Chương 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Bốn ngày sau, Billkin xuất hiện trong lớp luyện thi với quầng thâm dưới mắt. Hắn quần quật từ tối thứ Bảy cho đến tối hôm qua. Billkin thống kê các câu hỏi thực tế trong đề SAT của các năm, nhìn nhiều đến mức hắn muốn phát ói. Cuối cùng, Billkin tóm tắt các quy tắc kiểm tra, các điểm kiến ​​thức và tần suất của phần toán trong năm năm và làm sơ bộ kế hoạch ôn tập trong 1 tháng cho PP.
Billkin chưa bao giờ làm bài kiểm tra của mình cẩn thận như vậy. Hắn thực sự không biết tinh thần trách nhiệm và sứ mệnh hiện tại đến từ đâu. Billkin xoa xoa hai bên thái dương đang đờ đẫn vì thiếu ngủ, thầm ngạc nhiên trước sự làm việc chăm chỉ và sự tốt bụng đến bất ngờ của mình. Khi Billkin đưa đống tài liệu dày cộp cho PP, nhìn thấy ánh mắt vui mừng, xúc động và ngưỡng mộ của cậu ấy, mọi cảm giác mệt mỏi và khó chịu đều tan biến. Cảm giác hoàn thành và hài lòng nổi lên một cách tự nhiên. Trái tim trong sáng và tối tăm, nhưng bề ngoài lại như được bao bởi một đám mây mỏng.

Em được gọi là bông hồng mà thượng đế ban tặng
Tay em còn vương hương thơm.
Thượng đế đã ban cho anh đặc ân làm bạn thiên thần

Billkin giả vờ nghiêm nghị:
- Mau xem rồi rút kinh nghiệm cho tao!

Ban đầu PP nghĩ Billkin rất dữ dằn. Mặc dù hắn thường nói đùa với đám bạn cùng lớp, thích làm một số hành động hài hước để tăng thêm không khí vui vẻ cho mọi người, nhưng khi đang nghiêm túc nghe giảng hoặc suy nghĩ một mình, Billkin lại nở một nụ cười tinh nghịch với đôi lông mày sắc nét. Sống mũi cao, khóe miệng hơi mím lại, lộ ra vẻ thờ ơ có phần không thích hợp, như thể nghịch ngợm chỉ là lớp vỏ bảo vệ của hắn, bên trong thì lại trầm tĩnh khó gần.

Đã gần một năm kể từ khi PP đến trường luyện thi, Billkin chưa bao giờ nói chuyện với PP. PP đã nghiêm túc xem xét liệu mình có vô ý xúc phạm gì Billkin hay không. Bởi tính cách vui vẻ, hiền lành và thân thiện của hắn chưa bao giờ thể hiện với cậu. Sau khi gia nhập Nadao, PP đã từng lấy hết can đảm chủ động tỏ ra ưu ái với Billkin nhưng lại bị ánh mắt thờ ơ của người đó cuốn phăng đi.

Rốt cuộc, nhờ workshop, cả hai dần trở nên quen biết và PP cuối cùng cũng được đối xử như một người bạn của Billkin. Cậu không ngờ Billkin lại tốt với bạn bè đến vậy. Chỉ mất chưa đầy một tháng để thành bạn thân. Billkin sẵn sàng hy sinh thời gian của mình để giúp cậu làm bài. Hắn cũng giúp cậu giải quyết các câu hỏi thực sự. Cầm những xấp đề in dày cộm trong tay, PP rất xúc động.
Billkin thực sự là một giáo viên tốt. Hắn tính tình hơi hấp tấp nhưng khi giảng về một câu hỏi, dường như Billkin đã thay đổi bản thân. Hắn cẩn thận, kiên nhẫn và có trách nhiệm. Billkin giải thích cặn kẽ các nguyên tắc. Hắn cũng sắp xếp các câu hỏi tương ứng cho các điểm kiến ​​thức để PP thực hành làm và rút ra suy luận từ những thứ khác.
Đôi khi giáo viên Billkin và học sinh PP cũng gặp khó khăn trong việc giảng dạy. Có những điểm kiến ​​thức khó, một người không dạy đúng cách, người kia cũng hiểu cách lắng nghe. Điều đó khiến Billkin khô miệng và người đối diện đầy hoang mang. Với đôi mắt to tròn, PP đã hoa mắt từ lâu và bắt đầu vẩn vơ trong "dòng suy nghĩ" của mình. Sau khi PP dừng suy nghĩ, cậu nhận ra Billkin đang nhìn mình chằm chằm rất lâu. PP vội cúi đầu với lương tâm cắn rứt, sẵn sàng để đón cơn thịnh nộ của giáo viên Putthipong nhưng cuối cùng Billkin chỉ biết thở dài chán nản và đánh vào đầu cho cậu rồi cho nghỉ ngơi năm phút.
Giáo viên làm việc chăm chỉ như vậy, đương nhiên học sinh cũng phải chăm chỉ. Cuối cùng, các công thức thật "khoai" đã bị PP gặm tích cực. Các công thức đã được ghi nhớ bảy hoặc tám mươi lần
và các bài tập toán cậu làm không bỏ sót bài nào. Đúng vậy, tỷ lệ đúng của các câu trả lời đã tăng lên khá cao - 85%. Khuôn mặt của PP đỏ bừng vì phấn khích. Cậu nắm tay Billkin và nịnh nọt:
- P'Kin, anh thật tuyệt vời! P'Kin thật đẹp trai!

Giọng nói khá lớn thu hút sự chú ý của những người xung quanh. Billkin xấu hổ đến mức suýt chết vì ngại. Hắn vặn cánh tay đang ôm chặt mình của PP, miệng không tha:
- Anh lớn hơn tao nửa tuổi. Đừng nghĩ tới việc lợi dụng tao mỗi ngày nữa nhé!

Ngày tháng lặng lẽ trôi qua. Billkin và PP hợp tác ngày càng tốt, Billkin dạy cẩn thận, PP học nghiêm túc. Sau vài lần thi thử thì thầy trò hài lòng với nhau lắm. PP thực ra rất thông minh, về cơ bản thì cậu cũng có nền tảng toán học nhất định, ngày thường thì do lười quá, nếu để ý kỹ thì bây giờ PP đã tiến bộ hơn rất nhiều.

PP khi chăm chỉ học hành trông rất đẹp. Lông mi dài phủ bóng tinh xảo xuống đáy mắt, chớp động như cánh quạ, khi ngẩng đầu nghe giảng thì ánh mắt sáng ngời, cúi đầu suy nghĩ thì bất giác bĩu môi và tay phải cầm bút đôi khi đánh vào cằm, đôi khi cọ vào môi dưới. PP có tật xấu là môi hơi khô nên thích thè lưỡi ra liếm, đầu lưỡi nhô ra có màu hồng và mềm, sau khi liếm sẽ có một lớp nước mỏng trên môi. Billkin không thể không nhìn chằm chằm vào nó vài lần. Hắn không thể biết cảm giác này là gì. Trong lòng Billkin cảm thấy rối bời, như thể một con thú dữ đang gầm thét, cố gắng muốn thoát ra ngoạm lấy môi PP và làm cho lớp phấn nhạt màu kia đậm lên, thậm chí chảy máu. Billkin không khỏi nhìn PP chằm chằm, cho đến khi đôi mắt của người đối diện đập vào tầm mắt, Billkin mới vội vàng nhìn đi chỗ khác.
- P'Kin, đang suy nghĩ gì vậy? Mau học đi~

Khuôn mặt thuần khiết khi học bài quá đỗi ngây thơ lẫn đáng yêu, Billkin lỗ tai có chút nóng ran, không khỏi vươn tay ra sau ngáy, vừa gãi đầu vừa khen:
- Mày thật thông minh! Tỷ lệ chính xác tăng lên nhanh quá!
PP lập tức đắc thắng, lắc đầu lè lưỡi, rồi cười nhạo Billkin.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro