Số bảy (2)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thorn vẫn đang chìm vào giấc ngủ thì đột nhiên cậu ngửi thấy 1 mùi hương thoang thoảng không hiểu tại sao mùi hương đó lại có sức hút với cậu,cậu mở mắt nhìn căn phòng chỉ còn 3 người

Quake,Solar và cậu.....những người khác không có ở đây,cậu cảm thấy lạ nhưng cũng thôi.Đột nhiên 1 làn gió thổi ngang qua khiến cậu giật mình làn gió ấy chỉ thổi qua nhưng cậu có thể cảm nhận rằng nó rất lạnh....vì thế cậu mặc áo choàng màu trắng quanh người cho bớt lạnh và mở cửa phòng đi theo mùi hương lúc nãy nó dẫn cậu đi ra khu vườn đằng sau nhà

"Huh đây là mùi hương của--"

Bốp!!!

Chưa kịp nói xong Thorn đã bị đánh bất tỉnh người đánh thì mọi người cũng biết là ai rồi đấy.Một lúc sau,Thorn tỉnh dậy thấy mình đang đứng trên ghế và xung quanh cổ cậu là 1 sợi dây gai sắc nhọn được treo trên cây cổ thụ.Thorn sợ hãi nhìn sợi dây gai,nếu cậu di chuyển 1 chút thì lập tức sẽ bị gai đâm cho chảy máu cậu thì rất sợ máu nên không dám động đậy gì

"Xin chào Thorn...."_Tok Aba đi vào trên tay là 1 cây gậy bóng chày

"Tok....Aba"_Thorn sợ hãi nhìn Tok Aba đang chậm rãi tiến về phía cậu

"Sao ngươi lại sợ thế Thorn.....ta sẽ không làm đau ngươi đâu"_Tok Aba đi vòng quanh nơi Thorn đang đứng,điều đó càng làm Thorn sợ hãi hơn bao giờ hết

"Ngươi quý cây lắm phải không?"_Tok Aba đứng trước mặt Thorn mỉm cười.Thorn sợ hãi gật đầu

"Vậy thì....."_Tok Aba tiến về phía cậu

"Ta sẽ giúp ngươi hòa làm 1 với nó"_Tok Aba đạp chiếc ghế qua 1 bên làm Thorn rớt xuống bị sợi dây gai mà ông ta đã chuẩn bị trước xiết chặt cổ.Những chiếc gai sắc nhọn đâm sâu vào cổ cậu khiến máu chảy ra rất nhiều ướt hết cả áo choàng

Hơi thở của cậu yếu dần đi nhưng ý chí sinh tồn vẫn còn cậu cố gắng thoát khỏi sợi dây gai kia,cậu đưa bàn tay lên nắm chặt lấy sợi dây gai khiến bàn tay của cậu cũng bị gai đâm mà chảy máu,Tok Aba chứng khiến hành động đó liền ngứa mắt mà vung gậy bóng chày đánh mạnh vào người của Thorn

"Áhhhhhh"_Thorn đau đớn hét lên những cú đánh của Tok Aba khiến toàn cơ thể của cậu chảy máu vài chỗ thì bị gãy xương.....Thorn sau đó đã không còn chống cự nữa đôi tay dính đầy máu thả xuống,gương mặt trắng bệch không còn sức sống đôi mắt mở to và khóe môi chảy ra máu

Thấy Thorn không còn động đậy nữa ông ta liền đi ra ngoài vì ông ta biết rằng cậu đã chết.Và chỉ còn 2 người nữa thôi

4 giờ sáng,Solar đột ngột bật dậy mồ hôi chảy ra như suối...cậu cảm thấy tim của mình đau...đau lắm nhưng không biết vì sao,cậu nhìn căn phòng không có ai ngoài cậu và Quake

Solar cảm thấy kì lạ liền đi ra ngoài xem xét,cậu đi ngang qua phòng thí nghiệm của Tok Aba thì nghe thấy tiếng động ở bên trong phòng.Cậu nhăm mặt nhìn chằm chằm căn phòng rồi quyết định đi vô trong

Cạch!!!

Cậu mở cửa bước vào trong thì thấy những tài liệu ghi chép chất đống ở nhiều nơi trong phòng

"Huh gì đây?"_Solar nhặt tờ giấy đang ở phía dưới chân cậu lên đọc

"Thí nghiệm số 90 thuốc độc được làm từ xác của chuột?????"_Solar kinh ngạc nhìn tờ giấy mình đang cầm

Bùm!!!

Tờ giấy ấy phát nổ tạo ra 1 sợi dây quấn chặt cậu

*Chết tiệt*

"Ồ~~~xem ai mắc bẫy của ta này"_Tok Aba mở cửa đi vào

"Ông mau thả tôi ra"_Solar

"Hahaha sao mà thả được tao đang cần chuột bạch để thí nghiệm đây"_Tok Aba mỉm cười nhìn Solar

Nói rồi ông ta đi đến cái bàn chứa rất nhiều các chất đầy đủ màu sắc,ông ta đưa mắt nhìn lướt qua rồi cầm lên 1 lọ màu vàng bước về phía cậu

"Nào ngoan uống đi"_Tok Aba đưa lọ vào miệng của Solar nhưng cậu nhất quyết không chịu uống

Ông ta tức giận bóp chặt miệng Solar và đổ hết thứ chất lỏng màu vàng vào miệng cậu và ép cậu nuốt hết chúng

"Áhhhhh"_Solar gào lên ngay khi vừa nuốt chất đó vào cảm giác như từng lớp da thịt của mình bị ánh sáng của Mặt Trời chiếu vào vậy.Sau đó Solar tắt thở Tok Aba đi lại cầm 1 cái kính lên đeo vô rồi tiến lại gần xác của Solar

Khi ông ta nhìn vào thì thấy toàn bộ nội tạng bên trong đã bị nung chảy kể cả trái tim

"Chỉ còn 1...."

"..."

"Các cậu...các cậu"_Quake hoảng loạn gào lên

Trong đầu cậu bây giờ hiện lên hình ảnh cái chết của từng người mà cậu yêu quý điều đó làm cậu sợ hãi hơn bao giờ hết

Đột nhiên có 1 tia sáng lóe lên cậu ngay lập tức nhìn lên thì thấy 6 người anh em của cậu đang đứng ở đó cùng với 1 nụ cười nhẹ.Cậu nhanh chóng chạy đến vươn tay ra định sẽ nắm lấy tay bọn họ thì

"Ha....ha"_Quake tỉnh dậy gương mặt tái xanh đổ mồ hôi rất nhiều,cậu liền bật dậy không thấy ai trong phòng liền chạy đến chỗ cửa,mở ra thì cậu thấy Tok Aba đang đứng trước cửa tay cầm cây rìu

"Ô hô~~~ cậu bạn nhỏ của chúng ta dậy rồi sao?"_Tok Aba mỉm cười điên loạn nhìn cậu

"Ông...ông đã làm gì anh em của tôi"_Quake tức giận nhìn ông ta

"Hahahahahaha chẳng phải mày là người hiểu nhất sao?"_Tok Aba phá lên cười

"Vậy ông vác rìu ra đây để làm gì giết tôi sao?"_khuôn mặt của Quake bỗng chốc trở nên đáng sợ

"Ôi~~~cháu của ta cháu là người ông đang rất cần~~~~đương nhiên là ông sẽ không giết cháu rồi"_Tok Aba cười điên loạn nhìn cậu rồi đi mất

Khi ông ta vừa đi thì cậu liền chạy ra sân trước của nhà thì thấy....xác của Thunderstrom bị sét đánh...cậu thật sự rất sock khi biết những gì mìng mơ là thật,cậu vô hồn đi đến xác của Thunderstrom nhẹ nhàng nâng lên băng bó những chỗ bị thương và đem đi đến 1 nơi

Rồi cậu đi ra sau căn nhà thấy xác của Cyclone không toàn vẹn,cậu liền không cam lòng mà chạy vô nhà lấy kim chỉ ra thu gọn lại tay chân của Cyclone cậu bắt đầu ngồi khâu.Khi khâu xong cậu liền băng bó và đem đi

Cậu đi ra nơi mà Blaze bị thiêu chết nhìn vết rách ở bụng của cậu Quake liền đau lòng cũng như Cyclone cậu ngồi khâu lại bụng và băng bó rồi đem đi

Rồi cậu tìm đến biển nơi mà Ice thích nhất khi mới đặt chân lên nền cát thì cậu thấy có 1 cái xác đang uốn lượn theo chiều của dòng biển,cậu liền bơi ra vớt xác của Ice lên.Thấy những mũi băng bị ghim vào người Ice cậu liền nhẹ nhàng rút hết ra và băng bó lại rồi bế lên và đi mất

Sau đó cậu đi ra vườn đến chỗ cây cổ thụ nơi mà Thorn chết,cậu vô cảm nâng xác Thorn xuống lau máu và băng bó rồi đem đi

Cuối cùng cậu đi vô nhà tiến đến phòng thí nghiệm nơi mà Solar chết,có thể nói Solar là người duy nhất chết không bị tổn thương ở bên ngoài nên cậu cũng không cần băng bó nhẹ nhàng nâng lên và đem đi

Cậu bế xác Solar đi đến 1 ngọn đồi có dòng suối chảy xuống và đặc biệt là ở đây có cây hoa anh đào rất to và đẹp,cậu đi đến để xác Solar vào cái hố cuối cùng

*Nếu các cậu chết thì cơ thể của các cậu cũng nên được băng bó chứ nhỉ*_ đó là dòng suy nghĩ của Quake khi nhìn thấy xác của 6 người anh em của cậu bị thương...nếu cậu không cứu được họ thì ít nhất thân xác của họ cũng nên được toàn diện chứ

Rồi cậu lấy ra những thứ mà khi còn sống 6 người họ vô cùng thích 1 thanh kiếm sét,1 cái ván trượt,1 trái bóng,1 con gấu bông,1 chậu cây và 1 chiếc điện thoại.Cậu nhẹ nhàng đặt vào từng cái hố một xong xuôi cậu liền đứng dậy nhìn mặt họ lần cuối rồi dùng xẻng lấp hố lại

Sau khi lấp xong cậu liền đi về "nhà"

Cạch!!!

"Quake mày--"_Tok Aba chưa kịp nói xong liền bị ánh mắt chết chóc của cậu làm cho sợ hãi không dám nói gì

Cậu không nói gì mà đi thẳng lên phòng đóng chặt cửa lại ngồi xuống nhìn căn phòng nơi mà trước đây vô cùng ồn ào và đầy tiếng cãi nhau giờ đây hoàn toàn tỉnh lặng,không còn những tiếng cười không còn những tiếng cãi nhau hay những trò đùa nghịch ngợm nữa

Tách tách

Những giọt nước mắt lan dài trên khuôn mặt phúc hậu của cậu,mọi người đều bỏ cậu mà đi bây giờ cậu chỉ còn có 1 mình....thật cô đơn......

Từ ngày mà 6 người anh em của cậu ra đi thì cậu hoàn toàn suy sụp không ăn uống hay bước chân ra khỏi phòng khiến Tok Aba không giải tỏa được sự tức giận khiến cho tính cách của ông ta càng trở nên điên loạn hơn

Rồi đến một đêm

Cậu đang ngủ trong phòng thì nghe thấy tiếng động kéo 1 thứ gì đó sắt nhọn rồi

Rầm!!!

Cánh cửa tội nghiệp bị băm ra thành trăm mảnh Tok Aba đi vô với chiếc rìu trên tay

"Mày quá vô dụng tao không cần loại người như mày tồn tại ở nhà của tao"_Tok Aba gào lên điên cuồng chạy đến chỗ của cậu

Phập!!!

Ông ta vung rìu tính chặt đầu cậu thì may sao là cậu né được nhưng vẫn bị thương ở phần ngực rồi cậu nhanh chóng chạy ra ngoài

Cậu chạy đến ngã rẽ thì khựng lại không biết nên đi đường nào thì liền nhìn qua căn phòng thí nghiệm của Tok Aba cũng là nơi mà Solar đã tử mạng.Có 1 cái gì đó thôi thúc cậu đi vào trong cậu tiến đến cánh cửa phòng nắm chặt chốt cửa và từ từ mở ra

Bên trong toàn là tài liệu sổ sách chất đống và có nhiều chiếc lọ thủy tinh đựng 1 chất gì đó đủ màu sắc rồi đôi mắt cậu chú ý tới chính giữa căn phòng có sấp tài liệu nhưng nó đã bị niêm phong có vẻ ông ta không muốn ai đụng vào.Cậu đi đến và cầm nó lên mặc dù là bị niêm phong nhưng cậu vẫn cầm lên đọc

"Cái gì thí nghiệm?"_ cậu mở to cặp mắt Citrine nhìn chằm chằm vào sấp tài liệu trên tay mình

"Thí nghiệm số 150"

"Tôi là Tok Aba tôi từ nhỏ đã muốn tạo ra những vị thần của chính mình...giờ lớn lên thì điều tôi ao ước đã thành sự thật, tôi đã gặp người cứu rỗi tôi...ngài Satan ngài ấy đã chỉ cho tôi cách tạo ra những thiên thần hộ mệnh đáng yêu ấy đổi lại tôi phải tôn thờ và cúng máu cho ngài

Phải tôi đã tôn thờ ngài suốt 80 năm rồi và đã đến lúc tôi thực hiện điều mà tôi ao ước bấy lâu nay.Tôi nhận được từ con cháu trong nhà 7 đứa trẻ khuôn mặt giống y hệt nhau mà khác cái tính cách...tụi nó sẽ làm vật hiến tế đẹp nhất mà ngài Satan từng thấy.Ngài Satan xin hãy nhận lấy món quà mà tôi đã chuẩn bị cho ngài đêm nay...."

"Hóa ra bấy lâu nay....ông ta hành hạ tụi mình vì muốn hiến tế cho quỷ"_Quake

Đột nhiên có tiếng vỗ tay vang lên phía sau lưng cậu,cậu hoảng sợ nhanh chóng lùi về sau

"Hay lắm cháu trai của ta cháu cuối cùng cũng biết được sự thật"_Tok Aba vỗ tay mỉm cười mang rợn từ từ tiến về phía cậu

"Ông!!!"_Quake định vung ra chạy đi thì bị còng lại

"Ôi ôi cháu của ta cháu nghĩ ta sẽ chỉ có chém giết cháu mà không chuẩn bị gì ư~~~~"

Ông ta đưa cây rìu lên cao híp mắt nhìn cậu

"Tạm biệt cháu yêu của ta"

Phập!!!

"..."

.

.

.

.

.

.

Máu tuông ra cây rìu mà ông ta đang cầm trên tay rớt xuống

"Con mẹ nó!!!"_ông ta đau đớn ôm phần tay đã bị đứt lìa của mình,cậu thì mở to mắt nhìn khung cảnh trước mắt

Lúc mà ông ta vung rìu xuống thì không biết từ đâu 1 mũi tên băng xuất hiện với tốc độ cao khiến cho tay của ông bị đứt lìa

"Huh?"_cậu ngạc nhiên khi mình đã có thể cử động người liền không suy nghĩ gì nhanh chóng đứng dậy và chạy ra ngoài

"Thằng nhóc chết tiệt đứng lại"_ông ta dùng 1 cái khăn để ngăn máu chảy rồi liền cầm rìu chạy theo cậu

Cậu cứ chạy và chạy cảm xúc rối bời đến khi mệt mỏi thì cậu mới phát hiện mình đang ở nơi chôn cất của 6 người anh em của cậu.Cậu thở dốc nhìn 6 bia mộ kì lạ là tại sao không khí ở nơi này tràn ngập khát khí thế nhỉ,cậu nhớ bình thường mình đến thì không khí luôn ấm áp và mát mẻ mà

Đột nhiên tim cậu nhói lên,cậu ôm ngực khuỵu xuống thở dốc

"Ha...ha"

"Cháu của ta....vật hiến lễ của ta đây rôi"_Tok Aba xuất hiện với thân thể đầy máu do bị những chiếc gai đâm và vài chỗ bị bỏng

"Ông đã gắn gì lên tim tôi?"_Cậu mở to mắt nhìn chằm chằm Tok Aba

"Ôi đã bị phát hiện rồi sao"_Tok Aba mỉm cười man rợn

"Từ cái lúc mà ta thấy cháu ta đã biết mình cần làm gì nên nhân lúc 6 đứa kia phải đi ra ngoài làm việc ta đã lén gắn 1 cái bom hẹn giờ trong tim cháu đủ để giết chết cháu mà không làm tổn hại đến thân xác"

Nói rồi ông ta lấy ra 1 cái nút màu đỏ,bầu trời chuyển đen những tia sét màu đỏ mạnh mẽ đánh xuống những cơn gió điên cuồng thổi bay những gì xung quanh nó.Cậu cắn môi

"Chết tiệt"

Ông ta nhìn khuôn mặt trắng bệch của cậu mà tươi cười

"Sắp đến giờ rồi..."

Tích tắc! Tích tắc!

Đồng hồ chỉ đúng 12 giờ,đồng nghĩa với việc đã đến giờ hiến tế rồi.Ông ta nhanh chóng nhấn nút

"Áhhhhhhh"_ cậu ôm ngực liên tục gào lên

Cảm giác như trái tim lẫn linh hồn của cậu đều bị ai đó bót nát 1 vòng tròn xuất hiện xung quanh cậu.Chuẩn bị mang cả trái tim lẫn linh hồn cậu đi,Tok Aba vui vẻ nhìn cảnh tượng ấy thì....

Từ đâu 1 cây gai đâm xuyên qua tay còn lại của ông ta.Tok Aba nhăn mặt cố kìm nén sự đau đớn

"Hahahahahaha"_ một giọng cười trẻ con vang lên

Tok Aba chậm rãi nhìn lên cành cây thì ông thấy....

"Thorn?"_Tok Aba ngạc nhiên khi Thorn vẫn còn sống không phải là ông ta đã giết cậu rồi sao? Sao lại như thế?

"Hahaha đừng trưng cái bộ mặt giả tạo đáng kim tởm của ông ra ngay trước mặt tôi"_Thorn mỉm cười ma mị

Đột nhiên,ánh sáng của mặt trăng sáng lên chiếu thẳng vào chỗ Thorn khiến Tok Aba nhắm mắt lại vì chói đến khi thích nghi được thì liền mở mắt ra

"Quái....quái vật!!!"_ông ta hoảng sợ lùi về phía sau

Thorn ngồi trên cành cây người đầy máu,tay và chân có rất nhiều những chỗ được băng lại nhưng có máu chảy ra,đôi mắt màu Emerald đục ngầu khóe mắt chảy ra máu xung quanh cổ cậu là cái dây gai bám chặt vào cổ cậu,cái áo choàng trắng quanh người cậu bị nhuộm 1 màu đỏ của máu chảy ra từ cổ và mũ cậu cũng bị dính 1 ít máu,khuôn mặt ngây thơ nở 1 nụ cười ma mị nhìn ông

"Quái vật? Hahhahahaha nhìn lại ông đi chẳng phải ông chính là cuội nguồn của sự việc sao?"_1 giọng nói khác vang lên

Tok Aba nhanh chóng nhìn lên bầu trời

"Cyclone....?"

Cyclone đang ngồi trên cái ván trượt yêu quý của mình tay và chân của nó đã được khâu lại và gắn liền với cơ thể bộ quần áo màu xanh và trắng dính đầy máu và có vài chỗ được băng lại đôi giày mà cậu ta đang mang nó có gắn 1 mũi đao sắc nhọn.Cyclone mỉm cười vui vẻ nhìn Tok Aba,ông ta cảm nhận được đó không phải là nụ cười bình thường của Cyclone nó ẩn chứa 1 sự giả tạo và ông ta có thể cảm nhận được sâu trong cặp mắt màu Sapphire kia ẩn chứa sự điên cuồng thèm khát giết người

Ông ta sợ hãi lùi về sau

"Oh...chẳng phải ông đã dũng cảm giết chết bọn này sao? Vậy thì tại sao lại sợ hãi khi đối mặt với kết quả của mình như thế"_Blaze xuất hiện với chiếc áo đã bị cháy đi 1 nửa hở bụng nhưng nó đã được băng lại 1 nửa,nửa còn lại là cơ bụng của cậu và rất nhiều vết bỏng,tay và chân của cậu phất lên những ngọn lửa không bao giờ tắt,ánh mắt rực cháy của cậu điên cuồng muốn đốt cháy ông ta ra thành từng mảnh

"Suỵt.....bình tĩnh nào Blaze..."_ giọng nói lười biếng phát ra đằng sau Blaze

"Hể sao thế Icy?"_Blaze tụt hứng nói với Ice

Ice mở hé mắt nhìn Blaze

"Tí nữa phần cuối mọi người sẽ để lại cho cậu"

"Yayyyy yêu cậu nhất"_Blaze vui vẻ ôm Ice từ đằng sau

Ice đỏ mặt hạ thấp mũ xuống để không ai nhìn thấy bộ mặt xấu hổ này của cậu.Và..... cặp Close Up đang thả cơm tró cho toàn thể bà con đang có mặt tại đây,Tok Aba đứng hình tại chỗ cái gì đây? Chả phải chúng nó tới đây để trả thù sao? Sao lại rắc cơm tró cho người cao tuổi thế ?

Giờ ông mới để ý hình dạng của Ice,Ice vẫn mặc bộ đồ bình thường nhưng có vài chỗ là 1 tảng băng bị gắn lên người máu cũng ở chỗ đó mà chảy ra,cậu ta đeo 1 cái dây đựng đồ gì đó hở hông,đôi mắt màu Topaz sâu thẳm như đáy đại dương khuôn mặt lười biếng như bình thường

"Tch bớt tình tứ đi"_ Bất chợt 1 vọng nói lạnh vang lên

"Hở Thundy"_Cyclone khi thấy người yêu mình liền phóng tới chỗ Thunderstorm

"Thundy cậu đi đâu nãy giờ vậy hả có biết tớ phải hít cơm tró của cặp close up không"_Cyclone giận dỗi trách móc Thunderstorm

"Xin lỗi cậu mà Cy tớ và Solar phải giải quyết mấy cái thứ ở nhà"_Thunderstorm ôn nhu xoa đầu Cyclone

"Hứ"_Cyclone tỏ ra giận dỗi nhưng không làm gì mà cứ để Thunderstorm xoa đầu cậu

"Ồ xem ai kìa cũng như người ta thôi mà cũng nói"_Ice nhìn thấy cảnh tượng trên liền lên giọng mỉa mai

"Ý gì đây hả Sâu Lười?"_Thunderstorm nhìn Ice với khuôn mặt lạnh toát

Tok Aba nhìn Thunderstorm chằm chằm,cậu ta khá là bình thường.....nhưng có vài chỗ trên người cậu được làm bằng kim loại 2 bên vai chân và cả mũ cũng thế,lâu lâu sẽ có vài tia sét màu đỏ xuất hiện xung quanh người của Thunderstorm và vài chỗ được băng lại

Và từ nãy đến giờ cậu bé gai đáng yêu của chúng ta đã bị hít 2 luồng cơm tró nồng nạc đến từ phía cặp Close Up và cặp Thiên tai.Cậu nở nụ cười rất chi là "thân thiện" với 2 cặp kia đến khi người đó xuất hiện

"Thorny~~~~~"_Solar vui vẻ chạy đến chỗ bé gai nhà cậu mà ôm vào lòng

"Oa Solar cậu ác lắm dám để tớ ăn cơm tró của 2 cặp kia"_Thorn tức giận đánh vào lưng của Solar

"Haha...xin lỗi bé gai nhé tớ phải giải quyết mấy cái đống thí nghiệm kia"_Solar cười trừ xoa đầu Thorn

Nếu nói ai có thân xác bình thường nhất thì chắc chắn là Solar rồi vì cậu ta chết vì tác động bên trong cơ chứ không phải bên ngoài.Nhưng cách ăn mặc của cậu ta có vẻ thay đổi nhiều,cậu ta bận đồ của nhà khoa học màu trắng xám đôi chỗ có viền màu vàng,tuy nhiên trên cơ thể của Solar có những vết chém do hồi còn sống ông ta để lại

Tok Aba sợ hãi nhìn 6 người hay 3 cặp vợ chồng son đang đứng trước mặt mình,không phải là ông đã giết chết tụi nó rồi sao? Không lẽ ngài Satan không thích những đồ hiến tế này.Nghĩ đến ông liền cắn môi

*Nếu ngài Satan đã không chấp nhận thì giữ linh hồn lại cũng chẳng để làm gì*_ông ta liền dùng chân của mình lấy ra 1 thanh đao bạc bằng 1 cách (logic) nào đó

Nhưng khi vừa lấy ra thì có 1 ngọn gió phi đến với tốc độ cao chém đứt lìa chân của ông

Tất cả 6 boboiboy đứng xung quanh ông nở 1 nụ cười mang rợn....

Về phía Quake lúc này cậu đang trong tình hình giữa bờ vực sống chết.Ý chí nói rằng cậu phải cố gắng sống thêm cả phần 6 người anh em của cậu nữa nhưng trái tim của cậu thì nó đã chết theo họ rồi....cậu đã quá mệt mỏi vì phải cô đơn trên cõi trần gian này rồi 1 mình không có ai bên cạnh không có ai để tâm sự để nói chuyện.....

Cậu quyết định thả lỏng người để cái chết từ từ nuốt trọn cậu,trong lúc hấp hối thì bất chợt cậu cảm thấy rất ấm áp cứ như đang được người cậu yêu quý nhất trên đời ôm vậy với sức lực cuối cùng cậu cố gắng mở to đôi mắt đã bị nhòe của mình và thấy hình ảnh 6 người khuôn mặt giống nhau nhưng khác nhau về màu sắc đang ôm cậu

"Cậu không hề cô đơn....vì đã có chúng tớ ở đây rồi"

1 câu nói nhẹ nhàng lướt qua đầu cậu,như 1 lời hứa hẹn rằng sẽ không để cậu cô đơn dù đang ở đâu đi chăng nữa,cậu mỉm cười nhẹ nhàng đôi mắt nhắm nghiền hơi thở đã ngừng.......Khi đã hoàn toàn chết đi trong phút chót 1 giọt nước mắt chảy xuống khuôn mặt bình thản của cậu

______________________________________

"..."

Cả đám rơi vào trạng thái im lặng khi nghe hết câu chuyện mà Yaya kể,Tôi không ngờ câu chuyện lại bi thương đến thế

"Cho tôi hỏi là lão già Tok Aba bị làm sao thế?"_tôi lên tiếng sau 1 hồi im lặng

"Không 1 ai biết cả chỉ biết khi cảnh sát tới thì chỉ thấy thân xác của lão ta  bị hành hạ 1 cách kinh khủng"_Yaya từ tốn kể lại

"Vậy còn ngôi nhà đó thì sao?"_Lari lên tiếng hỏi

"Căn nhà đó sao....nó đã bị mất tích ở trong khu rừng đó rồi"_Yaya bình tĩnh trả lời

Khoan có gì đó sai sai khi tôi nghe được câu trả lời của Yaya,kì lạ là toàn bộ câu chuyện mà Yaya kể cho chúng tôi nghe,nó rất chi tiết giống như là cô ta đã chứng kiến nó vậy

"Cho tôi hỏi...."_tôi lên tiếng

"Ai đã kể cho cô nghe về truyền thuyết đó?"_khi nghe tôi hỏi vậy Yaya khá ngạc nhiên nhưng cũng trở về trạng thái bình thường

Yaya nở 1 nụ cười tươi,bầu trời đen những tia sét đánh xuống những cơn gió thổi qua.Tôi cảm giác như trọng lực ở đây đang bị thu hẹp lại vậy

Yaya nhìn nhóm chúng tôi dơ tay lên và nói

"Là Chủ Nhân"

Rầm!!!

Một khoảng không im lặng không 1 tiếng động nào,Yaya bình thản ngồi uống trà dưới chân cô là những kẻ xấu số khi bị dẫn dắt về đây

"Chị Yaya mọi việc xong rồi sao"_Ying mở cửa phòng nói

"Ừ kêu Gopal vô mang xác của đám này cho chủ nhân đi"_Yaya xua tay

"Khỏi cần kêu tôi đây"_Gopal đứng sau lưng Ying lên tiếng

"Phiền anh rồi Gopal"_Yaya đứng dậy đi ra ngoài bỏ mặc Gopal với đống xác thối ở trong phòng

"Ah chị Ying chị Yaya"_ thằng bé tóc vàng mà Tom đã gặp hồi sáng lon ton chạy về phía Ying và Yaya

"Ochobot em làm tốt lắm"_Yaya ôn nhu xoa đầu Ochobot

"Vâng"_Ochobot mỉm cười tinh nghịch

"Chủ nhân sẽ thích lắm đó"_Ying vui vẻ nói

Đột nhiên ở khoảng không nào đó xuất hiện 1 cánh cổng

Két!!!

Người bước ra từ cánh cổng đó trầm lặng lên tiếng

"Yaya Ying Ochobot về thôi"

"Vâng anh Fang"_Ochobot nhanh nhảu chạy về phía cánh cổng

"Hôm nay làm việc thế nào?"_Fang nghiêm túc hỏi Yaya

"Rất ổn nha"_Yaya dơ ngón cái với Fang rồi dắt tay Ying đi qua cánh cổng

Fang nhìn 2 người họ bước qua cánh cổng thì cũng mau chóng đi qua....trước khi đi qua thì Fang có nhìn lại ngôi nhà trong mắt người thường thì là khách sạn đâu có ai ngờ nơi đây chính là nơi bị ám bởi 7 hồn ma đó chứ

Fang nhìn 1 lúc rồi cũng quay người bước qua cánh cổng

"..."

Các bạn thấy sao cuộc hành trình của tôi có vẻ không vui mấy nhỉ [Error]

Nếu các bạn...thắc mắc tại sao tôi vẫn còn có thể nói chuyện với các bạn được thì...[Error]

Làm ơ....[Error]

Ai đó giú....[Error]

Ở đây thật cô đơn....chúng tôi luôn muốn có thêm những người bạn....hãy đến đây với chúng tôi....chúng tôi luôn chào đó BẠN

Màn hình bỗng chốc đen lại và từ từ hiện từng chữ một

"BẠN-SẼ-ĐẾN-CHƠI-VỚI-CHÚNG-TÔI- CHỨ?"

______________________________________

Hú mọi người con add đây UvU

Sau hơn 1 tuần thì chap này cũng ra lò mà lần đầu viết thể loại này có thể nó không hay hoặc hơi nhảm mong mọi người bỏ qua :"))))

Add biết là có 1 số thông tin chưa được tiết lộ hoặc khá là khó hiểu,mọi người cứ comment ha add sẽ giải thích ở chap sau :>

Cảm ơn vì đã đọc❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro