Chương 17

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Quần áo Tiêu Chiến nhanh chóng bị lột sạch sẽ, áo sơ mi trắng nhăn nhúm, áo len cao cổ, toàn bộ đều bị ném ra sofa.

Vương Nhất Bác vỗ bờ mông cong vểnh của Tiêu Chiến, Tiêu Chiến ngoan ngoãn cựa người, cảm giác dịch thể mát lạnh dính nhầy đổ vào khe mông mình. Anh liếc mắt nhìn Vương Nhất Bác trêu ghẹo, "Sao em lại mang thứ đồ này theo người hả?"

Vương Nhất Bác híp mắt, động tác mạnh thêm mấy phần, "Vừa rồi về phòng lấy."

Tiêu Chiến cong người, không nặng không nhẹ cắn vào môi Vương Nhất Bác một cái, "Hóa ra vừa rồi còn tức giận là muốn làm anh."

Vương Nhất Bác không để ý anh, dù sao Tiêu Chiến trên giường cái miệng cũng lợi hại. Cậu ấn gel bôi trên vào miệng huyệt của Tiêu Chiến một lúc, miệng huyệt dần nới lỏng nuốt vào hai ngón tay, như mong muốn cậu nghe thấy Tiêu Chiến tràn ra mấy tiếng rên rỉ nhỏ vụn. 

Vách tràng rất nóng, thịt bên trong chặt chẽ hút lấy ngón tay, khép mở co lại, thậm chí chỉ động tác đơn giản cũng rất khó tiến vào. Tay khác của Vương Nhất Bác di chuyển đến vòng eo nhạy cảm của Tiêu Chiến, dùng lực xoa nắn sau đó nghi hoặc hỏi, "Hôm qua không phải mới làm ư, sao vẫn còn chặt vậy?"

Khóe mắt Tiêu Chiến dần ướt át, anh cựa người thở dốc bám víu vai Vương Nhất Bác, tức giận nói, "Cái này anh có thể quyết định sao? Nếu không em thử đi?"

Chuyện này đương nhiên không có khả năng, Tiêu Chiến cảm thấy đồ vật đang chọc vào bụng dưới của anh lớn thêm. Ngay sau đó, gel bôi trơn được đổ vào trong mông thịt cong mẩy, theo đường cung căng tròn dần dần được ngón tay dẫn vào tiểu huyệt.

Đôi chân bị tách ra, dựa vào ánh sáng từ bên ngoài, Vương Nhất Bác có thể nhìn rõ tiểu huyệt đỏ tươi phía sau Tiêu Chiến nuốt ngón tay cậu như thế nào, khi ngón tay của cậu rút ra sẽ thế nào.

Phóng đãng giữa ban ngày đã không ổn, huống hồ lúc này còn bị ánh mắt nóng rực nhìn chằm chằm nơi khó nói kia, Tiêu Chiến chỉ cảm thấy xấu hổ khó tả nhanh chóng leo đến đại não, trong hình huống này, vật phía trước anh cũng dần ngẩng dậy, nhỏ ra dịch thể trong suốt. 

Ánh mắt của Vương Nhất Bác nóng rực, giống như thật sự chuyên tâm giúp Tiêu Chiến nới rộng. Ngón tay thon dài tiến vào rút ra, thỉnh thoảng nắn thịt mềm ở miệng huyệt, gel bôi trơn dính nhớp rất nhanh nổi bọt trắng.

Đầu óc Tiêu Chiến mơ hồ trống rỗng theo nới lỏng, chỉ có thể ôm chặt bả vai Vương Nhất Bác, di chuyển theo động tác của cậu.     

Trong căn phòng yên tĩnh, tiếng da thịt va chạm liên tục vang lên, Tiêu Chiến nghe đến đỏ tai, thấp giọng khuyên Vương Nhất Bác có thể vào rồi. Trên mặt Vương Nhất Bác sớm đã phủ đầy sắc dục nhưng vẫn bất vi sở động, ngón tay vẫn xoa nắn miệng huyệt, có điều tốc độ càng lúc càng nhanh.

Tiêu Chiến thật sự không chịu nổi nữa, trong lòng oán thầm, bạn nhỏ trưởng thành thật sự không tốt, xuống giường nói chuyện càng lúc càng ít, lên giường thủ đoạn càng lúc càng nhiều khiến anh không chống đỡ nổi.

"A...." Điểm G bị ngón tay nắn lấy, Tiêu Chiến cũng không nhịn được, nỉ non rên rỉ. Vương Nhất Bác thích chết dáng vẻ này của Tiêu Chiến, đắm chìm trong dục sắc, vừa chật vật vừa xinh đẹp. Cậu nhìn đến nóng mắt, nghiền vào điểm G của Tiêu Chiến hai cái, mãi đến khi nghe thấy tiếng nức nở không khống chế được của anh mới nâng tính khí đã vô cùng cương cứng đâm vào.  

Nới rộng là một chuyện, khi tiến vào lại là chuyện khác, có lẽ đã lâu không có ai xâm nhập vào hành lang nóng bỏng bị một thanh đao cứng rắn chen vào, Tiêu Chiến cảm thấy mình như được lấp kín, vừa trướng vừa đau, khoái cảm xa lạ khiến anh bất giác hít sâu, da thịt toàn thân phòng bị co lại, nước mắt cuối cùng cũng rơi xuống.

Vương Nhất Bác bị kẹp rất khó chịu nhưng cũng không dám chuyển động, cậu lau nước mắt trên mặt Tiêu Chiến, hơi thở thô trầm hỏi, "Đau lắm không?" 

Tiêu Chiến nở nụ cười lắc đầu, sau giây lát thích ứng, anh chủ động xê dịch mông nuốt vào toàn bộ tính khí của Vương Nhất Bác, cả hai đều thoải mái đồng thời thở ra một hơi.

Vương Nhất Bác biết Tiêu Chiến đã thích ứng, ưỡn hông chuyển động. Cậu đã rất lâu không làm chuyện này, lúc này đã không thể kiềm chế sức lực, động tác vừa mạnh vừa hung ác hận không thể đâm cả hai túi nang vào.

Tiêu Chiến nằm phía trên sofa mềm mại, mỗi lần Vương Nhất Bác dùng lực anh cảm thấy mình sắp bị ghim vào trong đệm. Nơi phía sau theo động tác của Vương Nhất Bác mút chặt lấy, khoái cảm từ cái đâm rút nháy mắt chạy lên sống lưng, tác động mạnh đến tuyến lệ, nước mắt sinh lý không khống chế được chảy xuống mặt.

Vương Nhất Bác nhìn chăm chú biểu cảm trên gương mặt Tiêu Chiến, ngón tay lướt nhẹ đầu vú căng cứng của anh, vừa xoa vừa nhéo. Tiêu Chiến không chịu nổi kích thích này, sống lưng căng cứng chống dậy, giống một cây cung lấy đà. Anh không tiếng động lùi xa sau một chút, tính nghỉ ngơi một chút thì bị Vương Nhất Bác nắm eo hung ác đâm vào, mỗi một cái đều dứt khoát.

Vật ngẩng đầu cọ xát vào bụng dưới của Vương Nhất Bác, lâu không tìm được an ủi, trướng đến khó chịu. Tiêu Chiến cũng không còn ý nghĩ xấu hổ gì nữa, nhấc tay muốn tự an ủi, chưa kịp vào đến, Vương Nhất Bác đã đập ra, kéo lên đỉnh đầu bám vài thành sofa, không cho phép cựa quậy.  

Tiêu Chiến giãy giụa hai cái không có tác dụng gì, thân dưới đã chặt chẽ khó chịu. Anh có chút sụp đỏ, khóe mắt ánh lên nước mắt, nỉ non rên rỉ, "Để anh sờ, hơi khó chịu....." 

Vương Nhất Bác không buông tay Tiêu Chiến ra, cúi người ghé vào tai Tiêu Chiến dỗ dành, "Dùng phía sau."

Tiêu Chiến lắc đầu liên tục, giọt nước mắt theo cử động lăn xuống sofa. Người anh run rẩy, tóm lấy khuỷu tay Vương Nhất Bác xin tha, "Không được rồi, anh thật sự không được, em để anh sờ đi có được không...."

Vương Nhất Bác yêu thương hôn vào khóe mắt Tiêu Chiến, miệng nói ra lời khiến anh sụp đổ, "Thử đi, anh có thể mà."

Có thể cái đầu em! Tiêu Chiến lặng lẽ giận dỗi. Cảm thấy động tác phía dưới của Vương Nhất Bác càng mạnh hơn, miệng huyệt đỏ ửng theo động tác, giống như sắp bị làm hỏng. Tiêu Chiến không còn ý thức gì để suy nghĩ, chỉ cảm thấy khoái cảm dưới thân từng hồi xông lên đầu, cuối cùng tiếng ù ù vang bên tai.

Vương Nhất Bác cúi đầu nhìn Tiêu Chiến, trên mặt anh nhiễm một tầng sắc dục đỏ ửng, vành tai cũng đỏ theo, mái tóc lộn xộn ướt đẫm mồ hôi, môi hơi hé mở lộ hai chiếc răng thỏ trắng tinh, không có gì khác biệt với trước đây nhưng lại càng tản ra sức hấp dẫn chết người, khiến người ta chỉ muốn đè ra chịch anh đến mê man. 

Thật ra động tác của Vương Nhất Bác cũng đã như vậy, hành lang bị đâm vừa ướt vừa nóng, miệng huyệt khép mở theo động tác đâm rút, thỉnh thoảng nghe được tiếng rên rỉ không thể kìm nén của Tiêu Chiến.

Vương Nhất Bác nghe thấy càng phát lửa, cậu nắm cổ tay mảnh nhỏ của Tiêu Chiến, tính khí dưới thân đâm vào, mỗi lần chạm đến điểm G của Tiêu Chiến đều cố ý chậm lại ác ý nghiền qua, Tiêu Chiến sướng đến da đầu tê dại, không thể kiên trì được mấy phút phía trước đã bắn vào bụng Vương Nhất Bác, tràn ra tiếng rên rỉ mềm mại kéo dài.

Cái này là trải nghiệm hoàn toàn mới, Tiêu Chiến không còn biết phương hướng gì nữa, khi hoàn hồn mới phát giác Vương Nhất Bác dừng động tác nhìn chằm chằm mình, đáy mắt tình dục cuồn cuộn.

Tiêu Chiến cảm thấy đồ vậy phía sau còn cương cứng, nghi hoặc hỏi, "Em không tiếp tục à?"

Vương Nhất Bác cúi đầu hôn vào khóe môi anh, cười nói, "Anh thật xinh đẹp."

Đại não Tiêu Chiến đang mê man, nhưng cảm thấy bốn chữ này quen thuộc lạ thường, nhưng anh rất nhanh không thể nghĩ nữa, động tác của Vương Nhất Bác bắt đầu nhanh, dễ dàng ném anh vào trong vực xoáy tình dục.

/

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro