Ngoại truyện 2.1: Dẫu biết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Plot: Mối quan hệ mập mờ, trapboy bị vả mặt.

*OOC hoàn toàn, có dựa một chút vào cốt truyện phim "Nevertheless". Kim Sungu nhỏ tuổi hơn Alipede. Không liên quan đến cốt truyện mình viết.

***

"Chuyến bay mang số hiệu 989, đang chuẩn bị khởi hành từ Berlin, Đức đến Seoul, Hàn Quốc. Quý khách hãy chú ý cài dây an toàn, tắt nguồn điện thoại...."

Cậu trai trẻ ngồi yên vị trên ghế, mắt hướng ra ngoài chiếc ô cửa sổ nhỏ, lặng lẽ ngắm nhìn khung cảnh lần cuối trước khi máy bay cất cánh. Nước Đức, từng là nơi mà cậu mơ ước và nỗ lực rất nhiều để được đặt chân tới, nhưng mà bây giờ, cậu chẳng muốn quay lại nơi ấy thêm một lần nào nữa.

...

1 tháng trước

"Sungu à, anh vẫn muốn làm bạn với em".

Chàng trai với mái tóc bạc trắng, đôi mắt đỏ rực ma mị nhưng lại vô hồn, miệng thốt ra những câu nói vô tình chỉ khiến cho trái tim của Kim Sungu tan thành những mảnh vỡ.

Cố gắng kìm nén đi những giọt nước mắt cùng với bao nhiêu cảm xúc uất ức do bị lừa dối, Kim Sungu thẳng thắn chất vấn gã trai kia:

"Bạn? Anh có bị nực cười không vậy? Thể loại bạn mà anh muốn làm với tôi là gì vậy? Bạn học, hay là bạn giường? Anh ngỏ ý hẹn hò với tôi chỉ vì muốn thắng trò cá cược với lũ bạn thân chết dẫm của anh, trong khi anh vốn dĩ là trai thẳng, làm gì có chuyện anh lại dễ dàng yêu một gã đồng tính như tôi được chứ?"

Hai đôi mắt bắt đầu ầng ậc hai hàng nước mắt, nhìn thẳng gã tóc trắng đứng đối diện với một thái độ vừa phẫn uất lại vừa thù ghét. Cảm giác bị phản bội, đặc biệt lại là từ người mà mình tin tưởng nhất, nó đau tựa như hàng ngàn mũi tên đâm xuyên vào trái tim yếu ớt vậy. Anh lôi ra trong túi áo một chiếc vòng tay hạt, ném thẳng vào mặt tên kia. Sợi dây bị đứt, từng hạt nhỏ rơi xuống đất, tạo nên những âm thanh nhỏ đầy hỗn độn. Tựa như một mối quan hệ đã dễ dàng bị phá vỡ sau một thời gian dài vất vả mất công vun đắp.

"Em muốn chia tay với anh đến vậy à?"

"Chia tay? Vốn dĩ có là gì của nhau đâu mà chia tay. Tôi chịu hết nổi vì lúc nào cũng cư xử và ảo tưởng về một tình yêu không có thật như một thằng ngốc rồi".

"Nếu em khó chịu với anh như thế, thì tại sao em lại khóc?"

"Bởi vì tôi...tôi..."

Cổ họng của Kim Sungu như bị thứ gì đó chặn lại, anh không thể thốt ra được hết những gì mà trong lòng đang muốn nói. Thực ra không nên nói ra vẫn hơn.

"Sau này đừng gặp nhau nữa, xem như chúng ta không quen biết đi".

Kim Sungu quay phắt đi, không để tâm gì đến cậu trai đang đứng phía sau nữa. Alipede sững sờ, lặng lẽ cúi người xuống, nhặt từng viên hạt rải rác trên mặt đất. Trong lòng hắn bây giờ bỗng nảy nở lên một thứ xúc cảm kì lạ. Không ngờ, một nam thần đào hoa như hắn, là mẫu người lí tưởng của rất nhiều cô gái, số lượng người yêu cũ cũng không phải là ít. Thế mà bây giờ lại bị một chàng trai chưa trải sự về tình yêu đá một cách bất ngờ đến vậy.

Mối quan hệ giữa hai người họ vốn dĩ là một mối quan hệ không thể xác định. Nó nằm giữa bạn bè và yêu đương, gọi theo xu hướng hiện đại là mập mờ. Alipede vốn là một người tự do và đầy phóng khoáng. Hắn khá thoáng trong việc hẹn hò yêu đương, thích đi tán tỉnh và trải qua những đêm hoan lạc cùng với những cô gái đã dính bẫy tình ngọt ngào của hắn. Vì cái tính thích bay nhảy vốn có của một người nghệ sĩ đầy mộng mơ, nên Alipede chẳng bao giờ có ý nghĩ là sau này hắn sẽ thật sự muốn tiến tới một mối quan hệ nghiêm túc, cái thứ mà hắn cho rằng đó là sự ràng buộc.

Cho đến khi, hắn chơi cá cược cùng lũ bạn, và gặp một thể loại người mà trước giờ hắn cho rằng là không có gì đặc biệt - Kim Sungu.

Tuy cùng là nghệ sĩ, nhưng Kim Sungu lại khác biệt so với Alipede, tựa như hai cá thể hoàn toàn đối lập. Alipede là sinh viên năm cuối thuộc khoa âm nhạc, chuyên môn là violin, được mệnh danh là nam thần của khoa. Còn Kim Sungu vốn dĩ lại là một người sống khép kín, suốt ngày chỉ có ru rú ở thư viện đọc sách hoặc là tới phòng tranh luyện tập. Cuộc đời anh chẳng có gì ngoài những đường nét uốn lượn, những lớp chồng mảng, những gam màu sắc đa dạng.

Hai con người tưởng chừng như chẳng bao giờ ở cùng một thế giới, cho đến khi, Alipede công khai trong buổi lễ tốt nghiệp khóa cuối, rằng người hắn yêu là cậu du học sinh người Hàn duy nhất của khoa mỹ thuật đồ họa, Kim Sungu, khiến ai nấy cũng bất ngờ há hốc mồm.

"Ủa, nam thần của chúng ta có người yêu chính thức á?"

"Alipede là bisexual sao? Anh ta cũng yêu đàn ông luôn?"

"Tôi có thấy qua cậu trai kia rồi, trông cũng cao ráo đẹp trai. Gu thẩm mỹ của Alipede đúng là không khiến chúng ta thất vọng nhỉ?"

"Chồng ơi, sao anh nỡ công khai vậy".

"Ê lập club đu otp đi bây. Otp rất đúng gu tao".

Một họa sĩ và một nghệ sĩ violin, quả nhiên là một sự kết hợp không tồi. Trái tính thì sao? Không sao đâu, trái dấu sẽ dễ bị thu hút nhau hơn là đồng điệu.

Kim Sungu ngồi dưới đám đông, cúi đầu xuống, nhằm che đi biểu cảm đầy ngại ngùng, khi tất cả mọi người đều đổ dồn ánh mắt về phía anh, trong đó có cả Alipede.

...

Mối quan hệ có vẻ kéo dài hơn so với những gì mà Alipede đã nghĩ. Tổng cộng là đã hơn hai năm kể từ khi hắn công khai trước trường. Sau khi trở về từ nhạc viện của trung tâm thành phố, hắn thường xuyên hay nhắn tin hỏi thăm Kim Sungu, thể hiện sự tinh tế lịch thiệp vốn có, cho dù bản chất bên trong không hoàn toàn là như vậy.

Mặc dù đã quen Kim Sungu lâu đến vậy, nhưng vì chứng nào tật nấy, hắn vẫn thường xuyên ra ngoài để gặp gỡ các cô gái. Nhưng kì lạ ở chỗ là hắn không còn hứng thú làm tình với ai khác nữa, tất cả chỉ dừng lại ở những cú ôm ấp thân mật qua loa. Nếu hôm nào có lỡ bị Kim Sungu phát hiện, thì Alipede sẽ lấp liếm bằng cái lí do, rằng giữa hắn và anh chưa có mối quan hệ chính thức nào, hoặc là dỗ dành ngọt ngào rồi lôi cậu trai lên giường giải quyết.

"Hức...hức...Alipede".

Tên rên rỉ nỉ non đầy gợi cảm vang vọng khắp căn phòng ngủ. Cả cơ thể của Kim Sungu bị hai cánh tay lực lưỡng siết chặt, phần hông trở xuống đang nhún nhẩy theo nhịp điệu của bản nhạc indie được phát ra với một âm lượng nhỏ. Cả bộ ngực căng cứng thì bị mút cho đến đỏ hỏn. Alipede còn chu đáo tạo thêm hiệu ứng đặc biệt, khi hắn cố ý đặt một chiếc gương đứng ở đối diện, để cho Kim Sungu lẫn hắn có thể thoải mái ngắm nhìn bản thân trong khi đang làm tình.

"Sao lại nhắm mắt, nhìn đi chứ. Làm mấy lần rồi mà em vẫn cứ ngại ngùng như vậy à?"

Alipede bắt đầu giở thói lưu manh, tay chuyển qua vỗ mạnh vào một bên má mông. Nhận thấy để anh tự nhún như vậy là quá đủ rồi. Hắn nhấc cả cơ thể của Kim Sungu ra khỏi người, xoay chuyển tư thế của người kia lại, cầm sẵn cái thứ to cứng chưa được thỏa mãn, đâm một cú lút cán vào bên trong lỗ nhỏ ẩm ướt đang mời gọi. Sungu trợn tròn hai mắt, miệng há hốc ra nhưng lại cố gắng không để dây thanh quản phát ra tiếng.

"Bị anh chơi nhiều vậy rồi mà chỗ đó của em vẫn tốt vậy sao, Sungu?"

Alipede vừa nói, bên dưới hông vừa di chuyển đều đặn, còn tặng thêm cho Sungu một cú cắn yêu ở vai.

Kim Sungu tuy đang tận hưởng khoái cảm đầy hoan lạc, nhưng trong lòng vẫn có chút nghi ngờ. Alipede rốt cuộc đang nghĩ cái gì vậy? Sungu là một người đặc biệt trong mắt hắn, hay chỉ đơn giản là một nơi thỏa mãn tình dục không hơn không kém?

Mọi suy nghĩ đều bị chặn lại trong tức khắc, khi hai đầu lưỡi của hai người cuốn vào nhau. Alipede tiến lưỡi vào sâu hơn, càn quét khắp khoang miệng, rút hết không khí ở bên trong. Trong đầu hắn bây giờ chỉ có một ý niệm duy nhất. Ngoài đàn thỏ mà hắn đang nuôi ra, người này sẽ là thứ duy nhất mà không một kẻ nào ở bên ngoài được phép chạm vào.

Nhưng hắn chưa bao giờ nghĩ tới, chính vì cái suy nghĩ đầy ích kỉ, lẫn cái lòng tự tôn và ham muốn tự do cao chọc trời đấy, sẽ là lý do khiến cho mối quan hệ này tan vỡ.

...

Kim Sungu quay trở về Hàn, biệt tăm biệt tích không một ai biết. Alipede thì tâm trạng càng ngày càng đi xuống, dẫn đến chất lượng công việc lẫn các mối quan hệ xung quanh dần trở nên tồi tệ.

"Cậu kéo sai nốt rồi, bộ cậu muốn phá hỏng luôn buổi hòa nhạc hay gì?"

"Anh trễ hẹn quá đấy. Chúng ta chia tay đi".

"Alipede à, trông mày gầy quá. Còn trẻ mà cứ như vậy hoài là không tốt đâu".

Thiếu gia nhạc viện hôm nào, giờ chỉ còn là một kẻ tàn tạ vì tình không hơn không kém. Alipede ngồi trên bàn, ngắm nhìn chiếc vòng tay mà hắn đã mua tặng cho Sungu trong chuyến du lịch ở Malta 6 tháng trước.

"Chiếc vòng tay này là tinh hoa do trời đất hội tụ lại. Người Malta có truyền thống là sẽ xâu vòng tay để tặng cho người quan trọng đối với bản thân. Anh đã làm cái này để tặng cho em, em thích nó chứ?"

Kim Sungu đỏ mặt, tay đón nhận chiếc vòng từ Alipede, gương mặt hạnh phúc nở một nụ cười rạng rỡ, tựa như ánh nắng mặt trời.

"Chỉ cần là Alipede, thì thứ gì em cũng thích hết".

Alipede như bị mê hoặc. Trong vô thức, hắn luồn tay qua eo người kia, gương mặt áp sát lại, nhẹ nhàng cà cà chóp mũi, rồi khẽ đặt một nụ hôn lên môi Sungu. Đôi tình nhân ở dưới ánh nắng chiều của vùng biển, lãng mạn thật ấy nhỉ?

Nhưng giờ đây, tất cả chỉ còn là quá khứ.

_________________________________________

P/s: Mọi người có muốn cho Alipede quay trở lại với Sungu ko? Nếu đồng ý thì sốp sẽ viết phần 2:))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro