Chap 8.1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

1

Wan Bo là người trẻ tuổi nhất trong ký túc xá chúng tôi nhưng là người hấp dẫn nhất.

Cậu ấy dường như có thù oán gì đó với Ngốc Đào, sinh viên năm cuối Học viện Mỹ Thuật.

Thực ra tôi đã nghe nói về Ngốc Đào trước khi vào đại học. Tôi là người địa phương, anh ấy cũng là người địa phương, bởi vì anh ấy trông vô cùng tốt, lúc còn là học sinh trung học đã rất nổi tiếng.

Lúc Ngốc Đào học cao trung, tôi đang học trung học cơ sở, bạn cùng bàn của tôi rất thích anh ấy.

Vấn đề là, bạn cùng bàn trung học cơ sở của tôi là con gái thì không sao, nhưng bạn cùng bàn của tôi là con trai.

Tôi đã bị sốc: "Cậu cũng thích Ngốc Đào?"

"Hì hì" cậu ấy che miệng cười khó xử, sau đó cảnh giác nhìn tôi "Cái gì gọi là cũng chứ, cậu không phải cũng thích anh ấy chứ?"

……thật khó tin.

2

Lần đầu tiên tôi nhìn thấy đàn anh Ngốc Đào, là khi cùng Wan Bo ăn cơm trong căn tin.

Đột nhiên anh ấy cùng với bạn ngồi xuống, chúng tôi ngồi bàn bên cạnh. Ngốc Đào ăn như thỏ con, an an tĩnh tĩnh, ăn lại ít.

Tôi ăn một họng lớn cơm rang trứng, cảm khái: "Thảo nào anh ấy lại gầy như vậy, nếu để tôi không ăn cơm, tốt hơn là cứ giết tôi."

Tôi xoay người nhìn Wan Bo.

Cậu ấy cũng nhìn Ngốc Đào ăn cơm, nhưng không biết tại sao, mọi người xung quanh lại nhìn đàn anh Ngốc Đào bằng ánh mắt sáng ngời "Yêu mất rồi", chỉ có Wan Bo, nhăn mặt, ánh mắt sắc lạnh, hận không thể đem chiếc đũa trong tay xuyên qua dĩa.

……đàn anh mạo phạm cậu ấy rồi?

Nhìn nhìn anh ấy rồi đứng dậy.

Tôi sợ sệt vội vàng kéo anh ấy đi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro