Chương 12

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Gần đây, PP và Billkin hơi thân nhau quá mức. Không phải nói về va chạm thể xác, chỉ là khi hai người họ xuất hiện, một bầu không khí mập mờ và mơ hồ thoáng toả ra từ ánh mắt và giọng điệu của họ.
PP đã suy nghĩ nghiêm túc về việc liệu bây giờ cậu và Billkin có giống đang trả thù Log không? Nhưng suy nghĩ này nhanh chóng bị gạt phăng đi. Cậu và Billkin rất hợp nhau về 3 phương diện: tính cách, sở thích và cả xu hướng ăn uống. Không ai cố tình chiều ai cả. Vì hòa hợp nên cần không phải suy nghĩ điều gì, mọi thứ đều tự nhiên, thoải mái.
Có thể PP thật sự đang mập mờ với Billkin, cũng có thể không. PP lười suy nghĩ quá, muốn cứ sống như thế này qua ngày. Ăn sâu vào tiềm thức cậu là việc Billkin sẽ bao dung cho sự cố ý của PP - Trước khi quá muộn, cậu không muốn đưa ra quyết định gì.
Có người nói rằng nếu thân với nhau lâu, khuyết điểm của họ sẽ dần lộ ra, khi đối phương nhìn thấu bạn mà vẫn thích bạn thì đó mới là chân thành. Theo tiêu chuẩn này, Billkin đối xử với PP chân thành 100%, ngay cả khi hắn biết hết khuyết điểm của cậu. Billkin vẫn cho rằng PP dễ thương và muốn ở bên nhau mãi. PP khá tốt về mọi mặt nhưng hơi nhạy cảm và hơi bướng bỉnh, lúc mới quen thì không thấy rõ, lâu dần Billkin đã từ từ nếm trải sức mạnh.

- Hóa ra không chỉ con gái mà đầu óc con trai cũng khó hiểu thật!
Billkin đôi khi cảm thấy đau khổ, nhưng rồi nghĩ đến cái cau mày của PP khi tức giận, cái miệng hồng hồng nhếch lên, đôi mắt sáng, đôi khi như có lệ rơi vào đáy mắt. PP quay đầu không để ý tới hắn, khuôn mặt trắng nõn dịu dàng ửng hồng, lông mi dài khẽ động, chớp chớp giống như một con bướm cào vào lòng của Billkin.
Lớp luyện thi rất ồn ào trong giờ giải lao, đặc biệt là ở hàng ghế cuối cùng, Billkin đang bắt chước trò hề của siêu anh hùng Deadpool của Marvel khiến những người xung quanh bật cười. Một số cô gái thậm chí còn lấy điện thoại ra chụp ảnh để ghi lại khoảnh khắc hài hước của Billkin như thường ngày. Một trong số các cô gái - Pin - có lẽ hơi thích Billkin. Cô ấy đứng sang một bên và mỉm cười rất dè dặt với bàn tay che miệng, điều này rõ ràng là không phù hợp với cách cười thoải mái của những người khác.
- Billkin, lát nữa bạn có muốn đi ăn kem không?
Ngay khi PP quay lại chỗ ngồi, cậu thấy Billkin và Pin đang cười với nhau. PP lập tức tức giận như bị đổ lên đầu một bình giấm chua.
- Billkin!
Giọng PP chìm trong tiếng cười của các bạn học ở hàng sau. Billkin thì vẫn đang giả làm một Deadpool ngu ngốc và không nghe thấy PP đã gọi hắn tận mấy lần. Cảm thấy chua xót và tức giận, PP viết một chữ "ĐỒ NGU" thật to trong vở , vò nát nó và nhắm vào đầu con lợn đang đắc thắng cuối lớp.
"Ối!" - Quả cầu giấy rơi trúng đầu Billkin, hắn nhặt nó lên và mở ra, trong đó viết "ĐỒ NGU".
"P, Sao anh lại đối xử với em theo cách này?!" Nghĩ rằng PP đang đùa với mình, Billkin giả vờ đáng thương và phóng đại lên khiến các cô gái lại bật cười. Hình tượng đẹp trai gì đó đã hoàn toàn sụp đổ.
Màn biểu diễn vui nhộn không dừng lại cho đến tận khi vào tiết.
Sau giờ học, PP thu dọn cặp sách nhanh chóng và rời đi không ngoảnh lại. Khi Billkin dọn dẹp và nhìn lên, PP đã biến mất từ ​​lâu.
Trong khoảng thời gian này PP hay đi dạo với Billkin, đây là lần đầu tiên cậu bỏ đi mà không chào. Billkin cảm thấy có điều gì đó không ổn nên gọi ngay cho PP. Điện thoại được kết nối nhanh chóng.
- P, sao hôm nay mày vội đi trước bỏ tao lại??
PP càu nhàu:
- Tao muốn ăn kem!
- Ow, sao không rủ tao đi với mày?
- Tao có rủ nhưng mày mặc kệ tao! - Giọng nói PP có chút lạnh lùng.
- Mày đang ở đâu vậy? - Billkin nói, vội vàng ra khỏi lớp.
- Dưới lầu!
- Chờ tao với, tao cũng đi!
Vẫn còn rất nhiều bạn cùng lớp đang xếp hàng chờ thang máy. Không đợi được nên họ cứ thế bước xuống cầu thang, ba bước hai bước và Billkin ướt đẫm mồ hôi.
Ngay khi ra khỏi dòng người, hắn thấy PP đang đứng quay lưng lại, mang theo một chiếc cặp màu đỏ do AC phát. Tóc dài hơn một chút và trông có vẻ rất khỏe khoắn. Thêm một chiếc bông tai bên tai trái chói mắt dưới ánh đèn đường, có chút bướng bỉnh lại có chút tinh xảo, toát ra vẻ gợi cảm mạnh mẽ. Lúc này, cậu ấy có vẻ không ổn, cái đầu tròn trịa cúi thấp, mắt nhìn xuống đất, miệng bĩu môi, hai tay cầm dây đeo cặp sách, đá không khí và chà sàn nhà với đôi giày của mình.
Billkin lặng lẽ chạy sau PP và nói lớn:
"Này!"
Hắn cố hù dọa cậu, không ngờ bóng đen đã biết tung tích của hắn từ lâu và Billkin đã giành được một ánh lườm từ người đẹp.
Billkin nói đùa và va vào vai PP:
- Đi thôi?
Tại Paragon, PP vẫn tỏ ra thờ ơ . Billkin không có manh mối gì cả, không thể đoán được cậu đang tức giận vì điều gì, nhưng sau đó nhận ra rằng PP đã tức giận trở lại. Hắn vắt óc để nói chuyện với PP chỉ để đổi lấy vài cái khịt mũi lạnh lùng. Trong khi nói chuyện, Pin gửi một tin nhắn với nội dung: "Billkin, tôi có một vé cho triển lãm nhiếp ảnh ở Trung tâm Văn hóa, bạn có muốn đến xem cùng nhau vào cuối tuần không?"
Trung tâm Văn hóa và Nghệ thuật Bangkok có một triển lãm nhiếp ảnh mở cửa từ giữa tháng 11 đến cuối tháng. Biết rằng Billkin khá hứng thú với triển lãm nhiếp ảnh này, Pin đã nghĩ đến việc rủ Billkin đi xem vào cuối tuần này.
- Ai?
PP nhìn thấy và nghiêng người để nhìn bất chấp sự tức giận.
- Pin, cuối tuần cô ấy rủ tao đi xem triển lãm! - Billkin không hề né tránh PP, đưa cho cậu xem tin nhắn mình mới gửi: "Xin lỗi, cuối tuần tao có việc phải làm, cám ơn lời mời của mày nhé"
- Mày có việc gì vào cuối tuần? - PP nhìn Billkin đầy nghi ngờ.
- Không, mày có muốn đi đâu không? - Billkin đặt điện thoại sang một bên sau khi trả lời và tập trung ăn.
- Vậy thì mày nói cái gì mà ngày cuối tuần bận?
- Ồ, thì tại tao không muốn đi! - Billkin nhún vai dửng dưng.
- Không muốn đi? Triển lãm đó?
PP biết triển lãm này là do Billkin nói chuyện với cậu khi hắn thấy tin tức trong trường luyện thi hai ngày trước, nhưng lúc đó cậu không quan tâm lắm. PP nào biết rằng Pin thậm chí đến vé còn mua sẵn nữa cơ.
- Tao không muốn đi cùng cô ấy!
Cách dẫn dắt câu chuyện của Billkin thực sự rất tuyệt và đẹp trai, thấy thái độ của PP có vẻ nóng lên, hắn phải nói:
- Mày đi cùng tao chứ? Đi không?
PP múc một muỗng kem lớn đưa tới miệng Billkin:
- Ừ! Ăn đi! - Đôi môi ban nãy cứ bĩu ra cuối cùng cũng khẽ nhếch, nở một nụ cười.
Billkin cắn một miếng thật to, nhìn thấy tiểu tổ tông rốt cục chết đi sống lại:
- Mày không tức giận sao?
PP trợn mắt không chịu thừa nhận:
- Tao làm cái gì? Tức giận hồi nào đâu!
- Mệt mỏi ghê~ - Billkin trêu chọc và đưa tay ra véo vào đôi má trắng nõn của PP. Hắn mỉm cười nhìn người đối diện đang giả vờ sốt ruột để tránh né ngón tay của mình. Cuối cùng trong lòng Billkin cũng hiểu ra rằng PP tức giận vì Pin.
Một số người luôn hòa nhã, tốt bụng và chu đáo khi hòa đồng với bạn bè, khi ở với bạn trai, họ thích tỏ ra kín đáo và tự cao. Billkin nghĩ, PP có thể là loại người như vậy.
"Mày ghen à? Mày đang xài tiêu chuẩn bạn trai với tao đúng không ?" Billkin muốn hỏi nhưng hình như hỏi bây giờ thì quá sớm, hơi trìu mến và hơi tự ái.
Người bên kia cuối cùng cũng yên tâm, thoải mái thưởng thức món kem sữa chua dâu tây trước mặt. Có lẽ vì quá ngon mà biểu cảm mắt lác trông rất đáng yêu, Billkin lấy điện thoại ra, khẽ chụp:
"My ice boy"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro