chap2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#2

Tối đó sau khi cô dọn dẹp xong thì ngồi vào bàn ở phòng khách chờ anh về.

Chính cô cũng không biết tại sao cô lại chờ anh nữa.

Cô ngồi chờ anh mà ngủ quên lúc nào không hay ,chắc là cô đã quá mệt mỏi với những tra tấn mà anh đối với cô.

23h đêm anh về thì thấy cô đang ngủ say ở bàn ăn, không hiểu sao tim anh lại nhói, nhưng cảm giác đó cũng chỉ là thoáng qua.

Anh không thương tiếc đã cô một cước vào bụng cô làm cô ngã nhào từ ghế xuống sàn.

Cô vì đau mà mở mắt ra, đập ngay vào mắt cô là khuôn mặt giận dữ đáng sợ của anh.

-Cô đã dọn phòng xong chưa mà ra đây ngủ?_anh lạnh nhạt

-Em.........Em dọn xong rồi ạ!!!!_cô cúi gầm mặt để che đi những giọt nước mắt đang lăn dài trên khuôn mặt.

-Lần sau đừng tự tiện ngủ trên bàn như vậy sẽ làm dơ bàn tôi đấy.

-Dạ..._giọng cô nghẹn lại vì khóc.

-Không còn việc gì nữa thì cô mau xuống nhà kho mà ngủ.

Ả nghe vậy liền cản anh lại, sau đó thì thầm gì đó với anh.

-Vì Thảo Vân rỗng lượng xin cho cô nên tôi sẽ cho cô ngủ trong phòng.

Cô cứ tưởng ả có lòng tốt trong lòng rất cảm kích nhưng cô còn chưa kịp vui mừng thì anh lại bồi thêm một câu làm nụ cười cô khựng lại.

-Nhưng cô phải ngồi coi chúng tôi ân ái và phục vụ chúng tôi nếu chúng tôi có cần gì đó trong khi ân ái.

Tối hôm đó cô phải tận mắt chứng kiến cảnh chồng mình và tiểu tam ân ái ngay trên chiếc giường của cô.

Cô chỉ biết làm theo lời họ sai bảo , cố gắng nuốt nước mắt vào trong nhưng không được, nước mắt cô cứ thi nhau rơi xuống.

Tại sao? Tại sao lại đối xử với cô như vậy? Tại sao lại tàn ác với cô như vậy? Phải chăng kiếp trước cô đã gây ra quá nhiều tội lỗi để kiếp này cô phải đau khổ như vậy?

#còn

Đừng ném đá Yun

⭐ cho Yun vui đi

#Yun

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro