Phần 2: Cuộc chiến tranh bắt đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

   Tôi đang nằm nghe nhạc thì, Tuyết Vân quay xuống nói vào tai tôi, cô vào kìa chị ( mọi người biết tại sao Tuyết Vân lại kêu tôi là chị, khi hai đứa tôi cùng tuổi, vì ba tôi là anh ruột của mẹ Vân nên nó mới kêu tôi bằng chị)

   Tôi vội cất cái điện thoại vào cặp, vì nhà trường không cho học sinh mang điện thoại theo

   Khi cô bước vào lớp, chúng tôi đứng lên chào cô, vì tôi là lớp trưởng nên lúc nào tôi cũng phải đứng lên đầu  tiên( mà mọi người biết vì sao tôi được làm lớp trưởng, trong khi tôi quậy nhất trường không, vì cô cho tôi làm lớp trưởng để tôi đỡ quậy nhưng tôi vẫn quậy không ai bằng, hi)

   Khi cả lớp chào cô xong, cô cho cả lớp ngồi, rồi cô nói:

  Lớp mình bây giờ sẽ có thêm bạn mới, các em có muốn lớp mình có thêm bạn không?

  Dạ có thưa cô ( cả lớp tôi đồng thanh nói)

   Các em vào đi (cô nói)

    Ngoài cửa có hai chàng trai bước vào, mấy đứa con gái lớp tôi trầm trồ ( ngoại chừ tôi), có mấy đứa nói: trời ơi, đẹp trai quá à, Thiên Vũ đẹp trai quá, Minh Tuấn đẹp trai quá à, hai bạn đẹp trai quá.

    Nghe tụi nó nói mà tôi nổi hết da gà, tôi chả quan tâm đến hai người trên bản mà cứ cắm đầu dô cuốn chuyện doremon

   Minh Tuấn và Thiên Vũ đứng trên bản, mắt đảo quanh lớp rồi nở một nụ cười làm đám con gái lớp tôi xỉu lên xỉu xuống (công nhận máy đứa con gái lớp tôi mê trai thấy sợ luôn đó)

   Rồi mắt hai người dừng ngay chiếc bàn phía cuối lớp,( bàn đó là bàn của tôi mà) rồi hai người thì thầm với nhau

  Con nhỏ đó không thèm ngó ngàn gì tới tụi mình kìa, hình như nó xem thường tụi mình đó.

   Rồi hai người nở một nụ cười ranh ma và nói với cô

   Tụi em có thể vào chổ ngồi được không cô

  Được, các em vào chổ đi

  Hai tên đó bước đến bàn tôi, vì lớp tôi đã hết bàn trống chỉ có chổ tôi là còn trống hai chổ

  Thiên Vũ giật cuốn truyện của tôi rồi nói

    Chúng tôi ngồi đây được không

Tôi không thích ai chiếm địa bàn của tôi nên tôi đã nói:

  Không được, đi chổ khác ngồi đi

Minh Tuấn quay lên bản nói:

   Cô ơi, bạn Yến không cho chúng em ngồi( ủa mà sao hắn lại biết tên tôi)

   Cô nói: yến, em cho hai bạn ngồi với nha

     Tôi không có cách nào khác, nên phải để hai tên chết bằm ấy ngồi vào bàn của mình, hừm...m ( bật mình )

     Ba tiết học trôi qua trong buồn tẻ, thì bây giờ đã đến giờ ra chơi, tôi chỉ mong đến dây phút này để thoát khỏi hai tên chết bằm, chết dịch đó

   
     Tôi đang định phóng xuống căn tin để tìm thứ lắp đầy cái bụng, thì hai tên chết bằm và chết dịch kéo tôi lại làm tôi xém nữa là đo sàn luôn.

   Cũng may là tôi có học võ, nên thế đứng của tôi rất chắc chắn

   Chứ không thì tôi đã phải nằm bẹp ở dưới đất rồi.

    Tôi quay lại nhìn hai tên đó đang cười nham nhỡ, ( thấy ghê) tôi nói:

         Hai tên khùng kia, có rãnh thì đi giỡn với người khác đi nha, chứ tôi đây không rãnh

      Nói xong, tôi đá cho mỗi tên một cái vào bụng

    Rồi tôi nhanh chóng chuồn khỏi lớp, tôi phóng thật nhanh xuống căn tin, bỏ lại sau lưng hai vẻ mặt đơ như cây cơ

    
      Hai tên đó đơ vài giây rồi ngồi bật dậy dí theo tôi

    Tôi đang đi thì thấy hai tên đó lao như bay về phía tôi và nói

    Lý Hải Yến...., cô đứng lại cho bọn tôi.

   Tôi quay lại lêu lêu hai tên đó rồi nói

   Có giỏi thì dí theo tôi coi, hai tên chết bằm, chết dịch, lêu lêu :-P

   Tôi thấy trên đầu hai tên đó đang bóc khói nghi ngút ( nhìn buồn cười chết được)

     Lý Hải Yến, cô mà để bọn tôi bắc được, là cô chết chắc, đứng lại...i ( Thiên Vũ nói)

    Tôi đâu có ngu đâu mà đứng lại, có giỏi thì dí đi

     Hai tên đó dí tôi chạy từ lầu 4 xuống lầu 1, rồi lại từ lầu một dí lên lầu 4, ( bộ hai tên đó không biết mệt hả trời) chạy một lúc, mọi người trong trường nhìn chúng tôi như những đứa mới trốn chại "Tâm Thần" ra không đó.

     Tôi và hai tên đó mệt quá không dí nhau nữa, thế là ba chúng tôi kéo nhau dô căn tin tìm đồ để sật (sật là ăn đó)

    Hai tên đó kêu tôi kêu đồ ăn ra, hôm nay chúng bao tôi ăn nhân dịp chúng mới vào trường (thấy có người bao miễn phí, ngu gì tôi không ăn, hi hi)

       Tôi kêu nha, hai cậu bao đó

  Ừ, chúng tôi hứa sẽ bao cô ăn, không nuốt lời ok ( Minh Tuấn nói)

    Tôi kêu nha

  Ừ, kêu lẹ đi không thôi chúng tôi không bao nữa đó

     Dì 5 ơi, cho con 5 bịch bim bim, 3 chai sting, 3 chai nước suối, 4 dĩa chả cá 10 ngàn, 5 bịch bánh phồng tôm, 3 bịch soài 5 ngàn, 3 hũ soài lắc 5, đem ra lẹ cho con nha dì năm.

Nhìn hai người đó há hốc mồm sau khi tôi kêu song đống  đồ ăn, ( thấy mà tội) nhưng dù sao hai người đó bao mà

    Có ba người mà kêu nhiều dữ dậy

  Có sao đâu hai người không ăn thì tôi ăn, dù sao hai người bao tôi mà, hi

   Sau khi dì năm bưng hết đống thức ăn ra, tôi bắt đầu ăn một cách nhanh gọn, chỉ trong vòng 3phút đóng thức ăn trên bàn đã sạch bắc.

     Tôi quay qua hỏi hai tên mặt đang đờ ra

   Các cậu thấy đồ ăn ngon không?

     Ngon cái con khỉ, có được ăn miếng nào đâu

    ????. Sao các cậu không ăn?

   Khi vừa dọn ra thì cậu bây tới ăn đóng thức ăn, làm chúng tôi có được ăn miếng nào đâu

  Hì.....Hì, sorry

   Sau khi tính tiền xong, thì chúng tôi đi lên lớp

  Đi ngang lớp 11a2, chúng tôi thấy ngạc nhiên, bởi vì mọi người tập chung ngay cửa lớp đông qua trời, nên cái tính tò mò của tôi chổi dậy

   Tôi chen chúc chui qua mọi người, khi vào được trong lớp 11a2, tôi thấy thằng 5 mít đang đứng đó, tôi liền kêu nó lại hỏi

   5 mít, ở đây có chuyện gì mà đông người dữ zậy?

    Đại ca biết không, con nhỏ Ý nó đòi đập con Huyền đó

  Sao nó đòi đập con Huyền??

Vì nó sai con Huyền đi mua đồ cho nó, mà con Huyền nó không đi, rồi con Huyền còn lỡ tay làm bể cái đồng hồ mà bồ con Ý tặng, rồi nó kéo băng đập con Huyền.

    Tôi thấy con Ý dơ tay định tát con Huyền, nhưng tôi đã nhanh tay chụp lại cánh tay của con Ý và hất ra, làm cho nó tế vào người mấy đứa con gái kia.

   Nó đứng lên định tát tôi thì Thiên Vũ chụp lại cánh tay của nó rồi hất ra, nó thấy Thiên Vũ đứng trước mặt nó, nó liền nhẹ giọng nói

   Thiên Vũ đến tìm Ý hả (sao mà mê trai dữ dậy trời)

   Tôi đâu có rãnh đến đây tìm hạng người như cô

   Nghe Thiên Vũ nói vậy, con nhỏ đó tức sì khói (đáng đời), con nhỏ đó liền quay qua tôi định tát tôi nữa, nhưng chưa kịp chạm tay vào mặt tôi thì cô ta đã bị tôi cho một đạp và tế xuống đất, cô ta dã bộ xỉu, mà còn nhết môi cười nữa chứ (dã xỉu chẳng giống tí nào) tôi làm bộ nói

    Minh Tuấn hay cậu hô hấp nhận tạo cho Ý đi

   Minh Tuấn hiểu ý tôi muốn cho cô ta bài học, nên đã ngồi xuống và làm bộ nói

   Miệng cô ta hôi lắm, hay là 5 mít cậu hô hấp nhân tạo cho cô ta đi

  Ừm, tôi làm cho

  Thấy 5 mít cuối xuống, cô ta liền ngồi bật dậy và nói

   Tôi muốn Minh Tuấn hô hấp nhân tạo cho tôi thôi

  Ủa, sao cô biết 5 mít hô hấp nhân tạo cho cô chứ không phải tôi

  Tại vì em thấy

   Sao cô thấy được trong khi cô đang xỉu mà, à vậy là nãy giờ cô dã bộ xỉu hả, đồ dã tạo

    Nghe Minh Tuấn nói dậy cả đám chúng tôi đứng cười, còn cô ta thì quê một nùi

   Sử lý xong chuyện ở lớp 11a2, chúng tôi kéo quân về lại lớp 11a4

  
  
  

  

   

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro