chap2: The crazy town

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trời xanh, gió mát, chim hót líu lo trên cành, những tia nắng đầu mùa len lỏi làm ấm con tim, một ngày thật tơi đẹp để bắt đầu cuộc sống mới ở nơi khác nhỉ?
.
.
.
Có cái Đ*o đấy, các độc giả thân mến. Đơn giản" Đời không như teenfic", cũng không " cuộc sống màu hường~" đâu ạ. Bởi vì biết sao không? Bởi từ khi lăn bánh được nữa ngày thì sao? Bỗng nhưng một cơn lốc xoáy từ đâu ra cuốn mất phân nữa chiếc xe buýt, rồi phải ngồi đợi sửa xe, hai chuyến còn lại coi như yên ổn nhưng giao thông ùm tắc vì có tội phạm nên dự định chuyến 1 ngày đến thì giờ ngày thứ 3, cậu mới đặt chân tới thành phố được. Nhưng chưa kiệp mừng lâu thì tội phạm gây bão để trốn thoát lại gây bão ở khu vực cậu đứng.ĐM lần đầu tiên cậu muốn chửi thề luôn đấy. Ướt như chuột cống, cậu tìm nơi trú mưa cho bản thân và đợi cơn mưa qua. Thật điên..., giờ cậu đã hiểu vì sao mấy người kia ra mà còn muốn vô lại. Đối với một nơi có tỷ lệ tội phạm cao như vậy, một kẻ không có một năng lực nào thì đừng mơ mà sống sót, haha... nhưng cậu khác mà phải không nhỉ?

Cơn mưa đã tạnh, bước lên vỉa hè còn nhiều vũng nước , ngước nhìn xung quanh nơi cậu ao ước được nhìn thấy từ lâu. Thật nhộn nhịp, cậu nghĩ. Ai ai cũng tấp ngập vội vã, người người làm công việc hằng ngày, những cô dì nội trợ thì tụm ba tụm bốn bàn chuyện rôn rã, những cô trò tuổi mới lớn đang đi đi cười nói vui vẻ về thứ gì đó, còn lũ nhóc cấp một đang đua nhau khoe năng lực của mình ngầu cỡ nào,... Thật làm cậu nhớ tới thời ấu thơ, lúc đó còn sống với mẹ, với ba, với mọi người và với Kacchan... Kacchan ư? Không biết cậu ta lớn lên như thế nào nữa? Chắc du côn lắm đây, haha... Thôi nghĩ về Kastuki và bắt đầu tìm nhà trọ để thuê, nếu muốn hỏi về gia đình cậu thì ba mẹ đã ly hôn khi cậu năm tuổi, hơn nữa cách vài tháng khi cậu mới vào khu biệt lập thì mẹ đã mất vì có tội phạm tấn công bà, đồ đạc của bà được đưa về nhà ngoại, còn cậu được mẹ gửi lại cho bộ quần áo All Might, và một cuốn sách vẽ? Trong đấy còn kẹp tấm hình mà hai mẹ con cùng chụp chung, phía sau đó ghi dòng chữ quên thuộc của mẹ "My little hero, from mom"... Bỗng dưng nhớ lại thật muốn khóc, mà cậu khóc rồi nhỉ? Aa, anh hùng thì nên khóc mẹ đã nói anh hùng thì phải mạnh mẽ lên mà..., lau khuôn mặt tèm nhem do khóc, cậu bình tâm lại bản thân và cất bước đi. Cố gắn tìm một khu nhà trọ và cậu đã tìm được, ra giá rồi trả giá làm thật cậu muốn nổ tung đầu ra, phiền quá~. Xách chiếc vali lên từng bậc thanh tuy cũ kĩ nhưng vẫn vững chắc vì cả khu nhà này vừa mới được tu sửa lại toàn bộ vì 5 tháng trước có tội phạm cho nổ banh nóc nhà dân và cháy xém tới bên này, chủ nhà đã tăng cường hệ thống chống tội phạm nên tạm thời chưa có việc gì. Trời ạ, họ nên đặt tên nơi này thành phố tội phạm là vừa, xắp xếp đồ đạc mình vào phòng. Sách thì lên kệ, quần áo cứ để trong vali vì chưa có tủ đựng, những thiết bị vật dụng cậu cậu xếp ở góc phòng, trải ga màu lục lên chiếc giường cũ. Ở đây không nhiều phòng: một phòng ngủ, nhà tắm và phòng khách thông với nhà bếp luôn hưng phù hợp với người ở một mình như. Hài lòng nhìn thành quả của bản thân, đứng dậy chuẩn bị tiền đi mua bữa tối, nếu hỏi về tiền thì đó là tiền chu cấp của ba cậu, ông ấy sẽ chu cấp tiền ăn uống,chổ ở và học phí cho tới khi cậu tốp nghiệp đại học. Tuy ba mẹ đã ly hôn, cậu là quirkless và cậu chưa bao giờ quá thân với ông nhưng cậu vẫn biết ơn vì ông đã cho cậu những thứ đó, Cảm ơn nhé ba...
.
Bước trên về nhà với túi đồ ăn nhanh, cậu thực sự rất lười nấu lắm~, thì....

-Đó chả phải là Kacchan?










[Hú hú Việt Nam vô địch!!! 🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳🇻🇳
Ăn mừng đi anh em ơi!!! Mad sung viết thêm nè mọi người ơi~~~
P/s: cảm thấy mình ngược Deku-chan rồi thì phải?
Comment cho Mad, để Mad có sức viết tiếp~~~]


Cái này Mad tự làm nè~ cần được khen~⬇️⬇️⬇️


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro