/ 0 / Văn án

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mái tóc nâu trà của em thật đẹp
Cớ sao họ lại cắt xéo và chà đạp nó như thế ?

Đôi mắt nâu thẫm ấy cũng rất xinh
Vậy tại sao họ lại nhẫn tâm cướp đi ánh sáng của nó ?

Thân thể em nhỏ bé và hồng hào
Hà cớ gì họ để lên nó những vết bầm vết sẹo chẳng thể nào tan ?

Chỉ vì em vô năng ?
Chỉ tại em yếu đuối ?
Sao lại vô lý đến thế cơ chứ ?
Em làm sai gì sao ?
Sao lại chà đạp em như thế ?
Em đáng phải bị hành hạ từ tâm đến xác như vậy sao ?

Nỗi đau này chỉ mình em thấu

Nỗi đau này chỉ có mỗi em hay

Em chẳng trách họ tàn nhẫn, vì thế giới này vốn đã chẳng có công bằng

Em không khóc, em thay nước mắt bằng nụ cười

Vậy nên em càng không thể trách anh không biết đến những gì em đã chịu đựng

Em quá giỏi trong việc che giấu cảm xúc

Em làm họ nghĩ em đã rất may mắn

Nhưng có thật là vậy không ?

.

.

.

_ Bầu trời hôm nay vẫn đẹp lắm cậu nhỉ

Chỉ tiếc rằng tớ chẳng thể nhìn ngắm chúng

_ Giá mà tớ biết được cậu trông như thế nào nhỉ

Chỉ tiếc rằng ánh sáng của tớ đã bị cướp đi từ lâu

_ Xin mày đấy, đừng nói nữa

Mày làm tao đau rồi đấy, nhãi ạ

_ Bakugo của tớ chắc sẽ rất xinh đẹp nhỉ

Thế mà tớ lại chẳng bao giờ được nhìn thấy cậu

_ Cái chết không giải quyết được gì, mày biết mà

Vậy nên, liệu tao có thể cầu xin mày đừng chết đi, có được không vậy

_ Nhưng nó giải thoát tớ, cậu biết mà

Cho tớ ích kỉ lần này thôi nhé, tớ đã đau nhiều lần lắm rồi.



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro