5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tay Koo BonHyuk  từ khuôn mặt tinh xảo của cậu dần dần sờ xuống, tại đầu vú mẫn cảm mà xoa bóp, lướt qua vòng eo, cuối cùng trực tiếp nắm lấy gậy thịt cương cứng của cậu.

"Hức ..." thân thể Hanbin bỗng nhiên run rẩy một chút, lông mi run không ngừng.

Hai tay của cậu bị Koo BonHyuk áp chế trên đầu, hai chân lại lấy tư thế khuất nhục nhất mà bị mở ra. Oh Hanbin thậm chí còn không biết nên giãy giụa như thế nào. Mỗi động tác đều giống như đang cầu xin cậu giúp mình thủ dâm.

Nhưng thuốc làm ý thức Hanbin ngày càng mơ hồ, thân thể cũng ngày càng khát vọng khoái cảm.

Đầu óc cậu bây giờ thập phần hỗn loạn, rất muốn tìm đồ vật giúp mình an ủi, nhưng chỉ có thể nhìn đến người trước mặt :" Koo BonHyuk...?"

"Ừm..." Hắn nghe được cậu gọi tên  mình, động tác trên tay cũng thêm phần ôn nhu.

Koo BonHyuk cúi đầu, hôn một cái chụt lên miệng cậu , tiện đà , đầu lưỡi ngang ngạnh mà xông vào khoang miệng cậu, hai chiếc lưỡi quấn lấy nhau mà mút mát.

Vốn dĩ thuốc trong người cậu đã lên đến cực hạn, hiện tại càng thêm lợi hại, cả người cậu giống như vớt từ dưới nước lên, áo sơ mi treo ở khuỷu tay cũng ướt theo. Cây gậy thịt bị một tay ai đó cầm lên cứng đến phát đau, chỉ muốn được giải phóng.

Không thể nói chuyện, cậu chỉ có thể vặn vẹo thân thể biểu đạt.

Koo BonHyuk chú ý tới, tách khỏi môi cậu, lại ở khóe miệng cậu mà hôn chụt chụt mấy cái, hỏi :"Muốn?".

"Hức...Muốn..." Oh Hanbin căn bản đã không còn quan tâm bí mật của mình bị hắn phát hiện. Cậu thậm chí còn không biết bản thân đã bày ra tự thái khát cầu, quả thực là tín hiệu cầu hoan.

Koo BonHyuk đột nhiên buông tay đang nắm cái đó của cậu ra, nói " Cho tôi vào nhé?"

"Không ... được..." Hanbin tuy rằng đã mất đi lý trí , nhưng bản năng vẫn Phòng bị đến lợi hại.

Cậu biết nơi đó tuyệt đối không thể để người khác chạm vào, nếu không phải người mình thích thì tuyệt đối không được.

"Sao lại khóc rồi?" Tay hắn bị nước dâm của cậu làm ướt, dứt khoát dùng cổ tay áo lau đi nước mắt của cậu.

Hành động ôn nhu như vậy, trái lại làm Hanbin khóc càng to hơn.

Tủi thân trong lòng Hanbin không được phát tiết ra, thống khổ trong lòng tích tụ đã lâu giờ phút này được bộc phát hết :" Đừng chán ghét tớ".

"Không chán ghét cậu" . Âm thanh của hắn cũng nhẹ nhàng và ôn nhu.

Thế nhưng Koo BonHyuk một chút cũng không ý thức được thái độ của mình có gì khác bình thường, tiếp tục dỗ dành:" Tôi sẽ yêu thương cậu nhiều hơn".

Giãy giụa của Hanbin yếu đi trông thấy, trở nên có chút mê man do dự.

Koo BonHyuk nhân cơ hội đưa ngón tay cậu vào bông cúc mà tìm lấy điểm G.

"A... Đừng chạm vào.." Oh Hanbin lập tức rên rỉ ra tiếng, hai chân căng thẳng, nơi đó cắn chặt ngón tay của hắn.

Koo BonHyuk đã cứng đến nỗi dục vọng đều đau đớn muốn nổ tung nhưng lại phải kiên nhẫn nữa liền không phải tác phong của hắn.

Koo BonHyuk cảm giác được Oh Hanbin chống cự ngày càng yếu nên đêm đầu ngón tay đi thẳng vào hoàn toàn.

Koo BonHyuk áo quần xuống, cây gậy thịt của hắn đã nghẹn lâu bật ra, tới hai chân của lớp phó, cấp không chờ nổi mà đâm vào.

"A...Không cần..." Oh Hanbin đau đến mức nước mắt cũng trào ra, lại ngăn không được hắn tiến công càng thêm mãnh liệt.

Hắn dường như biến thành một người khác.

Hắn của hiện tại chỉ muốn làm tình chết Oh Hanbin.

Koo BonHyuk năm nay vừa mới thành niên, dáng người không cần nói cũng đều cao to lực lưỡng, phải nói hắn phát dục cũng thập phần hùng vĩ.

Hắn cũng biết chỗ đó của hắn lớn bao nhiêu nhưng hắn lại không thể khắc chế được bản thân. Koo BonHyuk nóng lòng muốn biến lớp phó chỉ của riêng mình.

Koo BonHyuk vốn dĩ không phải người tốt, nói chuyện cũng tự nhiên không văn nhã hào hoa, giống như trời sinh lưu manh, cái này làm hắn thoạt nhìn cả người xấu xa, mà sự thật cũng đúng là như vậy:)))

Oh Hanbin nằm dưới thân Koo BonHyuk, toàn thân bởi vì đau đớn mà căng chặt.

Có chút không chịu nổi bị nam nhân cường thế xâm lấn, hoàn toàn bị tên thiếu gia chơi đến mơ hồ .

"Oh Hanbin , cậu là người của tôi". Koo BonHyuk chôn ở trong cơ thể cậu, thỏa mãn mà thở dài, lại trêu đùa mở miệng:" là của Koo BonHyuk tôi".

"A.....Ư.." Cậu căn bản không nghe được đối phương nói gì.

Koo BonHyuk đã bắt đầu kích thích trên người cậu, chỗ nào mẫn cảm trong cơ thể mềm mại mà đi vào. Khoái cảm xa lạ mà kỳ dị dần dần áp đi đau đớn, cộng thêm phần của thuốc, làm Oh Hanbin theo bản năng mà khát vọng càng nhiều.

Trong vòng 3 tiếng ngắn ngủi, Hanbin từ kháng cự đến đòn ý muốn hùa theo Koo BonHyuk, chưa bao giờ có khoái cảm như thế này mà tập kích chính mình, cảm giác thoải mái làm ra đầu tê dại, môi khẽ mở:" Còn....còn muốn.."

Koo BonHyuk bởi vì cậu thuận theo mà động tác nhẹ đi, nhưng mỗi lần đều là đi đến chỗ sâu nhất, dùng chỗ đó đi rất mềm mại, còn có thể cảm giác được bị xoắn chặt đáp lại.

Đôi tay lớp phó còn bị hắn áp chế, chỉ có thể dùng cái của cậu ma sát bụng nhỏ của hắn. Cây gậy của cậu kích cỡ vừa phải, không khác lắm so với người khác. Chỗ đó của cậu run rẩy mà bắn ra một chút dịch:" Sờ...sờ tớ đi...Thật khó chịu mà..."

Koo BonHyuk bị cậu cậu ra một thân lửa nóng, hận không thể chơi cậu cả một đêm. Hắn thấy lớp phó cũng Không giãy dụa, nên dứt khoát buông lỏng tay, ôm cậu lên thay đổi một tư thế khác.

Thân thể Hanbin bay lên trong chốc lát bị xoay người, hai chân thon dài để hai bên người hắn, đến chỗ đó ngồi vào càng sâu.

Hai người đổi chỗ, hiện tại là hắn nằm trên giường, tay vịn eo sườn của cậu, làm toàn bộ trọng lượng của cậu đều đề lên người mình.

"Hức...không được...quá sâu rồi..." Oh Hanbin lại bị ức hiếp đến chảy nước mắt.

Koo BonHyuk nhìn thân thể cậu lộ ra trọn vẹn, cộng thêm sắc mặt ửng hồng, khóe mắt rưng rưng, trực tiếp muốn kích động mà chảy máu mũi.

"Ngoan nào, một chút nữa sẽ càng thoải mái thôi". Koo BonHyuk cầm hai tay lớp phó kéo đến trên của mình, đầu tiên là làm cậu thích ứng với biên độ vào ra.

Hắn nằm trên giường, hứng thú nhìn động tác của cậu.

Thấy được đôi môi mỏng đáng yêu, tầm mắt hơi thấp xuống sẽ thấy cần cổ trắng nõn cùng với xương quai xanh, mà phía dưới một chút, là bộ ngực có cơ hơi phồng lên cùng đầu vú hồng nhạt.

Hắn dùng lòng bàn tay miết hai đầu vú mẫn cảm, lại nghe được lớp phó lần nữa mà khóc lên:" Không cần ...đừng chạm vào ...chỗ đó...ư.."

Cậu phản ứng thật kịch liệt, toàn thân run rẩy, hai chân căng chặt, hoàn toàn cắn chặt cây gậy đang chôn trong cơ thể, kịp đến mức hắn kêu rên ra tiếng.

Xem ra nơi này là nhược điểm của cậu, lại không phải mẫn cảm như bình thường.

Koo BonHyuk ngồi dậy, nâng cậu một chút, nhìn không được mà hạ miệng cắn xuống. Đầu lưỡi chẳng qua mới liếm đầu vú một chút, cậu liền cảm thấy chỗ đó bắn ra. Thậm chí còn có thể nghe tiếng nước nơi hai người kết hợp "bạch","bạch"...

-----------_-------------- Tr ơi, viết xong bộ này chắc con tu quá ^^ qtqd r

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#bonbin