Chương 1: Kẻ thù số 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Ông ngoại giàu có, chỉ có một người con gái duy nhất là mẹ. Ba mẹ cũng là người làm kinh doanh có tiếng trên thương trường, hai người cũng chỉ có mình Bồn Bồn là con gái duy nhất. Cho nên vừa ra đời, Bồn Bồn đã định sẵn là người thừa kế số 1 của gia đình. Tương lai cô là người giàu có, của ăn của để xài cả đời không hết.
Ông ngoại cưng chiều, ba mẹ yêu thương, người người nhìn cô bằng ánh mắt ngưỡng mộ lẫn ghen tị. Bồn Bồn có kiêu ngạo của mình, đối với các ánh mắt ngưỡng mộ mình, cô phớt lờ, đối với những ánh mắt ghen tị, cô làm cho họ ghen tị đến chết.
Chính vì vậy, quần áo cô xài phải là hàng hiệu cao cấp nhất, từ đầu tới chân . Từ trên xuống dưới, từ kiểu tóc cho đến giày cũng phải thật xinh đẹp, chỉ cần người nhìn vào đều bị cô thu hút. Nơi cô đến, cô phải là người nổi bật nhất, cô phải là người tài giỏi nhất.
Cho nên, chẳng những yêu cầu đối với bản thân bề ngoài khắc khe, mà ngay cả trong việc học, cô cũng phải là người nổi trội nhất. Cô không thích khi đọc bài báo về các hot girl học dốt, tên của mình nằm chễnh chệ trên đó, vậy thì thật là nhục nhã biết bao. Cho nên bao nhiêu năm liền, cô đều giành được thành tích xuất sắc nhất, trong kỳ thi đại học lần này, cô cũng quyết tâm phải đậu thủ khoa cho bằng được.
Hôm nay, là ngày cô cùng ba người bạn của mình đến xem danh sách thứ hạng của mình trên kết quả của toàn trường đại học. Bồn Bồn tự tin, cô chắc chắn là người đậu thủ khoa của trường, đến xem chỉ là muốn biết thứ hạng của ba cô bạn thân. Và cũng để cho mọi người biết thủ khoa là ai. Không cần nghĩ, cũng có thể tưởng tượng ra được ánh mắt của mọi người kinh ngạc ra sao khi biết thủ khoa không phải một cô nàng mọt sách, mắt cận thị 7 điốp, dáng vẻ cục mịch, mặt nổi đầy mụn...mà là một cô nàng sành điệu, xinh đẹp dáng chuẩn như cô.
Giả vờ từ chối ý tốt của ông ngoại muốn tổ chức tiệc ăn mừng cô đậu đại học, Bồn Bồn cho rằng dời lại sau khi coi danh sách xong và làm thủ tục nhập học rồi mới tổ chức tiệc. Cô lái chiếc xe hơi sành điệu vừa được ba thưởng cho, sau khi vừa đủ tuổi thi lấy bằng lái xe, cô lập tức thi ngay. Vi vu lướt nhẹ trên đường chở theo ba cô bạn thân rồi đậu lại trước cổng trường khiến cho nhiều bạn mắt tròn mắt dẹp nhìn không chớp.
Bốn người xuống xe, bốn phong thái sành điệu, váy áo từ trên xuống dưới hết sức model, các phụ kiện đi cùng quá mức tinh xảo, nhìn vào là biết không phải hàng rởm mà tuổi teen hay sử dụng. Bốn cô gái sang trọng đầy nổi bật khiến cho đám sinh viên mới mắt tròn mắt dẹp nhìn ngó chỉ chỏ. Bồn Bồn chỉ khẽ nhếch môi tự mãn, những ánh mắt này, cô quá quen thuộc.
Phía bên trong trường, một nhóm sinh viên cũ mặc áo đoàn viên đang hướng dẫn cho sinh viên mới thủ tục nhập học. Sinh viên bu đầy cái bàn hướng dẫn, phải nói là ồn ào đến đáng sợ. Chen chúc rồi chen lấn nhau nhốn nháo cả lên.
Cả bốn người đứng lại quan sát rồi nhăn mày nhìn đám sinh viên mới mồ hôi nhễ nhại để làm cho xong thủ tục nhập học.
Hoàng Anh đưa tay che mũi, ý ái ngại không muốn chen lấn vào trong đám sinh viên đầy bốc mùi kia. Hải Băng đưa tay chọt chọt Bồn Bồn hỏi.
- Giờ làm sao mà đăng ký đây.
Bồn Bồn nhếch môi cười một cái rồi cất tiếng oanh vàng gọi to:
- Làm ơn, em muốn làm thủ tục đăng ký.
Mọi ánh mắt đều quay lại nhìn Bồn Bồn, Bồn Bồn liền mĩm cười thật tươi, vẻ mặt ngây thơ, đôi mắt tròn xoe nhìn lại mọi người. Xưa nay người ta nói:" Không ai ghét người cười", nhất là người cười này lại là người xinh đẹp. Đã vậy ánh mắt của Bồn Bồn còn khẽ chớp mắt tươi cười nhìn cái anh chàng mặc áo đoàn thanh niên đang đứng hướng dẫn.
Có người tốt bụng lên tiếng:" Ở đây có hướng dẫn làm thủ tục nè, nhưng chờ chút đi."
Thế nhưng chỉ tích tắc, một bóng áo xanh đoàn thanh niên xuất hiện trước mặt Bồn Bồn, vẻ tốt bụng hỏi Bồn Bồn:
- Em muốn làm thủ tục hả? Có đem theo hồ sơ không?
Bồn Bồn thích chí cười thầm, cá đã mắc câu. Cô cười cười gật đầu rồi chỉ tay:
- Không chỉ mình em mà còn bạn em nữa.
Hoàng Anh, Hải Băng, Huyền My ở phía sau giơ tay đồng loạt cười chào anh chàng vừa xuất hiện. Được ba người đẹp chào, đương nhiên anh chàng này cũng vội vàng cười chào lại.
Bồn Bồn hơi nghiêng đầu nhìn Hoàng Anh hỏi:
- Ai đang giữ hồ sơ nhập học của tụi mình.
Hoàng Anh chỉ tay qua Hải Băng, Hải Băng chỉ tay qua Huyền My. Huyền My đang ôm bìa hồ sơ trên tay đang định chìa ra thì bị Bồn Bồn kéo lên đẩy về phía anh mặc áo đoàn cười nhã nhặn.
- Làm phiền anh dẫn bạn em đi làm thủ tục nha – Giọng nhấn mạnh – Làm cho bốn đứa tụi em luôn.
- Hả? Vậy mọi người đi đâu? – Huyền My ngơ ngác nhìn Bồn Bồn dọ hỏi.
- Đi chụp bảng điểm.
Huyền My méo mặt khi nghe Bồn Bồn trả lời. Cô gào thét trong bụng rằng mình cũng muốn đi, nhưng đành ngậm ngùi cam chịu đi làm thủ tục. Ai biểu trong nhóm cô là người dễ sai dễ dạy nhất chứ.
Ở các trường khác, cứ theo quy định thi ba môn đạt điểm tối đa, bạn đã là người đứng đầu, nhưng...Thời bây giờ, người ta coi trọng việc học, nên không phải chỉ có vài người đậu thủ khoa mà là vài chục người, có khi con số lên đến hàng trăm. Một trường có nhiều ngành, mỗi ngành sẽ có một thủ khoa. Vậy nếu khoa đó có hai thủ khoa cùng đậu vào thì sao, tuy rằng hiếm nhưng không phải không xảy ra? Câu trả lời:" Họ đều là thủ khoa".
Quy định của trường đại học ở đây có chút khác với các trường khác. Bạn phải thi tại trường, khi bạn nộp bài thi, bài thi của bạn sẽ được ghi thời gian nộp. Hơn nữa, tùy theo từng khoa bạn muốn thi vào mà đề thi có mức độ khó khác nhau. Những ngành càng hot, đề thi càng khó. Muốn làm thủ khoa của trường, bạn phải là người làm đúng nhất, thời gian thi phải ngắn nhất. Bảng điểm đưa ra, cùng với thời gian thi, đều khiến người ta phải nhìn bạn với ánh mắt thán phục thật sự.
Đề thi mỗi môn là 120 phút, nhưng Bồn Bồn chỉ làm trong thời gian 70 – 80 phút là nộp bài. Cô không tin ai có khả năng nộp sớm hơn cô. "Tự tin" luôn ở trang đầu tiên trong từ điển sống của Bồn Bồn.
Ghét bỏ đám người nhốm nháo chen lấn nhìn bảng thứ tự, Bồn Bồn nhăn mặt dừng chân, Hoàng Anh và Hải Băng hiểu ý, tự động chen chân vào xem. Sau một lúc, Hải Băng và Hoàng Anh cũng từ trong đám chen chúc đi ra, vẻ mặt bơ phờ hổn hển nói với Bồn Bồn.
- Đúng là đứng nhất – Hoàng Anh xua tay quạt mát lên tiếng.
Vẻ mặt Bồn Bồn đầy đắc ý, chuyện này thuộc về hiển nhiên rồi.
- Nhưng mà, nhưng mà thủ khoa lại là người khác – Hải Băng nhăn mặt bổ sung thêm một câu khiến nụ cười trên môi của Bồn Bồn vụt tắt.
- Cái gì? – Bồn Bồn như bị sét đánh ngang tai, không tin được lời Hải Băng nói, không chờ thêm nữa, cô bất chấp chen người vào trong đám đông xem số thứ tự.
Chỉ vài giây sau, một tiếng thét chói tai vang lên khắp sân trường.

Cả tuần lễ qua, Bồn Bồn nằm lỳ ở trong nhà, mặc cho ba mẹ khuyên bảo thế nào, cô cũng không nhúc nhích. Cô chỉ muốn một mình trong phòng gặm nhấm bi thương và....nguyền rủa cái tên đậu thủ khoa kia.
Trong đầu lúc nào cũng vang vọng cái tên Hải Phong, Hải Phong. Nếu không phải còn một tháng nữa mới bắt đầu nhập học, cô thật muốn chứng kiến tận mắt xem cái tên Hải Phong đó có ba đầu sáu tay như thế nào. Điều đầu tiên cô muốn biết nhất là IQ hắn ta bao nhiêu. Sau đó, nổ lực, không ngừng nổ lực vượt qua hắn ta. Cô không muốn thua, cô không thể thua.
Sự tò mò và sự ganh tỵ đang đốt dần cô, phải làm gì đây chứ.
Ngay lúc đó thì Bồn Bồn nhận được điện thoại của cô bạn Hoàng Anh. Trong điện thoại, Hoàng Anh hốt hoảng thông báo, bạn trai Huyền My vừa chia tay với cô ấy để cặp kè với một cô gái khác.
- Cái gì? – Bồn Bồn lập tức bật dậy khỏi đống chăn giường bi thương của mình – Chờ đó, mình đến liền.
Chỉ mười lăm phút sau, Bồn Bồn đã có mặt tại nhà của Huyền My, cô đi thẳng lên phòng của bạn vì đã quá quen thuộc. Vừa đẩy cửa vào phòng thì Bồn Bồn đã lớn tiếng hỏi ngay.
- Còn chưa kịp giới thiệu cho tụi này biết mặt đã chia tay rồi là sao? Nguyên nhân chia tay là gì?
- Mình...mình không biết – Huyền My mếu máo lắc đầu.
Bồn Bồn đương nhiên không tin, xưa nay phương châm của cô chính là không chơi với kẻ ngu dốt. Cô tin, cô bạn thân của mình tuy có khờ nhưng không có ngu đến mức nguyên nhân chia tay là gì không biết, cũng không mở miệng hỏi. Bồn Bồn liếc mắt lườm Huyền My gằn giọng hỏi.
- Thật không?
Huyền My đỏ mặt bối rối, móng tay bấm vào nhau, cúi mặt, bặm môi đầy khó xử. Hải Băng lập tức hiểu thái độ giấu diếm của Huyền My thì tức giận đánh cô một cái mắng.
- Còn không mau khai thiệt.
- Ảnh...ảnh đòi chuyện kia. Mình không ...không chịu – Huyền My ấp úng mãi rồi cuối cùng cũng chịu khai ra nguyên nhân.
Cả đám nghe xong đều té ngửa, sau đó thì bắt đầu hậm hực chỉ trích tên đàn ông đốn mạt đó một trận. Rồi lại động viên Huyền My không có gì phải buồn.
- My đâu phải không đọc báo. Mấy đứa con gái ngu sợ mất bồ chấp nhận ăn nằm với nó rồi cưới, nhưng cuối cùng có được nó cưới đâu. Trừ con nào nó dữ dằn lắm, hay thằng đàn ông đó lương tâm không bị chó tha đi mới chịu làm đám cưới. Hầu như toàn bộ đều bị đá rồi khóc lóc thê thảm, có đứa đòi chết lên chết xuống đó thôi – Hoàng Anh nói một hơi không ngừng chỉ trích giảng dãi cho cô bạn mình.
- My với thằng cha đó cũng chỉ mới quen nhau thôi mà, làm gì đến mức sâu nặng để bà phải khóc lóc thảm thương đến như vậy chứ - Hải Băng dỗ dành bạn.
- Không được khóc. Mình đã nói rồi, chúng ta đều là những cô gái xinh đẹp, có tri thức, nhà cửa cũng khá giả. Bọn con trai vừa đẹp, vừa có tiền muốn xách giày cho tụi mình xếp hàng dài dài kìa. Sao phải vì một thằng con trai không đáng tiền như thế mà khóc lóc chứ - Bồn Bồn hặm hực đe dọa – Nếu mà còn như vậy nữa, mình loại bạn ra khỏi hội bây giờ.
Huyền My còn thút thít buồn rầu, nghe Bồn Bồn nói vậy thì vội nín khóc ngay, nước mắt trên mặt còn không dám lau, cô nuốt âm thanh đau buồn xuống dạ dày.
Hải Băng và Hoàng Anh đưa mắt nhìn nhau, vẻ mặt ai cũng ái ngại nhưng không dám lên tiếng.
Bồn Bồn không để ý đến hành động của ba cô bạn gái, cô quay người đi về phía cửa sổ phòng của Huyền My, vừa đi vừa thuyết giải.
- Người yêu của tụi mình phải hội tụ đủ năm yếu tố: Thứ nhất : không cần quá đẹp trai vì đây là loại người đào hoa sau này dễ lăng nhăng, nhưng phải dễ thương, để mình ra đường còn hãnh diện với người ta, xấu quá là không được. Thứ hai: Phải là người có tiền, không cần quá giàu, nhưng có nhà có xe, có công việc tốt, chúng ta không phải lo họ lấy chúng ta vì tiền của nhà mình. Thứ ba: Phải là người biết nấu ăn và làm công việc nhà, thời buổi này phụ nữ cũng phải đi làm, khi về lại phải nấu cơm dọn dẹp nhà cửa, vất vả biết bao nhiêu. Cho nên đàn ông phải có nghĩa vụ phụ giúp chúng ta chứ. Thứ tư ....
Bồn Bồn vừa nói vừa quay lưng lại thì thấy vẻ mặt ngáp ngắn ngáp dài của tụi bạn thì hậm hực hất mặt hỏi.
- Nè, mọi người có nghe mình nói hay không vậy hả?
- Nghe! Điệp khúc , điệp khúc ....- Cả ba cô bạn đồng thanh đáp.
Bồn Bồn hừ mũi rồi phán.
- Tóm lại là từ từ yêu, không vội yêu. Thà yêu trễ chứ không yêu lầm. Không yêu sai không hối hận.
Cả đám bạn lén lút nhìn nhau thở dài, tuy có chút bất bình trước ý kiến của Bồn Bồn nhưng không ai dám phản đối. Họ đang ở tuổi thanh xuân tươi đẹp, lúc tận hưởng tuổi xuân, cặp bồ yêu đương hưởng thụ hạnh phúc thì lại bị những quy định của Bồn Bồn làm dập tắt. Nhìn đám bạn bè nắm tay dắt nhau ra đường, được chở đằng sau xe đầy hạnh phúc mà họ ganh tỵ chết đi được. Thế nhưng khi mà đưa đến gặp Bồn Bồn thì ai cũng bị Bồn Bồn lắc đầu khiến họ trải qua năm cấp ba vô cùng hiu quạnh. Mãi đến khi thi xong đại học, mới được Bồn Bồn sửa đổi luật cho họ quen một đoạn thời gian trước thấy ưng thì đưa ra mắt. Nào ngờ còn chưa kịp ra mắt đã gặp tình cảnh này rồi. Giờ thì đừng hòng được hưởng thụ cảm giác yêu đương.
- Nè – Tiếng Bồn Bồn gọi khiến ba cô bạn giật mình thoát ra khỏi oán thán.
- Vậy giờ tiếp theo đây tụi mình phải làm gì ? Chẳng lẽ chịu sỉ nhục lớn như vầy sao – Hải Băng xưa nay luôn cá tính, cô cảm thấy căm ghét cái tên khốn kia vô cùng. Một phần vì hắn khiến Bồn Bồn ngăn chặn việc yêu đương của cô , phần còn lại là cô không chấp nhận bản thân hay bạn mình bị tổn thương một cách đáng ghét như vậy.
Bồn Bồn nhếch môi lạnh vẻ đắc ý trên mặt.
- Đương nhiên kẻ đắc tội vối hội chúng ta sẽ không được sông tốt rồi.
Cả đám liếc mắt nhìn nhau cùng cười. Tuy có lúc họ không thích cái cách Bồn Bồn điều khiển ra lệnh ép buộc họ, nhưng họ thích cái cách Bồn Bồn bảo vệ và bênh vực họ. Cả ba đồng thanh hô lớn.
- Tiến hành thôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro