Hết cứu :)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

https://qietingfengyin70978.lofter.com/post/31ab980a_2bc63089d

[Chenxu] Bạn nên làm gì nếu phát hiện ra mình là người yêu của mình sau khi bỏ trốn khỏi vị hôn thê?

Bách Lí Thành Phong: Danh chính ngôn thuận thì không muốn , cứ thích tự làm khổ mình cơ.

.........

Bách Lý Đông Quân đã biết rằng ông nội Bách Lý Lạc Thần đã sắp xếp cho anh một cuộc hôn nhân từ trước khi anh chào đời.

Y là đệ tử của Dược Vương  Tân Bách Thảo.

Tên là gì đó anh không nhớ rõ.

Nghe nói sức khỏe không được tốt và còn có bệnh cũ chưa khỏi.

Chỉ là Bách Lý Đông Quân chúa ghét việc cuộc sống của mình bị người khác điều khiển.

"Đông Quân , Dược Vương Tân Bách Thảo sẽ sớm mang đồ đệ của mình đến thành phố Càn Đông . Hắn nói rằng hắn đến đây để mua thảo dược, nhưng thực ra hắn muốn hai người làm quen với nhau, Bách Lý Lạc Thần đang nỗ lực giảng đạo lí cho đứa cháu ngỗ nghịch của mình : "Nếu hai đứa cảm thấy không hợp nhau thì làm huynh đệ cũng không phải không được"

Võ mạch trời sinh của Bách Lý Đông Quân là bí mật lớn nhất của gia tộc Bách Lý.

Nhưng chân khí trong cơ thể anh luôn rò rỉ ra ngoài, sợ rằng sẽ có hại cho cơ thể.

Bách Lý Lạc Thần không thể không có chuẩn bị trước cho anh.

Dược Vương Cốc là một lựa chọn tốt .

Ai biết Bách Lý Đông Quân lại cứng đầu như vậy: "Ông nội, con không gặp đâu , con cũng sẽ không gả cho hắn . Nếu con nhớ không lầm thì đây là điều cha con đã nói năm đó. Ai đồng ý thì người đó làm, ông đi mà bảo cha con lấy hắn đi ."

"Bách Lý Đông Quân, ngươi đang nói nhảm cái gì vậy?"

Bách Lý Thừa Phong vừa đến, đã nghe thấy con trai thốt ra những lời ngông cuồng, đang định rút roi bọc bông ra, nhưng sau đó lại nhìn thấy Bách Lý Lạc Thần khiến hắn không dám cử động.

Chỉ có thể đứng nhìn tên hỗn đản này bỏ chạy.

"Ông nội, ông nhớ thay con trả lời ! Con , Bách Lý Đông tiên Quân, cho dù có chết cũng không bao giờ chấp nhận!"

Những lời kết luận như vậy đã đẩy hai cha con còn lại vào thế khó.

"Nếu Đông Quân  thực sự không muốn thì hãy bỏ chuyện này đi. Làm huynh đệ tốt cũng được ."

"Nhưng phụ thân, Dược Vương cùng đồ đệ của hắn sắp tới rồi. Chúng ta cứ rút lại lời nói như vậy  sao, thế thì không ổn lắm ?"

Bách Lý Lạc Thần thở dài nặng nề:

"Tôi sẽ bàn bạc với Dược Vương về chuyện này."

Trong khi hai người kia vẫn còn đang nói chuyện, thì Bách Lý Đông Quân đã cưỡi ngựa tới điểm cao nhất của thành Càn Đông. Phong cảnh ở đây vẫn đẹp nhất, Bách Lý Đông Quân duỗi người lười biếng.

"Vẫn là chỗ này an tĩnh nhất !"

Anh tiện tay bẻ một cành cây nhét vào miệng, Bách Lý Đông Quân nhảy lên trên cây, tìm một chỗ thoải mái để ngủ.

Trong lúc nửa tỉnh nửa mê, anh đột nhiên cảm thấy một cỗ sát khí hướng vào mình. Bách Lý Đông Quân đột nhiên mở mắt chạy trốn , ngọn thương màu bạc mang theo hơi lạnh đánh trúng  nơi anh vừa nằm.

"Ai! Dám đánh lén ta từ phía sau!"

Bách Lý Đông Quân nhìn xuống

Chỉ nhìn thấy một thiếu niên với mái tóc dài được buộc đuôi ngựa cao đang đứng đó trong trạng thái hoảng loạn.

"Xin lỗi, ban nãy ta không nhìn thấy ai ở trên đó, ta chỉ muốn hái trái cây xuống thôi."

Tư Không Trường Phong hoảng sợ đến chết mất, tại sao y vừa đến thành Càn Đông đã gặp rắc rối rồi , nếu để lão Tân Bách Thảo biết được chắc chắn sẽ lại cằn nhằn y mất.  

"Ngươi có bị thương ở đâu không?"

Trông cũng không đến nỗi nào , mà sao hành động lại liều lĩnh như vậy?

Bách Lý Đông Quân rút cây thương bạc ra, nhảy từ trên cây xuống, ném nó cho Tư Không Trường Phong.

"Thương là thương tốt , lần sau cẩn thận chút "

Hai người chưa từng quen nhau, nên lần "đánh lén" này có thể coi là định mệnh. Nhưng không biết vì lý do gì, từ khi Bách Lý Đông Quân xưng họ tên, gia thế xong , người vừa rồi còn vui vẻ bỗng trở nên khó xử.

"Ngươi là Bách Lý Đông Quân..."

"Huh? Sao , ngươi biết ta à?"

Không ngờ anh lại nổi tiếng như vậy, ngay cả người ở ngoài thành Càn Đông cũng biết đến anh.

Tư Không Trường Phong không trả lời.

Bách Lý Đông Quân thoáng chốc biết được tiểu thương tiên này cùng người tới thành Càn Đông có việc gì, có thể là  sư phụ của hắn hoặc ai đó đi chậm hơn hắn một chút, vẫn còn ở phía sau.

"Vậy ngươi ở lại đây , ta nói chuyện với nhau một chút ? "

Bách Lý Đông Quân hiếm khi tìm được người có cùng chủ đề với mình. Bọn họ uống rượu do chính tay Ba Lý Đông Quân pha chế, lời bình phẩm của tiểu thương tiên rất đúng, không hiểu sao lại cảm thấy tri kỷ khó tìm .

"Tư Không Trường Phong, sau này ngươi có thể cùng ta đi đến thành Thiên Khải  được không?"

"Chúng ta sẽ đi nếm thử hương vị của loại rượu nổi tiếng nhất thiên hạ, Thu Lộ Bạch! "

"Được!" Tư Không Trường Phong vừa mới đồng ý, hắn lại nghĩ đến cái gì đó , vẻ mặt đột nhiên trở nên cô độc: "Ta sợ là không đi được."

Đối với người bị nội thương nghiêm trọng như y mà nói, lẽ ra đã chết từ lâu rồi, không biết làm thế nào mà y có thể sống đến bây giờ. Đều nhờ bạn cũ của sư phụ- Ôn Hồ Tửu hạ cho y vài liều độc, y mới kiên trì đến thành Càn Đông——Đến thành thân với cháu trai của Ôn Hồ Tửu.

Như vậy cả hai mới có thể bình an sống tiếp.

Một người có thể dùng Tư Không Trường Phong để điều chỉnh chân khí trong cơ thể, người kia có thể dùng chân khí để chữa lành nội thương.

Đó cũng là giao dịch giữa Dược Vương Cốc và nhà Bách Lý.

Không ngờ lại gặp được Bách Lí Đông Quân ở đây.

Anh chắc cũng đã biết thân phận của y rồi, phải không?

Tư Không Trường Phong có chút khẩn trương.

Bách Lý Đông Quân không có chú ý tới người bên cạnh mình hơi bất thường, chỉ tự nhủ: "Ta hình như cũng không đi được, bởi vì người nhà không cho phép ta đi quá xa."

"Hơn nữa người ta muốn đi cùng nhất lại không có ở đây."

"Không thú vị chút nào"

Tư Không Trường Phong cảm giác được có chút không đúng: "Ngươi có người muốn đi cùng sao?"

"Đúng vậy." Bách Lý Đông Quân thừa nhận: "Ta có một người bạn tốt, cùng nhau lớn lên, chúng ta đã hứa tương lai cùng nhau nổi danh thiên hạ , một người là kiếm tiên, một người là tửu tiên." ký ức: "Tiếc là giờ hắn đã mất rồi"

"Ngươi rất thích hắn ..."

"Đương nhiên là ta thích hắn rồi . Hắn là người ta thích từ khi còn nhỏ. Bọn ta cũng đã ước định rồi ." Bách Lý Đông Quân nói một cách chắc chắn: "Ta vẫn thường xuyên nhớ đến hắn . Trên đời này có lẽ sẽ không còn ai có thể đem lại cho ta cảm giác yêu hận khó quên này nữa ."

Tư Không Trường Phong yên lặng siết chặt tay thành nắm đấm, Bách Lý Đông Quân, anh đang nhắc nhở y sao?

Để y ngừng mơ tưởng và dừng chen vào thế giới của anh ?

Cuối cùng cũng tìm được người hợp cạ để nói chuyện, Bách Lý Đông Quân hận không thể trút hết bầu tâm sự ,anh phàn nàn : "Ngươi tin được không, nhà ta vậy mà lại gả ta cho một người xa lạ."

"Điều này quá khó tin."

"Ta không muốn chút nào nên đã bỏ chạy. Ta và hắn không quen biết nhau nên có kết hôn cũng không vui".

Một đao đâm vào tim Tư Không Trường Phong, tựa như cuộc hôn nhân này là do y ép buộc.

Y thừa nhận rằng ban đầu y có thiện cảm với Bách Lý Đông Quân vì đã gặp anh ấy một lần khi còn nhỏ.

Bây giờ người ta đang ngầm ám chỉ , y cũng nghe hiểu rồi .

"Tư Không Trường Phong, ngươi thấy thế nào?"

"Nếu là ngươi, ngươi có muốn tuân theo sự sắp xếp và hy sinh hạnh phúc của chính mình không?"

Tư Không Trường Phong nghe xong không nhịn được nữa, cầm Ngân Nguyệt thương đứng lên.

"Không muốn"

"Ta không thể so sánh được với người ngươi thích !"

"Cái gì? Ta đâu có ngươi ?"

"Này !Tư Không Trường Phong! Đừng đi chứ , Tư Không Trường Phong! Ngươi còn chưa đồng ý đi cùng ta uống Thu Lộ Bạch. Nhà ngươi ở đâu vậy ? Tư Không Trường Phong!"

Đáng tiếc Tư Không Trường Phong đã rời đi, cũng không hề quay đầu lại nhìn anh.

Hôm nay Bách Lý Đông Quân trở về có chút lạc lõng, theo lời nói của Bách Lý Thừa Phong thì  anh trông như vừa bị vứt bỏ vậy.

"Cha"

"Ừm"

"Hôm nay con gặp được người con thích, nhưng hắn có vẻ không thích con."

"Ừ, vì ngươi xứng đáng."

"..."

Anh phải làm sao đây? Anh thực sự thích Tư Không Trường Phong.

Tại sao đột nhiên y lại ghét anh? Anh có nói gì sai à?

Lúc này Ôn Hồ Tửu đi vào, cầm một tờ giấy đập xuống trước mặt Bách Lý Đông Quân: "Tiểu Bách Lý, ngươi có biết ta đã vất vả như thế nào mới tìm được bảo bối này cho ngươi không? Ngươi thì hay rồi , một hai cứ đòi phải hủy bỏ hôn ước, giờ sao? Người ta còn chẳng thèm làm huynh đệ với ngươi "

"Đây, lá thư ly hôn của Dược Vương Cốc"

"Tội nghiệp tiểu thương tiên đó, không biết có thể sống được bao lâu. Haiz , lát nữa ta phải đi chữa độc cho hắn."

Trong đầu Bách Lý Đông Quân bây giờ toàn là Tư Không Trường Phong, anh làm sao có thể nghĩ tới cái gì khác...

Khoan đã ! Tiểu Thương Tiên !?

"Cữu Cữu ơi, đồ đệ của Tân Bách Thảo tên là gì!"

Bách Lý Đông Quân cảm thấy có chút run rẩy.

"Tư Không Trường Phong, ngươi không biết sao?" Ôn Hồ Tửu nghi hoặc: "Không phải ngươi tự mình nói với người ta, trong lòng ngươi có Bạch Nguyệt Quang rồi không muốn gả cho hắn sao?"

"Bây giờ người ta có chết cũng không muốn liên quan đến ngươi."

-----------------------------------------------------------------------------------------





Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro