Yaya: Cuốn sách

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Xin chào mọi người tên của tôi là Yaya,năm nay tôi 13 tuổi,tôi từ nhỏ đã là 1 học sinh giỏi chăm ngoan và nhận được rất nhiều giấy khen tất nhiên tôi cũng là mẫu người mà tất cả các bậc phụ huynh đều đem tôi ra để so sánh với con của họ điều đó khiến ba mẹ tôi vô cùng tự hào.Hàng xóm,dòng họ,bà con xóm liều ai ai cũng ngưỡng mộ tôi vì tài năng thiên tài bẩm sinh ấy

Cũng chính vì điều đó mà ba mẹ tôi luôn áp đặt những giấy khen,huy chương học tập lên hàng đầu.Họ ép tôi phải học liên tục không được chơi như những đứa trẻ khác,họ sợ nếu tôi chơi thì sẽ quên việc học điểm số của tôi cũng sẽ vì thế mà giảm xuống nên họ nhốt tôi trong phòng không cho tôi ra ngoài và không cho ai gặp tôi trừ những người mang đồ ăn,dọn dẹp và dạy thêm cho tôi thì mới được vào

Điều đó khiến tôi vô cùng mệt mỏi,tôi đã tự hỏi chính mình là mình sống trên đời này chỉ để học thôi sao? Tôi không được tham gia cái gì của trường hoặc của khu phố cả trừ những lần thi học sinh giỏi.Tôi là học sinh đứng đầu trường cũng như là hội trưởng hội học sinh nên mọi người rất kì thị tôi,mỗi lần họp phụ huynh thì cô giáo sẽ kiểm điểm họ tất nhiên cô sẽ tuyên dương tôi rồi.Các ba mẹ của họ thường so sánh tôi với họ vì thế nên họ càng ngày càng ghét tôi hơn.Thậm chí là tôi đã bị tẩy chay,ban giám hiệu nhà trường cũng đã nhúm tay vô chuyện này nhưng chỉ làm để cho có thôi

Haizzzz,tôi cảm thấy thật buồn chán cứ như cuộc sống chẳng còn ý nghĩa gì với tôi nữa

Tùng!Tùng!Tùng!

"Cả lớp đứng"

Giờ ra chơi là giờ ai đi học cũng mong chờ tất nhiên rồi với những người ghét đi học giờ ra chơi và giờ ra về cứ như 1 sự giải thoát cho họ vậy

Theo thói quen hằng ngày tôi lấy đồ ăn trưa đi đến thư viện,giờ ra chơi không 1 ai muốn vào cái thư viện nhàm chán này cả nên tôi có thể yên tĩnh mà đọc sách.Tôi đi lướt qua từng khu sách 1 mong muốn sẽ kiếm được sách nào đó hay ho

"Huh gì đây?"_tôi thấy 1 cuốn sách bao bìa là hình 1 người con trai cầm cây gậy xung quanh là những sinh vật đỏ đen,máu me,kinh dị

"Tâm linh sao?"_tôi nhìn bìa của cuốn sách,thật sự thì đây là lần đầu tiên tôi đụng vô những thứ tâm linh vì thường ba mẹ tôi chỉ cho phép mua những cuốn sách về toán hoặc cái gì đó liên quan đến học tập

Tôi cũng tò mò thể loại này lâu rồi thế nên tôi liền cầm nó đến chỗ ngồi hằng ngày của tôi và đọc.....

Thật bất ngờ trong suốt giờ ra chơi,tôi hoàn toàn đắm chìm vào nội dung của cuốn sách chưa bao giờ tôi lại chăm chú vào 1 chuyện nào khác ngoài học cả

Tùng!Tùng!Tùng

Tiếng trống vào lớp vang lên khiến tôi hụt hẫng tôi còn chưa đọc xong mà,thôi thì tôi sẽ mua luôn cuốn này vậy

"Chị cho em mua cuốn này"_tôi đưa cho chị quản lí thư viện cuốn sách

"Em ơi em biết là sách của thư viện chỉ có thể---"

"Nhiêu đây đủ chứ?"_tôi đưa 1 sấp tiền lên bàn

Con mắt của chị ta sáng rực nhanh chóng cầm sấp tiền lên đếm

"Được được em cứ lấy thoải mái"

"Cảm ơn chị"_tôi nhanh chóng đi về lớp

Ha...ha..ở đây bạn chỉ cần có tiền thì bạn có thể có tất cả,kể cả điểm số.Những thầy cô giáo ở đây họ không quan tâm học sinh bị làm sao nhiễm là không ảnh hưởng tới uy tín nhà trường là được.Nhà tôi thuộc dạng quý tộc nên mọi người trong trường mới kính nể

Ra về tôi nhanh chóng đi về nhà

"Con về rồi"_tôi mở cửa để giày lên kệ rồi chạy lên lầu

Cạch

Tôi đóng cửa phòng,để balo xuống và lấy cuốn sách đó ra.Thật sự thì tôi kém nhất là môn văn được có 9,6 thôi những môn còn lại thì 10 hoặc 9,8 tôi cảm thấy không hứng thú với bộ môn này nó có gì đặc biệt chứ?

Nhưng khi đọc cuốn sách này xong tôi lại có 1 suy nghĩ khác về thể loại kể chuyện.Cuốn sách này kể về 1 chuyến đi khám phá ngôi nhà ma ám với lối kể chuyện lôi cuốn và hấp dẫn và nó có 1 thứ mà tôi hằng mong ước....đó là sự tự do,tôi cứ thế chìm đắm vào thế giới tâm linh điều đó cũng khiến tình hình học tập của tôi giảm xuống

"Cái gì chỉ được có 9 điểm???"_mẹ tôi hét lớn ném sấp giấy kiểm tra xuống sàn

"Tao nuôi mày ăn học đoàng hoàng đây là cách mày trả ơn tao hả?"

"Cút lên phòng tao không muốn nhìn thấy mặt mày nữa"

Sau khi bị mẹ chửi tôi im lặng bước lên phòng,từ sau khi đọc cuốn sách đó tình hình học văn của tôi cao hơn nhưng những môn khác lại giảm xuống còn 9 điều đó khiến ba mẹ tôi tức giận.Họ muốn tôi giỏi ở tất cả các môn khi thấy điểm văn của tôi cao hơn họ đã rất vui nhưng khi nhìn thấy con điểm 9 họ lại lật mặt quay qua chửi tôi

Cạch

Tôi đóng cửa phòng mơ hồ nằm xuống giường,đôi mắt vô hồn nhìn lấy cuốn sách đó

*Phải chi mình được tự do như những người trong đó*

Mắt tôi nhắm lại và chìm vào giấc ngủ

______________________________________

Sáng hôm sau

[7h sáng] Típ!Típ!Típ

Tôi bị đánh thức bởi tiếng chuông điện thoại chết tiệt nắm lấy điện thoại tôi tắt báo thức và lết xác vô nhà tắm.Sau khi vệ sinh xong thì tôi bước xuống nhà,dưới nhà tôi thấy ba mẹ tôi đang nói chuyện với 1 ông bác nào đó

Mẹ quay người ra thấy tôi liền lạnh nhạt nói

"Yaya...xuống đây chúng ta cần nói chuyện"

Tôi im lặng đi xuống ngồi đối diện với họ

"Em họ của con mới chuyển lên đây sống mà nhà chúng ta đã hết phòng rồi..."

"Vô chủ đề đi ạ"_tôi nghiêm giọng nói

"......Chúng ta muốn con chuyển đi nơi khác sống"

Ồ ra là thế mẹ tôi muốn chuyển tôi đi nơi khác để không làm ảnh hưởng tới uy tín gia đình nhưng không dám nói trực tiếp đây mà.Em họ tôi cũng giống tôi vậy nó học rất giỏi đặc biệt là môn văn chắc là vì thế nên mẹ tôi mới muốn tôi đi.....để nó thay thế chỗ của tôi

"Được ngay bây giờ luôn sao?"_Yaya

Bà ấy gật đầu,tôi trầm ngâm 1 lúc thì đi lên phòng sắp xếp đồ đạc,khi đã chuẩn bị xong tôi nhìn sơ lại căn phòng mà tôi đã gắn bó suốt 15 năm từ khi sinh ra.Đã có rất nhiều kỉ niệm ở đây....nhưng cũng đã đến lúc tôi được giải thoát rồi.Tôi cầm vali xách ra khỏi nhà,xe đã đứng ở ngoài chờ sẵn

Trên xe,tôi cứ hướng mắt về phía căn nhà quen thuộc ấy nó xa dần và hoàn toàn biến mất...

Két!!!

Chiếc xe dừng lại trước 1 căn biệt thự sang trọng và có phần cổ kính hình như đã được xây dựng từ lâu rồi.Tôi đi quanh nhà quan sát....không có chỗ nào bị bẩn hay bị sức mẻ thậm chí những đồ dùng ở đây còn sài rất tốt không có dấu hiệu hư hại

Có vẻ người chủ cũ đã chăm chóc ngôi nhà này trước khi rời đi,căn biệt thự này có 2 tầng và rất nhiều phòng tôi cũng không rảnh để đi từng phòng 1 nên chọn đại 1 phòng ở trên tầng 2 để ngủ

Cạch

Tôi mở cửa phòng,bên trong cũng không có gì đặc biệt lắm có giường có bàn học có tủ đồ có nhà tắm.Tôi kéo vali vô và bắt đầu sắp xếp lại căn phòng đang loay hoay sắp xếp thì tôi bất chợp làm rớt cuốn sách tâm linh xuống đất.Tôi quỳ xuống cầm cuốn sách lên,nhìn bìa sách tôi bất chợt muốn đọc nó.Nhưng thôi phải sắp xếp lại căn phòng đã

"Haizzz cuối cùng cũng xong"

Tôi mệt mỏi ngồi xuống giường tôi đã sai lầm khi mang quá nhiều đồ dùng từ bên nhà cũ qua,tôi đã mất 2 tiếng đồng hồ để sắp xếp

"Chắc phải đi pha trà quá"

Dù mệt nhưng tôi vẫn lết xác đi pha trà tôi lấy gói trà ra để vô ly rồi lấy nước sôi đổ vô xong xuôi tôi cầm tách trà đi lại giường

Ngồi xuống tôi liền nhâm nhi trà,đây là trà bạc hà 1 loại trà quý hiến ở thành phố của tôi,nó có 1 mùi hương rất dễ chịu vị của nó thanh mát tôi thường uống nó khi mệt mỏi hoặc căng thẳng.Bất chợt đầu tôi đau nhói cứ như có thứ gì đó vừa lướt qua trong đầu tôi vậy......tôi vô hồn nhìn tách trà mình đang cầm vô thức nói

"Ngày 7 tháng 7"

"Sấm sét đã đánh"

"Gió đang thổi mạnh"

"Lửa điên cuồng thiêu rụi"

"Băng 1 mìng lạnh lẽo"

"Cây xanh dính máu"

"Mặt trời bị thiêu rụi"

"Mặt đất bị xói mòn"

"..."

"Đó là ngày mà tất cả.......ĐÃ CHẾT"

Sau khi nói xong 1 tia sét màu đỏ đánh mạnh xuống nơi mà tôi đang ngồi khiến tôi giật mình nhìn ra ngoài

"...Trời mưa rồi"

Cơn mưa to ào xuống gió cùng những tia sét lần lượt song hành cùng nhau trên bầu trời ảm đạn,tôi chả biết tại sao bản thân lại nói ra những câu đó nữa....

"Thôi không suy nghĩ nữa..."

Tôi mệt mỏi nằm lên giường cố gắng ngủ để lấy lại sức

"..."

"Mama Thundy 2 cậu thấy cô ta thế nào?"

Bên ngoài trời mưa xuất hiện hình bóng của 3 người con trai,bầu trời ảm đạn làm tôn lên ánh mắt vô hồn của 3 người họ.Câu nói lúc nãy là của cậu bé có cặp mắt Sapphire sâu thẳm đang ngồi nghe nhạc trên chiếc ván trượt của mình xung quanh cậu bao bọc là những ngọn gió sắc bén

"Tớ không quan tâm"_câu nói lạnh nhạt phát ra từ người con trai có cặp mắt Ruby xung quanh cậu là những tia sét màu đỏ đứng cạnh cậu

"Nah còn cậu thì sao Mama?"_ cậu bé Sapphire đã quá quen thuộc với tính cách của người yêu mình nên quay sang cậu con trai còn lại

"Tớ thấy.....cô ta rất có tiềm năng đấy"_ cậu con trai có cặp mắt màu Citrine sáng rực ôn nhu quay qua trả lời

"Oh Mama đã đánh giá cô ta như thế thì không thể xem thường rồi"_ cậu ngồi xéo chân híp mắt nhìn Yaya

Thunderstorm tức giận kéo mũ thấp xuống liếc nhìn Cyclone đang chăm chú xem xét Yaya.Cô ta có cái quái gì mà Cyclone để tâm đến thế cơ chứ,Thunderstorm bất giác tỏa sát khí

Như cảm nhận được sát khí phát ra từ cậu bạn Tsundere của mình Quake thở dài

"Được rồi Thunderstorm Cyclone về thôi"

"Vâng"

Trong cơn mưa to cùng giới những tia sét đang đánh chúng ta có thể thấy loáng thoáng 3 bóng hình đang lơ lửng trên bầu trời mà dần dần biến mất....

______________________________________

2 năm sau......

"Khách sạn Cacao kính chào quý khách"

Sau 2 năm ở đây thì tôi quyết định đập căn nhà cũ mà xây lên 1 khách sạn 5 sao,nơi này rộng và trang trí đẹp mắt nên đã thu hút rất nhiều người trong làng đến đây....mặc dù họ biết nơi đây đã xảy ra sự kiện gì.Tuy nhiên kì lạ ở chỗ là số người mất tích ở ngôi làng cũng ngày càng đông hơn nhiều gia đình không dám đi ra bên ngoài vào ban đêm...

Nhưng không sao tôi vẫn rất vui với cuộc sống hiện tại có công ăn việc làm ổn định khi chỉ mới 15 tuổi được tự do làm điều mình thích mà không bị ngăn cản....tôi đang sắp xếp bàn làm việc cho cuốn tiếp theo thì

Bộp!

Có 1 cuốn sách rớt xuống đất,tôi mệt mỏi nhặt nó lên thì

"Hm? Cuốn sách đó"

Đây là cuốn sách tâm linh đầu tiên tôi đọc mà,sao nó lại nằm ở đây nhỉ? Haizzz chắc là tôi bận quá nên hay để đồ lung tung đây mà

"Yaya"_ một tiếng nói phát ra đằng sau cánh cửa phòng tôi

"Chị vào đi"

Cạch

Bước vào là 1 cô gái tóc nâu ngắn cùng với 1 chàng trai tóc xanh dương đậm

"Mời 2 người ngồi"_ tôi lịch sự mời họ ngồi

Họ ngồi xuống đối diện với tôi,tôi mời họ uống 1 chút trà

"2 vị tới đây chắc là có mục đích gì rồi nhỉ?"_tôi chầm chậm hỏi

"Vâng...."_cô gái ngại ngùng nói

"Tôi có thể giúp gì cho 2 người?"_tôi mỉm cười nhìn 2 người họ

"Tôi...tôi nghe nói cô có biệt tài kể chuyện rất hay liệu...cô có thể kể cho chúng tôi nghe được không?"_cô gái lắp bắp nói

"Hì được chứ"_tôi mỉm cười híp mắt nhìn 2 người đang hào hứng chuẩn bị nghe câu chuyện của tôi~~~

Cách đây 2 năm về trước

Ở thành phố Malaysia rộng lớn có 1 người con gái thuộc dòng tộc giàu sang ai ai cũng phải kính nể cô vì sự giàu có được di truyền từ đời này sang đời khác.Tuy nhiên cô không chỉ biết đến với sự giàu có mà còn vì tài năng thiên tài bẩm sinh của cô,lúc nào cô gái ấy cũng đạt được giải nhất học sinh giỏi và có rất nhiều huy chương giấy khen khiến bao người ghen tị

Tuy nhiên cuộc đời của cô không được tự do như những đứa trẻ khác cô bị buộc lại trong chiếc lồng giam và chỉ có thể nhìn mọi người chơi đùa,ngay từ nhỏ cô đã không có tiếng nói trong nhà nên việc xin hay phản kháng lại đều vô dụng.Rồi đến 1 ngày điểm số của cô bị tuột xuống điều đó khiến ba mẹ cô tức giận họ xua đuổi cô khỏi ngôi nhà ấy bắt cô phải chuyển đi nơi khác

Tới 1 nơi xa lạ làm cô cảm thấy bất an căn nhà dù trông đã cũ nhưng không hề có bụi hay dấu tích của việc sắp hư kể cả các đồ dùng còn sót lại cũng thế.Về đêm cô thường có thói quen ngắm trăng trước khi ngủ,cô đi lại gần cửa sổ nhìn ra ngoài.Cô mở to mắt khi nhìn thấy màu đỏ của mặt trăng hiện tượng trăng đỏ cực kì hiếm thế mà lúc cô chuyển qua đây ở liền nhìn thấy nó,cô có cảm giác bất an vô cùng nhưng cũng thôi mà lên giường ngủ

Trong mơ cô đã thấy....

Tôi dừng lại nhìn khuôn mặt tò mò của 2 người kia mỉm cười chậm rãi nói từng câu một

"Hình ảnh 1 cậu bé bị sét đánh chết

1 cậu bé tay chân bị xé ra ở tứ phía

1 cậu bé bị mổ bụng và thiêu sống

1 cậu bé bị băng ghim chảy máu và nghẹt thở dưới nước

1 cậu bé bị treo cổ bằng gai tới chết

1 cậu bé bị thí nghiệm tàn độc

Và cậu bé cuối cùng.....được đoàn tụ với họ"

2 người họ shock đến tái xanh mặt mày khuôn mặt lộ rõ vẻ sợ hãi.Tôi bình thản nói tiếp

Những cơn ác mộng như thế cứ liên tục xuất hiện trong đầu cô làm cô cảm thấy rất mệt mỏi vì mỗi lần nhắm mắt là hình ảnh ấy sẽ xuất hiện ngay lập tức nhưng đó chỉ là 1 phần.Ba mẹ của cô chết vì tai nạn giao thông cô đã rất shock khi biết được tin này và tất nhiên tất cả tài sản của ba mẹ cô đều đã thuộc quyền sỡ hữu của cô nhưng người em họ của cô khi biết rằng chị mình sỡ hữu 1 khối tài sản lớn như thế tất nhiên cô ta sẽ không để yên rồi.Cô ta đã thuê sát thủ thủ tiêu chị mình theo bộ luật ở đây thì nếu người kế thừa tài sản mất thì có quyền chọn người thừa kế tiếp theo nếu cô chết thì cô ta có thể chiếm toàn bộ khối tài sản đó

Đêm hôm đó,cô đang ngủ trong phòng thì nghe tiếng động lạ ở tầng dưới.Cô liền cầm đèn pin mở cửa đi xuống cầu thang.Tay cô run bần bật lỡ như là ăn trộm thì sao hay là người xấu thì cô biết xử lí thế nào đây???

Cô chầm chậm bước xuống cầu thang đi tới trung tâm phòng khách thì....

Pằng!!!

Viên đạn ghim thẳng vào ngực trái của cô máu tuôn ra cơ thể cô ngã xuống sàn cùng với vết thương chí mạng.Trong lúc hấp hối cô đã nghe loáng thoáng được tên kia nói gì với người bên kia điện thoại

"Alo cô Kean đó hả tôi đã xử lí xong mục tiêu rồi phiền cô chút nữa gửi tiền cho tôi"

"Rồi rồi chỉ cần anh giết chị ta thì cái gì tôi cũng sẽ trả"

"Ừ"_tên đó nói rồi cúp máy liếc qua xác của cô gái xấu xố ấy.Hắn ta rời đi nhưng khi vừa đặt chăn xuống thì sàn nhà bỗng mọc ra những loại cây ăn thịt khổng lồ đầy gai nhọn quấn chặt lấy hắn ta

Cô ấy vẫn có thể nghe rõ thấy được tiếng thét đau đớn của hắn ta và 1 bóng hình....của 1 người con trai.Cô không đủ sức nữa rồi đôi mắt bị nhòe đi bởi nước mắt chầm chậm nhắm lại

"...Này..."

Ai ai đó?

"Tỉnh dậy đi....ngài Quake muốn gặp trực tiếp cô đấy...."

Cô khó khăn mở mắt khi vừa mở thì liền nhắm lại vì không quen với ánh sáng,khi định hình lại thì cô thấy mình đang quỳ xung quanh cô bao phủ là những ngọn lửa của sự tra tấn cô có thể nghe rõ tiếng gào khóc ở đó

"Cô..."

Cô giật mình nhìn lên...trước mặt cô là 7 ngai vàng được đặt theo hàng,3 hàng ghế bên phải có màu lần lượt là xanh dương đậm đỏ có xen lẫn cam và xanh lá bên trái là đỏ xanh nhạt và cam ở chính giữa là ngai vàng màu Citrine nổi bật.Cùng với ngai vàng thì chủ nhân của chúng cũng sang không kém

Thanh niên có màu mắt Sapphire đang nhắm mắt 1 bên mắt và tai cậu ta đeo tai nghe kết nối với bộ phát nhạc,thanh niên có màu mắt Carnelian trên tay là chiếc máy gì đó cô không biết nhưng có vẻ cậu ta rất thích nó bằng chứng là cậu ta bấm liên tục không ngừng,thanh niên mang cặp mắt màu Emered đục ngầu trên tay đang ôm chậu cây nhìn ngắm nó.Phía bên trái thì có thanh niên khuôn mặt lạnh ánh mắt màu Ruby sắc bén không quan tâm tới gì chỉ dán mắt vô sách,thanh niên màu Topaz đang nhắm mắt ngủ từ nãy đến giờ sỡ dĩ mà cô biết màu mắt cậu ta là vì lúc nãy cậu ta có mở hờ mắt ra nhìn rồi lăn ra ngủ tiếp,thanh niên đeo kính cam nổi bật trên tay cầm những lọ thủy tinh đầy sắc màu lắc qua lắc lại hình như đang kiểm tra thì phải.....Cuối cùng ở giữa hai bên là thanh niên có cặp mắt màu Citrine sáng rực khuôn mặt hiền hậu đang nhìn cô

Ở đây quá tối cô chỉ có thể thấy màu mắt của 7 người kia thôi có lẽ bóng tối khiến đôi mắt của họ được tôn vinh lên thì phải.Cô mở to mắt nhìn 7 người trước mắt

"Chào cô rất vui được gặp cô...."

Người con trai có cặp mắt Citrine mỉm cười chào cô điều đó khiến cô giật mình...người đó tiếp tục nói

"Tôi có thể thấy cuộc đời của cô thật bế tắc...."

Cậu ta rời khỏi ngai vàng chầm chậm tiến về phía cô

"Bị bắt ép học hành không được tự do bị đuổi khỏi nhà và......"

Cậu ta đứng trước mặt cô nói tiếp

"Còn bị chính dòng họ mình giết....thật đáng thương...."

Cô cực kì shock khi biết những lời lúc nãy mình nghe là sự thật.Nước mắt cô vô thức tuôn ra rớt xuống khuôn mặt diễm lệ của cô

"Tôi hiểu hoàn cảnh của cô.....tôi có thể giúp cô nếu....cô đồng ý"

Cậu ta đưa tay về phía cô,cô nhìn chằm chằm cậu ta.......khuôn mặt hiền hậu nhưng toát lên vẻ quyền lực cô có thể cảm nhận được hơi ấm gia đình ở bọn họ nhất là cậu ta.....như 1 người cứu rỗi cô ra khỏi thế giới tàn khóc này.....ngài ấy....ngài ấy thật đẹp

Cô gái ấy mỉm cười đưa tay với lấy ánh sáng cuối con đường của cô.Cô nhắm mắt...hãy mang tôi đi theo cùng....Chúa Trời của tôi

"...Vậy cho tôi hỏi cô gái ấy bây giờ sao rồi"_ chàng trai lên tiếng sau khi tôi kết thúc câu chuyện

"Cô gái ấy à....."_tôi đưa bàn tay mình lên mặt đất rung chuyển khiến 2 người kia hoảng hốt

"......Đang đứng trước mặt 2 người đây"

"Áhhhhhhhhhhhhh"

______________________________________

"Haizzzz chán quá không biết có con mồi nào chưa nhỉ"_1 giọng nói nhàm chán phát ra từ bóng tối của khách sạn

"Im đi Blaze cậu đã than vãn suốt nửa tiếng đồng hồ rồi đó"_1 giọng nói khác lạnh lùng lên tiếng

"Thôi nào Thundy cậu ấy nói cũng đúng mà"_ giọng nói có chút trẻ con phát ra

Có thể thấy ở trong bóng tối của khách sạn Cacao là nơi mà đã sảy ra thảm kịch nghìn năm về trước,7 linh hồn của 7 cậu bé chết oan liền hóa thành quỷ đời đời kiếp kiếp không thể siêu thoát.Họ trốn ở góc tối trong khu khách sạn này không phải là vì họ sợ mà là vì họ thích dẫn dắt những con mồi của mình rơi vào cạm bẫy và đau đớn chết đi có vẻ sự kiện năm xưa đã làm thay đổi con người họ

Cạch

"Ah....Yaya"_ cậu con trai mắt màu Emered đục ngầu khi nhìn thấy Yaya liền vui vẻ cất tiếng

"Xin chào 7 vị thần của tôi hôm nay tôi mang đến cho các ngài 2 vật hiến tế đây"

Tôi quăng ra giữa phòng 1 người con gái và 1 người con trai khuôn mặt của họ hoảng sợ đến không còn 1 giọng máu.6 "vị thần" lần lượt tiến đến kiểm tra chất lượng vật

"Áhhhh"

Blaze híp mắt đưa tay lên tạo ra 1 ngọn lửa phóng về phía người con trai khiến cậu ta đau đớn hét lên

Cùng lúc đó Solar mang lọ thủy tinh chứa chất gì đó màu đỏ tiến về phía cô gái và đổ xuống

"Áhhhhhh"

Chất mà Solar đổ vào cô ta khiến cô ta co giật cơ thể tự động bốc cháy

"Ồ lại là hàng chất lượng cao....Yaya cô làm tốt lắm"_Cyclone sau khi xem xét thì vui vẻ nói

"Cảm ơn ngài"

Còn 1 người vẫn không rời ngai vàng mà chỉ ngồi nhìn 6 đứa "con" của mình chơi đùa với vật hiến tế.....người đó nheo mắt đứng dậy từ từ tiến lại gần Yaya

"Cô làm tốt lắm Yaya"_ người đó đưa tay xoa đầu cô mỉm cười nói

"Vâng thưa ngài Quake"

Đối với ngài Quake thì Yaya lại tỏ thái độ tôn trọng hơn những người khác có lẽ vì trong quá khứ chính ngài là người đưa ra lời đề nghị giúp cô,cô mang ơn Quake rất nhiều nhờ Quake mà cô có thể làm điều mình thích có gia đình có bạn bè....vậy là quá nhiều rồi

Cô quỳ xuống nắm lấy bàn tay trắng trẻo của Quake nhẹ nhàng hôn lên thể hiện lòng trung thành với ngài tuyệt đối

Từ đó khách sạn Cacao luôn luôn đông khách và tất nhiên những vụ mất tích ngày càng nhiều.....tuy nhiên họ không biết rằng đằng sau khu khách sạn tưởng chừng rất an toàn thì nó ẩn chứa những bí mật cực kì nguy hiểm họ chỉ có thể vô chứ không thể ra được

Rồi một hôm

Ngày 5 tháng 7 một cô gái có mái tóc màu đen óng ả được cột 2 bên đeo cặp kính có viền màu xanh nước biển bước vào sảnh chính

Cô đang loay hoay không biết nên làm gì thì một cô gái mặc bộ đồ màu hồng tiến đến mỉm cười nói

"Xin chào quý khách tôi là Yaya tôi có thể giúp gì cho quý khách?"

______________________________________

Hú hú Add comback rồi đây UvU

Sau vài ngày bí ý tưởng thì Add đã hoàn thành xong chap này

Hehe mà thật ra cũng do Add lười lên kịch bản =)))))

Hiện tại thì Add hơi bí phần tiếp theo của fic kia nên tạm thời chưa ra chap được mong mọi người thông cảm

Cảm ơn vì đã đọc ❤❤❤❤

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro