Chương 1 : Lần đầu gặp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Đới Yến Ni đã nghĩ đến rất nhiều, lần tham gia show sống còn này mình sẽ được gặp người như thế nào cùng gặp phải những điều gì. Nàng có nhiều kinh nghiệm hơn so với các thực tập sinh, dù sao nàng ở trong ngành này cũng được 10 năm. Đây không phải lần đầu tham gia tuyển tú "Thịt hâm lại", nàng đã qua độ tuổi đẹp nhất của nữ đoàn. Có quá nhiều tên gọi trên người nàng, cũng được định sẵn rằng con đường đến với tuyển tú sẽ "Xuất sắc vạn phần"

Đẩy cửa bước vào, là một buổi tiệc chào đón thực tập sinh, nhìn những người phía dưới, họ đều là nhân vật lợi hại, trong lòng nàng xác thật có chút khẩn trương. Nhìn đến những thực tập sinh khác đều đã vào chỗ ngồi, họ tràn đầy không khí thanh xuân, một số tò mò nhìn xung quanh, một số tựa hồ bắt đầu giao lưu, làm quen người mới, còn lại thì rụt rè mà cuối đầu đỏ mặt. Đủ tất cả các hình dáng tiểu muội muội, thực sự thú vị. 

/Được rồi/  Yến Ni nghĩ thầm /Các tiểu muội muội, tỷ tỷ đang đến đây!/

.....

Tiệc chào mừng kết thúc, mỗi người kéo một rương hành lý hướng kí túc xá đi đến, quanh cảnh xung quanh vô cùng náo nhiệt.

"Chờ tôi với~"

"Nhanh lên a"

"Mình mệt mỏi quá a!"

"Tại sao bọn mình phải đi bộ đường dài như vậy.."

Dọc theo đường đi, âm thanh đợt này đến đợt khác khiến Đới Yến Ni cảm thấy tuổi trẻ thật tốt, các bạn nhỏ nhảy nhót, cãi nhau ầm ĩ. Bộ dáng thật là đáng yêu. Sau khi quan sát xung quanh, Đới Yến Ni cẩn thận kéo hành lý đi tới, không nhanh không chậm, giày cao gót dẫn trên mặt đất, cọ xát phát ra âm thanh rất nhỏ.

/Ký túc xá 26/  Đới Yến Ni thầm lẩm bẩm trong miệng, nhìn con số trên cửa tìm ký túc xá của mình, nói không có mong chờ là giả nhưng là sẽ có chút lo lắng. Chờ mong gặp được bạn cùng phòng, cùng bạn mới trải qua vài tháng ở chỗ này. Điều nàng lo lắng nhất chính là phải làm gì nếu mình và bạn cùng phòng không hoà thuận, làm thế nào khi tính cách của nàng hoàn toàn bất đồng và không có biện pháp giao tiếp. Đó chẳng phải là mấy tháng này sẽ phải trải qua khổ sở sao ?

Cửa phòng mở ra, bên trong có tiếng nói chuyện phiếm, xem ra nàng không phải là người đầu tiên đến. Đới Yến Ni nghiêng đầu nhìn vào lại bị người bên trong lập tức pháp hiện

"Xin chào" Hai người hướng về phía nàng chào hỏi, làm nàng có chút ngượng ngùng.

"Chào mọi người" Yến Ni mỉm cười kéo hành lý vào phòng "Mấy tháng này nhờ mọi người chiếu cố."

Nàng một bên chào hỏi, một bên yên lặng nhìn hai người trước mặt. Hai tỷ muội này thoạt nhìn đều rất đáng yêu, một người thì nhỏ nhưng thanh âm lại rất lớn, thấy nàng đang kéo hành lý liền chạy đến hỗ trợ, hẳn là tương đối nhiệt tình thân thiện hơn. Người còn lại cùng với nàng có chút tương đối, chắc so với nàng thấp hơn. Tựa hồ có chút sợ người lạ, sau lúc chào hỏi người kia không tự giác lùi về phía sau, đôi mắt to ngơ ngác nhìn thẳng nàng. Đới Yến Ni đột nhiên có hảo tưởng muốn nhéo mặt người kia.

"Mọi người có thể kêu tên mình Yến Ni hoặc là trực tiếp gọi tỷ tỷ." Yến Ni tìm thấy giường của chính mình, bắt đầu thu thập đồ đạc đồng thời không quên tự giới thiệu bản thân.

"Mình là Mạc Hàn, trực thuộc Siba Truyền thông, cậu ấy là đồng đội của mình." Cô gái giúp Yến Ni xách hành lý lập tức tiếp lời nói, hưng phấn giới thiệu chính mình. Công ty này tuy rằng không tính là lớn nhưng lại rất nổi tiếng, ít nhất ở trong giới nữ đoàn không ai không biết. Công ty của họ có hệ thống phát triển thần tượng riêng, là nhóm nhạc của riêng mình. Có lẽ là lần đầu tiên tham gia show sống còn cùng các công ty khác. Trước khi đến đây, Đới Yến Ni cũng biết công ty này sẽ tham gia, vẫn luôn phi thường tò mò nhưng không nghĩ tới cư nhiên cùng các nàng làm bạn cùng phòng, thật là có duyên. Mạc Hàn không có nói mình là tỷ tỷ mà chỉ kêu tên chính mình, kỳ thật Đới Yến Ni hơi ngạc nhiên, nói chung là nếu tỷ tỷ nói vậy, người còn lại hẳn sẽ thuận miệng kêu nàng tỷ tỷ. Đại khái là người kia không thể xác định ai lớn tuổi hơn nữa sao? Đới Yến Ni lại quan sát Mạc Hàn, vô luận là thần thái hay ăn mặc, rõ ràng cô ấy càng thành thục a. Bất quá cái này cũng không sao cả, kêu Yến Ni thực thân thiết cũng thực hiền hoà.

"Em, em kêu Nhiễm Nhiễm. Yến..Yến Ni tỷ tỷ, xin chào." Rõ ràng Tống Hân Nhiễm muốn học Mạc Hàn kêu Yến Ni nhưng là thời điểm kêu ra ngoài hai chữ "Tỷ tỷ" nhân tiện theo tới. Kêu xong Tống Hân Nhiễm cư nhiên đỏ mặt, không biết vì cái gì nhưng em cảm thấy hơi xấu hổ khi kêu "tỷ tỷ". Điều này đem Đới Yến Ni lập tức bị chọc cười, nàng vốn dĩ là quay đầu nhìn hai người họ, trên tay còn đang bận sắp xếp đồ. Lúc này cả người nàng đều quay lại, nhìn Tống Hân Nhiễm đang đỏ bừng mặt. Từ chóp mũi nhỏ nhắn đến đôi mắt vì thẹn thùng không dám nhìn thẳng vào mắt nàng, thậm chí bởi vì lo lắng mà chảy vài giọt lệ. Đới Yến Ni tưởng tượng quỹ đạo những giọt nước mắt này rơi xuống, từ lông mi lướt qua gò má đỏ ứng cuối cùng dừng lại ở trên đôi môi nhỏ, ánh mắt nàng dán chặt vào môi Hân Nhiễm "Đôi môi nhìn thật là đẹp mắt." Nghĩ vậy, nàng nhịn không được liếm môi, yết hầu chuyển động. Trong lòng nàng giật mình, mới vừa rồi nàng bị làm sao vậy, có phải nàng bị đầu độc không? Vì cái gì lại có phản ứng như vậy?

"Tiểu hài tử" Yến Ni vô thức bỏ xuống những lời này, nhanh chóng xoay người tiếp tục sắp xếp đồ đạc, nàng không nên để hai người họ nhận ra gương mặt đang hồng lên của mình.

"Yến Ni tỷ tỷ, chị, chị nói cái gì ? Em, em thực trẻ con sao?" Nàng nghe được tiếng Tống Hân Nhiễm, càng lo lắng hơn khi em ấy một bước tiến về phía nàng, rồi lại nhút nhát sợ sệt mà lùi lại. Động tĩnh này cũng là thật sự đáng yêu a.

"Không có không có, chị đang trêu em. Cảm thấy em rất đáng yêu a. Hơn nữa, chị kêu em tiểu hài tử cũng là bình thường nha. Chị so với em có thể lớn hơn nhiều." Yến Ni trong lòng dự tính tuổi Nhiễm Nhiễm, tuy rằng vóc dáng còn có thể nhưng là xem bộ dáng ngốc ngốc kia, khuôn mặt non nớt còn có trên đỉnh đầu một bím tóc dễ thương. Nói không chừng là sau 00, lớn nhất cũng không có khả năng trước 95.

"Em 97, không còn nhỏ đâu."

"Hảo ~ Được rồi, không nhỏ, không nhỏ ha, ngoan." Đới Yến Ni trong lòng mừng thầm chính mình suy đoán thật chính xác, ngoài miệng ôn nhu dỗ Nhiễm Nhiễm.

------------------

Tống Hân Nhiễm chưa bao giờ nghĩ tới hoạt động lần này, mình sẽ gặp phải chuyện gì, giống như chính là công ty có ngoại vụ giao cho, chính mình liền đi theo tới. Tống Hân Nhiễm không biết nói gì khi đối mặt với mọi người nhưng may mắn camera cũng không thường xuyên quay đến, tựa hồ phát ngốc là có thể đem thời gian "hỗn" qua đi. May mắn thay ký túc xá còn có Mạc Hàn, tỷ tỷ cùng công ty sớm chiều ở chung làm Tống Hân Nhiễm an tâm không ít.

Tống Hân Nhiễm vẫn luôn suy đoán bạn cùng phòng kế tiếp sẽ là ai. Lo lắng luôn lớn hơn sự phấn khích. Nếu ở chung không hoà hợp thì nên làm cái gì bây giờ đây? Có thể hay không chính mình ngơ ngác, chính mình nói chuyện lại không trả lời được hay chính mình phản ứng chậm nên bị ghét bỏ? Tống Hân Nhiễm một bên thu thập đồ đạc này nọ, trong đầu không ngừng hiện ra các loại suy đoán, không khỏi càng ngày càng khẩn trương. Đang miên man suy nghĩ thì đột nhiên cảm nhận được có người ở cửa, Tống Hân Nhiễm cùng Mạc Hàn đồng loạt quay đầu lại nói

 "Xin chào ~"

 Nguyên lai là một người bạn cùng phòng khác, là một mỹ nữ đại tỷ tỷ. "Chân thật dài" là điều đầu tiên trong đầu Tống Hân Nhiễm nghĩ đến khi nhìn thấy nàng, điều thứ hai lướt qua trong đầu là "Eo thon quá". Nhìn thấy người xa lạ, theo bản năng Tống Hân Nhiễm không tự giác mà lui một bước nhưng đôi mắt dán trên người nàng như thế nào không thể dời đi. Trong đầu không ngừng tràn ngập "mã giáo tuyến, mã giáp tuyến"(*) Từ ngữ như vậy làm Tống Hân Nhiễm cả người nhìn qua phi thường ngơ ra. Cứ như thế, Tống Hân Nhiễm vẫn tiếp thu phần giới thiệu của đối phương : Yến Ni và tỷ tỷ, này là hai từ ngữ mấu chốt. Đột nhiên nghe được Mạc Hàn bên cạnh nhắc đến mình, Tống Hân Nhiễm hồi phục lại tinh thần mà miệng đã không chịu khống chế bắt đầu tự giới thiệu cũng đem hai từ mấu chốt thành tổ hợp hô một tiếng "Yến Ni tỷ tỷ". 

Không biết vì sao từ "tỷ tỷ" lại khiến Tống Hân Nhiễm trong lòng rung động, ngay sau đó liền cảm thấy ngượng ngùng quanh quẩn trong lòng, mặt bắt đầu nóng lên, ánh mặt trên người đối phương lập tức thu hồi. Lại lo lắng phản ứng của mình sẽ khiến đối phương hiểu lầm, có chút sốt ruột lại không biết nên giải thích như thế nào. Trong mắt thế nhưng bắt đầu có nước mắt đảo quanh.

"Tiểu hài tử" một tiếng gọi này kéo ý thức Tống Hân Nhiễm trở lại, từ ngữ từ môi tỷ tỷ dường như có chút ma lực kỳ quái, mềm mại thoái mái rồi lại khiến lòng Tống Hân Nhiễm cảm động. Thấy tỷ tỷ đã quay lại, Nhiễm Nhiễm cho rằng nàng là ngại mình ấu trĩ mới nói ra hai chữ "trẻ con". Liền bắt đầu sốt ruột, muốn đi bên cạnh nàng giải thích điều gì đó nhưng lại cảm thấy ngượng ngùng mà bước chân lùi lại.

/Đáng yêu, tỷ tỷ khen mình đáng yêu/ 

Nghe được Đới Yến Ni nói, trong đầu Nhiễm Nhiễm lại bắt đầu xoay quanh vô số "đáng yêu", một tia vui vẻ chợt hiện lên. 

/Không đúng không đúng, như thế nào lại nói nàng so với mình lớn hơn nhiều, nàng rốt cuộc cảm thấy mình còn nhỏ sao ? Rõ ràng mình không nhỏ a./

Tống Hân Nhiễm vội vàng hô lên tuổi của mình, cố gắng chứng minh mình không còn là một tiểu hài tử nữa. Không nghĩ lại nghe được nàng dùng ngữ khí dỗ dành trẻ con "Ngoan"

Này một tiếng "Ngoan" làm Nhiễm Nhiễm càng thêm không biết làm sao, quay đầu cầu cứu Mạc Hàn lại phát hiện chị ấy đã sớm chạy đến phòng khác chơi.

Hai người không nói lời nào nữa, lo thu thập hành lý của chính mình. Ngoại trừ thanh âm va chạm của đồ vật, liền chỉ nghe được tiếng hít thở của hai người. Tiếng thở này dường như có chút gấp gáp, khuấy động không khí cũng kích thích trái tim của cả hai bên. Có một loại sức mạnh vô hình từ hơi thở từng người chậm rãi tuôn ra theo dòng khí dần dần mà đào sâu vào trong thân thể một người khác. Tựa hồ lại có thể nghe được hai bên yết hầu bất giác trượt xuống, đầu lưỡi không cẩn thận chạm đến đầu môi. Tốc độ tay của hai người cơ hồ chậm lại, động tác trở nên thực nhẹ, vừa nhấc tai xác thực có tồn tại những âm thanh này rồi sau đó từng người mặt đỏ tai hồng lại không biết tự xử thế nào.

Có lẽ một tiếng "Tỷ tỷ" này cùng một tiếng "Tiểu hài tử" đã nhẹ nhàng gieo một hạt giống vào tận đáy lòng của mỗi người, đó là thời điểm rung động khi trong lòng nâng lên một lớp đất. Theo sau lại có một chút an tâm, đó là hạt giống rớt xuống đất sau cảm giác thoả mãn. Lần gặp đầu tiên của hai người không có bất luận sự cố gì, chỉ là vào đêm ngày 07 tháng 01 năm 2020, cả hai đã nói với nhau "Xin chào".

------- Hết chương 1 

(*) là chỉ không có thịt thừa bụng, còn muốn có cơ nhục đường cong, bụng chủ yếu do hay bộ phận cấu thành, chia làm cơ bụng cùng bụng ngoại tà cơn, mà cơ bụng cùng bụng ngoại tà cơ giữa sẽ hình thành đường cong. ( nguồn : Yuu_za )

-----------------------------

Giờ quay lại Trường Long một chút he =))) Tôi sẽ up song song 2 fic nên các cậu thoái mái đọc nhé. Cơ mà nhớ cmt và vote nhiều nhiều chứ hong tôi giận tôi ủ luôn cả 2 fic =))

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro