XVIII. Giám đốc Lee - heejake

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Lee Heeseung lơ đãng nhìn sang góc mặt nghiêng nghiêng của Jaeyun, nơi đáy mắt không lộ rõ cảm xúc, tay phải rời khỏi vô lăng, vươn ra nhẹ nhàng nắm lấy tay trái đang đặt hững hờ trên đùi của người bên cạnh

Trái tim nhỏ bé của Sim Jaeyun trong vô thức lại đập rộn ràng

Cho tới khi cả hai đặt chân vào phòng giám đốc, cánh cửa gỗ lớn sau lưng miễn cưỡng được cô thư kí trẻ đẹp đóng lại. Khẽ thở ra một hơi nhẹ nhõm, Jaeyun cởi bỏ tấm áo bông to đùng mà Heeseung mặc cho em trước đó treo lên cái móc. Ban nãy dạo một vòng với gã thôi mà con cún này nhận về được không biết bao nhiêu là ánh mắt tò mò phán xét hướng tới mình và rằng là Jaeyun luôn ghét cái cách mà bản thân bị kẻ khác nhìn chằm chằm như vậy, người chứ có phải khỉ trong rạp xiếc đâu

"Nhân viên của anh cũng nhiều chuyện dữ ha" - Jaeyun lơ đãng nói trong khi tay em còn đang mải mân mê mấy cái mô hình lego trên kệ đựng đồ nơi góc phòng làm việc của gã

Heeseung không nói gì, gã chỉ cười cười tiến tới bên cạnh em rồi không một động tác thừa liền kéo Jaeyun ngã lưng vào người mình, cằm tựa lên bờ vai gầy, mũi cao dúi sâu vào làn da non mịn thơm tho lộ ra sau mũ áo hoodie. Hơi thở ấm nóng phả lên gáy mềm, tham lam hít hà đầy một phổi hương thủy tiên nhẹ nhàng tinh tế mà chỉ riêng xinh yêu của gã mới có.

"Anh không phải làm việc à?" - Jaeyun mặc cho gã ôm mình chặt cứng, vươn tay cầm lấy mô hình găng tay Thanos lên ngắm nghía. Tự nhiên có chút hoài niệm ghê, đã lâu lắm rồi em không có chơi lego đâu, chính xác là...từ lúc em và Lee Heeseung chia tay và Jaeyun đã từ bỏ luôn bộ môn mà mình đã từng yêu thích nhất, cũng như em đã phải buông bỏ một mối tình chia đôi

"Thích không? Làm cho em đấy, hôm nay dẫn em tới đây cũng là muốn cho em xem...Vẫn còn một bộ Thanos nữa em có muốn lắp không?" - Lee Heeseung dịu dàng ghé môi bên tai cún thì thầm, vòng tay mạnh mẽ siết chặt eo thon

Sim Jaeyun nhấc mí mắt đầu ngửa lên nhìn gã, vì Lee Heeseung đang ôm em từ phía sau nên ở góc độ này chỉ cần tiến thêm chút nữa là em có thể chạm tới đôi môi nhạt màu ngon lành kia và lướt dọc theo sống mũi thẳng tắp lên tới đôi mắt nai thâm tình đang nhìn em đầy vẻ mong chờ

"Được" - chơi lại lego cũng không có nghĩa là đồng ý quay lại với tình cũ, ok?

Màn trời ảm đạm sắc xám xanh của mây mờ, tí tách từng giọt mưa bay hất lên tấm kính trong suốt với view tầng 30 nhìn ra toàn cảnh Seoul hoa lệ. Nơi phòng làm việc của vị lãnh đạo cấp cao họ Lee, một lớn một nhỏ ngồi bên bàn giấy trông hòa hợp đến lạ thường mặc cho hoạt động cùng vẻ ngoài của cả hai chẳng mấy ăn nhập gì với nhau

Lee Heeseung lật giở từng trang văn kiện toàn chữ với số, ánh mắt thỉnh thoảng lại đặt lên bé nhỏ đang mần mò từng miếng lego đủ sắc màu bên cạnh. Một cỗ ấm áp đột ngột bao lấy trái tim đầy vết lở loét như một liều Aspirin giúp Heeseung chẳng còn cảm thấy nhói đau nơi ấy. Bàn tay vô thức đưa lên mái đầu nhạt màu, khẽ luồn đốt ngón tay len lỏi qua từng lọn tóc mềm mại, nhẹ nhàng vuốt ve

Tính tập trung của Jaeyun đã chẳng còn bao nhiêu từ khi em bỏ chơi lego, rất nhanh đã cảm thấy chán nản mà bỏ đấy rồi ngó nghiêng kiếm thứ khác chơi. Mắt cún liếc sang anh bồ cũ vẫn đang miệt mài cắm đầu vào mấy bản hợp đồng trên đống giấy tờ vô tri thì khẽ bĩu môi một cái, bắt đầu bày trò đưa tay lên chọt chọt vào mặt gã

"Lee Heeseung, giải lao xíu sang lắp lego với tôi đi"

"Thôi anh đang bận lắm" - Lee Heeseung lúc bấy giờ lại bật chế độ nghiêm túc làm việc song chẳng buồn nhìn em lấy một cái, ngón tay thon dài cầm bút mực thoăn thoắt kí tên lên chồng tài liệu trước mặt

Sim Jaeyun có hơi bất ngờ khi gã cho em em ăn một quả bơ ngon lành, rõ ràng mới nãy còn ôm ấp xoa xoa đầu người ta mà giờ người ta gọi thì không thèm để ý. Đang tính phồng má giận dỗi thì não bộ con cún kia đã nhanh chóng nảy số đến một trò khác...có lẽ thú vị hơn nhiều.

Hmmm...

"Nào, đừng nghịch!!!" - vội vàng bắt lấy cái tay hư hỏng đang mò mẫm vào khu vực nguy hiểm nơi đũng quần mình, Lee Heeseung hơi hốt hoảng quay sang em nhỏ đang giương lên đôi mắt to tròn vô tội nhìn lại gã, nhất thời đơ ra mất mấy giây

"Em muốn...chơi cái này...thì lát mình về n..."

Chưa đợi Lee Heeseung kịp dỗ hết câu đã có một cục bông lao tới chặn họng gã lại bằng môi mình. Jaeyun hai tay ép chặt vai Heeseung vào lưng ghế bành, đầu gối co lên đặt vào khoảng trống giữa hai chân gã. Cún con vội càng chiếm lấy thế chủ động, chiếc lưỡi non mềm tinh quái vươn ra liếm nhẹ môi người kia khiếu khích đồng thời trườn tay xuống cơ ngực săn chắc của gã mà dùng ngón vẽ loạn lên

Sim cún con sau một hồi nỗ lực mài củi nhóm lửa cũng thành công châm lên ngòi nổ của Lee Heeseung. Gã nhanh chóng thoả hiệp mà vươn tay túm lấy gáy em mà ấn xuống, lưỡi mềm đảo qua đảo lại như rắn nước luồn lách, tiếng mút môi khiêu gợi kéo theo dịch vị chảy tràn xuống cằm xinh. Một tay của vị giám đốc trẻ còn đang nhàn rỗi bèn tranh thủ rờ lên eo nhỏ, mò mẫm xuống cặp đào mẩy theo sóng lưng cong mà vểnh lên, nâng tay đánh chát một tiếng rõ kêu lên đó rồi hài lòng cảm nhận cơ thể đang không ngừng run lên của người trong lòng

Cốc,cốc

Tiếng gõ cửa vô duyên vô cớ cắt lìa mạch cảm xúc khiến con cún nào đó giật mình mà tách môi ra kéo theo một sợi tơ bạc nhưng vẫn vững vàng mà chuyển thế ngồi hẳn vào lòng Lee Heeseung

"Giám đốc, có trưởng phòng nhân sự muốn gặp anh ạ" - giọng cô thư kí trẻ lảnh lót vang lên qua điện thoại bàn, Jaeyun vẻ mặt không cam tâm lắc lắc đầu với gã

Đừng có cho vào

"Vào đi"

wtf?!!!!!!!!!!

Ngay sau một loạt tiếng lạch cạch vang lên, cánh cửa gỗ to lớn nhanh chóng bị mở ra, sau đó là sự xuất hiện của một người đàn ông trẻ tuổi trên tay cầm theo xấp tài liệu từ từ tiến vào. Giám đốc Lee ngồi thẳng người, vẻ mặt điềm nhiên lạnh lùng đến khó tin, bộ dạng của một anh sếp cuồng công việc hoàn hảo bày ra trước mặt cậu trưởng phòng nhân sự

"Giám đốc, đây là danh sách của các thực tập sinh sẽ được tuyển vào công ty trong đợt này, mong anh duyệt qua ạ"

"Được" - Lee Heeseung không một động tác thừa mà nhận lấy, nhưng thực chất nội tâm đã có chút khẩn trương vì lúc này dưới gầm bàn kia đang có một em bé hư đang không ngừng sờ mó lên nơi khóa quần cồm cộm bên dưới thân gã

Sim Jaeyun mới nãy đã nhanh nhẹn mà tụt xuống gầm bàn trốn đi. Em liếm liếm phiến môi hồng nhuận còn đang dở hôn hít với gã mà bị phá đám, trong lòng không khỏi sinh lên cảm giác khó chịu. Mà Lee Heeseung quá đáng lắm cơ, duyệt hồ sơ thì để một lát nữa rồi duyệt cũng được, cớ gì lại muốn duyệt luôn lúc này cơ chứ tụt hết cả mood

Không cơ mà...

Nhìn lại bản thân đang chen chúc dưới gầm bàn làm việc của Heeseung, Jaeyun bỗng cảm tưởng như bản thân đang lạc vào motif truyện tổng tài bá đạo x nhân viên nhỏ bé đang làm trò ám muội trong phòng rồi sợ bị phát hiện mới phải trốn chui trốn lủi như vậy...hmmm

Thôi thì plot đã hiện ra trong đầu rồi thì em ta cũng chẳng ngại mà diễn theo đâu

Sim Jaeyun xấu xa cười thầm một tiếng, mò mẫm bò tới bên chân Heeseung, đầu chen vào giữa hạ đùi gã, tay nhỏ thoăn thoắt tháo thắt lưng, kéo khóa quần lôi ra cây hàng nóng phỏng tay của người kia, sờ sờ nắn nắn một hồi liền thành công làm nó cương cứng lên và tất nhiên mọi hành động tục tĩu của con cún kia đều hoàn hảo được che lấp bởi mặt bàn rộng cùng tướng ngồi kì quái của Lee Heeseung

Trưởng phòng nhân sự vẫn đứng im tại chỗ thao thao bất tuyệt báo cáo cho hắn những vấn đề sắp diễn ra của công ty nhưng nào hay vị tổng giám đốc kia lại chẳng mảy may chú ý tới những lời mà cậu ta nói mặc dù gương mặt lãnh đạm ấy vẫn đang nhìn chằm chằm vào mấy tờ giấy A4 trong tay

Jaeyun cầm lấy cây hàng của Heeseung bằng cả hai tay rồi không ngừng vuốt lộng, đỉnh điểm là khi em há miệng ngậm lấy đẩy sâu xuống nơi cuống họng của mình. Em mặc kệ tên trưởng phòng nhân sự kia có phát giác ra hay không mà cố tình liếm mút mạnh bạo hơn, đôi mắt giảo hoạt liếc lên liền bắt gặp ánh mắt trợn trừng cảnh cáo của Heeseung liền lè lưỡi trêu chọc gã, còn hôn chụt lên đầu khấc một cái tạo tiếng vang nho nhỏ

"Giám đốc có vấn đề gì sao ạ?" - Trưởng phòng nhân sự mơ hồ nghe thấy tiếng động kì lạ kia, còn tưởng giám đốc có điều gì không hài lòng nên đã chép miệng

"Không sao, mọi thứ ổn rồi, anh về phòng đi" - Lee Heeseung tiện tay ký một phát sau đó nhanh chóng đuổi người

Đợi cho cánh cửa phòng giám đốc đóng chặt lại, Heeseung lúc này mới có thời gian xử lý con cún nhỏ hư hỏng kia. Gã vươn tay túm lấy tóc Jaeyun sau đó thô bạo kéo đầu em ật ngửa ra sau, nhìn gương mặt vẫn còn đang mơ màng, đôi môi sưng tấy cùng khóe miệng dính đầy tinh dịch lẫn nước bọt khiến đại não Heeseung có chút giật giật, mạch máu cùng dây thần kinh lần lượt dồn xuống nơi kia khiến thứ đó liền to thêm một vòng. Jaeyun cảm nhận thứ nóng bỏng trong lòng bàn tay đã lớn thêm liền có phần thích thú, em nhoẻn miệng cười sau đó mặc cho Heeseung đang nắm tóc mình mà bò ra khỏi gầm bàn trườn lên trước mặt gã và Heeseung cũng thuận thế buông tay để xem vật nhỏ kia định làm gì tiếp theo...
.
.
.
-------------------
Hp15072023

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro