Chương 143 : Lời Đề Nghị Của Thais

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"..."


"Yuder, trang phục trang trọng của cậu... màu sắc của nó hơi khác so với của chúng ta nhỉ?"

Người đầu tiên phá vỡ sự im lặng là Devran. Yuder gật đầu khi chỉnh sửa tay áo và cổ áo của bộ trang phục trang trọng của mình.

“Chỉ huy nói rằng anh ấy đã thiết kế một thiết kế khác cho các Tư lệnh Phó và trợ lý.”

"Thật sao? Tôi đã thấy Steiber mặc nó trước đó nhưng không hiểu sao nó lại có cảm giác khác lạ......"

"Yuder, khi cậu mặc bộ trang phục đó, cậu hoàn toàn trông giống... à, một người được kính trọng, giống như một Chỉ huy thật sự vậy!"

Trong lúc Devran lẩm bẩm như đang nhìn một người xa lạ thì Jimmy không thể khép cái miệng há hốc của mình lại, thở hổn hển và kêu lên. Yuder nhìn xuống bộ quần áo mình đang mặc và lặng lẽ mở miệng.

“Có vẻ như cậu nói vậy đơn giản vì màu sắc của bộ trang phục này giống với đồng phục của Chỉ huy.”

"Không, là sự thật! Đúng vậy! Trông anh giống như một quý tộc cấp cao vậy! Rất ngầu! Anh trông rất đẹp luôn.!"

"Ừm... cảm ơn, Jimmy."

Mọi người xung quanh bật cười khi chứng kiến ​​cảnh cậu bé giơ tay cao quá đầu và cố gắng bày tỏ cảm xúc của mình. Cùng lúc đó, bầu không khí yên tĩnh, đóng băng trước đó dần dần tan đi.

"Yuder, cậu đã bao giờ mặc trang phục trang trọng như thế này chưa?"

"Không, tôi chưa. Tại sao?"

"Trông cậu khá thoải mái, cứ như thể cậu đã mặc nó rất nhiều vậy."

Gakane, người đã đến gần, nhặt một sợi chỉ trên lưng Yuder mà Yuder không để ý và mỉm cười.

"Cậu trông rất đẹp trong bộ đồng phục màu đen, nhưng cậu cũng rất hợp với màu trắng. Cậu trông thật thanh lịch."

"Cậu cũng vậy."

Phản ứng tốt nhất đối với lời khen là luôn hướng nó về phía người nói. Đó là một trong những mẹo hữu ích nhất mà Kishiar từ kiếp trước đã dạy Yuder.

Trước câu trả lời của Yuder, Gakane gãi đầu.

"Haha. Việc tôi trông thoải mái là điều tự nhiên vì tôi đã mặc nó rất nhiều. Mặc dù bộ trang phục lộng lẫy này là lần đầu tiên tôi mặc."

"Cậu đã mặc nó rất nhiều? Tại sao?"

Không cần suy nghĩ, Yuder nhận ra lai lịch của Gakane và dừng bàn tay đang kiểm tra quần áo của cậu lại.

"À, trước đây chắc cậu đã có khá nhiều dịp dự tiệc rồi nhỉ."

"Không, không chỉ có thế."

Trong mắt Gakane, nhìn xuống bộ trang phục trang trọng của câuh ấy, một màu sắc cay đắng nhưng có phần tươi mới hiện lên.

"Những lúc tôi phải mặc trang phục trang trọng thường là những lúc khó khăn hơn là tham dự các bữa tiệc. Ví dụ như trận đấu tay đôi......"

"Yuder. Em đã kiểm tra đến tận gấu quần của anh, và mọi thứ đều ổn."

Đúng lúc đó, Jimmy, người đang cùng cậu ta kiểm tra quần áo, ngắt lời nên Yuder không thể nghe được những lời còn lại của Gakane.

"Cảm ơn."

"Này, Yuder. Tôi nghe nói rằng có một hiệp sĩ mặc áo giáp hoạt hình được tạo ra bởi phép thuật của Archmage Luma trong sảnh của Cung điện Deluma, nơi tổ chức bữa tiệc. Tôi thực sự tò mò, cậu có nghĩ tôi có thể nhìn thấy nó không?"

"Có chuyện như thế à? Tên Archmage đó hẳn là có rất nhiều thời gian rảnh rỗi. Trên khắp thủ đô đã có rất nhiều cái tên được đặt theo tên hắn, hắn dường như đã làm ra mọi thứ."

Phản ứng của Devran giống hệt suy nghĩ của Yuder khi nhìn thấy hiệp sĩ mặc áo giáp hoạt hình ở Cung điện Deluma ở kiếp trước, khiến trên mặt cậu vô tình nở một nụ cười nhàn nhạt.

“Nếu may mắn, anh có thể nhìn thấy nó.”

Việc tất cả các sự kiện lễ hội đều diễn ra suôn sẻ được thể hiện qua khuôn mặt tươi sáng của Jimmy. Vẫn còn cả núi việc phải làm trong tương lai, nhưng điều đó thực sự là một điều may mắn.

------

"Chúc một ngày tốt lành, ông Yulman, ông Pelgin."

"Ồ. Cậu vẫn đến dù bận rộn."

Sau khi hoàn thành việc thử trang phục trang trọng, Yuder đi thẳng xuống tầng hầm để gặp các pháp sư. Trong khi đó, họ đã thành công trong việc tạo ra nhiều kết giới hơn, bầu không khí dưới tầng hầm không còn nặng nề như trước nữa.

"Thế nào rồi? Phòng tuyến 24 tầng của chúng ta. Áp lực hiện tại đã hoàn toàn biến mất rồi phải không?"

Thais Yulman, đứng giữa các vòng tròn ma thuật phòng thủ khổng lồ tỏa sáng với nhiều màu sắc khác nhau từ trần nhà cao đến tường và sàn nhà, mỉm cười với vẻ mặt mãn nguyện. Đệ tử của ông, Alik Pelgin, đứng cạnh ông, trông vô cùng hốc hác so với sư phụ của mình, nhưng anh ấy không giấu được niềm vui khi được nhìn thấy Yuder.

"Cậu đã đến. Những viên đá ma thuật và nguyên liệu mà Công tước Peletta...không, Chỉ huy gửi đến thực sự hữu ích. Tôi chưa bao giờ mơ rằng anh ấy sẽ mang cho chúng tôi một chiếc xe chở đầy đá ma thuật."

Từ vẻ ngoài của đồ nội thất mới và tiện nghi sinh hoạt xung quanh mà cậu chưa từng thấy trước đây, có vẻ như Kishiar đã quan tâm khá nhiều.

Do nhận được nhiều đá ma thuật hơn anh ấy mong đợi, Alik đã nói lảm nhảm về cách anh ấy có thể tăng cường tuyến phòng thủ từ 15 lớp ban đầu lên 24 lớp, tất cả đều trong khi phục vụ trà Yuder. Đó là trà hoa nghiên cứu đặc biệt của Tháp Ngọc, thứ mà trước đó cậu cũng đã uống.

"Ăn một ít đi. Tôi thêm vào một thứ rất tốt cho việc tỉnh táo."

“Việc nghiên cứu tiến triển thế nào rồi?”

Khi Yuder hỏi trong khi nhấm nháp tách trà của mình, Alik mỉm cười và chỉ vào Viên đá Đỏ nằm cách đó không xa. Nó vẫn còn nằm trong một chiếc hộp trong suốt. Điều duy nhất thay đổi so với trước đó là một vòng tròn nhỏ màu trắng được vẽ xung quanh nó.

"Cậu có thấy vòng tròn đằng kia không?"

"À."

"Điều đó có nghĩa là sức mạnh của tuyến phòng thủ của chúng ta đã vươn tới đó. Sức mạnh của Đá Đỏ không thể tỏa ra ngoài vòng tròn màu trắng đó. Ngay cả một pháp sư yếu đuối như tôi cũng có thể tiếp cận nó xa đến thế."

"Ấn tượng đấy."

"Phải không? Không có nhiều pháp sư có thể tạo ra một tuyến phòng thủ ở cấp độ này trên toàn lục địa."

Trước lời khen của Yuder, Alik trông có vẻ tự hào. Theo sau anh, Thais Yulman cũng nói thêm.

"Cậu không nên nuôi dưỡng sự kiêu ngạo của nó. Mặc dù nó là đệ tử của ta, nó không biết khiêm tốn và đó là một vấn đề. Nếu ta làm điều đó một mình, ta có thể làm nó nhanh hơn, nhưng nó đã vẽ vòng tròn sai ba lần. .."

"Ồ, Thầy. Ngài không thấy tôi phải làm việc nhiều đêm để hoàn thành nó sao? Đó là một công việc vô ơn. Tôi không thể vui mừng với nhiều lời khen ngợi như vậy sao?"

"Chậc chậc. Đi chuẩn bị thêm tài liệu đi. Trông cậu như vẫn còn ngái ngủ vậy."

Theo lời của thầy mình, Alik sa sầm mặt khi anh nhanh chóng uống trà và đứng dậy khỏi chỗ ngồi. Thais tặc lưỡi vài lần nữa về phía người đệ tử chán nản như muốn cho cậu nghe thấy, rồi quay đầu về phía Yuder.

“Chúng tôi cũng đã nhận được cả ba nguyên liệu tầm trung mà chúng tôi yêu cầu vài ngày trước, ngoài những viên đá ma thuật. Mặc dù số lượng rất ít vì cậu phải tìm chúng nhanh chóng nhưng ta không ngờ cậu lại gửi chúng sớm như vậy. Thành thật mà nói, ta rất ngạc nhiên".

"Vậy bây giờ ông đang làm phương tiện phải không?"

"Không. Đầu tiên, ta đã kiểm tra mức độ tương thích của chúng với sức mạnh của Đá Đỏ. Bụi tiên vô dụng, nhưng trái tim của con rồng cổ đại và Eucalractium dường như có khả năng tương thích khá tốt. Ta cần kiểm tra thêm một chút, nhưng ta nghĩ trái tim của con rồng có thể tốt hơn."

“Tôi hiểu rồi. Vậy tôi sẽ yêu cầu Chỉ huy thu thập thêm trái tim của con rồng.”

"Quả thực, một từ dẫn đến biết hai. Cảm ơn cậu."

Thais Yulman vuốt bộ râu dài và cười toe toét.

"Người học việc của ta hiện đang bận rộn chế tạo một chiếc khuôn vì chúng tôi đã chuẩn bị đủ nguyên liệu. Ngay sau khi phương tiện hoàn thành, ta dự định sẽ tiến hành một thí nghiệm với cậu và Kanna để truyền sức mạnh của viên đá này vào nó. Khi nào có thời gian, cậu có thể giúp đỡ không?"

"Tất nhiên rồi."

"Thật yên tâm."

Nói xong, Thais dường như nhớ ra điều gì đó, nói: “Nói đến chuyện đó…”

"Thời gian lễ hội sắp kết thúc rồi phải không? Cuối cùng, không phải luôn có một bữa tiệc lớn ở... Cung điện Deluma sao?"

"Đúng là vậy."

"Đáng lẽ ta được mời tham dự, nhưng ta thực sự không muốn đi. Tại sao ta lại bỏ lại nghiên cứu thú vị như vậy để tham dự một sự kiện nhàm chán? Nghĩ đến những người ở Tháp Ngọc và các pháp sư khác khiến tabđau đầu. Vậy thì sao? Ý ta là... lần này,có thể loại ta ra và cho đệ tử của ta đi cùng cậu được không?"

Khi Yuder giữ im lặng nhất thời trước yêu cầu thẳng thừng của vị pháp sư già, Thais cười khúc khích, bịt miệng và hạ giọng.

"Ta sẽ đột nhiên giả bệnh, việc còn lại để tiểu tử kia lo. Hầu như không ai biết chúng ta ở đây nên không cần phải lo lắng. Hơn nữa, chẳng phải cậu cần người bảo vệ nơi này từ phía cậu sao?"

“Tôi cần phải nói chuyện với Chỉ huy, nhưng… tôi tin họ sẽ đồng ý với yêu cầu của ông.”

"Ta cũng nghĩ vậy, Hehe."

Hình ảnh về tương lai của Alik, bị kéo đến một bữa tiệc khó chịu thay cho Thầy của mình, đã khơi dậy một chút đồng cảm trong Yuder. Nhưng việc có người canh gác tầng hầm khi mọi người đi vắng cũng là điều cần thiết nên đề nghị của Thais được hoan nghênh.

Có vẻ như Kishiar đã lên kế hoạch cho các Hiệp sĩ Peletta, dẫn đầu bởi Nathan Zuckerman, tại dinh thự để bảo vệ Revlin, người yêu của cậu ta là Dandenion, những người thức tỉnh từ Apeto và Viên Đá Đỏ ở tầng hầm, nhưng Yuder cảm thấy rằng chỉ điều này thôi là chưa đủ.

Không phải là cậu không tin tưởng Kiếm sĩ Nathan Zuckerman, nhưng xét đến Ngôi sao Nagran, ngôi nhà của một nhà ảo thuật và một người dịch chuyển tức thời, cậu tin rằng người ta không bao giờ có thể quá cảnh giác.

Yuder bày tỏ mối quan ngại của mình với Thais Yulman một cách ngắn gọn.

"Gần đây có một vài sự cố nên khả năng có kẻ đột nhập là rất cao. Tôi sẽ đánh giá cao nếu ông có thể thận trọng hơn về an ninh vào ngày hôm đó."

"Đừng lo lắng. Ta không thể sử dụng thuộc tính ma thuật như những người khác, nhưng ta có những phương pháp khác. Chỉ cần ta ở đây, nơi này sẽ an toàn, bất kể ai đến! Cậu có thể yên tâm."

Thais Yulman cười khúc khích và đảm bảo sự an toàn của tầng hầm. Yuder cũng nhoẻn miệng cười. Với điều này, số phận của người học việc Alik Pelgin của Thais Yulman cũng đã được định đoạt.

"Tôi mong đợi sự hợp tác của ông trong tương lai. Nếu ông cần bất cứ điều gì khác trong khi tiến hành nghiên cứu, xin vui lòng cho tôi biết."

"À. Nhắc đến những thứ ta cần, ta chợt nhớ ra một điều."

Đột nhiên, trong mắt Thais Yulman tràn ngập sự tò mò khi ông tiến lại gần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro