Chương 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Người thừa kế xã hội đen công x Thế gia nam thần thụ

Vừa dứt lời Tần Nam bỗng cảm thấy người mình lả đi, mọi thứ đều tối sầm lại. Khi cậu tỉnh dậy thì thấy mình nằm trên một chiếc giường trong một căn phòng rộng lớn. Kí ức của thân thể này nhập vào đầu khiến cậu có chút đau đớn.

Nghỉ ngơi một hồi, Tần Nam mới lọ mọ đứng dậy đi vào phòng vệ sinh rửa mặt. Đứng trước tấm gương lớn là một chàng trai tuấn tú, dáng người cao gầy, làn da hơi trắng. Cả người đều toát lên khí chất tao nhã, cao quý, nhìn qua đã biết là một thiếu gia nhà giàu không chạm tay vào việc nặng bao giờ.

Đây chính xác là hình mẫu lí tưởng trong tiểu thuyết mà các thiếu nữ luôn mơ ước. Ngoại hình của Tần Nam ở thế giới thực cũng không tệ, ăn bận lên một chút cũng có thể gọi là đẹp trai sáng láng nhưng cậu không có được khí chất tao nhã như thân xác hiện tại. Tần Nam xuýt xoa một hồi liền hỏi hệ thống về nhiệm vụ sắp tới.

"Hệ thống, cậu mau nói xem nhiệm vụ của tôi là gì?"

Chủ nhân: Tần Nam

Thân xác hiện tại: Lạc Vũ Hiên

Kỹ năng: đánh đàn dương cầm, học tập xuất sắc.

Điểm: 0

Nhiệm vụ chính: Chinh phục nam chủ đạt được độ hảo cảm 100%, độ hận thù 100% , khiến hắn vừa yêu vừa hận chủ nhân(+500 điểm).

Nhiệm vụ phụ: Bảo vệ nữ chính An Lạc Tuyết(+200).

Bảo vệ gia tộc(+200).

Trở thành nghệ sĩ dương cầm(+400).

Hầu như tất cả đều bình thường trừ nhiệm vụ chính. Tần Nam bỗng cảm thấy hoa mắt, cậu không có nhìn lầm chứ, khiến nam chính vừa yêu vừa hận cậu á. Nghe có cái gì không bình thường thì phải.

Tần Nam kích động hỏi hệ thống:

"Cậu chẳng phải nói tôi đến đây để giải trừ oán hận của nam phụ sao? Giờ sao lại muốn khiến nam chính yêu tôi cơ chứ??"

Hệ thống bình tĩnh trả lời:

"Ngài nói sai rồi là vừa yêu vừa hận luôn. Ngài không cảm thấy cảm giác yêu người đó đến chết đi sống lại lại hận không thể giết chết người đó rất thống khổ sao. Lạc Vũ Hiên muốn cho Lục Thần nếm trải cảm giác thống khổ tột cùng đó!"

Thật biến thái, Tần Nam cảm thán:

"Nhưng tôi là trai thẳng, làm sao có thể bắt tôi yêu đương với đàn ông được chứ?!"

Hệ thống điềm nhiên trả lời giống như câu hỏi của Tần Nam quá sức là dư thừa.

"Ngài không cần phải yêu thật lòng đâu, chỉ cần lấy được tín nhiệm của đối tượng sau đó đợi lúc hắn tin tưởng ngài tuyệt đối thì hung hăng mà phản bội hắn như vậy chẳng phải là được sao. Hơn nữa ngài nên nhớ nhiệm vụ không hoàn thành, ngài sẽ vĩnh viễn bị giam ở không gian này không trở về được nữa, yêu đàn ông hay phụ nữ có còn quan trọng sao!"

Lời nói của hệ thống khiến Tần Nam bình tâm lại một chút, nó nói đúng! Cậu muốn trở về thì chỉ còn cách hoàn thành nhiệm vụ.

Tình yêu thật hay giả, với đàn ông hay phụ nữ có quan trọng sao, quan trọng nhất là trở về nhà. Nhưng sao cậu lại có chút bất an thế này. Giống như mình đang sa chân lỡ bước vào một cái bẫy rập được vạch sẵn vậy.

Chắc sẽ không sao đâu! chỉ cần cẩn thận tính toán từng bước thì sẽ không có vấn đề gì nhỉ ? Nghĩ thế nên chút lo lắng nhỏ nhoi đã nhanh chóng bị Tần Nam quăng ra sau đầu, dù sao cũng đâu còn lựa chọn nào khác.

Nếu Tần Nam có thể quay ngược thời gian trở về lúc này đây nhất định cậu sẽ không tin vào lời nói của hệ thống cũng tuyệt đối sẽ không làm theo lời hệ thống chỉ dẫn.

Nhưng bây giờ đã muộn rồi, cậu đã không thể nào trốn thoát được nữa.....

Còn hiện tại, sau khi bàn luận với hệ thống xong cậu liền thay đồ xuống dưới lầu. Quản gia vừa thấy Tần Nam xuống liền cung kính mời cậu vào phòng bếp dùng bữa, Tần Nam nhìn một bàn đầy những món ăn thịnh soạn mà chỉ có một mình cậu ăn cảm thấy nhà giàu đúng là có khác.

Căn biệt thự rộng lớn này cũng là của Lạc Vũ Hiên, cậu vì muốn theo đuổi đam mê làm nghệ sĩ dương cầm của mình mà cãi nhau với cha.
Sau đó vẫn bị cha hắn bắt buộc thừa kế gia tộc, bất mãn khiến Vũ Hiên quyết định dọn ra sống riêng vì không muốn hằng ngày phải chạm mặt với cha hắn.

Như vậy thật sự quá tốt cho Tần Nam, nếu không hằng ngày cứ phải gặp mặt với cha của Vũ Hiên, cậu không chắc sẽ không bại lộ thân phận.
Dù sao cũng là con trai mình, đột nhiên thay đổi sao có thể không nghi ngờ chứ? Cũng may thân xác này đã ra riêng, như vậy sẽ bớt đi một chút rắc rối không đáng có.

Ăn sáng xong Tần Nam liền lên lầu, xem xét tình hình và sắp xếp kế hoạch chinh phục nam chính. Đến buổi tối liền lên giường đi ngủ, mai là cậu phải đến trường học.

Ngày mai cứ theo kế hoạch mà làm, nhất định phải thành công!!!

Tần Nam tự lẩm bẩm với bản thân rồi thiếp đi lúc nào không hay vì mệt mỏi

Hôm nay cậu đã chịu rất nhiều đả kích rồi...

Sáng hôm sau, Tần Nam tỉnh dậy vội lau khóe mắt của mình. Tối qua cậu đã mơ thấy gia đình của mình, mơ thấy mẹ cậu vui mừng khi cậu về thăm nhà nên nấu một bữa vô cùng thịnh soạn, vừa nấu ăn bà vừa cằn nhằn không ngớt, thấy ba nghiêm túc ngồi đọc báo nhưng nụ cười luôn ẩn hiện trên môi, thấy em gái cậu ngồi bên cạnh chăm chú đọc tiểu thuyết gì đó thỉnh thoảng lại cười tủm tỉm.
Cảm thấy thật ấm áp làm sao!

Từ ngày bắt đầu đi làm cậu rất ít khi về nhà, trực tiếp thuê một căn trọ gần công ty mà sống. Hằng ngày bận bịu với đống bản thảo sổ sách, chỉ có những ngày lễ lớn mới có thời gian về nhà thăm gia đình một lần.

Nhưng bây giờ muốn về cũng về không được nữa rồi......

Chỉ nghĩ đến điều đó thôi cũng đủ khiến Tần Nam cảm thấy tuyệt vọng. Lúc này đây cậu rất nhớ nhà, nhớ gia đình của cậu hơn bao giờ hết.

Nghĩ đến việc ở thế giới xa lạ này, chỉ có mình cậu.

Thực sự rất cô đơn......

Thế là trong giấc mộng lại bất giác rơi nước mắt lúc nào không hay.

Tần Nam ngồi ổn định lại cảm xúc một chút, vệ sinh cá nhân rồi thay đồ xuống ăn sáng. Sau đó lái xe đến trường, vừa bước vào trường cậu đã là tâm điểm chú ý của tất cả mọi người, ai cũng kính trọng chào cậu một tiếng:

"Chào đàn anh, chúc đàn anh một buổi sáng tốt lành!"

Tần Nam mỉm cười đáp lại một cách khách sáo, nụ cười ôn nhu xuất hiện trên khuôn mặt tuấn mỹ khiến cho không chỉ các nữ sinh mà ngay cả các nam sinh cũng phải đỏ mặt.

Woa, Đàn anh đúng là nam thần vạn người mê mà.

Nhưng nếu để ý kỹ sẽ thấy khóe miệng đang nâng lên của Tần Nam có chút cứng nhắc, thật ra trong lòng cậu đang rối tinh rối mù lên vì một vấn đề khác.

"Hệ thống ơi, mau giải thích đi!!?? Tại sao tên tôi là Tần Nam vậy? Rõ ràng là nam phụ tên Lạc Vũ Hiên mà."

Manh hệ thống đáp lại bằng giọng máy móc.

"Chủ nhân bình tĩnh, thật ra vì manh hệ thống sợ chủ nhân chưa quen thuộc với thế giới này nên đã đổi tên thân xác này thành tên của chủ nhân để ngài dễ nhập vai hơn thôi!"

Nghe được hệ thống giải thích, Tần Nam mới thở phào nhẹ nhõm, làm cậu một phen hú hồn.

Lúc này, Tần Nam bỗng nhận ra một điều là hệ thống khi nói chuyện đặc biệt thích luyến âm cuối để tạo sự dễ thương nhưng giọng nói máy móc khiến nó nghe không đáng yêu chút nào mà còn có cảm giác ghê ghê rờn rợn sao sao ấy. Nghĩ vậy cậu bèn đề nghị với hệ thống.

"Hệ thống, cậu có thể đổi giọng khác được không? Giọng nào nghe dễ chịu một chút!"

Hệ thống đáp lại ngay:

"Đương nhiên là được chứ!"

Vẫn là Manh hệ thống nhưng phiên bản dẹo hơn:

"Như vậy có đáng yêu không chủ nhân á à ơi~" (giọng bánh bèo)

Tần Nam:"............"

Đóng băng tạm thời chấm dứt, Tần Nam mới ho khụ khụ mấy cái rồi bất lực nói với hệ thống:

"Tôi cảm thấy cậu vẫn để cái giọng máy móc như cũ thì tốt hơn!"

Kết thúc cuộc nói chuyện vô nghĩa của chủ nhân ngốc và hệ thống. Tần nam liền đi về hướng phía sau sân trường. Cậu làm vậy có mục đích cả, vì nơi cậu đến chính là nơi lần đầu tiên nữ chính An Lạc Tuyết gặp nam chính Lục Thần.

Lúc đó, lạc Tuyết là học sinh mới chuyển tới còn chưa quen thuộc địa hình nên bị lạc, loay hoay một hồi thì bắt gặp nam chính Lục Thần, được hắn ra tay giúp đỡ nên bị cuốn hút bởi vẻ đẹp của nam chính mà thích thầm hắn.

Cả ngày qua ngồi phân tích, Tần Nam thấy được tất cả ngọn nguồn đều do Lạc Tuyết thích thầm Lục Thần mà ra. Nếu nữ chính không thích nam chính thì sẽ không cứu hắn lúc bị thương. Như vậy sẽ không dẫn đến bi kịch điên rồ kia cho nên lần này tuyệt đối không thể để nữ chính gặp nam chính được.

Chính vì thế, Tần Nam xuất hiện ở đây đương nhiên là để tìm Lạc Tuyết rồi, mục đích là bóp chết cuộc gặp gỡ định mệnh của hai người từ trong trứng nước. Nhưng Tần Nam vẫn thấp thỏm lo lắng không biết nữ chính có xuất hiện không.
Tuy rằng trong cốt truyện rõ ràng là gặp mặt ở đây nhưng ai biết liệu có xảy ra hiệu ứng cánh bướm không chứ? Tần Nam đang suy nghĩ thì nghe có tiếng người gọi cậu từ đằng sau.

"Bạn gì đó ơi!!!"

Tần Nam quay đầu lại thì thấy đó là một cô gái có ngoại hình nhỏ nhắn, thắt bím tóc trông rất đáng yêu, đặc biệt là đôi mắt to tròn biết cười lấp lánh đang nhìn cậu. Bên trái cô gái hiện lên bảng thông tin rõ ràng.

Nữ chính: An Lạc Tuyết

Tuổi :17

Giới tính: Nữ

Thân phận : Gia cảnh khá giả, là học sinh gương mẫu, thành tích học tập tốt.

Hảo cảm độ: 0%

Hận ý độ: 0%

Đây chắc chắn là nữ chính trong truyền thuyết rồi!

Thấy người con trai tuấn mỹ cứ nhìn mình chằm chằm như vậy khiến An Lạc Tuyết bỗng cảm thấy ngượng ngùng, cô nàng cố gắng mở lời để phá tan bầu không khí khác thường này.

"Bạn có thể chỉ cho mình lớp xx ban xxx không? Đây.....đây là lần đầu mình đến đây nên không rành đường lắm!"

Tần Nam cũng định thần lại, nở một nụ cười hoàn mỹ, dịu dàng nói với nữ chính:

"Em là học sinh mới chuyển đến hả? Anh là Tần Nam học ban xxxx, học trên em một lớp, để anh dẫn em đến lớp học."

Ngay khi người con trai ấy nở nụ cười, An Lạc Tuyết như tìm thấy được bảo vật trân quý mà thế gian đã cất giấu, nụ cười ấm áp tựa như ánh mặt trời khiến mặt cô bỗng chốc nóng lên, tim cũng bất giác đập vang liên hồi, cô dùng giọng nói thỏ thẻ như thỏ con ngượng ngùng đáp:

"E......em chào đàn anh! Em....em là An Lạc Tuyết ....lần đầu gặp xin đàn anh thứ lỗi!"

Tiếng Hệ thống vang lên:

"Ding~ độ hảo cảm + 30, mị lực +8 chúc mừng chủ nhân nhà nhá nha~"

Tần Nam phớt lờ âm thanh làm nũng đáng sợ của hệ thống mà hỏi tiếp:

"Có cả phần mị lực sao???"

Hệ thống nhanh chóng giải đáp thắc mắc cho chủ nhân.

"Đó là đương nhiên!! Vì chủ nhân đã thể hiện tốt phong thái tao nhã cuốn hút khiến người người phải dõi theo của mình nên mị lực cũng được nâng lên, chủ nhân phải cố gắng thu gia tăng mị lực đi, nó rất có ích đó!!!"

Tần Nam càng thắc mắc:

"Có ích lợi gì???"

Hệ thống trả lời một câu xanh rờn.

''Chủ nhân có thể dùng mị lực để quyến rũ nam chính đó!!!"

Tần Nam:''................."

Hệ thống ngươi thật VÔ SỈ!!!

Không thèm nói chuyện với hệ thống nữa, Tần Nam lại quay về thực tại, trưng ra một phong thái đứng đắn, dịu dàng nói với nữ chính:

"Đừng khách sáo!!! Để anh dẫn em đến lớp!"

Woa~ tôi chết mất!!! Đàn anh quá đỗi dịu dàng rồi.
An Lạc Tuyết trông cây si trong lòng rồi vui vẻ đi theo Tần Nam. Tần Nam cũng mỉm cười, rất phong độ bước chậm lại để nữ chính có thể đuổi kịp bước chân cậu. Trong lòng lại lâng lâng trên mây.

Mới đó mà hảo cảm lại +10, giờ đã là 40 rồi, tính ra chinh phục nữ chính cũng dễ đó chứ!

Sau khi đưa nữ chính đến nơi, Tần Nam cũng trở lại lớp của mình. Theo như cốt truyện thì nam chính Lục Thần học cùng lớp với Tần Nam cho nên cậu rất nôn nóng được thấy diện mạo của tên thần kinh hở tí là giết người như nam chính. Không biết có đẹp giống như trong sách miêu tả không nhỉ?

Khi bước vào lớp, Tần Nam đã chú ý ngay đến nam sinh ngồi bàn cuối cạnh cửa sổ. Nam sinh nghiêng đầu nhìn qua khung cửa sổ một cách mơ hồ, đôi mắt hơi híp lại mơ màng khiến hàng lông mi như những cánh bướm đêm huyền bí trĩu xuống. Sóng mũi cao thẳng dọc theo gương mặt góc cạnh như tượng tạc, ngũ quan cực kỳ hoàn mỹ tôn lên gương mặt điển trai cùng khí thế bất phàm của hắn.

Ngay cả lúc đang lơ đãng như thế này, thiếu niên vẫn toát ra một vẻ đẹp không thể chống cự, nổi bần bật trong đám học sinh xung quanh.

Một bảng thông tin hiện ra bên trái thiếu niên.

Nam chủ: Lục Thần

Tuổi: 18

Giới tính: nam

Gia thế: Con trai đại ca xã hội đen, là người thừa kế bang phái hắc đạo lớn mạnh sau này.

Tính cách: Lạnh lùng, cố chấp, rất coi trọng tình cảm.......dữ liệu bị lỗi không khai thác được thêm.

Hảo cảm độ: 0%

Hận ý độ: 0%

Không hổ là nam chính, có thể đẹp đến xuất thần như vậy, ngay cả Tần Nam cũng suýt bị vẻ đẹp của Lục Thần mê hoặc.

Hệ thống:" Cho nên tôi mới nói chủ nhân còn không mau mau cưa cẩm hắn đi!!! "

Tần Nam: "CÂM MIỆNG!!!"

Hệ thống bị quát mà uất ức nức nở:

"Hệ thống bị tổn thương tinh thần nghiêm trọng, chủ nhân đừng thô bạo như vậy trái tim của hệ thống cũng biết đau~"

Tần Nam: "................." hệ thống mà cũng có trái tim sao.

Tần Nam đang cãi nhau với hệ thống thì bị một ánh mắt sắc lạnh quét qua. Hóa ra nãy giờ Tần Nam cứ mãi đứng nhìn chăm chăm Lục Thần khiến hắn không thể không đưa ánh mắt nhìn về phía cậu.

Lục Thần có một đôi mắt màu xám tro rất đẹp, tối tăm nhưng mang nét ma mị lạ thường tuy vậy cho dù đẹp đến đâu thì bị nam chính nhìn chăm chăm như thế khiến Tần Nam thấy rất áp lực. Đành giả vờ cười vô hại rồi lơ đãng về chỗ ngồi, làm như không thấy ánh mắt như dao sắc đang nhìn mình.

Ding~ độ hảo cảm -3

Tần Nam hoảng hốt:

''Quác!!! Tại sao lại đột nhiên -3?"

Hệ thống cũng không lý giải được tại sao.

"Có lẽ vì ánh mắt tìm tòi tò mò hồi nãy của ngài khiến hắn sinh nghi, nghĩ là chủ nhân có ý đồ xấu với hắn chăng?"

Tần Nam tức hộc máu, trong lòng liền chanh chua mắng.

"Ông đây đường đường là thiếu gia nhà giàu nứt vách đổ tường, mắc gì phải có ý đồ xấu với hắn chứ!!!!"

Hệ thống:"..............."

Chủ nhân à, ngài quên mất nhiệm vụ của chúng ta rồi sao, ngài đúng là có ý đồ xấu với người ta thật mà.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro