Chương 24: Học sinh tiểu học đánh nhau

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Sáng sớm.

Trời vừa hửng sáng, Vương Nhất Bác đã bị Tiêu Chiến đánh thức cùng nhau ngắm bình minh trên biển.

Sau đó Vương Nhất Bác quay trở lại lều với đôi mắt ngái ngủ và ngủ tiếp.

Tiêu Chiến bị gió biển đánh thức nên không định ngủ nữa, nghĩ xong liền chuẩn bị đi dạo trong rừng hít thở không khí trong lành.

Vẫn còn nhiều sương mù treo trên cây và hoa vào buổi sáng sớm, không khí đầy mùi trong lành của rừng, không còn ồn ào khói bụi của thành phố, đi bộ trong thời gian này khiến anh có cảm giác muốn tiếp tục sống ở đây.

Anh thực sự có ý định rút khỏi giới giải trí sau tuổi 35. Con đường này là sự lựa chọn của chính anh, anh chắc chắn sẽ nỗ lực hết mình để làm tốt hơn, không quên dự định ban đầu, sống cho tương lai.

Nhưng chẳng có gì trên đời này là miễn phí cả. Được cái này sẽ mất cái khác

Vì vậy, anh hy vọng sẽ cống hiến những năm tháng tốt đẹp nhất của mình cho những người thích anh, ủng hộ anh. Những năm sau đó, anh mong rằng có thể làm những gì mình muốn làm, yêu người anh muốn yêu và sống cuộc sống anh muốn. Chỉ vậy là tốt.

Tiêu Chiến đi bộ trong rừng một lúc, nhìn thế một con lợn nhỏ. Tiện tay bắt về rồi quay trở lại trại.

Hai cô gái đã dậy rồi, điều kiện có hạn, sau khi tẩy trang tối qua, họ đều xuất hiện không trang điểm.

Nhưng lớp trang điểm đơn giản của mọi người thực sự có khả năng!

Bản thân Tiêu Chiến cũng chưa bao giờ thích trang điểm quá đậm, dù là con trai hay con gái đương nhiên đôi khi cũng không tránh khỏi những lúc xuất hiện trước máy quay.

Khi Hạ Nghiêm và Lam Ninh Hạ nhìn thấy Tiêu Chiến từ trong rừng bước ra, họ nắm lấy con lợn trong tay anh, nhanh chóng giúp đốt lửa và đun sôi nước.

Tổ đạo diễn đã từ bi cho họ một bao gạo, vì vậy Tiêu Chiến quyết định cắt một ít thịt để nấu cháo vào buổi sáng.

Khi Muran dậy, anh ta chủ động giúp vo gạo và kết liễu con lợn, Thương Lục và Vương Nhất Bác cũng lần lượt dậy theo, sau đó giúp lấy củi và dụng cụ làm bếp.

Sau một ngày ở cùng, sự thân thiết và hiểu biết của mọi người đã tăng lên rất nhiều.

Dù sao bọn họ cũng gần bằng tuổi nhau, về tương đối mà nói sẽ không có khoảng cách thế hệ, đều là những người trẻ tuổi tốt tính, cho nên khá hòa hợp.

Ngoại trừ việc bị đạo diễn lừa đưa đến hoang đảo này, nói chung mọi người vẫn cho rằng chuyến đi khác biệt này là tốt rồi.

Trước đó họ có xem vài chương trình du lịch, nhưng không nghĩ sẽ đến đảo như thế này.

Tình trạng hiện tại vẫn rất tốt.

Tiêu Chiến và Vương Nhất Bác cũng cảm thấy rất may mắn, khi ở trong đoàn làm phim "Thanh tra", họ cũng là một nhóm đồng nghiệp, cả đoàn đều hòa thuận như một đại gia đình

Tất nhiên, việc 2 người trêu chọc, quậy phá thì cả đoàn phim cũng quen rồi.

Từ khi "Thanh tra" phát sóng, đạo diễn cũng đã tung ra rất nhiều mẩu tin hậu trường nhỏ, trong đó có rất nhiều cảnh 'giao đấu' của hai người, thậm chí còn được tìm kiếm rất hot, để những người chú ý một chút trên Weibo đều biết đến.

Hai học sinh tiểu học đánh nhau.

Cho nên, lúc này trên đảo hai người đuổi nhau loạn xạ, những người khác nhẹ nhàng cười cười, nhưng cũng không định thuyết phục bọn họ đừng lại.

Sau tất cả, chúng ta đều biết rằng hai điều này sẽ không bao giờ là sự thật.

"Vương Nhất Bác! Anh dù sao cũng lớn hơn em, cho nên dù sao cũng phải gọi là anh trai. Nói cho anh biết, em có biết đạo làm em trai không vậy?"

Tiêu Chiến đã bị Vương Nhất Bác đuổi theo vài vòng, anh không thể không hét lên với cậu đang đuổi theo phía sau.

"Vậy chúng ta là huynh đệ, anh không thể nhường nhịn cho người em trai này đánh một cái sao?." Vương Nhất Bác tự tin nói.

Tiêu Chiến đã thực sự tức giận khi nghe điều này. Làm anh trai! Thực sự là! Quá khó chịu!

Loại quan niệm sai lầm này đối với cậu là chuyện đương nhiên!

"Ồ, hai người lại bắt đầu rồi!" Đạo diễn từ đâu đi ra, nhìn thấy hai người đuổi theo cãi nhau, tuy rằng nói như vậy, nhưng nụ cười trên mặt vẫn như cũ tốt bụng.

Dù sao thì đạo diễn cũng là người đã xem "Thanh tra", ông ấy và đạo diễn của "Thanh tra" dù sao vẫn là bạn tốt của nhau, vị đạo diễn này đã hơn một lần lướt qua hai đứa trẻ trước mặt, nói rằng chúng rất nhanh nhẹn và hoạt động rất tốt, có năng khiếu, nhân cách tốt, lễ phép ...

Tóm lại, đó là một đống thứ tốt, và "điều xấu" duy nhất có lẽ là hai người này xứng với thiếu niên trẻ tuổi, họ quá ồn ào, và họ bắt đầu đánh nhau nếu họ không đồng ý về cái gì đó! Nhưng ông chưa bao giờ thấy họ nóng tính.

"Được rồi, được rồi, mọi người ăn no chưa? Sẵn sàng làm nhiệm vụ! Nhiệm vụ hôm nay là chinh phục các vì sao và biển cả! Ồ, không, vào rừng phiêu lưu đi!" Đạo diễn giơ hai tay lên tỏ vẻ hào hứng.

Ồ, tuy rằng nghĩ như vậy có vẻ không đúng, nhưng vừa rồi đạo diễn tựa hồ thật sự rất buồn cười!

"Trong khu rừng này, chúng tôi đã đặt rất nhiều rương kho báu. Trong các rương báu có các bảo vật khác nhau, còn bảo vật thì mọi người phải tự tìm."

Hôm nay, chúng ta được chia thành hai nhóm, Muran, Thương Lục và Hạ nghiêm là một nhóm, còn Tiêu Chiến, Vương Nhất Bác và Lam Ninh Hạ một nhóm. Nhóm nào tìm được nhiều rương báu hơn sẽ thắng, nhóm thắng cuộc có thể đi đến khách sạn tối nay.

Được rồi, chúng ta hãy bắt đầu ngay bây giờ! Cố lên những cô, cậu bé! "

Sau đó, đạo diễn làm động tác cổ vũ, đây có lẽ là vị đạo diễn nghịch ngợm và hiếu động nhất mà họ từng thấy! không một ai trong số họ!

"Điều gì sẽ xảy ra nếu 2 nhóm đều tìm kiếm số báu vật như nhau và không thể biết kết quả?"

Vương Nhất Bác bây giờ ngừng chiến đấu với Chiến ca của mình, thay vào đó dựa vào anh và hỏi một cách lạnh lùng.

"Hai nhóm đi hai hướng khác nhau. Nếu thật sự là trùng hợp như vậy, thì sẽ được thưởng khi ở khách sạn cùng nhau, miễn là không thể bàn cãi." Đạo diễn suy nghĩ một chút rồi đáp.

"Được." Vương Nhất Bác ra hiệu OK, cậu và Muran liếc mắt nhìn nhau, sau đó hai nhóm đi ngược chiều quay lưng lại hướng đạo diễn phân chia.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro