Chương 436: cứ nghĩ về Kishiar miết thoi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Yuder cố gắng hỏi một cách thận trọng, cố gắng che giấu đi sự căng thẳng của mình, nhưng anh không thể biết liệu mình có làm nổi hay không. Ánh mắt của Kishiar có vẻ mờ đi trong chốc lát. Người đàn ông dường như đang nhớ lại những kí ức xa xôi kia nhanh chóng lắc đầu.

“Đó chắc chắn không phải là một giấc mộng đẹp... nhưng ta không thể nhớ thêm nữa. Tình trạng của ta đáng báo động đến mức khiến trợ lý của ta phải lo lắng đến vậy sao?”

Không chỉ đơn thuần ở mức trông không được khỏe.

Nếu anh nghe không nhầm thì Kishiar đã gọi một cái tên.

Một cái tên không còn tồn tại nữa, một cái tên đã chết và biến mất rồi.

Kể cả khi đó chỉ là lời thì thầm líu lo trong trạng thái ngủ say thì Yuder vẫn không thể không nhận ra cái tên đó.

“Trong lúc ngủ, ngài đã nói chuyện với tôi...Ngài không nhớ sao?”

“Nói chuyện?”

Kishiar nhắm rồi mở mắt, nhíu mày nhẹ.

“... Ta không nhớ ra điều gì cả. Có thể cho ta biết ta đã nói gì không?”

‘Anh ấy thực sự không nhớ sao?’

Yudeer nhìn kĩ khuôn mặt của Kishiar một lúc lâu, biết rằng không có lí do gì để anh ấy nói dối cả. Ngược lại, Kishiar dường như đang đánh giá Yuder một cách chăm chú bằng đôi mắt hoàn toàn tỉnh táo.

Những cảm xúc lóe lên trong đôi mắt ấy vẫn bình tĩnh và trong trẻo như thường lệ, tràn đầy sự tò mò và niềm quan tâm sâu sắc, thận trọng hướng về Yuder.

Và thế là Yuder cuối cùng đã chắc chắn.

‘...Anh ấy thực sự không nhớ.’

Kishiar thực ra đã quên mất những gì mình vừa mơ thấy rồi. Chỉ sau khi xác nhận điều này nhiều lần, Yuder mới cảm thấy sự căng thẳng trong mắt mình dịu đi chút. Anh suy nghĩ sâu xa trong một khoảnh khắc ngắn ngủi về việc có nên trả lời câu hỏi của Kishiar hay không, đồng thời cố gắng kìm nén đi sự ngạc nhiên và sốc của mình.

Kể cả khi bây giờ anh ấy không nhớ nữa, thì việc nhắc đến nó có thể gây ra điều gì đó không?

Chuyện gì sẽ xảy ra tiếp chứ?
Một bóng đen vô hình dường như đang quằn quại trong ruột anh. Anh muốn thoát khỏi tất cả những điều này ngay lập tức, nhưng ngay khi anh bắt gặp ánh mắt sâu thẳm và thận trọng của Kishiar, anh không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chấp nhận một sự thật nào đó.

Ngay cả trong khoảnh khắc mà sự bối rối sâu sắc giày vò trái tim anh, ngọn lửa khao khát trong Yuder vẫn không giảm đi chút nào.

Nếu Kishiar muốn biết thì anh phải nói cho anh ấy biết.

Cảm thấy tim mình đang đập nhanh không kiểm soát được, Yuder từ từ mở miệng nói.

“ ‘Không, Yudrain...’ Đó là điều anh đã nói”

Đôi mày của Yudrain nhíu lại vài lần trước khi trở lại bình thường.

“Ngay cả khi nghe lại... ta vẫn không nhớ.”

Đôi mắt anh một lần nữa lại cho biết sự thật.

Cảm thấy nhịp tim chậm lại dần, Yuder hít một hơi thật sâu.

Anh cúi mắt và hít vào từ từ, đếm đến một trước khi thở ra, lặp lại hành động này vài lần. Dần dần, hơi ấm đã trở lại trong đôi bàn tay lạnh ngắt của anh.

Đó là một khoảng thời gian ngắn ngủi, dường như không thể nhận ra, nhưng đủ để anh lại được bình tĩnh. Trớ trêu thay, đó lại là kĩ thuật lấy lại bình tĩnh đơn giản nhất mà Kishiar đã dạy anh trong kiếp trước. Anh đã quên mất nó cho đến bây giờ đến nỗi không cần đến nó, nhưng vào khoảnh khắc này, nó tự nhiên lại xuất hiện trong tâm trí anh.

Chỉ đến lúc này Yuder mới nhận ra mình vẫn đang nằm trên người Kishiar. Anh dựa vào tay vịn ghế để đứng dậy, và ánh mắt của Kishiar dõi theo từng cử động của anh.

“Em có vẻ còn tệ hơn ta nhiều. Em có chắc là không có chuyện gì xảy ra bên ngoài không? Kanna thì sao?”

“Không có chuyện gì xảy ra cả.”

Giọng nói của anh nghe ổn định hơn nhiều so với trước. Yuder cảm thấy nhẹ nhõm vì điều này và giải thích thêm.

“Kanna sẽ ở lại đó đêm nay, nhờ vào lòng hiếu khách của Hellem. Cô ấy sẽ quay lại vào ngày mai.”

“ Ngửi mùi rượu thì ta đoán là em đã uống rượu.”
“...Đúng vậy.”

Kishiar đáp lại như thể đó là điều hiển nhiên, mặc dù anh không hề say, và quần áo của anh không hề ẩm ướt vì bất kì đồ uống nào. Khứu giác của Kishiar hẳn rất nhạy bén.

Yuder giải thích vắn tắt những gì anh đã làm ở đó. Biểu cảm của Kishiar vẫn không thay đổi, giống như cách đây vài giờ khi Yuder nhìn anh lần cuối.

Một cảnh tượng quen thuộc. Một khuôn mặt quen thuộc.

Và chồng lên đó là một người đàn ông khác với khuôn mặt tương tự, đôi mắt mang vẻ mệt mỏi và nhợt nhạt của bệnh tật.

Khoảnh khắc Yuder nghĩ đến anh, mọi nỗ lực để bình tĩnh lại trước đó dường như đều trở nên vô ích. Một lần nữa, anh lại nhớ lại giọng nói từng thì thầm một cái tên giờ đã bị chôn vùi và quên lãng.

‘Không, Yudrain..’

Kể cả không nhớ thì cũng không phải chuyện bình thường. Làm sao Kishiar có thể nhắc đến một cái tên mà thậm chí anh ấy còn không biết gì cả?

Khả năng kì lạ là anh ấy cũng nhìn thấy kiếp trước của mình thông qua giấc mơ có vẻ khả hợp lí, mặc gì anh ấy không nhớ gì khi tỉnh dậy.

Vậy thì tại sao lại là Kishiar ?

Anh không phải là người có thể quay ngược thời gian như Yider. Nhưng nếu anh ấy nhìn thấy tiền kiếp của mình thông qua giấc mơ, thì hẳn phải có lí do. Trong lúc anh đang tìm kiếm lí do đó, một từ đột nhiên xuất hiện trong tâm trí Yuder.

‘ Sự liên kết.’

Kishiar đã từng đề cập rằng anh cảm thấy và nhìn thấy một sợi chỉ mỏng manh như sợi chỉ liên kết kỳ lạ khi anh cố gắng tìm Yuder đang chiến đấu với Pethuamet khổng lồ. Việc lần theo sợi chỉ đó dẫn anh đến với Yuder—một trải nghiệm khó tin cũng đã xuất hiện với Yuder cách đây không lâu.

Một sợi liên kết phát sáng duy nhất xuất hiện trong khoảnh khắc khi Yuder đang tuyệt vọng tìm kiếm Kishiar trong bóng tối.

Mặc dù anh chưa từng nhìn thấy nó trong kiếp trước, nhưng anh cảm thấy "có sự liên kết" với Kishiar vào thời điểm đó. Điều này bắt đầu sau vụ tai nạn xảy ra vào ngày anh biểu hiện giới tính thứ hai.

Nhiều ký ức liên quan đến ngày hôm đó đã bị lãng quên cho đến khi chúng dần dần xuất hiện trở lại. Vào thời điểm đó, Yuder cảm thấy hòa lẫn với cảm xúc của Kishiar đến mức khó có thể phân biệt được giữa hai người. Đó là một cảm giác kinh hoàng theo một số khía cạnh nào đó.

Tuy nhiên, sau khi Kishiar chết, Yuder không bao giờ cảm thấy cảm giác đó nữa. Theo giấc mơ cuối cùng của anh, có vẻ như Kishiar đã bằng cách nào đó nhận ra bản chất của 'mối liên kết' đó và ám chỉ đến một giải pháp khả thi.

Mối liên kết bị cắt đứt sau khi anh qua đời. Và rồi có thứ gì đó lại kết nối họ trong cuộc sống này, như một sợi chỉ.

Mặc dù anh tin rằng hai điều này khác nhau nhưng chúng giống nhau ở chỗ cả hai đều kết nối Yuder và Kishiar.

'Liệu sợi dây khó hiểu này có thể ảnh hưởng đến Kishiar không?'

Nếu cảm xúc có thể hòa trộn, thì tại sao ký ức lại không thể? Ý tưởng rằng Kishiar có thể bị ảnh hưởng bởi ký ức của Yuder có vẻ là lời giải thích tốt hơn so với ý nghĩ rằng Kishiar mơ về kiếp trước.

'Nhưng lần này không có gì xảy ra trong quá trình biểu hiện giới tính thứ hai, vậy thì mối liên hệ này bắt đầu từ đâu chứ?'

Mối liên hệ từ kiếp trước không phải đã cắt đứt từ lâu rồi sao?

Liệu nó có thể được phục hồi bằng cách quay trở lại thời điểm Kishiar còn sống không? Liệu điều đó có thể không?

Tại sao ngay từ đầu lại có sợi dây liên kết này giữa họ?

Mặc dù biết rằng suy nghĩ nữa sẽ không đưa ra được câu trả lời hợp lý, nhưng Yuder vẫn không thể dừng suy nghĩ của mình. Và Kishiar cũng nhận ra một lần nữa rằng ánh mắt của Yuder đang hướng về phía mình.

"…Yuder."

Yuder giật mình nhận ra.

"Ta chắc là em mệt lắm khi phải đi cả quãng đường xa đến đây và nộp báo cáo vào lúc đêm muộn như thế này. Ta xin lỗi vì đã khiến em thêm lo lắng."

"Không, không sao đâu."

Kishiar dường như cho rằng phản ứng của Yuder chủ yếu là do sự quan tâm quá mức hướng đến anh ta.

"Ngày mai còn bận rộn hơn hôm nay nữa, nên em nên sớm nghỉ ngơi đi. Ta nhận được tin nhắn từ Bệ hạ trong lúc em vắng mặt. Xét theo thời gian, có vẻ như ngài ấy đã gửi nó ngay sau khi thức dậy."
Nghe vậy, ánh mắt của Yuder theo phản xạ dời chuyển sang bàn. Cho đến khi nghe cái tên gây sốc từ đôi môi Kishiar, thần kinh của anh đã căng thẳng với đủ loại suy đoán về giấc mơ kỳ lạ của Kishiar và mối liên hệ của nó với lá thư của Hoàng đế. Nhưng bây giờ, anh cảm thấy nhẹ nhõm phần nào.

"Bệ hạ có ra lệnh phải nhanh chóng trở về không?"

"Không."

Kishiar nhìn xuống lá thư, vẻ mặt anh nở một nụ cười sâu hơn bình thường.

"Tin nhắn rất ngắn gọn. Đầu tiên, ngài thông báo với chúng ta rằng các điều tra viên được cử đi để điều tra Nam tước Willhem và cuộc đấu giá bất hợp pháp sẽ sớm đến đây. Thứ hai, ngài ra lệnh rằng các thành viên Kỵ binh đang hoạt động ở phía tây phải trở về thủ đô vào cùng ngày."

Nghe có vẻ như một thông cáo chính thức phủ nhận mọi ý niệm rằng nó được gửi bởi một người vừa mới ngã quỵ. Tuy nhiên, Yuder sớm nhận ra rằng đó không phải là tất cả.

"Các thành viên của Kỵ binh phải trở về thủ đô trong cùng ngày, nghĩa là…"

"Nói cách khác, bất kể những tin nhắn trước đó mà chúng ta nhận được, chúng ta cũng phải hoàn thành mọi nhiệm vụ ở đây và quay lại khi hoàn tất. Chỉ cần đảm bảo không có gì thay đổi lịch trình", Kishiar kết luận và xác nhận suy nghĩ của Yuder.

Bức thư lạnh lùng và vô cảm, như thúc giục một người anh chị em chỉ cần tập trung vào công việc, ngay cả khi biết rằng cái chết đang đến gần. Mặc dù người ta có thể hiểu đó là một bức thư ngụ ý "Tôi đã thức dậy an toàn, vì vậy đừng lo lắng", nhưng sự cay đắng ẩn chứa là không thể phủ nhận.

Rõ ràng là Hoàng đế Keilusa đã đoán trước được ý định quay trở về của em trai mình nên đã gửi trước một lá thư như vậy.

Chủ nghĩa thực dụng lạnh lùng, đôi khi mang lại cảm giác thoải mái cho người khác, nhưng không phải lúc nào cũng như vậy. Ít nhất, khi nhìn vào biểu cảm tinh tế nhưng lại lạnh lùng hơn trên khuôn mặt Kishiar kể từ khi thức dậy, rõ ràng là lá thư không chỉ mang lại sự nhẹ nhõm.

Yuder phá vỡ sự im lặng. "Chỉ huy, ngài có tuân theo lệnh của Bệ hạ không?"

"Ta đã nhận được rồi, nên ta phải tuân thủ. Tuy nhiên, việc tuân thủ mọi thủ tục sẽ mất thời gian hơn, nên chúng ta cần tìm cách đẩy nhanh tiến độ lên."

Kishiar có vẻ không bằng lòng chỉ ngoan ngoãn tuân theo lệnh. Câu nói của anh ấy rằng ngày mai sẽ bận rộn hơn hôm nay dường như được đưa ra với suy nghĩ đó.

Kishiar gấp lá thư đã mở trên bàn lại và bỏ vào phong bì. Khi ném lá thư vào lò ma thuật để đốt, Yuder lại suy nghĩ về Hoàng đế Keilusa.

Trong kiếp trước, anh không biết nhiều về Hoàng đế cuối cùng của dòng dõi hoàng gia trước, nhưng ngài có vẻ là một người tính toán và lên kế hoạch tỉ mỉ nhiều hơn Yuder mong đợi. Việc ưu tiên các vấn đề theo lịch trình và kiên quyết gạt bỏ mối quan tâm của những người xung quanh, ngay cả khi cảm thấy cái chết của chính mình đang đến gần, không phải là sự điềm tĩnh bình thường.

Và phẩm chất đó khiến anh đột nhiên khi nhớ đến Kishiar ở kiếp trước.

Đứng cạnh nhau, Hoàng đế và Kishiar có bầu không khí hoàn toàn trái ngược. Tuy nhiên, là anh em cùng chung dòng máu, việc họ có nhiều điểm tương đồng cũng là điều tự nhiên. Lớn lên ở cùng một nơi, dành cùng một khoảng thời gian bên nhau và cùng hướng đến mục tiêu, không có gì ngạc nhiên khi hành động của họ lại có cảm giác giống nhau.

Liệu anh ta có thể hiểu được Kishiar trong kiếp trước của mình thông qua những gì anh ta cảm nhận được từ Keilusa không?

'...Dù mình có làm gì đi nữa, mình vẫn không thể ngừng nghĩ đến anh ấy.'

Suy nghĩ của anh cứ xoay quanh Kishiar mãi, đến mức anh không thể không tự cười khúc khích vì sự bận tâm của chính mình.

Trong khi đó, sau khi xác nhận lá thư đã biến thành tro, Kishiar đứng dậy và đi về phía giường. Có vẻ như anh ấy cho rằng sẽ không còn cuộc trò chuyện nào nữa vào đêm nay và đang chuẩn bị đi ngủ.

Đêm đã sâu hơn và bình minh sắp sửa ló dạng. Vì đó là một ngày dài đầy sự việc xảy ra, và thậm chí còn có tin Hoàng đế đã ngã gục rồi tỉnh dậy, có lẽ không nên tiếp tục nói về cơn ác mộng ngay lúc này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#turning