✨ Chương 15: Đừng dừng lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mạc Thông muốn ngăn cản cậu, mà ánh mắt hắn lại không thể dời khỏi động tác của Lâm Thịnh. Động tác cởi áo kia giống như là một loại mê hoặc, hấp dẫn hắn không ngừng tìm tòi khám phá hư thực dưới lớp quần áo kia.

Nếu như nói yêu thích của hắn không mang theo bất kỳ phần dục vọng nào, đó là lừa người. Chỉ có mình hắn biết, hắn có suy nghĩ ôm ấp người này nhiều nhường nào, ngay cả nằm mơ cũng khinh thường nó.

Vóc người Lâm Thịnh duy trì rất khá, tuyệt không vì lui vòng giải trí mà lười luyện tập, vẫn có thể nhìn ra được dấu hiệu của việc rèn luyện, bây giờ bất quá chỉ là da thịt có phần mềm mại, thoạt nhìn sờ cũng có cảm giác rất tốt.

Thời điểm đối mặt với ánh mắt nóng rực của Mạc Thông, Lâm Thịnh cảm thấy khẩn trương đến không chịu được, cũng mơ hồ mà thở phào nhẹ nhõm ---- may là hắn đối với mình như vậy vẫn có dục vọng.

Ám muội trầm mặc như vậy kéo dài không lâu, liền bị Lâm Thịnh phá vỡ.

Cậu ấn vai Mạc Thông, cúi đầu hôn xuống, đầu lưỡi chạm vào răng hắn, bắt chước phương pháp hôn buổi chiều của Mạc Thông, muốn lấy lòng người này.

Thân thủ Mạc Thông đè tóc cậu lại, nhẹ nhàng gãi sau gáy cậu, sau khi xác nhận Lâm Thịnh không có gì khác thường, hắn ôn nhu ngậm môi cậu, phối hợp khẽ cắn hoặc liếm mút.

Hô hấp của hai người theo đó mà biến thành ồ ồ.

Lúc động tình, Mạc Thông không nhịn được muốn chạm vào cậu, liền từ trong kẽ hở khi đang hôn mà nói: "Anh có thể chạm vào em không?"

Lâm Thịnh trầm mặc vài giây, trầm thấp ừ một tiếng.

Trước tiên Mạc Thông xoa xoa mặt cậu, sau đó là cái vai bóng loáng, thuận tay mà sờ lồng ngực cậu, cuối cùng là cái eo dẻo dai. Một loạt động tác này Mạc Thông làm vô cùng chậm rãi, là vì muốn để Lâm Thịnh có thời gian để thích ứng, rõ ràng là bầu không khí ôn nhu, nhưng lại vì tiếng thở trầm thấp và rên rỉ của hai người mà trở nên nhuốm màu tình dục.

Bị chạm vào phần eo cơ hồ đã là cực hạn của Lâm Thịnh, hai tay Mạc Thông càng đi xuống, lông mày cậu cau lại càng sâu. Mà phần lưng là khu vực cấm, bình thường cũng không thể chạm.

BẢN EDIT THUỘC VỀ WATTPAD: kimmiedayy

Mạc Thông hoài nghi với tình huống này có thể làm đến cuối cùng không, mà nếu Lâm Thịnh khích lệ như vậy, hắn cũng không có lý do gì để không phối hợp cả.

Mà tư thế này hành động âu yếm có hạn, hắn đề nghị: "Đổi tư thế được không?"

"... Được."

Lâm Thịnh vừa dứt lời, Mạc Thông ngay lập tức vén chăn đi qua. Lưng cậu bằng phẳng nằm ở trên giường, mà hai tay người kia chống hai bên thân thể cậu, mắt từ phía trên nhìn xuống cậu.

Tư thế như vậy đem lại cảm giác ngột ngạt cho cậu. Cảm giác hơi hơi giống với lúc cưỡng bức, Lâm Thịnh không tự chủ được mà khẩn trương lên, sợ hãi bắt nguồn từ tầng sâu nhất trong ký ức, không phải không nghĩ là có thể xem nhẹ nó.

Mạc Thông không thể không phát hiện, hỏi một câu: " Vẫn có thể tiếp tục sao?"

BẢN EDIT THUỘC VỀ WATTPAD: kimmiedayy

"...Đương nhiên."

Mạc Thông thở dài một hơi trong lòng, nhẹ giọng động viên: "Đừng sợ. Em thấy không thoải mái cứ nói, anh sẽ dừng lại."

Lâm Thịnh rất nhanh đánh gãy lời hắn: "Đừng dừng lại... em có khóc, cũng đừng ngừng lại."

Mạc Thông nhìn cậu một hồi, mới nói: "Anh biết rồi.".

Lần thứ hai hôn môi ôn nhu rơi xuống, khí tức Mạc Thông trấn an cảm xúc Lâm Thịnh rất nhiều.

Chỉ có điều cái hôn này rất nhanh đã dời sang vị trí khác. Thời điểm bị hôn đến lỗ tai, Lâm Thịnh vì mẫn cảm mà run rẩy, cậu quay đầu đi, không tự chủ nắm lấy góc áo Mạc Thông. Cậu muốn giảm bớt căng thẳng cho mình, mở miệng hỏi hắn: "...Anh, rất giống như là đã thuần thục?"

Mạc Thông ghé vào lỗ tai cậu thở ra một hơi, tựa như đang cười: "Xem qua một vài tài liệu."

Hồi trung học thầy Mạc đây là một học sinh tốt cần cù nỗ lực, không chỉ học tập tốt, chấp hành luật cũng nghiêm, Lâm Thịnh bị chính ý nghĩ của mình làm cho đỏ mặt không thôi.

Mạc Thông không phát hiện, lại để ý đường cong duyên dáng của cổ: "Lâm Thịnh, anh muốn hôn cổ của em."

Âm thanh Mạc Thông nói chuyện trực tiếp chui vào lỗ tai, Lâm Thịnh cảm thấy da đầu tê dại một mảnh, thân thể đều mềm nhũn. Nhưng cậu không quên ý tứ trong lời Mạc Thông nói, cần cổ là chỗ yếu của thân thể, càng là nơi mẫn cảm nhất, đây là lời mang tính ám chỉ dày đặc. Tuy rằng chuyện này là do chính Lâm Thịnh yêu cầu, nhưng Mạc Thông cũng không có ý định nôn nóng mà tiến vào, vẫn như cũ mà hỏi ý kiến cậu.

Vô luận là làm chuyện gì, hắn đều sẽ quan tâm cảm nhận của mình. Đây là sự săn sóc Mạc Thông, cũng là điều mà Lâm Thịnh đau lòng nhất.

"Được."

Sau khi có được đáp án, Mạc Thông mới thật sự tiếp tục động tác, hắn dọc theo sau tai Lâm Thịnh chậm rãi dời đi.

Thời điểm lần đầu tiên bị hôn, Lâm Thịnh hoàn toàn nói không ra lời, cảm giác toàn thân đều tập trung ở nơi đó. Cậu nhắm mắt lại, mím môi, tay siết chặt lấy góc áo Mạc Thông. Cậu không ngờ tầng da dẻ mỏng manh này lại nhạy cảm đến thế.

Mạc Thông chú ý đến động tác căng thẳng của cơ thể cậu, nhưng không có dừng lại. Có vô số lần, khi hắn đứng phía sau người này, hắn đều muốn hôn một cái lên địa phương duyên dáng này.

Đương lúc nguyện vọng trở thành sự thật, hắn không kìm lòng được mà tăng thêm lực hút một cái, bên gáy liền xuất hiện một dấu hôn.

"A..." Vì trên cổ truyền đến cảm giác hơi đau nhói mà Lâm Thịnh thấp giọng hừ một tiếng.

Mạc Thông vươn tay chạm vào môi cậu, dùng ngón tay tách cánh môi cậu ra, càng nhiều tiếng rên rỉ không nhịn được mà tràn ra ngoài.

Lâm Thịnh cảm thấy cực kỳ mất thể diện, dùng đầu lưỡi đẩy ngón tay hắn, nhưng làm thế nào cũng không đẩy được ngón tay hắn ra ngoài, trái lại còn bị hắn lấy ngón tay nhẹ nhàng đùa giỡn với đầu lưỡi mẫn cảm. Ngón tay dính nước bọt quẩn quanh trong khoang miệng một vòng, mới lùi ra ngoài, kéo ra một sợi tơ trong suốt đầy ám muội dâm mỹ.

Lâm Thịnh triệt để đỏ mặt, có chút oan ức mà nhìn Mạc Thông, trong mắt mơ hồ nổi lên một tầng hơi nước.

Mạc Thông càng thêm động tình mà liếm láp cổ của cậu, dùng ngón tay dính ướt mò đến lồng ngực xoa bóp đầu vú của cậu.

Trong nháy mắt thân thể Lâm Thịnh căng thẳng, hai tay trực tiếp nắm lấy bả vai hắn: "Ưm... đừng như vậy.".

Mạc Thông dễ như ăn cháo mà gỡ tay cậu xuống, há mồm dùng lưỡi bông đùa bên còn lại.

Lâm Thịnh rốt cuộc chịu không nổi khóc lên, thân thể không ngừng run rẩy, lần này không hoàn toàn là bởi vì sợ, mà phần lớn là khoái cảm xa lạ mà Mạc Thông đem lại cho cậu.

BẢN EDIT THUỘC VỀ WATTPAD: kimmiedayy

Khuôn mặt đẹp đẽ này khóc lên làm cho người ta rất thương tiếc, đặc biệt là khi cậu yêu cầu không muốn dừng lại, không có một chút mất hứng nào, ngược lại càng tăng thêm dục hoả*. Lâm Thịnh đại khái không biết lúc trước Mạc Thông dùng bao nhiêu khí lực mới có thể kiềm nén suy nghĩ tà ác xuống. Nhưng dưới sự yêu cầu một lần rồi lại một lần của đối phương, hắn khó có thể mà nhẫn nại.

*dục hoả: lòng ham muốn mạnh mẽ ( như lửa cháy).

Mạc Thông nhìn mặt Lâm Thịnh, hỏi một lần cuối cùng: "Muốn dừng lại không?"

Lâm Thịnh vẫn lắc đầu, "Không muốn..."

Tay Mạc Thông đặt trên quần Lâm Thịnh có chút do dự, cuối cùng đồng thời kéo cả quần lót xuống.

Tính khí Lâm Thịnh rất đẹp, màu hồng nhạt, nhỏ bé nhưng cũng không tồi. Chủ nhân của nó liên tục động tình, nhưng vật nhỏ này vẫn là bộ dáng suy sụp uể oải. Đột nhiên Mạc Thông nhớ đến lúc trước Lâm Thịnh đối xử thô lỗ với nó, hắn có chút đau lòng. Hắn ôn nhu mà xoa xoa nó, có thể cảm thấy được thân thể Lâm Thịnh bỗng nhiên run lên, run rẩy dữ dội hơn ban nãy.

Mạc Thông không thu tay về, chỉ nhẹ giọng hỏi: "Sợ hãi sao?"

"Không có." Lâm Thịnh có chút bất an nói: "Anh...thất vọng sao?"

"Rất đáng yêu." Mạc Thông nhẹ nhàng mơn trớn cái kia, có chút hỏi một đằng trả lời một nẻo nói: "Khắp toàn thân em từ trên xuống dới anh đều yêu thích.... Làm như vậy có cảm giác sao?"

"Có một chút..."

"Lâm Thịnh, anh nghĩ nên nói với em một chuyện."

"Ừm."

"Em biết không? Lúc nhìn em khóc, anh sẽ rất hưng phấn."

Lâm Thịnh chưa kịp phản ứng, sửng sốt vài giây không trả lời.

Mạc Thông còn nói: "Em sợ anh sao? Cảm thấy anh là biến thái? Sẽ thất vọng đúng không?"

Lâm Thịnh cười cười, "Trời ạ, anh không chê em, thì em có cái gì tốt để thất vọng đây."

                        _______________

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro