88.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

088

Những ngày sống cùng Jeong Yeon-min trôi qua thật đa dạng. Sau khi cuộc điều tra của cảnh sát kết thúc, tôi đã không thể thở nổi khi thấy Jeong Yeon-min định nhảy xuống sông, nhưng ký ức về ngày hôm đó không chỉ là một cơn ác mộng.

'Bởi vì tôi đã có nụ hôn đầu với Jeong Yeon-min...'

Sự kiện chấn động đã kết thúc từ ngày đó. May mắn thay, Jeong Yeon-min chỉ vô tình đi theo chú chó đến gần sông, và sau đó cậu ấy đã sống yên bình hơn.

Jeong Yeon-min ngủ ngay khi đầu chạm gối, như một chú gà con. Việc ôm lấy cậu ấy với nhiệt độ ấm áp như em bé khi ngủ khiến tôi rất hài lòng. Vì điều này, việc chuẩn bị ba bữa mỗi ngày không phải là vấn đề lớn.

'Tôi muốn sống thế này suốt đời...'

Tôi sống mà không để ý đến thế giới bên ngoài. Tôi nghĩ Jeong Yeon-min cũng hài lòng với cuộc sống hiện tại. Sống như thế này, chúng tôi không cần phải quan tâm đến những gì mọi người nói hay chỉ trích cậu ấy.

...Như thường lệ, Jeong Yeon-min luôn phá vỡ mọi kỳ vọng của tôi.

"Quay lại làm việc đi."

Khoảnh khắc đó, lý do Jeong Yeon-min đến nhà tôi thay vì những thành viên khác đã sáng tỏ.

'...Phải rồi. Làm sao mà cậu không có mục đích nào được chứ.'

Ngay từ đầu, cậu ấy nói rằng cậu đến để trừng phạt và làm phiền tôi, nhưng tôi đã nhận ra từ lâu rằng đó là một lời nói dối. Bởi vì Jeong Yeon-min luôn làm tôi hạnh phúc....

Chắc chắn có sự can thiệp của giám đốc. Giống như cách tôi đã thương lượng với giám đốc để Jeong Yeon-min được ra mắt, có khả năng cao là Jeong Yeon-min đã giao dịch với giám đốc để đạt được điều mình muốn bằng cách đưa tôi trở lại làm việc.

'Tôi đã từ bỏ bản thân mình vì cậu, nhưng cậu lại sử dụng tôi vì bản thân cậu.'

Giá như cậu đã thẳng thắn nói rằng điều kiện của thỏa thuận là sự trở lại của tôi. Nếu thế, dù có giận dữ, tôi cũng sẽ làm theo lời cậu. Đây là lần đầu tiên kể từ sau cuộc trò chuyện đó, cậu yêu cầu tôi điều gì... Làm sao tôi có thể từ chối được.

"Thành thật mà nói... cậu cũng cần kiếm tiền chứ."

Nhưng Jeong Yeon-min vẫn giữ lòng tự trọng và không nói ra điều đó cho đến cuối cùng.

* * *

Cuộc trò chuyện ngày hôm đó kết thúc mà không đạt được một sự thỏa thuận rõ ràng. Sau đó, Jeong Yeon-min không còn đòi hỏi tôi quay lại làm việc nữa.

'Không phải kiểu người dễ dàng từ bỏ mà...'

Dù có hơi nghi ngờ, nhưng có lẽ thật sự cậu ấy đã từ bỏ. Jeong Yeon-min dù rất kiên trì để đạt được điều mình muốn, nhưng cũng tôn trọng ý kiến của người khác. ...Bằng chứng là sau lời nói vô tình của tôi, cậu không yêu cầu gì thêm mà tự lo liệu mọi thứ.

"Này, đi mua sắm đi."

Mối quan tâm gần đây của Jeong Yeon-min là mua sắm. Mỗi ngày cậu đều đi tới trung tâm thương mại, nhưng đó không phải là một hoạt động giải trí tồi. Thực ra, tôi muốn đi chơi với Jeong Yeon-min nhiều nơi hơn, nên việc chỉ giới hạn ở trung tâm thương mại có hơi tiếc, nhưng không phải bây giờ thì khi nào thì tôi mới có cơ hội đi trung tâm thương mại với Jeong Yeon-min và mua thứ gì đó bằng tiền của mình.

'Nhưng tại sao Jeong Yeon-min lại không thử quần áo nhỉ?'

Lạ thật, Jeong Yeon-min không bao giờ thử quần áo ở trung tâm thương mại. Dù biết rằng nhìn thì khác mà mặc lên lại kiểu khác, cậu ấy vẫn không thử.

'Có phải vì đi với tôi mà cậu không thoải mái khi thử không?'

Hồi tưởng lại, tôi nhận ra rằng cậu ấy luôn vội vàng kết thúc buổi mua sắm bằng cách nói "Cho tôi lấy tất cả cái này." Tôi thì ngược lại, thích việc Jeong Yeon-min thử nhiều bộ quần áo khác nhau, đứng trước gương xoay người, rồi hỏi tôi thấy thế nào.

Trên đường về nhà, tôi luôn suy nghĩ nên nói điều đó vào lúc nào. Vì không giỏi ăn nói nên tôi không dễ dàng tìm được lời lẽ phù hợp.

'Làm sao để nói mà không có vẻ như có ý đồ gì...'

Tôi muốn nói hôm nay trước khi quá muộn, nhưng có lẽ phải đợi đến ngày mai. Hiện tại, có quá nhiều điều làm tôi bận tâm nên không thể tập trung vào đó.

Điều làm tôi bận tâm chính là hai số điện thoại có đuôi giống nhau thường xuyên liên lạc với Jeong Yeon-min dạo gần đây.

'Tôi đã lưu và kiểm tra hồ sơ SNS từ lâu rồi. Nhưng...'

Tên hiển thị trên ứng dụng nhắn tin của một người là [...], còn người kia là [YH]. Có thể do cài đặt hồ sơ đa dạng nên không có thông tin gì thêm.

Tôi cũng đã kiểm tra các mạng xã hội khác. Người có tên [...] không có tài khoản Instagram, còn [YH] thì có tài khoản riêng tư. Dù là tài khoản riêng tư nhưng số lượng người theo dõi và theo dõi khá nhiều, tôi đoán đó không phải là người bình thường.

"...Sao? Cậu có chuyện muốn nói à?"

"Ừ, tôi có chuyện muốn nói."

"Thật à? Nói đi."

"...Không có gì."

Nhưng tôi không thể dễ dàng hỏi. Nếu là bình thường, Jeong Yeon-min sẽ cáu kỉnh và chặn số đó ngay, nhưng cậu ấy lại giữ những số điện thoại đó. Dù không lưu tên, nhưng số lần liên lạc nhiều đến mức Jeong Yeon-min có thể nhớ được, nghĩa là mối quan hệ này không muốn người khác biết.

'...Khoan đã. Không muốn người khác biết?'

Đến lúc đó, đầu tôi chợt bừng sáng. Mối quan hệ mà người nổi tiếng không muốn bị phát hiện đương nhiên là... mối quan hệ yêu đương bí mật.

Các tài khoản mạng xã hội được bao bọc quá kỹ lưỡng và những số điện thoại có đuôi giống nhau đều được giải thích ngay lập tức.

[...] chắc là tài khoản mà Jeong Yeon-min lập bằng điện thoại phụ, còn [YH] là tài khoản của đối phương. Người có thể hẹn hò với người nổi tiếng không phải là người bình thường. Tôi đã nghĩ đó có thể là kẻ lừa đảo hoặc người nổi tiếng trong giới xã hội, nhưng có lẽ là người nổi tiếng. Và...

Khi dòng suy nghĩ của tôi đang tiếp diễn thì bất ngờ Jeong Yeon-min hét lên.

"Tại sao không! Nói vậy làm người khác khó chịu biết không!"

"...Thật sự không có gì quan trọng cả. Sao tự nhiên lại tức giận vậy...?"

"Chết tiệt, không biết gì mà lại hỏi à? Tôi... tôi...!"

Việc Jeong Yeon-min phản ứng như vậy chỉ vì tôi bỏ dở câu chuyện thật lạ. Nhưng ngay sau đó, lời cậu ấy nói đã giúp tôi hiểu rõ tình hình.

"Cậu cũng thấy tôi đã mua nhiều thứ giống hệt nhau mà!"

* * *

Jeong Yeon-min đã tiêu tiền như nước để đưa tôi trở lại công việc. Có vẻ như cậu ấy nghĩ rằng nếu cạn kiệt tài sản, tôi sẽ trở lại.

Đúng là suy nghĩ rất đặc trưng của Jeong Yeon-min. Điều đó vừa buồn cười vừa đáng yêu, nhưng đồng thời khiến lòng tôi đau nhói.

'Hơn một năm qua, cậu ấy chẳng quan tâm đến tôi làm gì. Nhưng bây giờ lại thế này, chắc chắn là phỏng đoán của tôi đúng...'

Hiện tại, điều mà Jeong Yeon-min cần nhất là xử lý những rắc rối và sự cố. Chắc chắn cậu ấy đã yêu cầu tôi trở lại công việc để đổi lấy sự giải quyết đó.

Tôi cũng muốn công ty giúp Jeong Yeon-min xử lý sự cố, khôgn có lí do gì mà tôi từ chối cả. Tuy nhiên, việc cậu ấy không thành thật đến cùng và sử dụng mưu mẹo thủ đoạn sau lưng để đạt mục tiêu khiến tôi cảm thấy bị phản bội sâu sắc.

"Tôi thực ra đang làm việc."

"Làm việc...? Việc gì?"

"Sáng tác."

Nên tôi đã nói bộc phát. Ý tôi là tiền chẳng là gì, tôi kiếm được rất nhiều nên cậu có mua hết hàng hiệu ở bách hóa thì cũng chẳng ảnh hưởng gì cả.

Jeong Yeon-min thích tiền, nên có lẽ cậu ấy sẽ ghen tị một chút? Hiện tại cậu ấy không còn gì, trong khi tôi không những không hao hụt tài sản trong thời gian nghỉ mà còn kiếm được tiền. Với suy nghĩ méo mó ấy, tôi nhìn Jeong Yeon-min. Nhưng phản ứng của cậu ấy lại khác so với tôi nghĩ.

"......"

À. Biểu cảm đó. Gương mặt ngẩn ngơ nhìn xuống sàn sau khi tôi lỡ lời. Biểu cảm của một người bị tổn thương, ngay trước khi nó biến thành sự cam chịu.

Tim tôi như rơi xuống. Khác với lần trước, lần này tôi không chế giễu hay dùng những lời lẽ nặng nề, nhưng tôi cảm giác nếu tiếp tục giữ im lặng và không làm gì để khắc phục, kết quả sẽ lại như cũ.

Jeong Yeon-min định mở miệng cười. Hình ảnh đó hoàn toàn giống như trước đây.

Bắt lấy-!

Thay vì đứng ngẩn người như một kẻ ngốc, cơ thể tôi tự động hành động, tôi nắm lấy tay Jeong Yeon-min. Không suy nghĩ, miệng tôi thốt lên.

"Tôi... không phảigiấu cậu vì muốn giấu! Chỉ là... tôi nghĩ đó không phải là việc gì to tát để cậu phải ngạc nhiên. Tôi không nói vì tôi nghĩ chẳng có gì quan trọng cả."

Mặc dù biết phản ứng của Jeong Yeon-min không chỉ là ngạc nhiên, nhưng tôi vẫn nói như vậy. Trong lúc này, không thể lựa lời khéo léo hơn, đây là cách tốt nhất tôi có thể làm.

"...Thật sao?"

"Ừ. Chỉ là, tôi bắt đầu công việc đó một cách ngẫu nhiên thôi... Giống như cậu bất ngờ bắt đầu diễn xuất...! Cậu cũng bắt đầu mà không có ý định gì, chỉ là công việc đó dẫn dắt cậu theo hướng đó, đúng không...?"

Nhưng khi tôi càng nói, biểu cảm của Jeong Yeon-min càng trở nên lạ lùng. Cậu ấy khẽ nhíu mày rồi lại thả lỏng, đôi mắt chứa đầy những cảm xúc phức tạp. Miệng cậu ấy luôn khép kín, không bao giờ tiết lộ cảm xúc thật. Điều đó nói lên rằng Jeong Yeon-min không đồng ý với lời tôi.

"Ừ, không cần giải thích thêm đâu."

"......."

"Ý tôi là tôi đã hiểu đủ rồi."

"......."

"Rõ ràng cậu không cần phải nói với tôi."

Không. Cậu hoàn toàn không hiểu gì cả. Nếu cậu hiểu, cậu sẽ không thể nói với tôi những lời như vậy.

Nếu cậu thực sự biết tôi đang làm gì và tại sao tôi làm thế này, cậu sẽ không lạnh lùng từ bỏ tôi như vậy.

"Dù sao thì tôi xin lỗi. Thật lòng xin lỗi."

"...Vì... gì?"

"Vì đã bất ngờ đến nhà, vì đã dùng thẻ mà không suy nghĩ, vì đã làm phiền cậu mỗi bữa ăn, tất cả."

Cậu không nên làm như thể sẽ bỏ rơi tôi ngay lập tức chỉ vì cậu không thể đạt được mục đích.

Tôi cố gắng giữ nước mắt lại. Cuối cùng, lẽ ra tôi không nên cố gắng chiếm thế thượng phong trên Jeong Yeon-min dù chỉ một chút.

Yêu đơn phương không được đáp lại vốn là như vậy mà. Thừa nhận đi, Yoo Seo-han. Bây giờ đã qua thời điểm nên cảm thấy bất công nữa rồi.

Tôi cố gắng mỉm cười và run rẩy cầu xin.

"...Điều tôi muốn nói là, thực ra tôi biết về chương trình tuyển chọn mà cậu nói anh trưởng nhóm sẽ tham gia làm giám khảo, cả tin tức về sự hợp tác của Yi Rak-hyeon, cũng như chương trình giải trí mà Kang Joo-eon sẽ xuất hiện. Tôi đã nhận được yêu cầu sáng tác cho tất cả những chương trình đó. Họ muốn sử dụng bài hát của tôi trong các phần thi, làm bài hát chủ đề, hoặc đưa vào album."

"......."

"Tôi đã từ chối tất cả, nhưng nếu cậu muốn tôi tiếp tục giao lưu với các thành viên, tôi sẽ nhận những công việc đó. Như vậy có làm cậu hài lòng không?"

Nhưng Jeong Yeon-min, với ánh mắt không chứa một tia sáng, nhưng lại mang cả sự thương hại và khoảng cách, đáp lại.

"Không. Đừng làm vậy."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro