Chương 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thần Tinh nằm trên giường dưỡng thương chừng một tháng, đồng thời cũng xin nhà trường một tháng nghỉ bệnh. Trong khoảng thời gian này, ông chủ cửa hàng vẫn luôn tự mình chiếu cố cậu. Nghỉ ngơi từng ấy thời gian mà Thần Tinh chỉ có thể miễn miễn cưỡng cưỡng xuống giường đi lại. Hạ thân bị thương thật sự rất nghiêm trọng, thân thể cậu dị thường mọc thêm một cái bím, so với người thường thì càng mỏng manh dễ vỡ. Ấy vậy mà, cậu còn chưa hoàn toàn phát dục đã bị nam nhân cường ngạnh không chút lưu tình mạnh bạo chiếm lấy, bị thương như vậy là lẽ đương nhiên.

Mặc dù thân thể từng chút khá lên,nhưng vết thương trong lòng Thần Tinh không thể nào vá nổi. Mỗi đêm cậu đều gặp ác mộng, mơ lại tình cảnh mình bị nam nhân cường bạo, rồi khóc tỉnh lại. Tinh thần vẫn luôn uể oải không phấn chấn, nói càng ngày càng ít, cho dù cùng cha nói chuyện, một ngày cũng không quá đôi lời.

Ngày mỗi ngày lại trôi qua. Thần Tinh tinh thần vẫn như cũ không có chuyển biến tốt đẹp. Cậu đã không còn muốn đi học, phương diện này không khiến ông chủ sinh lo lắng. Ông chỉ cần hài tử sống tốt, mà khiến ông lo sợ là bệnh tình của cậu ngày càng chuyển biến xấu.

Vì ăn không ngon, thân thể Thần Tinh ngày một gầy yếu. Có lần cậu đang đi vệ sinh thì bỗng nhiên té xỉu.

Ông chủ lo lắng ôm hài tử từ trên giường lên. Chạy tới phòng khám bệnh duy nhất ở trấn trên tìm bác sĩ.

Vị bác sĩ này cùng ông chủ cửa hàng tuổi ngang nhau, là người ông tín nhiệm nhất, không chỉ vì hắn y thuật cao siêu, mà năm đó khi nhặt được Thần Tinh ông muốn mang đứa trẻ đi khám thân thể, lo lắng khi cậu trưởng thành có bị ảnh hưởng gì không. Do dự thật lâu ông mới tìm vị bác sĩ bằng tuổi mát tay tại trấn trên nhìn xem, cho nên vị bác sĩ này cũng là người duy nhất biết Thần Tinh là song tính nhân.

Chờ vị bác sĩ tới rồi, trông thấy Thần Tinh, hắn tinh tế hỏi ông sự tình mấy ngày vừa qua. Mới đầu ông chủ nghĩ Thần Tinh là tụt huyết áp, nhưng nhìn sắc mặt cậu thật sự không tốt, so với ngày trước ốm đi nhiều. Bác sĩ liền bắt mạch cho cậu, nhưng khi bắt xonh, bác sĩ sắc mặt liền không đúng.

"Bác sĩ, Thần Tinh rốt cuộc là xảy ra chuyện gì?"

Bác sĩ một lúc lâu cũng không nói lời nào, sắc mặt kỳ quái, ông không thể nhịn được kinh hãi mà mở miệng hỏi ý kiến.

Bác sĩ buông tay cậu xuống, lại một trận lặng yên, mới từ từ nói: "Lúc trước ông đem Thần Tinh cho tôi khám, tôi nhớ rõ là đã nói với ông, Thần Tinh có hai bộ phận đều phát triển hoàn toàn."

"Đúng vậy." Ông có chút không rõ, "Cái đó với sự việc hôm nay nó té xỉu có quan hệ sao?"

"Tôi vừa rồi bắt mạch..." Bác sĩ một trận do dự, "Thần Tinh, mang thai, đứa bé được khoảng một tháng rồi."

Ông chủ cửa hàng tạp hóa sửng sốt nửa ngày mới từ từ lấy lại tinh thần, "Không có khả năng..."

"Tôi cũng có chút hoài nghi mình bắt sai mạch..." Bác sĩ vẻ mặt thận trọng, "Nếu không, ông mang Thần Tinh đi bệnh viện lớn nhìn xem?"

Ông theo bản năng mà lắc đầu.

"Không được, tuyệt đối không được!"

Hai người lại một trận lặng yên, thật lâu sau, ông chủ mới tìm về thanh âm của mình.

"Là thật?"

"Là thật."

Ông ngồi phịch xuống ghế.

Bác sĩ rất kỳ quái, "Thần Tinh mới mười ba tuổi, nó sao có thể..."Chưa nói xong hắn đã cúi mặt xuống.

Ông chủ cười khổ một cái, sự việc đến nông nỗi này, ông cũng không thể giấu diếm nữa, liền đem sự tình hơn một tháng trước nói ra.

Bác sĩ lặng yên.

"Tại sao không báo công an?"

Ông vẻ mặt bi thương, "Báo công an thì sẽ tìm được hung thủ sao? Thân thể Thần Tinh như vậy thì toà án sẽ phán quyết thế nào, cho dù là nữ nhân, cưỡng gian tội nhiều lắm cũng là bị tù mười mấy năm. Một khi sự việc bị công khai, cả đời nó liền bị hủy!"

Bác sĩ không nói lời nào, không lâu sai, hắn đề nghị nói: "Nếu không thì phá đứa nhỏ này đi?"

Ông chủ chôn mặt, thanh âm khàn khàn, "Chỉ có thể như thế, Thần Tinh còn quá nhỏ."

"Phòng khám nhỏ này không có thiết bị để thi hành, vì an toàn của Thần Tinh, vẫn nên đến đi bệnh viện..."

Ông lắc đầu, "Không được."

"Không sao, tôi mang hai người đến bệnh viện phụ cận, tôi có quen người ở đó, chỉ mượn thiết bị của bọn họ , những thứ khác tôi sẽ tự làm."

Ông chủ ngẩn người, cuối cùng yên lặng mà gật gật đầu.

Chờ Thần Tinh tỉnh lại sẽ nói ra sự việc đau lòng này, kim trong bọc cũng có ngày lòi ra, dù sao cũng phải đi nạo thai, cho nên vừa đem việc này nói ra, Thần Tinh khóc tê tâm liệt phế, trong bụng là hài tử của một tên ác ma, cậu sợ hãi, cậu nhất định phải xoá sạch.

Thực nhanh, bác sĩ đã chuẩn bị xong rồi, ba người đi đến bệnh viện tỉnh thành tiến hành kiểm tra thân thể. Khi bác sĩ trở ra, vẻ mặt thẩn trọng, hắn nói cho hai cha con trước mắt rằng Thần Tinh tình huống đặc biệt, đứa nhỏ này không thể phá.

Ông chủ không hiểu, "Tại sao?"

Bác sĩ nói: "Giải thích cạn kẽ thì rất phức tạp, tôi chỉ có thể nói đơn giản cho ông biết, nếu cứng rắn muốn phá đứa bé này, hơn 90% Thần Tinh sẽ chết."

Ông chủ cảm thấy thiên toàn địa chuyển, mà thần tinh mặt trắng bệch, cơ hồ muốn bất tỉnh

Đứa bé này cùng với tên ác ma kia đều giống nhau, đều là vết nhơ không thể xoá sạch.

Mới đầu Thần Tinh khóc nói có chết cũng không muốn đứa bé này, ông chủ chỉ sâu kín mà nói: "Con thật muốn bỏ ba ba đi một mình sao?"

Thần Tinh vừa nghe lời này, bổ nhào vào ngực cha, khóc càng lớn tiếng.

Cậu mới mười ba tuổi, sao có thể nghênh đón sinh mệnh mới đáng sợ này.

Ông chủ chỉ có thể ôm chặt hài tử, một lần lại một lần mà nói: "Không quản như thế nào, ba ba sẽ không rời bỏ con, tin tưởng ba ba."

Một khi đã như vậy, chỉ có thể đem đứa nhỏ này sinh ra, giữ lại đứa trẻ có một nửa giọt máu là của nam nhân cường bạo cậu. Nhưng nó vẫn là cốt nhục của thần tinh a, ông yên lặng mà thừa nhận, nhưng như vậy chỉ có Thần Tinh chịu ủy khuất. Nó vẫn còn là hài tử mới 13 mà đã nhảy mấy lớp, trì hoãn một hai năm cũng không có vấn đề lớn. Nhưng trải qua đả kích lớn như vậy, con trai liệu có thể đối mặt với tương lai ?

Hiện tại không ai có thể đoán trước được.

Cầu vote, cầu bình luận♡♡♡

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro