Chương 16 : Từ bỏ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thân tặng ck iu~ ChilHunnieEXO-L
Seoyeong_ohsehun
Chanbaek_thuanh
PhmHn_97

*************************************

"Cô đang nói đến ai vậy, Liên Ái!" - Lưu Tử Hiên bước từ lầu đi xuống. Thật ra thì ở thời điểm bác Hạ đi mời mấy người Lộc Hàm, hắn một mực đứng ở cửa sổ sát đất nhìn, cho đến vừa rồi thấy Liên Ái giống như muốn làm khó cho bọn họ, nên bản thân liền khômg kiềm chế được đi ra giúp cậu, xem ra chính mình bị hãm sâu vào tình ái vô cùng, tuyệt đối không nhẫn tâm nhìn thấy cậu bị người khác khi dễ, không thấy được cậu liền sẽ thấy khẩn trương. 

"Học trưởng?" - Liên Ái ngạc nhiên mở to mắt.

"Các bạn ấy là tôi mời lên, thế nào tôi muốn mời ai lên phải được sự đồng ý của cô sao?" - Tử Hiên mặt đen thui hỏi. 

"Học trưởng, anh nói vậy là là có ý gì?" - Liên Ái đau lòng hỏi.

"Thật là loại con gái ngu xuẩn không hiểu nổi" - Mạc Tử Quân châm chọc nói.

"Cô biết rõ tôi có ý gì, từ nay về sau ba người họ sẽ ăn cơm ở lầu ba của tôi." - Tử Hiên lớn giọng hô tuyên bố. 

Ngay lúc đó rất nhiều người hướng ánh mắt hâm mộ lẫn ghen tị về phía mấy người Lộc Hàm, có mấy nữ sinh hận không thể lập tức muốn thay thế mấy người bọn họ.

"Không cần đâu, người nhà mình sẽ giúp mình chuẩn bị cơm hộp." - Lộc Hàm cự tuyệt nói.

"Đi thôi, về sau không cần phải chuẩn bị cơm hộp." - Lưu Tử Hiên vừa nói vừa lôi kéo Lộc Hàm đi về phía lầu ba, Lộc Hàm vẫn hi vọng tránh khỏi tay của hắn, nhưng Tử Hiên lại không để cho cậu được như mong muốn.

Lục Uy thấy Lưu Tử Hiên dắt tay Lộc Hàm, ánh mắt trầm xuống, động tác nho nhỏ này tuy không có ai phát hiện, nhưng lại bị Mạc Tử Quân tinh mắt liếc thấy, nhất thời trên mặt hắn xuất hiện nụ cười thú vị.

---------------------------------------

Đi tới lầu ba, quả thực là khiến cho người ta hai mắt tỏa sáng, trang hoàng bên trong từ các dụng cụ đến thức ăn đều là những sang phẩm không phải chỉ có tiền mà có thể mua được. 

Thật ra thì Lộc Hàm không biết những thứ trong nhà cậu cũng đều là những vật phẩm cao cấp nổi tiếng được sưu tầm, nhất là đồ trang sức cùng y phục Ngô Thế Huân đưa cho cậu đều là hàng hiệu do những nhà thiết kế quốc tế đặc biệt thiết kế dành riêng cho cậu, càng khoa trương hơn là bởi vì cậu nói y phục kia mặc lên người rất thoải mái, vì vậy Ngô Thế Huân nghĩ biện pháp khiến cho nhà thiết kế đó trở thành nhà thiết kế riêng của Lộc Hàm . 

Chờ đến lúc Lộc Hàm lấy lại tinh thần, Lưu Tử Hiên đã lôi kéo cậu ngồi ở trên ghế sa lon, Lục Uy cùng Tử Thao ngồi đối diện với cậu. 

"Tiểu Lộc, bạn muốn ăn cái gì? Tôi sẽ bảo đầu bếp làm cho bạn." - Tử Hiên dịu dàng nói. 

"Vừa nãy mình đã ăn rồi." Lộc Hàm vì hắn đến gần mà trả lời không được tự nhiên cho lắm.

"Vậy, cậu uống ly nước trái cây nhé!"

"Các người đẹp, các bạn có gì cần tôi phục vụ không?" Tử Quân thấy bạn hữu chỉ quan tâm đến Lộc Hàm , vì vậy mở miệng nói hai người con lại ở trong phòng.

"Làm phiền bạn lấy giúp mình ly bia, có thể không?" Lục Uy sa sầm mặt hỏi. 

Cậu yêu Tử Hiên, yêu sâu đậm. Tại sao hắn tới hiện tại ngay cả nhìn cũng không nhìn cậu một cái, tiểu Lộc vừa mới tới, bộ dạng hắn liền dịu dàng như vậy, đã nhớ không rõ có bao nhiêu lần trong giấc mơ, hắn cười với cậu dịu dàng như vậy, vốn cho rằng sự dịu dàng của hắn chỉ xuất hiện trong mơ, không nghĩ tới hắn cũng sẽ lộ ra biểu tình như thế, nhưng người ấy không phải là cậu. Cũng được, say một trận là tốt rồi, quên đi nỗi đau này, tiểu Lộc là một chàng trai lương thiện, mình nên chúc phúc cho bọn họ thôi.

!#$%^&*()_+

Tạm ngừng ở đây nhé! Au thi rồi~~ 2 tuần nữa gặp lại~~ Đừng quên coan Di này!!!

~~ HAPPY BIRTHDAY LUHAN ~~ Chúc sớm cho ổng.

Chúc "Trạch thiên ký" của ổng thành công. Ai coi phim rồi giơ tay lên nha, phim tếu v~. ^^

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro