3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Có một người nam nhân gọi Lục Lâm, hắn là một thiên tài nhưng cũng là một phong tử (kẻ điên).

Lục Lâm đã tạo ra một thứ gọi là hệ thống MJ40093, là một trí năng nhân tạo. Nó thành công một cách không tưởng, hắn coi nó như con trai của mình, gọi "hắn" là Lục Tân.

Lục Tân ngày càng trưởng thành, "hắn" càng ngày càng giống một con người, cuối cùng Lục Lâm tạo cho "hắn" một thân thể, mặc cho chính phủ và mọi người phản đối hắn tạo ra một "người"!

Một cách không tưởng, Lục Lâm yêu "hắn", cuối cùng điên cuồng, tự hại mình mà chết bởi.......

Lục Tân :"A Lâm, ái... là cái gì?"

.............. Hắn, không thể hiểu ái là gì, cho dù hắn đã gần như là một nhân loại.

Hahhahahaha, thật châm chọc làm sao, "hắn" rốt cuộc vẫn chỉ là một đoàn số liệu a, cho dù có bắt chước như thế nào đi nữa, cuối cùng cũng vẫn không thể thay thế được một việc. Lục Lâm hắn vẫn chỉ là một kẻ đáng buồn!

Trong căn phòng trắng xóa lạnh lẽo đầy băng tuyết, một nam nhân như tượng điêu khắc tinh mỹ, hắn ngồi đó ôm lấy một bó hoa bách hợp, đôi mắt rũ xuống nhìn nam nhân nằm trong tủ  kính như đang ngủ kia. Hắn mở ra tủ kính lạnh lẽo, đặt bó hoa sang một bên, mềm nhẹ nâng lên bàn tay lạnh buốt tái xanh kia ôn nhu hôn lên.

"A Lâm, ta giờ biết cái gì là ái rồi, tỉnh dậy hảo không hảo?"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro