ngùng, anh để lại phần bánh lên bàn rồi nuốt xuống miếng bánh vừa cắn khi nãy.

"Không sao đâu, đói thì ăn thêm nha!"

"Đúng đúng, Tiêu Tiêu, ăn nhiều một chút!"

Sau khi nghe fan nói, Tiêu Chiến cầm lấy phần bánh còn lại rồi ăn hết, sau đó mới yên vị trên ghế rồi lặng lẽ theo dõi các tiết mục trên sân khấu.

Thỉnh thoảng máy quay sẽ quay đến các khách mời, để người xem phát sóng trực tiếp có thể nhìn thấy thần tượng của họ trong vài giây, Tiêu Chiến ở hiện trường chỉ lịch sự đáp lại lời chào của ngôi sao khác, vì rất khó để trò chuyện với những người mà anh không biết rõ.

Một số giám đốc của các công ty muốn thêm Wechat của Tiêu Chiến, thế nhưng anh đã lắc đầu từ chối, anh là người mới và anh biết những người này sẽ không vô cớ mà thêm Wechat của anh. Mặc dù mọi thứ không rõ ràng nhưng Tiêu Chiến vẫn hiểu được ý tứ đó, anh không muốn có bất kỳ liên hệ nào với họ.

Hầu hết mọi thứ đều thuận lợi, quan hệ xã giao thì không thể tránh, nhưng chuyện khác vẫn có thể xảy ra thông qua các phương tiện liên lạc khác mà.

Tiêu Chiến yên tĩnh được một lúc, một nhân viên đến nói rằng có giám đốc của một công ty đang "đặc biệt" chờ anh ở hậu trường, Tiêu Chiến im lặng một lúc mới hỏi người đó:

"Có thể cho tôi biết tên của giám đốc đó được không?"

Giọng nói của Tiêu Chiến nhẹ nhàng đến mức khiến nhân viên lầm tưởng anh là một idol có tính cách mềm yếu, người đó cúi xuống rồi hạ giọng nói thông tin của giám đốc kia.

"Được rồi, cảm ơn cô."

Sau khi nhân viên rời đi, Tiêu Chiến lấy điện thoại gửi tin nhắn cho Vương Nhất Bác.

【Em có biết Lý Đào, giám đốc điều hành của aqy không?】

【Chưa từng nghe thấy, có chuyện gì sao?】

【Ông ta muốn gặp anh.】

【Chờ em vài phút.】

Sau khi kết thúc cuộc họp, Vương Nhất Bác ra ngoài và nói trợ lý nhanh chóng liên lạc với người phụ trách hoạt động bên đó, khi bên đó nghe thấy là cuộc gọi từ Vương Nhất Bác, người đó đã nhanh chóng nhấc máy và trả lời:

"Vương tổng, việc hợp tác có vấn đề gì sao?"

"Lý Đào là người của công ty anh à?"

"Đúng, đúng vậy, có chuyện gì ạ?"

"Hỏi ông chủ của anh xem chọn sa thải ông ta hay chấm dứt hợp tác. Tôi rất bận, không có thời gian chờ đợi."

Người phụ trách không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng anh ta biết không thể xem nhẹ việc hợp tác của công ty, anh ta vội vàng đi tìm ông chủ, để ông ta lui vào hậu trường nghe điện thoại.

"Vương tổng, đã xảy ra chuyện gì vậy? Hai bên không phải hợp tác vui vẻ sao? Lý Đào không phải người phụ trách dự án này, ông ấy đã làm gì khiến anh tức giận vậy?"

"Ông ta muốn ngủ với vợ tôi, anh nghĩ tôi có nên tức giận không?"

Giọng nói của Vương Nhất Bác có phần biếng nhác, như thể nói chuyện gì đó rất bình thường, nhưng khiến người khác nghe thấy phải kinh hãi.

"Chuyện này... được rồi, được rồi, tôi đã hiểu."

Sau khi đối phương cúp điện thoại, ông ta mắng người phụ trách: "Đi tìm người này cho tôi. Đúng là một kẻ vô dụng, không làm được chuyện gì cả!"

Đương nhiên, các khách mời không biết những chuyện trong hậu trường, bên cạnh Tiêu Chiến có nhân viên thúc giục, nhưng người đó chỉ mới nói được một lát, người phụ trách đã chú ý và biết rằng người được nhắc đến chính là ngôi sao mới nổi này. Người này lập tức tiến đến nhắc nhở nhân viên và xin lỗi Tiêu Chiến:

"Thầy Tiêu, xin lỗi vì đã gây rắc rối cho anh. Tôi đã nói cô ta rồi, sẽ không có ai làm phiền anh nữa."

"Không có gì."

Ngồi cùng bàn với Tiêu Chiến không có nhiều người, thậm chí trong mắt người hâm mộ, bọn họ có thể là đang thông báo về một số vấn đề, không cần phải quá để tâm.

Sau khi bọn họ rời đi, Tiêu Chiến nhận được tin nhắn từ Vương Nhất Bác:

【Thầy Tiêu, hãy an tâm dự sự kiện.】

Vậy là mọi thứ đã được xử lý, anh trả lời tin nhắn và nhìn xung quanh thấy vẫn còn đang ghi hình, điện thoại cầm mãi trên tay quả thật không ổn, sau khi trả lời xong Tiêu Chiến đưa điện thoại trở về rồi chờ sự kiện kết thúc.

Lúc sự kiện kết thúc, vì đã quá trễ và nếu bay ngoại quốc sẽ mất rất nhiều thế gian, vì vậy anh đã quyết định đổi lịch bay sang sáng hôm sau và gửi thông tin chuyến bay cho Vương Nhất Bác.

Về đến khách sạn, anh gọi video cho người kia rồi đặt điện thoại lên bồn rửa mặt, Tiêu Chiến vừa tẩy trang vừa hỏi:

"Công việc của em đã xong chưa?"

"Ừm, đang chờ anh xong việc."

Lại là kiểu nói này, tay Tiêu Chiến vẫn không ngừng chuyển động, anh tẩy trang và rửa mặt, bên kia đợi anh làm xong mới mở lời khen:

"Thầy Tiêu hôm nay làm rất tốt."

"Chuyện gì?"

"Lần sau có chuyện gì cũng phải báo cho em trước, em phải đảm bảo anh bên ngoài được an toàn."

Vương Nhất Bác hoạt động ở rất nhiều lĩnh vực, Tiêu Chiến lại làm trong giới giải trí, đây chỉ là một bộ phận rất nhỏ trong những gì hắn kinh doanh, hắn tất nhiên có thể giải quyết tốt những vấn đề ở đây.

"Anh biết rồi."

"Thầy Tiêu, ngày mai em có thể gặp anh rồi."

..........

Tiêu Chiến đơn thuần "ừm" một tiếng, anh đặt điện thoại sang một bên, rồi bắt đầu thay quần áo.

"Thầy Tiêu, đừng cởi quần áo trước mặt em."

Tiêu Chiến giật mình nhìn điện thoại, phát hiện mình quên chuyển hướng quay, tai anh đột nhiên đỏ bừng.

"Anh không để ý."

Anh vội vàng chuyển hướng quay, thay quần áo rồi mới trở lại.

"Thầy Tiêu, em nhớ anh."

Mặc dù Vương Nhất Bác vẫn nói câu nói đó, thế nhưng Tiêu Chiến lại nghe được ý tứ khác trong lời nói của hắn, mặt anh đỏ bừng, đáp:

"Ngày mai tới gặp em nhé."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro